Lần theo địa chỉ nhà người yêu, tôi phát hiện ra một sự thật động trời
Quá đau khổ khi người yêu chia tay, tôi lên tận nhà tìm gặp, không ngờ tôi lại phát hiện ra một sự thật động trời.
Tôi yêu Lâm khi đang học năm cuối đại học. Lâm là người lao động tự do, khi yêu nhau, Lâm đang làm thuê cho một cửa hàng đồ ăn nhanh, công việc của anh là giao hàng đến nhà cho khách.
Tôi là một trong số khách quen thuộc của anh, chính vì thế chúng tôi quen mặt nhau, rồi thỉnh thoảng nói chuyện. Lâm lấy số điện thoại của tôi, chúng tôi “buôn” nhiều hơn. Cho đến 1 ngày tôi nhận ra mình yêu Lâm mất rồi.
Chúng tôi yêu nhau được 5 tháng thì chuyển đến sống chung. Thú thực, trước Lâm tôi cũng từng trải qua một mối tình và trải nghiệm về chuyện đó rồi nên tôi không thấy có gì là ghê gớm khi sống chung nhau. Lúc yêu, mong muốn được ở gần nhau cũng là điều dễ hiểu.
Tôi và Lâm sống rất hạnh phúc, anh yêu chiều tôi, cưng nựng tôi, khiến tôi cảm giác mình là người con gái hạnh phúc nhất trên đời. Lâm nói, đợi tôi ra trường sẽ đưa tôi về nhà ra mắt, sau đó xin cưới tôi làm vợ. Chả hiểu sao lúc ấy tôi ngu thế, mông muội tin Lâm. Tôi cũng đưa Lâm về nhà chơi, tôi phải nói dối bố mẹ Lâm làm quản lý cửa hàng bố mẹ tôi mới đồng ý, bởi dù sao tôi cũng có ăn có học, bố mẹ tôi không muốn tôi yêu người không ổn định.
Thế rồi tôi ra trường, tôi giục Lâm đưa tôi về nhà anh , Lâm nói nhà đang sửa, về giờ cũng không có chỗ ăn ở tốt, tôi nghe vậy nên thôi. Rồi tôi xin được việc, công việc bận rộn kéo tôi đi, tôi cũng không còn thời gian đòi về nhà anh nữa.
Video đang HOT
Thấm thoắt gần 1 năm, chúng tôi vẫn ăn ở với nhau như vợ chồng, chỉ thiếu một tờ giấy chứng nhận nữa thôi. Tôi bảo Lâm hãy nghỉ việc ở chỗ đó đi, tôi có quen một số người có thể giúp Lâm một công việc tốt hơn, nhưng anh không đồng ý, Lâm nói không muốn mang tiếng nhờ vả tôi. Cũng vì chuyện này mà tôi với Lâm cãi nhau to. Lâm quá bảo thủ, trong khi tôi chỉ muốn tốt cho anh và cho cả 2 đứa.
Sau lần đó, chúng tôi thường xuyên trục trặc. Tôi rất yêu Lâm, nhưng tôi không thể kết hôn khi Lâm không có việc làm ổn định được. Lấy nhau về, bao nhiêu thứ phải lo lắng, với công việc đó, làm sao đảm bảo được cuộc sống vợ chồng. Chúng tôi thường xuyên xích mích. Rồi đỉnh điểm, Lâm bỏ nhà đi liên tục.
Cứ như thế, 3 tháng sau. Lâm nói lời chia tay với tôi. Lâm nói tôi thay đổi rồi, tôi đi làm, gặp người hơn anh nên chán anh, tìm cớ gây sự, coi thường anh. Lâm nói, có cố lấy nhau về cũng không hạnh phúc, bởi tôi với anh không đồng quan điểm. Thế rồi, Lâm thu dọn quần áo bỏ đi, trước sự đau khổ tột cùng của tôi.
Mấy ngày liền, tôi không thể liên lạc được với Lâm, điện thoại anh lúc nào cũng thuê bao. Tôi điên cuồng đi tìm Lâm nhưng không có dấu vết gì, cứ như thể Lâm đã biến mất hoàn toàn khỏi cuộc sống của tôi.
Tôi cố lục lại trí nhớ của mình, suốt thời gian yêu nhau, tôi chưa hề gặp một người bạn hay người thân nào của Lâm. Tôi chỉ biết quê anh ở Hà Giang, nhớ lại địa chỉ nhà Lâm ghi trên giấy tờ. Tôi quyết tâm tìm đến tận nhà để tìm anh.
