Lần đầu tiên trong đời chồng phản kháng lại mẹ còn tôi thì run rẩy rồi òa khóc
Bà nhìn tôi với ánh mắt căm thù, tôi thì sợ hãi đến co rúm lại. Đúng lúc đó chồng nắm lấy tay tôi kéo lên phòng, tôi cứ thế òa khóc, 7 năm rồi tôi mới được khóc cho thỏa như thế.
Ngày anh đưa tôi về nhà ra mắt, mẹ anh soi xét từng chút một, vì nhà tôi không mấy khá giả nên mẹ anh có vẻ không hài lòng. Vì yêu tôi nên anh quyết tâm lấy bằng được.
Là một đứa không có bằng cấp đàng hoàng chỉ làm việc chân tay trong nhà máy nên nhiều khi mẹ chồng cũng khinh thường ra mặt. Bà hay đay nghiến tôi rằng đầy người có bằng đại học, công việc đàng hoàng muốn lấy được chồng tôi còn tôi là cái thá gì mà lại bước vào làm dâu nhà bà. Những lần đó tôi chỉ biết im lặng giấu nước mắt ngoảnh đi.
Nhiều đêm nằm bên nhau, chồng hay bóp tay chân cho vợ và an ủi rằng: “Mẹ anh hơi ác khẩu nhưng lòng dạ không có gì đâu, em đừng để ý”. Nói vậy thôi, nhưng những lời nói của mẹ chồng cứ như dao cắt cứa vào tim gan, tôi có không muốn để ý thì cũng khó. Ngày chồng tôi được lên làm quản đốc mẹ càng tự hào về con trai nhiều hơn và lời chì chiết mỗi ngày lại càng cay nghiệt.
Tôi cứ lầm lũi trong ngôi nhà đó, mẹ chồng chỉ đay nghiến tôi khi không có mặt chồng còn mỗi lần cả nhà đông đủ bà lại ngọt nhạt. Tôi thấy sợ hãi, run rẩy trước sự giả tạo đó của bà.
Nhiều lúc chẳng biết kêu than cùng ai, chồng thương nhưng lại không hay rõ vợ mình đang chịu những tủi nhục như thế nào. Một hôm anh bảo gom góp tiền để ra ở riêng, tôi vui mừng đến phát khóc. Tôi chỉ muốn cho con cái một mái ấm có đủ sự vui vẻ và tình thương. Mái ấm đó không có tiếng chì chiết, đay nghiến lẫn chửi bới.
Chồng tôi là 1 người con hiếu thảo, vậy nên nhiều lúc tôi có kêu ca rằng mẹ như thế này thế nọ thì chồng cũng xí xóa hết. Nhìn thái độ của anh tôi biết anh không thực sự tin mẹ mình lại như vậy vì mỗi lần anh về nhà mẹ chồng đều niềm nở vui vẻ. Từ ngày chồng lên chức anh bận rộn và vất vả hơn còn tôi thì hết giờ là được về nên thời gian gặp gỡ mẹ chồng lại nhiều hơn.
Thú thực tôi thấy mệt mỏi và sợ hãi vô cùng mỗi lần bước chân vào ngôi nhà đó. Tôi sợ đến mức thở cũng không dám thở mạnh, làm gì cũng phải xem xét thái độ mẹ chồng. Nhiều lần tôi tự cười nhạt với bản thân rằng: “Minh à mày giỏi quá, 7 năm trôi qua rồi đấy, vậy mà mày vẫn bám trụ được”.
Ngày hôm đó chồng về nhà sớm hơn dự định nhưng không báo trước, đúng lúc mẹ chồng mắng chửi tôi rằng tôi đưa ít tiền đi chợ cho bà, nên bà không mua nổi thứ gì. Tôi chỉ biết khóc vì thú thực tôi chỉ còn từng đó, hơn nữa nó cũng chẳng phải ít ỏi gì, với số tiền đó tôi có thể đi chợ được 2 hôm.
- Cái loại như mày, được con tao nó rước cho là may rồi. Chừng nào mày chưa cuốn xéo khỏi nhà tao thì chừng đó tao không để mày yên đâu.
Video đang HOT
Tôi chỉ biết im lặng và đưa tay gạt nước mắt.
- Mẹ, sao mẹ lại nói với vợ con như vậy. Bao năm qua khi con đi vắng mẹ vẫn làm như thế này với cô ấy sao?
