Lần đầu tiên về nhà anh ra mắt, tôi khóc lặng khi nhận ra người đàn ông năm đó là bố của anh
Tôi cảm thấy khó xử vô cùng, khóc lặng sống chung dưới một mái nhà, tôi và bố chồng phải tỏ ra bình thường dù trong lòng cả hai đang có bão.
Tôi 25 tuổi, vừa kết hôn được gần một tháng, có bầu 3 tháng, bởi tôi bầu trước rồi mới làm đám cưới. Chồng bằng tuổi tôi, chúng tôi là đồng nghiệp cùng trúng tuyển vào công ty một đợt, làm với nhau gần 1 năm thì nảy sinh tình cảm.
Gia đình tôi khá cơ bản, bố mẹ đều là công chức nhà nước, hiện còn đang công tác. Thực sự thời gian yêu nhau, tôi chưa về nhà anh bao giờ, nghe anh kể mẹ anh mất từ lâu rồi, nhà chỉ còn bố, bố anh cũng chạc 50, gần tuổi với bố mẹ tôi. Thấy anh kể bố anh là dân kinh doanh, ông hiền lành, phong độ lắm.
( ảnh minh họa )
Yêu nhau một thời gian thì chúng tôi phát sinh quan hệ, tôi có bầu. Anh bảo về nhà anh ra mắt rồi anh trình bày với bố luôn, không phải lo lắng gì vì bố anh dễ lắm, đồng ý ngay thôi. Trước đó tôi và anh cũng về nhà tôi rồi, bố mẹ tôi quý anh, cứ bảo về bảo bố rồi sắp xếp người lớn nói chuyện.
Hôm về nhà anh, tôi cũng chuẩn bị tinh thần, mua chút hoa quae làm quà. Thế nhưng ngay từ giây phút nhìn thấy ông, tôi chao đảo suýt nữa thì đứng không vững. Bởi ông chính là người đàn ông 5 năm trước tôi từng yêu.
Video đang HOT
Cách đây 5 năm, lúc đó tôi còn là cô sinh viên năm cuối, đi thực tập trong một doanh nghiệp thì quen ông, là trưởng phòng của tôi. Lúc đầu tôi chào chú nhưng mọi người bảo gọi là anh thôi nên tôi cũng đổi cách xưng hô. Sếp là người rất mẫu mực, phong độ, tôi thì quá non nớt, chính vì thế mọi việc ông làm, thần thái của ông khiến tôi thần tượng. Khoảng 2 tháng làm ở đó, cả tôi và sếp đã nảy sinh tình cảm với nhau, kéo dài cho đến khi tôi tốt nghiệp thì bố mẹ tôi phát hiện và cấm cản. Mẹ tôi còn bảo sẽ tự tử ngay nếu tôi còn tiếp tục, bảo tôi là mất mặt gia đình nọ kia. Cuối cùng vì không chịu nổi áp lực nên tôi buông tay.
Tôi chỉ không ngờ có ngày gặp lại, lại trong hoàn cảnh éo le thế này. Trái đất sao mà tròn quá…
Ông cũng ngơ ngác khi gặp lại tôi, suốt cả ngày hôm đó, tôi phải cố lắm mới giữ cho mình bình tĩnh. Tôi về, tôi ôm gối khóc cả đêm. Cũng may là ngày xưa bố mẹ tôi chưa từng gặp mặt ông, nếu không chắc chắn chuyện lớn sẽ xảy ra.
Thế rồi tôi và anh vẫn làm đám cưới, không có cách nào khác vì cái thai trong bụng tôi ngày một lớn. Sống chung dưới một mái nhà và giữ một bí mật lớn, tôi cảm thấy khó xử, bất tiện vô cùng. Tôi muốn chuyển ra riêng nhưng đó là điều không thể, vì ông sống một mình, chồng tôi không lý gì lại nghe. Giờ tôi nên làm gì đây?
Theo Afamily
Bạn gái quyết đòi chia tay vì lần đầu tiên về nhà tôi ra mắt đã nhìn thấy những cảnh...
Nhà tôi ở một xã khá xa và hẻo lánh chính vì thế tôi ít về thăm nhà. Lần này vì quyết định cưới nên mới dẫn My về ra mắt bố mẹ. Nào ngờ chỉ sau lần đó My nhất định đòi chia tay.
Ảnh minh hoạ
Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo, xã nghèo. Mặc cảm gia đình nên tôi chỉ biết phấn đấu học hành để mong đổi đời. Tôi chẳng dám yêu ai vì hoàn cảnh đó. Cũng đã có một vài mối tình nhưng chỉ cần nghe qua về gia đình tôi họ lại rời bỏ tôi.
