Lần đầu tôi xin phép mẹ chồng được “dạy” chồng, bà nuốt nước mắt gật đầu khi biết bi kịch sắp diễn ra với gia đình
Nhìn thấy cảnh tượng đó, tôi không thể tiếp tục chịu đựng.
Tôi đang chuẩn bị làm thủ tục ly hôn với chồng mọi người ạ. Sau 4 năm sống cùng nhau, cuối cùng tôi cũng cảm thấy thanh thản vì đã dám làm điều mà trước đây chưa từng nghĩ đến.
Tôi lấy chồng năm 30 tuổi, qua lời mai mối của một người hàng xóm. Lúc ấy, tôi đến với anh vì sự thúc ép của bố mẹ. Hơn nữa cả hai chúng tôi đều đã quá lứa nên chẳng thể tìm hiểu như những cặp đôi khác. Bản thân tôi cũng xác định, khi lấy nhau, nếu may mắn thì chúng tôi sẽ hạnh phúc. Giả như cuộc sống hôn nhân khác với những gì tôi nghĩ, tôi cũng sẽ dứt khoát ly hôn.
Mặc dù đã mang trong mình suy nghĩ đó nhưng tôi vẫn không thể mạnh mẽ được như vậy. Chúng tôi lục đục kể từ khi tôi có bầu và sinh con. Mâu thuẫn bắt đầu từ kinh tế, sau đó kéo theo cả việc nuôi dạy con. Chồng tôi rất cục súc, anh chẳng bao giờ nhỏ nhẹ với con. Trẻ con hiếu động nên nghịch ngợm là chuyện đương nhiên. Vậy mà mỗi lần thấy con nghịch, anh lại nghiêm khắc dạy dỗ. Đến nỗi con tôi chẳng bao giờ chịu ở nhà một mình với bố.
Chồng tôi rất cục súc, anh chẳng bao giờ nhỏ nhẹ với con. (Ảnh minh họa)
Với con thì như vậy, còn với vợ, chồng tôi chẳng bao giờ quan tâm. 4 năm sống chung, tôi chẳng biết đến chiếc bánh sinh nhật hay những món quà nhỏ nhân dịp ngày lễ đặc biệt. Chồng tôi luôn lạnh nhạt với vợ như vậy, anh chưa bao giờ nghĩ cho người khác nhưng lại luôn đòi hỏi mọi người phải làm theo ý mình.
3 tháng nay chồng tôi không mang tiền về nhà. Anh bảo do công ty thua lỗ nên nợ lương của nhân viên. Tôi cứ ngỡ là thật, nào ngờ một hôm, tôi vô tình thấy tin nhắn chuyển khoản tiền lương cho chồng. Ngay từ giây phút ấy, tôi đã có linh cảm anh đang giấu mình một chuyện rất quan trọng.
Video đang HOT
Quả thật chồng tôi đã ngoại tình. Không những vậy, anh còn thách thức khi tôi biết sự thật. Lúc đầu tôi đã cố nhẫn nhịn vì cho rằng anh chỉ nhất thời ham của lạ bên ngoài, còn trong lòng, vợ con vẫn là nhất. Nhưng tôi đã sai.
Tôi đã đưa con về thẳng nhà ngoại và gửi đơn ly hôn cho chồng. (Ảnh minh họa)
Hôm ấy con sốt cao, tôi gọi điện bảo chồng về đưa con vào viện, anh nói đang họp khẩn. Nghĩ chồng bận, tôi nhờ mẹ chồng cùng mình vào bệnh viện. Sau khi đưa con vào phòng bệnh, tôi ra ngoài làm thủ tục thì thấy chồng mình đang nắm tay một người phụ nữ để làm thủ tục khám thai.
Cơn giận trong tôi trào lên, tôi quay vào xin phép mẹ chồng cho mình “dạy lại chồng”. Bà buồn rầu gật đầu. Thế là tôi xông đến tát chồng sau đó trở về với con và coi như chưa có cuộc gặp kia. Hôm qua con ra viện, tôi đã đưa con về thẳng nhà ngoại và gửi đơn ly hôn cho chồng. Nhưng chồng tôi rất ranh mãnh, anh nói sẽ đòi quyền nuôi con vì thu nhập của anh cao hơn hẳn, con tôi lại quá 3 tuổi rồi.
Thật sự bây giờ tôi rất sợ không được nuôi con. Mọi người ơi, nếu tôi có bằng chứng chồng ngoại tình, liệu anh có thể giành quyền nuôi con từ tay tôi không?
Theo Nhịp Sống Việt
Đêm trước ngày ra tòa làm thủ tục ly hôn, vợ bỗng xuất hiện trước cửa nhà tôi với đôi mắt đỏ hoe và bật khóc thì thào lời xin lỗi
Chúng tôi đã trải qua một đêm mặn nồng với nhau. Sáng hôm sau, cả hai đều không xuất hiện trước tòa. Nhưng đến chiều tối, khi tôi về sớm để phụ giúp cô ấy thì lại tình cờ nghe được một chuyện kinh khủng...
Tôi và vợ đến với nhau mà không có nhiều thời gian tìm hiểu. Lúc đó tôi vừa từ nước ngoài trở về Việt Nam lập nghiệp. Bận rộn đến mức bạc cả tóc nhưng vẫn bị bố mẹ hối thúc chuyện cưới xin. Chiều ý ông bà nên tôi đi gặp người mà dì tôi mai mối. Gặp nhau ngồi ăn cùng bữa cơm được 2 lần, lại đi chơi riêng 2 lần, nhắn tin gọi điện vài lần, cuối cùng chúng tôi quyết định cưới.