Chúng tôi giật mình vì câu nói của chồng:
- Tại nó làm hỏng việc nên mẹ mới bực tức rồi nói vậy thôi, con đừng hiểu nhầm.
- Hiểu nhầm ư? Sao mẹ lại có thể thốt ra những lời đó với vợ của con chứ?
Mẹ chồng liếc xéo qua tôi rồi nói:
- Mày nói với chồng mày đi, không nó lại bảo ngày nào mẹ cũng bắt nạt vợ nó.
Tôi co rúm người lại, sợ hãi:
- Dạ, không có gì đâu anh, tại em cả. Anh lên nhà thay đồ đi rồi ăn cơm, là em không tốt, em xin lỗi.
- Em thôi đi, ấm ức thì phải nói ra chứ? Sao cứ im lặng vậy? Mẹ à, vợ con không có tiền vì có bao nhiêu cô ấy đưa cho con để con góp cổ phần công ty rồi. Mẹ nên cảm ơn vì đã có được cô con dâu hiền thảo như vậy chứ, sao mẹ lại đối xử với vợ con như vậy?
- Mày đang bênh vợ mày đấy à, ôi trời ơi, sao số tôi lại khổ thế này…
- Con sẽ ra ở riêng, lần này mẹ đừng cản con.
Mẹ chồng làm bù lu bù loa, khóc lên gào xuống. Bà nhìn tôi với ánh mắt căm thù, tôi thì sợ hãi đến co rúm lại. Đúng lúc đó chồng nắm lấy tay tôi kéo lên phòng. Mắt tôi rưng rưng òa khóc, khóc vì cay đắng, khóc vì hạnh phúc. Đây là lần đầu trong đời chồng dám phản kháng lại mẹ vì tôi, là lần đầu anh chứng kiến cảnh mẹ chồng chì chiết khinh miệt tôi như thế. Chồng ôm mẹ con tôi vào lòng rồi xin lỗi. Tôi cứ thế òa khóc vì nỗi lòng như được trút bỏ.
Hôm sau chồng đi tìm nhà thuê tạm, còn tiền gom góp được anh bảo rằng vài tháng nữa sẽ mua nhà rồi chuyển qua đó ở lâu dài. Mẹ chồng kịch liệt phản đối chửi tôi phá vỡ quan hệ mẹ con của bà. Tôi buồn lắm, nhưng cũng chỉ biết lặng thing. Chồng tôi bảo từ nay sẽ bảo vệ tôi, không để tôi phải chịu tổn thương nữa.
7 năm làm dâu, nhưng đến ngày hôm nay tôi mới thấy vui vẻ hạnh phúc lấy 1 lần. Vì được chồng bệnh vực và bảo vệ, tôi thầm cảm ơn vì anh vẫn yêu thương tôi. Từ ngày làm dâu bầu trời cứ như tối sầm lại, hôm nay tôi mới có dịp ngửi mùi nắng nhìn ngắm mọi thứ xung quanh 1 cách nhẹ nhàng. Kiếp làm dâu nhà người thực sự đáng sợ, quãng thời gian đó có lẽ sẽ ám ảnh tôi đến hết cuộc đời.
Theo Motthegioi
Món quà đặc biệt trước Giáng sinh khiến người vợ òa khóc và ôm choàng lấy chồng
Món quà đặc biệt trước Giáng sinh của chồng khiến chị ấm lòng vô cùng giữa mùa đông lạnh. Đúng là phụ nữ may mắn hay không là ở tấm chồng.
Chị là người không hoàn hảo. Chị bị tật bẩm sinh ở một chân khiến dáng đi của chị lệch về một bên. Tuổi thơ chị sống khép kín vì những lời trêu trọc của bạn bè. Tuy vậy chị lại rất ham học và học rất giỏi.
Khi đậu đại học, ngày đầu tiên bước vào lớp chị trở nên lập dị hơn trước những người bạn mới xinh đẹp, thướt tha. Chị cố bước thật nhanh để tránh ánh nhìn soi mói và những lời gièm pha của mọi người. Nhưng điều tồi tệ chị không mong muốn đã xảy ra.
Vì đi quá nhanh nên chị bị ngã. Cú ngã đau điếng khiến chị chảy nước mắt. Một người bạn trai học cùng lớp đã chạy đến đỡ chị dậy. Anh nhẹ nhàng lau nước mắt cho chị, rồi bảo chị đi cẩn thận hơn. Đó là người con trai đầu tiên đối xử với chị nhẹ nhàng như vậy. Sau đó họ trở thành bạn của nhau.
