Lẳng lơ đến ngoại tình: Khoảng cách quá gần
Phụ nữ thời đại nào cũng cần phải giữ đạo làm vợ, chung thủy vẹn toàn với chồng.
Câu chuyện về cách sống của người vợ, chỉ chăm chăm biết tới chồng hay “phóng khoáng” với các mối quan hệ bên ngoài được đăng tải trong bài viết Đàn bà có chồng vẫn phải lăng lơ trên Tình yêu giới tính, đã nhận được rất nhiều những ý kiến.
Có nhiều độc giả bày tỏ sự bất bình với cách sống như vậy vì cho rằng phụ nữ thời đại nào cũng phải giữ đạo làm vợ, chung thủy vẹn toàn, chỉ biết đến chồng. Cách sống phóng khoáng như vậy là không thể chấp nhận được:
Long (giangsta90@…)
Những người đồng ý với cô đăng bài viết này cùng một ruột đó là dâm đãng và thèm tình dục cao.
Van Vang (chucuoi622@…)
Ôi phụ nữ ơi học gì tốt không học lại học … Ngày xưa ông bà ta hay nói câu “mua heo thì chọn nái, lựa gái thì chọn dòng “, tới giờ câu nói này vẫn còn hiệu nghiệm đấy. Cây nào thì ra trái đó thôi.
Trà Giang (lxvu1983@…)
Trời ạ! phụ nữ ngày nay “quá hiện đại”. Đừng vỗ ngực mình tài giỏi, khôn ngoan vì lẳng lơ khi đã có chồng. Đấy không phải điều đáng tự hào. Hãy để dành tự hào đó khi vào bệnh viện đi chị à. Tôi cũng là người đi làm việc. Nếu chị nói chị khôn lanh sao chị không dùng năng lực làm việc của mình ra mà phấn đấu thăng tiến? Trình độ học để làm gì mà không vận dụng lại vận dụng những cử chỉ lả lơi và đem thân xác ra để được nâng đỡ? Thân xác tồn tại được bao lâu? Nâng lực trí tuệ tồn tại bao lâu?
Đừng vỗ ngực mình tài giỏi, khôn ngoan vì lẳng lơ khi đã có chồng. Đấy không phải điều đáng tự hào. (ảnh minh họa)
Một phụ nữ có chồng rồi thời gian làm việc ở công ty là bao nhiêu? Có bao nhiêu thời gian chăm sóc con? Hôn nhân gia đình nhà chị chỉ là sự bảo thủ chứ nào có là vì cái chung. Sinh con ra làm gì? Đó chẳng qua chỉ là lời biện hộ cho người phụ nữ có chồng mà vẫn mê trai. Đừng tự cho mình là hay là tài, đi đêm thì có ngày gặp ma chồng chưa ngoại tình thị mình đã lấy trai…
Thuy (danthuy20031989@…)
Video đang HOT
Chị có suy nghĩ rất hiện đại nhưng không phải ai cũng như vậy. Nếu thoáng với người khác giới quá có ngày chị cũng bị cuốn theo nó thôi. Bởi như ai cũng biết, con người được tạo bởi hai từ “Con” và ” Người” nên khi phần con trỗi dậy hậu quả sẽ khôn lường. Tốt nhất hãy sống thật với chính mình và những người xung quanh mình..
Bên cạnh những ý kiến không đồng tình với cách sống đó, ngược lại cũng có rất nhiều bạn đọc lại ủng hộ cách sống đó là hiện đại và đáng học tập:
Huế Phạm (quangonhaem82@…)
Tôi đang là người dại dột vì chỉ biết có chồng và con đây.
Nguyễn (nguyenlny@…)
Chỉ có đàn ông ích kỷ mới cho cách sống như vậy là “dâm đãng”. Thử hỏi ông nào có vợ rồi, có làm như phụ nữ chỉ biết có vợ không hay là lăng nhăng cô này, cô khác? Ủng hộ cách sống như chị này.
Minh Tâm (minhtam3333@…)
Đúng ,hay và chuẩn…. Đong đưa trong giới hạn.
Hiền Na (littledream1976@…)
Đúng là một nghệ thuật sống. Mình phải sống cho bản thân mình và làm thế nào để mình có một cuộc sống chất lượng hơn chứ không phải là lẳng lơ. Mình cũng đang gần giống bạn. Trong mắt mọi người mình là người ăn chơi nhưng nếu mình ăn mặc lôi thôi thì chán lắm bạn ạ.