Sau một đêm chật vật trên xe khách, sáng hôm sau, tôi có mặt tại quê Lâm. Mệt mỏi, say xe, tôi chực lả đi giữa đường. Đành đưa địa chỉ rồi nhờ xe ôm đưa đến.
Đưa địa chỉ cho một người trong làng, tôi nói, muốn hỏi anh Lâm mà đang làm việc dưới Hà Nội. Một trong số những bác có mặt ở đấy nói chen vào: “Chắc thằng Lâm nhà Khuê hả, nó mới về mấy hôm trước, vợ nó đẻ nên chắc về chăm vợ đây mà”.
Nghe đến đó, tôi choáng váng đứng không vững, lắp bắp hỏi: “Có đúng là vợ đẻ không ạ”, tôi nói mà lạc cả giọng đi. “Đúng rồi, cả làng này mình nó tên Lâm, mà nó mới ở Hà Nội về. Lấy vợ rồi mà đi biền biệt, thỉnh thoảng mới về. Giờ vợ nó đẻ, nó về chăm con”.
Lúc đó, mọi thứ trời đất xung quanh tôi chao đảo, như thế là đúng rồi. Tôi bị một tên sở khanh lừa đảo. Anh ta có vợ rồi, đi làm thuê nuôi vợ con, anh ta coi tôi là nơi giải quyết những lúc xa nhà… Trời ơi, nghĩ đến đấy, tim tôi như muốn vỡ ra. Hóa ra, anh ta kiếm cớ chia tay tôi là vì đã có vợ, có con.
Vì quá sốc, tôi đã bỏ về ngay lúc đấy. Nhưng về đến Hà Nội rồi, tôi bắt đầu thấy hối hận. Tại sao tôi không đến tận nhà Lâm, xem có đúng như những gì người ta nói không, tôi có nên làm rõ mọi chuyện, 3 mặt một lời không? Giả sử anh ta lừa tôi thật, tôi cũng phải lột trần bộ mặt thật của anh ta. Tôi có nên lên quê Lâm một lần nữa không? Xin cho tôi lời khuyên.
Theo Khỏe & Đẹp
Hoang mang khi thấy nhà người yêu nghèo
Ngày yêu nhau, anh nói anh ở tỉnh nhưng lại là thành phố lớn. Thiết nghĩ thời nay, người ở một thành phố lớn như thế, lại có phong cách ăn mặc bảnh bao như anh, đi xe ga xịn như anh thì chắc là gia đình cũng thuộc hạng không giàu thì là khá giả. Thế nên, thời gian yêu nhau, suốt 1 năm, tôi không bao giờ hỏi anh về gia cảnh.
Có nhiều lần anh thắc mắc, "sao em không hỏi anh bố mẹ anh làm gì, hoàn cảnh nhà anh ra sao". Những lúc đó tôi chỉ cười bảo anh: "Em không quan trọng nhà cửa thế nào, bố mẹ anh làm gì. Chỉ cần anh yêu em thật lòng, có chí muốn làm ăn, muốn lấy em làm vợ, thế là tốt rồi". Tôi cũng không phải là cô gái con nhà giàu có, tôi chỉ là cô gái bình thường, cũng ở tỉnh lẻ, nhưng gia đình khá giả. Bố mẹ tôi làm công chức, gia đình gia giáo, tôi cũng thuộc hàng xinh đẹp nên với tôi, người yêu thì không khó. Nhưng tôi yêu anh vì anh là người đàn ông tôi cảm thấy hợp, quan trọng là làm theo sự mách bảo của con tim. Anh cũng nói yêu thương tôi. Nhưng nhiều khi tôi thấy anh ngượng ngùng khi ở bên cạnh tôi, chẳng hiểu vì lý do gì.
Chúng tôi yêu nhau được 1 năm thì ra trường, đi làm. Ngày ấy, vì công việc chưa ổn định nên tôi chưa tính chuyện cưới xin được. Nhưng tôi cũng muốn anh đưa tôi về nhà chơi một lần, vậy mà mấy lần anh đều từ chối. Thấy thái độ của anh lạ lạ, tôi dỗi hờn, nói anh không yêu tôi thật lòng, không muốn lấy tôi nên không muốn đưa tôi về ra mắt bố mẹ. Vì tôi như vậy nên anh miễn cưỡng đưa tôi về.
