Lần đầu vào nhà nghỉ với bạn trai đã bị đánh ghen tơi tả
Trong đau đớn, tôi chỉ kịp nghe bà ta hét lên: “Mày cướp chồng bà à. Bà xem mày có dám nữa không?”.
Năm năm yêu nhau, tôi quyết tâm giữ cho kỳ được cái ngàn vàng và bạn trai của tôi cũng rất tôn trọng điều đó. Chúng tôi yêu nhau từ thời học cấp 3 và tình yêu vẫn bền đẹp cho đến khi tốt nghiệp đại học ra trường. Hiện tôi đang làm ở một ngân hàng còn bạn trai tôi cũng có công việc lương cao ở một tập đoàn lớn.
Thời gian yêu nhau, chúng tôi chưa bao giờ đi quá giới hạn. Tôi sinh ra trong một gia đình gia giáo, nề nếp nghiêm khắc. Mỗi lần muốn đi đâu chơi buổi tối, anh thường đến nhà, vào xin phép bố mẹ tôi đàng hoàng và hẹn giờ về. Thường thì hai đứa chẳng bao giờ đi quá 21h30. Nói ra có thể không ai tin nhưng sự thật tất cả những cử chỉ tình cảm của hai đứa chỉ dừng lại ở cái nắm tay, ôm hôn rất trong sáng.
Cũng có lúc bản năng trào lên, anh không kìm chế được nhưng chỉ cần tôi hơn dỗi một chút là anh thôi ngay. Nói chung tôi rất hài lòng về tình yêu thuần khiết, trong sáng của mình. Trong khi đó, bạn bè xung quanh tôi đã “vượt rào từ rất sớm”.
Mặc cho bạn bè “vượt rào” từ sớm, chúng tôi vẫn quyết định giữ gìn cho nhau đến khi trở thành vợ chồng. Ảnh minh họa.
Sau 1 năm ra trường đi làm, chúng tôi quyết định tổ chức đám cưới. Chúng tôi được sự chấp thuận của hai bên gia đình và rất nhanh chóng một đám cưới trong mơ đã được lên lịch sẵn sàng. 1 tuần trước khi cưới, chúng tôi đã ra phường đăng ký kết hôn, chính thức trở thành vợ chồng trước pháp luật, cả hai đứa đều hồi hộp chờ đợi đến ngày anh đưa tôi về dinh. Đến lúc này thì tôi tin chắc mình đã tìm được nửa kia hoàn hảo.
Video đang HOT
Trước hôm đám cưới 3 ngày, anh xin phép bố mẹ đưa tôi đi “đổi gió” vì mấy tháng tất bật chuẩn bị đám cưới, tôi bị sụt cân. Đến lúc này bố mẹ tôi đã thoải mái hơn trước rất nhiều. Khi anh gợi ý vào nhà nghỉ nghỉ ngơi, tôi vui vẻ đồng ý vì với hai đứa bây giờ đám cưới chỉ còn là thủ tục. Tôi cũng đoán anh không thể chờ đợi thêm được phút giây nào nữa để hai đứa hoàn toàn thuộc về nhau.
Trong lúc anh xuống sảnh mua nước ngọt, tôi tắm và thay bộ đồ ngủ với tâm trạng háo hức, muốn làm người yêu hài lòng. Trước khi anh xuống sảng đã dặn tôi chốt cửa phòng đề phòng bất trắc. Nhưng đây là lần đầu tiên tôi vào nhà nghỉ, tôi ngây thơ không lường hết được những gì có thể xảy ra. Và cũng vì muốn tạo bất ngờ cho anh nên tôi không chốt cửa. Khi có tiếng bước chân gần cửa phòng, tôi khấp khởi chắc mẩm là anh.
Nhưng không ngờ, người lao vào phòng lại là một người phụ nữ trung niên lạ mặt. Tôi còn dang mắt chữ a mồm chữ O chưa hiểu gì thì chị ta hùng hổ lao tới túm tóc, giật tung chiếc váy ngủ của tôi. Không kịp để tôi nói gì, người phụ nữ cứ nhằm tóc tôi mà giật, má tôi mà tát. Trong đau đớn, tôi chỉ kịp nghe bà ta hét lên: “Con đ*. Mày cướp chồng bà à. Bà xem mày có dám nữa không?”.
Không ngờ lần đầu tiên vào nhà nghỉ tôi đã tơi tả vì một trận đánh ghen nhầm.
