Lần theo địa chỉ nhà người yêu, tôi cay đắng phát hiện ra sự thật
Quá đau khổ khi Lâm chia tay, tôi lên tận nhà Lâm tìm gặp, không ngờ tôi lại phát hiện ra một sự thật động trời.
Tôi yêu Lâm khi đang học năm cuối đại học. Lâm là người lao động tự do, khi yêu nhau, Lâm đang làm thuê cho một cửa hàng đồ ăn nhanh, công việc của anh là giao hàng đến nhà cho khách.
Tôi là một trong số khách quen thuộc của anh, chính vì thế chúng tôi quen mặt nhau, rồi thỉnh thoảng nói chuyện. Lâm lấy số điện thoại của tôi, chúng tôi “buôn” nhiều hơn. Cho đến 1 ngày tôi nhận ra mình yêu Lâm mất rồi.
Chúng tôi yêu nhau được 5 tháng thì chuyển đến sống chung. Thú thực, trước Lâm tôi cũng từng trải qua một mối tình và trải nghiệm về chuyện đó rồi nên tôi không thấy có gì là ghê gớm khi sống chung nhau. Lúc yêu, mong muốn được ở gần nhau cũng là điều dễ hiểu.
Tôi và Lâm sống rất hạnh phúc, anh yêu chiều tôi, cưng nựng tôi, khiến tôi cảm giác mình là người con gái hạnh phúc nhất trên đời. Lâm nói, đợi tôi ra trường sẽ đưa tôi về nhà ra mắt, sau đó xin cưới tôi làm vợ. Chả hiểu sao lúc ấy tôi ngu thế, mông muội tin Lâm. Tôi cũng đưa Lâm về nhà chơi, tôi phải nói dối bố mẹ Lâm làm quản lý cửa hàng bố mẹ tôi mới đồng ý, bởi dù sao tôi cũng có ăn có học, bố mẹ tôi không muốn tôi yêu người không ổn định.
Thế rồi tôi ra trường, tôi giục Lâm đưa tôi về nhà anh , Lâm nói nhà đang sửa, về giờ cũng không có chỗ ăn ở tốt, tôi nghe vậy nên thôi. Rồi tôi xin được việc, công việc bận rộn kéo tôi đi, tôi cũng không còn thời gian đòi về nhà anh nữa.
Thấm thoắt gần 1 năm, chúng tôi vẫn ăn ở với nhau như vợ chồng, chỉ thiếu một tờ giấy chứng nhận nữa thôi. Tôi bảo Lâm hãy nghỉ việc ở chỗ đó đi, tôi có quen một số người có thể giúp Lâm một công việc tốt hơn, nhưng anh không đồng ý, Lâm nói không muốn mang tiếng nhờ vả tôi. Cũng vì chuyện này mà tôi với Lâm cãi nhau to. Lâm quá bảo thủ, trong khi tôi chỉ muốn tốt cho anh và cho cả 2 đứa.
Video đang HOT
Sau lần đó, chúng tôi thường xuyên trục trặc. Tôi rất yêu Lâm, nhưng tôi không thể kết hôn khi Lâm không có việc làm ổn định được. Lấy nhau về, bao nhiêu thứ phải lo lắng, với công việc đó, làm sao đảm bảo được cuộc sống vợ chồng. Chúng tôi thường xuyên xích mích. Rồi đỉnh điểm, Lâm bỏ nhà đi liên tục.
Cứ như thế, 3 tháng sau. Lâm nói lời chia tay với tôi. Lâm nói tôi thay đổi rồi, tôi đi làm, gặp người hơn anh nên chán anh, tìm cớ gây sự, coi thường anh. Lâm nói, có cố lấy nhau về cũng không hạnh phúc, bởi tôi với anh không đồng quan điểm. Thế rồi, Lâm thu dọn quần áo bỏ đi, trước sự đau khổ tột cùng của tôi.
Mấy ngày liền, tôi không thể liên lạc được với Lâm, điện thoại anh lúc nào cũng thuê bao. Tôi điên cuồng đi tìm Lâm nhưng không có dấu vết gì, cứ như thể Lâm đã biến mất hoàn toàn khỏi cuộc sống của tôi.
Tôi cố lục lại trí nhớ của mình, suốt thời gian yêu nhau, tôi chưa hề gặp một người bạn hay người thân nào của Lâm. Tôi chỉ biết quê anh ở Hà Giang, nhớ lại địa chỉ nhà Lâm ghi trên giấy tờ. Tôi quyết tâm tìm đến tận nhà để tìm anh.