Phương (phuongphuong20138@…)
Tôi lấy chồng đã hơn 3 năm. Vì chồng tôi đã đánh mất nhiều thứ…Như bạn nói đấy, tôi hạn chế tiếp xúc với người khác giới, ít đi chơi với bạn bè…coi chồng là duy nhất. Giờ thì sao, chồng tôi có bồ. Giờ tôi không biết phải làm gì! Hãy yêu bạn thân mình đã, chẳng có gì là vĩnh viễn hết. Cám ơn chia sẻ của bạn.
Thanh (thanhthanh83@…)
Hay và đáng suy ngẫm… Đã là phái đẹp là phải đẹp, phải tự tin và quyến rũ chứ không chỉ biết ngồi xó nhà chăm chăm giữ chồng. Đôi khi cũng phải cho họ cảm giác thấp thỏm, lo âu khi vợ ra khỏi nhà chứ … miễn là trong giới hạn cho phép là được. Đấy không phải là đong đưa mà là cả một nghệ thuật!!!
Có những mối quan hệ càng tránh càng bị dấn sâu thêm phần nhiều cũng tại “đong tí cho vui” làm sao khẳng định được mình không dính vì dính lúc nào đâu biết được (Ảnh minh họa)
Hương (huonghuong328@…)
Tôi cũng là phụ nữ có gia đình và có nhiều mối quan hệ khác giới, dù có thân tình chia sẻ, nhưng tôi luôn giữ được chừng mực của mình với họ. Tôi ngoài 30 tuổi, dù chăm sóc cho chồng con rất tốt nhưng tôi không quên chăm sóc bản thân. Tôi cũng hay đi spa, cũng tập thể dục thẩm mỹ và điều quan trọng hơn là tôi cũng có suy nghĩ vợ chồng sống với nhau không biết trước được điều gì và chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng quan điểm của tôi khi vẫn còn là vợ thì phải tuyệt đối chung thủy.
Thi No (thi_no_30002000@…)
Quá chuẩn! Cuộc sống bây giờ cũng phải vậy miễn sao mình không làm gì có lỗi là được. Vì khi để mình bị rơi vào hoàn cảnh chồng có bồ thì lúc đấy đã quá muộn.
Đàm Hải Yến (yendam85@…)
Tôi cũng ủng hộ tư tưởng của chị. Chồng không thể lúc nào cũng là nhất. Tôi có người bạn yêu nhau lắm rồi mới cưới nhưng chỉ 3 tháng sau vợ có bầu là người ta đã ngoại tình rồi .
Lan (Nguqua12345@…)
Mình cũng rất muốn được như bạn nhưng để làm được những điều đó là cũng tuỳ từng người đấy. Đúng như bạn nói, đó là nghệ thuật sống.
Hạnh Nguyễn (nguyenhanh792@…)
Bài viết hay, có ý nghĩa, rất đáng để chị em chúng ta suy ngẫm. Có chồng vẫn phải lẳng lơ nhưng không phản bội chồng. Đó là cả một nghệ thuật sống. Điều đó đôi khi còn giúp cho cuộc sống của chúng ta thêm thi vị và thành công khá nhiều trong công việc.
Hà Trần (tranleha85@…)
Mình đồng ý với quan niệm của bạn: Trong cuộc sống mình phải là người luôn chủ động, tự tin. Nhưng cũng tùy hoàn cảnh thôi bạn ơi. Có những mối quan hệ càng tránh càng bị dấn sâu thêm phần nhiều cũng tại “đong tí cho vui” làm sao khẳng định được mình không dính vì dính lúc nào đâu biết được đâu…
Theo VNE
Hãm hiếp mẹ kế ngay đêm động phòng
Đêm ấy, khi em vừa bước chân vào nhà tôi, làm vợ tôi thì bị con tôi dở trò đồi bại.
Nó đã lớn, đã đủ tuổi để biết đến những thú vui thể xác qua những trò chơi và câu chuyện và rồi nó đã hành hạ mẹ kế của nó. Thằng con đê tiện của tôi đã không còn tính người nữa khi trả đũa cha nó bằng hành động nhơ bẩn ấy. Nó đã hãm hiếp vợ lẽ của tôi không thương xót, mặc sức thỏa mãn cơn khát thèm dục vọng của nó.