Vụ đánh ghen ồn ào đến mức nhiều đôi ở phòng khác cũng phi ra ngoài xem rồi chỉ trỏ, nói chung là hết sức hỗn loạn. Đến khi bạn trai tôi lên tới nơi mới phát hiện ra là đánh ghen nhầm. Người phụ nữ kia vì ghen tuông vô lối, biết được chồng đang ở nhà nghỉ với nhân tình nên cuống cuồng tới đánh ghen.
Lúc này mặt mũi tôi đã sưng tái, khắp người đau ê ẩm. Tôi chỉ biết òa khóc nức nở mặc cho người yêu dỗ dành chăm sóc còn người phụ nữ kia liên tục xin lỗi. Tất nhiên là sau chuyện đó tôi chẳng thiết tha gì nữa mà đòi về nhà ngay lập tức. Cho đến hôm làm cô dâu, trên mặt tôi vẫn còn những vết bầm tím, hậu quả của phi vụ lần đầu tiên đi nhà nghỉ và bị đánh ghen nhầm. Cũng may là lớp trang điểm dày đã giúp tôi che đi dấu tích đó.
Đến giờ chúng tôi đã có với nhau 2 mặt con. Thi thoảng anh vẫn nhắc lại chuyện đi nhà nghỉ khiến tôi chỉ biết vừa cười vừa mếu. Quả là một kỷ niệm nhớ đời.
Theo Doisongphapluat
Sung sướng khi đẻ ở nhà chồng
Nhiều nàng dâu sợ cảm giác phải về nhà chồng đẻ và sống ở đó, nhưng với tôi, đó lại là một điều may mắn.
Tôi lấy chồng, vừa cưới xong hai ngày thì cả hai vợ chồng phải lên thành phố làm ăn. Chúng tôi trước khi cưới nhau đã thuê một căn hộ nhỏ ở thành phố để ở. Cả hai dùng tiền lương hàng tháng để thuê nhà và lo cho gia đình, lo chi phí sinh hoạt. Nói chung, cuộc sống cũng có nhiều khó khăn nên vợ chồng cùng nhau cố gắng, tiết kiệm.
Tôi mang bầu, thời gian thai nghén thật sự quá vất vả. Hai vợ chồng cùng đi làm, lại không có người thân bên cạnh nên tôi khổ sở vô cùng. Ngày có bầu, tôi nghén lên nghén xuống, hơi tí là nôn. Cứ đi làm, ăn được một tí là lại chạy ra nôn, đến khổ sở vật vã. Thời gian đó với tôi quả thật quá khó khăn và vất vả. Tôi đã cố gắng tẩm bổ, chăm sóc bản thân mà vẫn không thể chống lại được cơn ốm nghén. Đúng là, không có người thân bên cạnh, tôi thấy tủi thân vô cùng. Gia đình tôi thì ở xa, mẹ tôi cũng không thể quan tâm tôi được ngoài những cuộc điện thoại. Cuộc sống vợ chồng nói chung là vất vả, phải dựa vào nhau mà thôi.
Mới lấy chồng, chưa được ở nhà chồng ngày nào nên tôi cũng không rõ tính cách của bố mẹ chồng tôi nhiều lắm. Vài lần về ra mắt và chơi, tôi thấy bố mẹ dễ chịu. Nhưng người ta bảo, mới tiếp xúc thì ai chẳng thế, ở với nhau mới sinh ra lắm chuyện. Nên khi có bầu, tôi có ý định về quê chồng để sinh thì bạn bè khuyên tôi đừng dại. Họ bảo cứ về nhà mẹ đẻ, mẹ mình mới là người chăm sóc tận tình. Nhưng nghĩ đến phép tắc làm dâu, tôi không thể làm vậy được khi mà từ ngày cưới, tôi cũng chưa ở nhà chồng ngày nào. Tôi phải thực hiện bổ phận của mình mới đúng...
Ngày ra viện, mẹ cũng là người đón tôi cùng với chồng. Nói chung, chúng tôi rất vui vẻ.(ảnh minh họa)
Tôi về quê chồng sinh con ở bệnh viện huyện. Ban đầu có chút lo lắng về nơi sinh nở nhưng mẹ chồng tôi bảo có người quen làm trong đó nên cứ yên tâm. Bây giờ không về nhà chồng sinh thì còn sinh ở đâu nữa. Bạn bè cứ bảo tôi là về nhà chồng sinh sẽ khổ, ngày ở cữ không có ai chăm bẵm, vất vả lắm. Mẹ chồng thì không bao giờ chăm con dâu. Nghe họ nói tôi cũng thấy ghê ghê nhưng mà tôi chẳng còn sự lựa chọn nào khác.