Sau đó họ trở thành bạn của nhau. (Ảnh minh họa)
Suốt 4 năm đại học anh lặng lẽ ở bên chăm sóc chị. Chị thấy mình thật may mắn khi cuộc đời đã mang tới cho chị một người bạn tốt như thế. Trước khi ra trường anh lấy hết dũng cảm ngỏ lời yêu. Chị nghĩ anh trêu đùa tình cảm của mình nên từ chối rồi bỏ chạy. Và chị lại ngã, ngã rất đau xuống đường. Từ đó chị tìm cách tránh mặt anh và chọn một cuộc sống khép kín như ngày còn bé.
2 năm trôi qua, lúc này cả hai đã có công việc ổn định. Một buổi chiều mùa hẹ, chị đang ngồi bên ô cửa sổ nhỏ thì bất chợt nhìn thấy cái bóng quen quen. Anh xuất hiện trước mặt chị, vẫn nụ cười ấy, vẫn khuôn mặt ấy, chỉ hơi khác là anh giờ để râu nên nhìn già hơn.
- Nhận lời yêu anh đi. Anh không thể quên em được.
- Em chỉ là một cô gái tật nguyền, anh xứng đáng với rất nhiều những cô gái đẹp ngoài kia.
- Với anh những cái đó không quan trọng. Anh yêu em vì nghị lực hơn người, vì sự thông minh và bản lĩnh của em.
Chị đã khóc vì hạnh phúc khi nghe anh nói những lời ấm áp như vậy. Chị nhận lời yêu anh. Nhưng khi anh đưa chị về ra mắt bố mẹ, một lần nữa chị lại ngã quỵ. Mẹ anh kiên quyết không cho con trai yêu một đứa con gái què. Chị đã muốn buông xuôi nhưng anh thì không bao giờ chịu để người yêu rời xa vòng tay mình 1 lần nữa.
5 năm sau, cuối cùng bố mẹ anh cũng phải chấp nhận làm đám cưới cho anh chị. Chị cố hết sức để hoàn thành vai trò con dâu trong nhà. Mẹ chồng ốm 1 tháng trời trong viện, chị xin nghỉ làm 1 tháng để trông bà. Đến khi nghe mẹ chồng khen mình với một người hàng xóm thân thuộc chị rơi nước mắt vì hạnh phúc. Sau khi cưới anh cũng luôn yêu chiều và động viên vợ. Những lúc ở nhà, anh sẵn sàng phụ vợ làm những chuyện lặt vặt.
Đến khi nghe mẹ chồng khen mình với một người hàng xóm thân thuộc chị rơi nước mắt vì hạnh phúc. (Ảnh minh họa)
Giáng sinh năm nay là Giáng sinh thứ 12 họ biết đến sự tồn tại của nhau nhưng là Giáng sinh đầu tiên chị trong vai trò là vợ anh. Tối qua, anh đã tặng chị một điều hết sức bất ngờ. Khi đi làm về, anh kéo chị lên phòng và đưa cho chị một món quà nhỏ.
Chị mở hộp quà rồi tròn mắt ngạc nhiên khi nhìn thấy một đôi giày rất đẹp. Nhưng nó không phải đôi giày bình thường mà một chiếc cao, một chiếc thấp. Anh tự tay xỏ giày cho chị và bảo chị bước đi thử. Chị bước đi với cảm giác hai vai mình bằng nhau khiến chị hạnh phúc đến bật khóc và ôm choàng lấy chồng. Anh luôn là người đàn ông hiểu và thương yêu chị nhất. Món quà đặc biệt trước Giáng sinh của chồng khiến chị ấm lòng vô cùng giữa mùa đông lạnh. Đúng làphụ nữ may mắn hay không là ở tấm chồng.
Theo Motthegioi
Vợ run rẩy thú tội ngoại tình và cái kết rơi nước mắt Chị không dám nhìn mặt chồng, chị biết chắc cuộc hôn nhân của mình đã đến hồi kết thúc. Suốt 1 giờ run rẩy thú tội với chồng giờ chị đã thấy lòng nhẹ nhàng hơn (Ảnh minh họa) Chị lấy anh khi hai người chỉ có đôi bàn tay trắng. Họ từng phải nhường nhau từng thìa cơm nguội ban sáng nhưng...