Rồi tôi gặp My. Em thực sự khác với những người con gái trước tôi quen. Tôi và My đến với nhau đều rất nghiêm túc trong chuyện tình cảm. Tuổi của hai chúng tôi không còn trẻ. Công việc cũng ổn định. Thế nhưng vì lo nghĩ cho tương lai nên chúng tôi không cưới xin luôn. Vì muốn sau này My có cuộc sống tốt nhất nên tôi đã nỗ lực rất nhiều.
Quê cả hai đều khá xa, công việc bận rộn nên yêu nhau hơn 1 năm, tôi về nhà My được 2 lần, còn My thì chưa bao giờ về nhà tôi. Thực ra cũng bởi mặc cảm một chút nên tôi chưa dám dẫn My về.
Khi mọi thứ đã đi vào quy củ, tôi bàn chuyện cưới xin với My. Tình yêu cũng như nỗ lực của tôi suốt thời gian qua dành cho My nên cô ấy tin tưởng anh tuyệt đối. My đồng ý.
Cuối tuần đó, tôi dẫn My về nhà mình ra mắt. Biết đường về nhà xa lại khó khăn, tôi cũng đã dặn trước để My đỡ bỡ ngỡ. Nhưng My vẫn không khỏi buồn bực và mệt mỏi khi phải ngồi tàu 5 tiếng, rồi chuyển ô tô liên tiếp 3 tiếng. Và thêm 1 tiếng đi bộ nữa. Biết My mệt nên tôi chỉ cố gắng trấn an cô ấy, ngoài ra tôi thực tình không biết làm gì hơn.
Về tới nơi, My vùng vằng mãi không chịu vào nhà. Cô ấy nói, "thời buổi nào rồi mà vẫn còn nhà đất, lợp lá thế này hả anh. Nhà vệ sinh không có. Trên này cũng chưa có điện ư? Rốt cuộc nhà anh đã sống thế nào vậy?."
Lúc đó, bố mẹ tôi cũng nghe tiếng, họ ngượng ngùng nhưng vẫn tươi cười đon đả với My. Nhưng em thì khó chịu ra mặt. Em hết kêu thứ này lại ngạc nhiên thứ kia làm tôi vô cùng bối rối. Nhà tôi đúng là hẻo lánh và nghèo, nhưng bố mẹ tôi đều là những người rất giàu tình cảm. Ông bà vẫn còn đang hết sức khỏe mạnh.
Tôi có hai đứa em, dù khó khăn nhưng bố mẹ và tôi vẫn muốn cho chúng học thành tài. Chưa năm nào chúng không xếp hàng top trong lớp. Tôi biết My có cuộc sống khác tôi nhưng tại sao em không thể có một chút tôn trọng gia cảnh riêng của tôi.
Tôi phải thuyết phục mãi My mới chịu đồng ý ở lại nhà tôi đêm đó vì quá muộn để bắt xe lên thành phố. Cả đêm em lục đục khiến cả nhà tôi không ai ngủ được. Sáng hôm sau em nằng nặc bắt tôi đưa trở lại thành phố ngay lập tức. Tôi đành chào bố mẹ đưa em lên.
Tới nơi, cô ấy không thèm nói với tôi câu nào mà bỏ về. Tôi nhắn tin, gọi điện thế nào My cũng không nghe. Đến ngày thứ 3, tôi nhận được một tin nhắn từ cô ấy "em xin lỗi nhưng em không thể lấy anh làm chồng được. Em thực sự không nghĩ mình sẽ làm dâu một gia đình như thế bằng cách nào. Em không mong mỏi chồng giàu sang nhưng cũng phải bình thường một chút. Anh còn cả 2 em đang ăn học. Liệu có thể đảm bao lo cho em được không. Chúng ta dừng lại thôi. Em xin lỗi".
Tôi biết cảm xúc của My như thế nào. Bất lực nhắn lại cho em "Anh tôn trọng quyết định của em. Đó cũng là lí do anh không dám đưa em về thăm gia đình từ sớm vì anh sợ em cũng giống như bao người khác mà ruồng bỏ anh. Cứ nghĩ em tin và yêu anh thật, không ngờ em cũng như họ. Chúc em hạnh phúc".
Khó khăn lắm tôi mới quyết định yêu ai đó vậy mà, chả lẽ cả đời này tôi không thể lấy được vợ ư?..
Theo Phunutoday
Lần đầu tiên về nhà anh ra mắt, tôi khóc lặng khi nhận ra người đàn ông năm đó là bố anh Tôi cảm thấy khó xử vô cùng, sống chung dưới một mái nhà, tôi và bố chồng phải tỏ ra bình thường dù trong lòng cả hai đang có bão. Tôi chỉ không ngờ có ngày gặp lại, lại trong hoàn cảnh éo le thế này. Trái đất sao mà tròn quá... Tôi 25 tuổi, vừa kết hôn được gần một tháng, có...