Ngày tôi sinh trong viện, một tay mẹ chăm sóc hai mẹ con tôi. Thấy cháu chào đời, bà vui lắm. Bà là người đầu tiên bế cháu cùng với chồng tôi, nhìn vẻ mặt hạnh phúc của bà, giọt nước mắt khi cháu chào đời, tôi cảm nhận được đó là tình yêu thương thật sự của một người bà dành cho cháu của mình, giống như khi tôi thấy con tôi chào đời vậy. Cả thời gian tôi nằm trong viện, vì nhà tôi xa không lên thăm tôi được, một mình mẹ chồng tự tay chăm bẵm tôi. Mẹ đi đi về về nấu nướng, mang cơm, trông tôi và cháu. Mẹ thức cả đêm, thậm chí là ngủ gục bên giường vì sợ cháu thức giấc, không có ai chăm nom.
Ngày ra viện, mẹ cũng là người đón tôi cùng với chồng. Nói chung, chúng tôi rất vui vẻ. Về tới nhà, mẹ bố trí phòng ở cho tôi, bảo tôi chịu khó nghỉ ngơi vài tháng, cứ yên tâm, không phải lo lắng gì, mẹ làm hết. Mẹ có kinh nghiệm chăm trẻ nên việc chăm sóc trẻ con, tắm táp cho cháu, mẹ sẽ lo từ đầu tới cuối. Những món gì bổ cho sản phụ mới sinh, mẹ tôi mua về nhà, nấu nướng hàng ngày cho tôi. Nhiều khi thấy mẹ vất vả, tôi cũng thương, cố gắng dậy để đỡ đần mẹ lại bị mẹ mắng cho tới tấp. Mẹ liên tục dặn tôi, không được ăn đồ này, đồ kia, không được dùng đồ lạnh, ảnh hưởng tới mình sau này. Mẹ bảo, không kiêng cữ tốt, sau này hối không kịp.
Thật may, tôi có mẹ chồng tốt nên thời gian ở cữ không vất vả. Nghĩ lại lời chị em nói, tôi thấy ái ngại vô cùng. (ảnh minh họa)
Mấy tháng đầu, tôi cứ ngồi trên giường, chỉ việc đi lại cho khỏe khoắn, còn con cái, việc nhà việc cửa nấu nướng, mẹ chăm tôi toàn bộ. Chồng tôi thì tuần về một lần thăm hai mẹ con. Tôi ở nhà chồng không thiếu thứ gì, thèm cái gì cũng nói với mẹ, mẹ lại mua cho mà ăn thoải mái. Có khi ngại không ăn, mẹ cứ bày ra ép tôi phải ăn cho khỏe. Con tôi thì bà chăm sóc chu đáo lắm, đúng là bà nội, cái gì cũng nhường cho cháu, thương cháu nên ngủ còn không dám ngủ. Đêm đến, chỉ cần con khóc cái là mẹ tôi chạy sang, thậm chí có hôm ngủ trực ở đó, sợ cháu dậy. Bà thức khuya để bế cho tôi ngủ, bảo người mới sinh không nên thức khuya này kia. Bà thức thì hôm sau bà ngủ bù, còn tôi lại bế con. Nói chung, mẹ tôi là người cực kì tuyệt vời. Mẹ chưa bao giờ phàn nà bất cứ thứ gì. Tôi được mẹ chồng chăm sóc như con gái vậy.
Thật may, tôi có mẹ chồng tốt nên thời gian ở cữ không vất vả. Nghĩ lại lời chị em nói, tôi thấy ái ngại vô cùng. Gì mà cứ dọa mẹ chồng con dâu, như mẹ tôi thì ai bảo là mẹ chồng không tốt. Tôi không biết thế nào nhưng mà ở nhà chồng tôi thấy thoải mái như ở nhà tôi vậy. Tôi cũng không sợ cảnh mẹ chồng, nàng dâu. Chúng tôi là một gia đình, con tôi là cháu nội của bà hà cớ gì mà bà không thương cháu? Bây giờ tôi chỉ biết dựa vào chồng, gia đình chồng, tôi cũng chưa từng có ý khó chịu hay sẽ sống dè chừng với gia đình chồng mình. Tôi tin là sự chân thành sẽ được đối đãi lại bằng chính sự chân thành, ai cũng vậy mà thôi...
Theo VNE
Tình yêu vụng trộm với chồng hàng xóm Thường xuyên qua lại với chồng hàng xóm, tôi cảm thấy nhớ anh ấy rất nhiều :" anh giúp tôi rất nhiều, khiến tôi không thể xa anh ấy được". Năm năm trước, vì yêu cầu công việc, vợ chồng tôi khăn gói rời thành phố Đà Nẵng để vào Sài Gòn. Chuyển đến thành phố lạ, tôi từ bỏ công việc văn...