Sau một đêm chật vật trên xe khách, sáng hôm sau, tôi có mặt tại quê Lâm. Mệt mỏi, say xe, tôi chực lả đi giữa đường. Đành đưa địa chỉ rồi nhờ xe ôm đưa đến.
Đưa địa chỉ cho một người trong làng, tôi nói, muốn hỏi anh Lâm mà đang làm việc dưới Hà Nội. Một trong số những bác có mặt ở đấy nói chen vào: “Chắc thằng Lâm nhà Khuê hả, nó mới về mấy hôm trước, vợ nó đẻ nên chắc về chăm vợ đây mà”.
Nghe đến đó, tôi choáng váng đứng không vững, lắp bắp hỏi: “Có đúng là vợ đẻ không ạ”, tôi nói mà lạc cả giọng đi. “Đúng rồi, cả làng này mình nó tên Lâm, mà nó mới ở Hà Nội về. Lấy vợ rồi mà đi biền biệt, thỉnh thoảng mới về. Giờ vợ nó đẻ, nó về chăm con”.
Lúc đó, mọi thứ trời đất xung quanh tôi chao đảo, như thế là đúng rồi. Tôi bị một tên sở khanh lừa đảo. Anh ta có vợ rồi, đi làm thuê nuôi vợ con, anh ta coi tôi là nơi giải quyết những lúc xa nhà… Trời ơi, nghĩ đến đấy, tim tôi như muốn vỡ ra. Hóa ra, anh ta kiếm cớ chia tay tôi là vì đã có vợ, có con.
Vì quá sốc, tôi đã bỏ về ngay lúc đấy. Nhưng về đến Hà Nội rồi, tôi bắt đầu thấy hối hận. Tại sao tôi không đến tận nhà Lâm, xem có đúng như những gì người ta nói không, tôi có nên làm rõ mọi chuyện, 3 mặt một lời không? Giả sử anh ta lừa tôi thật, tôi cũng phải lột trần bộ mặt thật của anh ta. Tôi có nên lên quê Lâm một lần nữa không? Xin cho tôi lời khuyên.
Theo Blogtamsu
Rình chồng đi tắm và sững sờ khi phát hiện sự thật
Tôi để ý thấy dạo này anh đi tắm lâu hơn, cửa nhà tắm lại chốt chặt. Đầu tôi như bốc lửa khi nghĩ đến những điều đang diễn ra sau cánh cửa phòng tắm.
Cưới nhau được 3 năm vợ chồng tôi mới có con. Lúc đầu ai cũng nghĩ rằng chắc tại cả hai có vấn đề gì nên con cái mới muộn mằn như thế. Nhưng thực sự tôi biết, bản thân tôi không ham muốn nhiều nên chuyện đó cũng bữa đực bữa cái chứ không được mặn mà như các cặp đôi khác.
Điều đáng nói là cuộc sống hôn nhân của tôi lại khá hạnh phúc. Chồng tôi không kêu ca phàn nàn gì chuyện tôi ít chiều chồng chuyện chăn gối.
Chồng tôi là người đàn ông của gia đình. Anh luôn nói, với anh gia đình là tất cả, chỉ cần tôi vui thì anh cũng vui. Thế nên tôi chần chừ mãi đến tận 3 năm mới quyết tâm có con. Từ khi con sinh ra, anh thay đổi hẳn. Anh dành hết mọi thời gian để chơi với con, chăm sóc con từng ly từng tí. Anh bảo giờ nhìn thấy con anh quên hết tất cả mọi nhọc nhằn. Chúng tôi sống với nhau hạnh phúc. Dù đôi lần cãi nhau nhưng chúng tôi chưa bao giờ xúc phạm, làm tổn thương nhau. Và hầu hết người làm lành trong các cuộc chiến luôn là anh, dù có khi tôi là người làm sai.
Ấy vậy mà chồng tôi bất ngờ đòi ngủ riêng 2 tháng. Tôi trố mắt nhìn chồng, nghi ngờ không thể dấu được trong đáy mắt. Làm gì có chuyện đang yên đang lành lại đòi ngủ riêng. Từ trước đến giờ, dù giận nhau đến đâu cũng chưa khi nào chúng tôi ngủ riêng. Tôi khóc hỏi anh thì anh bối rối bảo muốn có không gian riêng để nghỉ ngơi một vài tháng rồi ngủ chung lại.