Mọi việc được bố mẹ và dì ruột tôi lo từ A-Z, tôi chỉ làm đúng nhiệm vụ mặc áo vest, đi chụp vài tấm ảnh cưới ở studio và chờ đợi đến ngày thành hôn.
Thú thật lúc đó công ty tôi vừa mới thành lập, toàn bộ tâm trí của tôi đổ vào đó, lấy đâu ra thời gian công sức quan tâm tới chuyện khác. Chẳng qua tôi là con trai duy nhất, trên có 1 chị gái, dưới có 1 em gái đều đã lấy chồng. Bố mẹ thèm cháu nội quá nên tôi cứ nhắm bừa mắt nghe theo lựa chọn của ông bà. Tôi chỉ nghĩ đơn giản, kết hôn với ai cũng được, miễn họ biết điều, sống có ý thức và chăm sóc gia đình chồng là được. Tôi sẽ không bạc đãi vợ mình, cô ấy thích gì tôi cũng có thể cho. Thế nên tôi bước vào con đường hôn nhân vội vội vàng vàng.
Chúng tôi quyết định ly hôn sau 1 năm rưỡi chung sống. (Ảnh minh họa)
Cưới về sống chung rồi nảy sinh bao nhiêu vấn đề. Chúng tôi không có tiếng nói chung, cô ấy luôn than phiền tôi ít khi ở nhà, 20/24 tiếng dành cho máy tính với công việc. Rồi cô ấy đòi hỏi tôi phải cùng đi gặp bạn bè cô ấy, ngồi tán chuyện phiếm vài tiếng đồng hồ với nhau khiến tôi rất sốt ruột vì dự án đang dang dở lại phải tiêu phí thời gian như thế này.
Dần dần, chúng tôi không gặp nhau mấy nữa. Tôi ngủ luôn tại công ty, vợ thì đi đâu làm gì tôi không hề biết. Và chuyện gì đến cũng phải đến, cô ấy cặp với một chàng trai khác. Cô ấy lấy tiền tôi đưa để bao nuôi cậu ta. Họ đi du lịch cả tuần trời với nhau, khi tôi biết chuyện, vợ thản nhiên nói cô ấy làm vậy vì muốn trả thù tôi, trả thù cho sự lạnh nhạt vô tâm của tôi. Tôi cảm thấy bất lực vô cùng nhưng cũng không trách vợ, vì đúng là một phần lỗi ở tôi. Chúng tôi quyết định ly hôn sau 1 năm rưỡi chung sống.
Trong thời gian nộp đơn ly hôn ra tòa, tôi và cô ấy thỏa thuận thống nhất, tôi sẽ cho cô ấy 1,5 tỷ coi như phí đền bù tuổi xuân. Vì không có con chung nên chúng tôi rất nhanh được tòa gọi ra giải quyết.
Vợ thản nhiên nói cô ấy làm vậy vì muốn trả thù tôi, trả thù cho sự lạnh nhạt vô tâm của tôi. (Ảnh minh họa)
Không ngờ, vào 11 giờ đêm cuối trước khi ra tòa, cô ấy lại xuất hiện trước cửa nhà tôi với đôi mắt đỏ hoe. Nhìn thấy tôi, cô ấy bật khóc và thì thào nói xin lỗi, cô ấy không muốn ly hôn nữa. Cô ấy muốn quay lại với tôi và lần này, cô ấy hứa sẽ không đòi hỏi nhiều từ tôi. Tôi hãy cứ yên tâm làm việc, cô ấy sẽ ở nhà nội trợ, tìm một công việc nhàn nhã làm rồi sinh cho tôi những đứa con.
Lúc đó tôi xúc động thật sự vì bản thân tôi cũng chỉ mong một gia đình như thế mà thôi. Chúng tôi đã trải qua một đêm mặn nồng với nhau. Sáng hôm sau, cả hai đều không xuất hiện trước tòa.
Nhưng đến chiều tối, khi tôi trở về sớm định bụng giúp vợ nấu cơm thì tình cờ nghe được cuộc điện thoại của cô ấy. Tôi không rõ người đầu bên kia nói gì, nhưng tiếng quát của vợ rất to. Cô ấy bảo ai đó biến đi, đừng luẩn quẩn quanh chân cô ấy như con chó để xin tiền nữa. Cô ấy rít gào bảo hắn là đồ ăn bám phản bội... và còn nhiều từ ngữ mạt sát người ta nữa nhưng tôi chẳng muốn nghe.
Tôi khép cửa lại, quay về công ty và ngủ đêm ở đó, mặc kệ những cuộc gọi nhỡ của vợ. Tôi có nên tiếp tục ly hôn không? Hay cho cô ấy một cơ hội dù rằng sau buổi chiều hôm qua thì những xúc động của tôi với cô ấy đã không còn nữa?
Theo Nhịp Sống Việt
Những mái ấm không đáng phải tan vỡ Rất nhiều phiên tòa ly hôn có lẽ không cần diễn ra nếu những cặp đôi trẻ chín chắn và suy nghĩ nhiều hơn đến người khác Một đứa trẻ chừng 3-4 tuổi quấy khóc đòi mẹ giữa sân tòa. Bà nội ẵm bé đi vòng vòng khắp sân, tìm mọi cách dỗ dành. "Ba mẹ nó đang trong phòng xử ly hôn....