Thật không ngờ, anh nói nhà anh ở thành phố nhưng lại ở huyện, vùng xa nhất của thành phố đó. Khu đường nhà anh đang làm, cũ kĩ và bụi bẩn, lại gồ ghề khó đi. Về nhà anh xa hơn 100km, tôi vừa đi vừa ngủ, mệt phờ. Anh đưa tôi về một căn nhà cấp 4 siêu vẹo, cũ kĩ và mùa mưa thì dột, mùa hè thì nắng chiếu vào. Anh giới thiệu với tôi đó là bố mẹ anh, hai người chân lấm tay bùn, nhìn già và vất vả. Bố anh giọng run run bảo tôi vào nhà ngồi chơi. Còn mẹ anh đang chuẩn bị cơm ở dưới bếp. Nhà anh vẫn dùng bếp củi, vẫn bếp than mà không dùng bếp ga. Tôi muốn đi rửa mặt mũi chân tay cũng phải ra giếng múc nước. Không kéo được nước tôi ngại quá bèn gọi anh.
Còn nhà vệ sinh, nhà anh cũng chưa xây, vẫn dùng nhà vệ sinh ngày xưa của các cụ, nhà tắm lại không có cửa nên tôi cũng không dám tắm gội gì. Thật ra, tôi không coi thường hay khinh bỉ anh nghèo hèn. Tôi cũng xuống bếp cơm nước cùng với mẹ anh. Hai bác nói chuyện tình cảm và vui vẻ lắm. Chỉ có điều, tôi hơi ngạc nhiên về thái độ của anh.
Anh có vẻ không thân thiện, không tình cảm với bố mẹ cho lắm. Bố mẹ có hỏi gì thì anh cũng nói không, còn giấu giếm nhiều chuyện. Tôi nghĩ, gia đình anh nghèo như vậy, tại sao anh lại đi xe gas xịn như thế, sao anh lại ăn mặc giống một công tử thành phố như vậy. Số tiền anh mua xe, tiêu pha hay sắm sửa quần áo cho mình, tại sao anh không đưa cho bố mẹ, giúp họ xây dựng công trình phụ hay gì đó cho đẹp hơn. Tôi không chê bai gia đình anh nhưng tôi cảm nhận anh đang xấu hổ vì bố mẹ, vì gia cảnh nhà mình. Anh chưa từng nhắc rằng anh ở quê, cũng không nói bố mẹ anh làm nông nghiệp, lúc nào anh cũng tỏ ra là công tử thành phố.
Hôm ấy, tôi chia tay bố mẹ anh lên thành phố, tôi có chút buồn man mác khi nhìn vào ánh mắt của hai người. Có vẻ, họ đang kì vọng vào cậu con trai này, công thành danh toại chăng. Còn anh, anh có thật sự nghĩ cho bố mẹ, yêu thương kính trọng bố mẹ anh không, hay là tại anh không thể hiện ra, hoặc anh ngại với tôi. Nhưng một người đàn ông như vậy, liệu tôi có thể tin tưởng mà gửi gắm tương lai không. Một người ngay tới bố mẹ mình còn lạnh lùng, một người xấu hổ ái ngại về gia cảnh, liệu có đáng để cho tôi dựa dẫm. Tôi không ngờ gia cảnh anh nghèo thế mà anh lại ăn chơi, nhìn như công tử thành phố. Đó mới là điều tôi suy nghĩ, chứ nghèo hay giàu với tôi đâu có thành vấn đề.
Các bạn cho tôi lời khuyên, tôi thật sự thấy anh khó hiểu vô cùng. Hay là anh đang lợi dụng tôi, lợi dụng gia cảnh của tôi khi biết tôi con nhà khá giả?
Theo Afamily
Hoang mang khi phát hiện nhà người yêu có gen "vợ sát chồng" Cả hai anh rể của cô ấy đều mất sớm vì "không hợp tuổi". Giờ có người nói tuổi tôi và cô ấy cũng rơi vào chữ "tuyệt mệnh". Tôi tuổi Tý còn người yêu tôi tuổi Thìn. Nhìn qua về mặt tuổi tác thì ai cũng nói chúng tôi cực hợp tuổi bởi nằm trong tam hợp. Nhưng hôm trước có người...