Tôi bàng hoàng khi nghe những gì anh nói. Tôi lục lại trong đầu mình cố tìm cho bằng được lý do yêu cầu vô lý này của chồng, nhưng không thể nào nhận thấy điều gì thay đổi ở anh.
Đối với gia đình hai bên, anh cũng hoàn thành trách nhiệm rất tốt. Cuối tuần nào anh cũng chở ba mẹ con tôi về thăm ông bà ngoại. Chỉ cần nghe ông bà bệnh, dù chỉ là ho cảm, sổ mũi anh cũng tất tả chạy về thăm. Với con, với tôi, anh cũng một mực chu đáo, yêu thương. Hết giờ làm anh vội về giúp tôi trông con rồi làm việc nhà, ngày nghỉ cũng chưa bao giờ đi đâu mà không có vợ con bên cạnh. Tôi không thể tin được là anh dấu giếm người đàn bà nào khác bên ngoài.
Tôi tạm bằng lòng để yên chuyện anh đòi ngủ riêng, cố tìm bằng được dấu vết. Tôi ngẫm lại sau khi sinh đời sống chăn gối của chúng tôi không được mặn nồng lắm. Trước đây, dù tần suất chuyện ấy tuy ít nhưng lúc nào cũng khiến cho chúng tôi mệt nhoài. Anh vẫn thường đùa tôi là chất lượng thắng số lượng.
Nhưng sau khi sinh, tôi phần vì chăm con, phần vì mệt mỏi, phần vì cơ thể biến đổi quá nhiều, nhất là chỗ ấy, nên anh không còn thấy hào hứng như trước. Có đôi lần, tôi thoáng nghe thấy anh thở dài khi vừa xong trận. Đôi lần thấy anh hụt hẫng, tôi lại tự trách mình.
Hôm trước tôi có nói chuyện với anh để phẫu thuật "chỗ đó". Tôi tưởng anh sẽ hào hứng lắm nhưng không ngờ anh mắng tôi ầm ĩ cả lên. Anh bảo tôi suy nghĩ vớ vẩn và ép tôi phải hứa không làm điều đó nữa. Thấy chồng quan tâm, lo lắng cho sức khỏe của mình, tôi cũng vui mừng và cố gắng không suy nghĩ vẩn vơ nữa.
Vậy nhưng giờ anh vẫn một mực đòi ngủ riêng, khiến tôi không khỏi suy nghĩ. Tôi để ý thấy dạo này anh đi tắm lâu hơn, cửa nhà tắm lại chốt chặt. Đầu tôi như bốc lửa khi nghĩ đến những điều đang diễn ra sau cánh cửa phòng tắm.
Tôi quyết định phải rình nhìn bằng được. Chiều đó, khi chuẩn bị quần áo cho anh tắm, tôi cố ý không mang quần lót và làm ướt một bên chân quần ngủ. Khi tắm xong, quả thực anh gọi tôi lấy cho anh chiếc quần khác. Chờ anh mở he hé cửa phòng tắm để lấy quần, tôi du mạnh cửa ra và sững sờ không thể tin vào mắt mình. Chỗ đó của anh bị băng bó trắng toát, kín mít.
Thấy tôi vẫn trợn tròn mắt nhìn, anh xấu hổ mặc vội quần rồi bảo tôi ra ngoài trước, anh sẽ giải thích sau. Anh đỏ mặt kêu với tôi là anh vừa mới vay tiền của bạn bè để đi làm phẫu thuật ở "chỗ đó". Anh không muốn tôi phải chịu đau đớn khi phải đi phẫu thuật nên đã tự mình nâng cấp súng ống của mình. Anh bảo anh thực sự muốn chúng tôi có đời sống vợ chồng tốt hơn. Khi nghe những lời đó của anh, tôi đã bật khóc vì thương anh, vì xấu hổ với những gì mình đã hiểu lầm. Có một người chồng hết mình vì vợ như thế, đối với tôi đã là may mắn và hạnh phúc nhất rồi.
Theo Blogtamsu
Bố anh bảo con trai thà lấy cave còn hơn lấy tôi Nhà anh hết sức ngăn cản, ba anh tuy là giáo viên nhưng nhiều lần ra nhà tôi nói chuyện kiểu rất xóc xỉa. Hai đứa quen nhau đã 7 năm nhưng bị gia đình ngăn cấm vì "bà con 7 đời". Nói ra nhiều người cười chê nhưng ở làng có một họ lớn thì vấn đề này rất nan giải. Hai...