Tôi lấy vợ lẽ vì vợ tôi đã qua đời sớm. Một thân một mình nuôi con trai ăn học 3 năm qua để chịu tang vợ, tôi không một lời oán thán. Vậy mà tôi không ngờ, trong đầu đứa trẻ ấy luôn ẩn chứa mối hận thù, cay cú từ khi tôi lấy vợ hai. Có gì sai trái đâu. Tôi lấy vợ không có nghĩa là tôi không thương con không tôn trọng vợ cả. Tôi đã làm tròn trách nhiệm của một người chồng, người cha, đã chịu tang vợ 3 năm và nuôi con bằng bạn bằng bè. Lấy vợ lẽ như vậy là có tội hay sao?
Cô vợ thứ của tôi quả thật là một người trẻ và cũng khá xinh đẹp. Em yêu tôi bằng tình yêu thật sự bởi ngưỡng mộ một người chồng, người cha mẫu mực và biết sống vì người khác như tôi. Sau một thời gian quen biết, không phân vân nhiều, em quyết định theo tôi về nhà dưới sự chứng kiến của mọi người. Cứ ngỡ đứa con trai đủ lớn của tôi đã hiểu vấn đề, có thể thông cảm và chia sẻ cho hành động này của tôi nhưng tôi thật không ngờ, nó đang nuôi mối hận trả thù. Nó cho rằng, tôi làm thế là có lỗi với mẹ con nó, và người mẹ ở dưới suối vàng kia của con tôi sẽ không tha thứ cho tôi.
Thật lòng tôi nghĩ mình đã không làm điều gì sai trái cả. Vợ tôi đã mất hơn 3 năm nay và lúc này đây tôi có quyền được yêu thương, được có người chăm sóc. Giả sử người mẹ kế này của con tôi tàn nhẫn và độc ác thì có lẽ tôi sẽ không thể tha thứ cho bản thân mình. Nhưng em lại vô cùng nhẹ nhàng, hiền dịu và thật sự là rất thương yêu cha con chúng tôi. Vậy thử hỏi lỗi lầm ở đâu?
Đêm ấy, khi em vừa bước chân vào nhà tôi, làm vợ tôi thì bị con tôi dở trò đồi bại. Nó đã lớn, đã đủ tuổi để biết đến những thú vui thể xác qua những trò chơi và câu chuyện và rồi nó đã hành hạ mẹ kế của nó. Mục đích không gì khác chín là để trả thù người cha mà nó cho là tội lỗi này.
Tôi chúc tụng ngoài kia, còn hớn hở vui cười với mọi người, vợ tôi đang ở trong buồng đợi chồng, còn cậu con trai thì dở trò với cô ấy. Nó xé toạc quần áo của vợ tôi. Sức trai tráng của nó ghìm vợ tôi xuống khiến em không thể hét lên được. Mà có hét thế, hét nữa cũng không thể át được tiếng rượu chè, hô hào ngoài sân.
Trong cơn say mềm tôi trở về từ cuộc vui thì nhìn thấy em nằm vật vờ, mắt chằm chằm lên trần nhà, nước mắt giàn giụa, quần áo đầu tóc tả tơi. Tôi vội lao đến hỏi thì em không nói lời nào, chỉ ôm mặt khóc và chỉ vào đứa con khốn nạn của tôi. Tôi lao đến tát cho nó một cái như trời giáng và chửi rủa con mình trong niềm xót xa. Con tôi không cãi, không xin lỗi cũng không chối bỏ sự thật rằng chính nó đã cưỡng hiếp vợ của tôi để trả thù tôi. Nó còn nói, nếu tôi còn muốn lấy vợ nữa thì cô vợ nào của tôi cũng phải qua tay nó hết.
Tôi sai rồi. Sai khi đã không giáo dục con trai của mình đến nơi đến chốn. Tôi đã làm hại đời còn và giờ đây lại làm hại chính vợ mình. Nhục nhã thay. Làm sao em còn dám gần gũi tôi khi nghĩ đến phút giây bị hành hạ thế này nữa. Có lẽ em sẽ chẳng dám đối diện với sự thật, sẽ chẳng dám nhìn mặt bà con hàng xóm nếu sự thật này bị phơi bày.
Tôi bực tức đuổi đứa con trai duy nhất của mình ra khỏi nhà vị tội "đạo đức suy đồi". Và con tôi đi thật. Bao nhiêu tháng nay nó cũng chưa trở về nhà. Lòng tôi lo lắng lắm nhưng biết làm sao được vì con tôi chính là người đã gây ra tội, là người sai trái. Tôi không thể bênh vực con đẻ của mình mà phũ phàng với người phụ nữ tốt bụng đã hi sinh rất nhiều vì tôi.
Theo VNE