Lần đầu quan hệ nhưng trên giường không lưu lại dấu vết
Em và người yêu đã quen nhau được 3 năm. Ngay từ lúc đầu, em với anh ấy chỉ là bạn tốt với nhau, bạn chung của 2 đứa thì rất nhiều.
Em thích 1 người con trai khác, đã thổ lộ và bị từ chối (người này cũng là bạn của anh). Trong khi đó người yêu em cũng quen 1 bé mới vào. Anh ấy bị trúng tiếng sét ái tình, chủ động cưa cẩm và sau 3 ngày đã được cô bé ấy nhận lời yêu.
Khi quen với cô bé đấy, anh rất hạnh phúc và sung sướng. Nhưng vì chơi chung với 1 nhóm bạn, có người nói ra nói vào những lời không tốt về anh nên cô bé ấy chủ động chấm dứt sau 1 tháng quen nhau. Cô ấy, không muốn nói chuyện và tỏ thái độ lạnh nhạt. Khỏi phải nói anh đau khổ như thế nào.
Em buồn chuyện đơn phương còn anh ấy buồn chuyện chia tay. 2 đứa thất tình gặp nhau là kể lể buôn chuyện. Em là đứa con gái bi quan, tự ti còn anh lạc quan hơn. Anh an ủi em nhiều hơn nhưng nỗi buồn lòng mình anh không giải quyết được.
Một thời gian sau anh bắt đầu thích em nhưng giấu kín trong lòng. Em thì vô tư và vẫn còn yêu cậu kia. Nhiều lần 2 đứa đi chơi (lúc đấy tháng 10, trời Sài Gòn se lạnh), tay em lạnh ngắt. Anh đòi nắm tay, ủ cho bớt lạnh nhưng em không chịu (em ngố). Rồi 1 thời gian sau anh thổ lộ với em, em cũng đồng ý quen vì nghĩ rằng “thà chọn người thích mình tốt hơn chọn người mình thích” và cũng vì chuyện tình của em với cậu bạn kia không đâu đến đâu.
Thời gian anh chia tay với thời gian anh đến với em chỉ vọn vẹn 3 tháng. Bạn bè 2 đứa cũng khuyên em đừng yêu anh vì anh có nhiều tính xấu.
Anh bỏ học đại học và lông bông không có việc làm. Anh sống bằng tiền gửi Ngân hàng của gia đình và tiền cho thuê nhà. Khi 2 đứa đi ăn, anh ít khi nào trả hết mà cưa đôi. Em cũng không nghĩ gì nhiều vì lúc đó em cũng thấy anh không có việc làm, tiền bạc share nhau là sòng phẳng nhất.
Video đang HOT
Anh làm em vui và làm em buồn cũng nhiều. Anh vẫn còn nhớ thương cô bé đó, ngầm so sánh em với cô ta và thường dò hỏi bạn bè về cuộc sống cô ta. Sau này em hack pass yahoo nên mới biết rồi em đòi chia tay. Anh năn nỉ và nói rằng chỉ là chat chit hỏi thăm thôi, nhưng em không thể tin anh thật lòng với em. 2 đứa cãi nhau nhiều và giận hờn, chia tay nhiều lần.
Gia đình em cũng nghiêm khắc, mẹ em thường răn dạy đừng trao cái qúy giá nhất cho anh vì phải còn lấy chồng. Nếu mình không còn, chồng sẽ khinh mình thất thân.
Anh đòi hỏi thì em nói như lời mẹ em. Anh nhăn nhó nhưng không ép mà chỉ nói chờ đến khi em sẵn sàng. 2 đứa chỉ trong tình trạng từ A – Y. Thời gian đầu rất sợ và ngại vì đọc báo thấy con trai con gái khỏa thân ôm ấp nhau thì con trai không kiềm được và ép buộc cô gái.
Nhưng anh vẫn chưa làm chuyện xấu hay cưỡng bức gì em nên em cũng yên tâm và ngủ với anh trong tình trạng như vậy (chỉ ngủ thôi chứ không thức). Em thích cảm giác ấm áp khi tiếp xúc da thịt với anh trong khi bên ngoài mưa to hoặc nằm trong phòng lạnh.
Sau 2 năm anh mới dứt bỏ được tình cảm đó, hoàn toàn chỉ có mình em. Những lần tiếp xúc, gần gũi nhau em cũng có thích thích và đồng ý làm chuyện đó với anh. 2 đứa xem phim x rồi thử tập tành. Nhưng vì em còn mới bắt đầu quan hệ nên mấy lần đầu không thực hiện được. Em cảm giác đau và nhăn mặt là anh ngưng lại.
Chúng em bế tắc khi không thực hiện được tư thế nào đó và còn đâm ra nghi ngờ trong chuyện phòng the không hợp nhau. Anh còn nói với em chuyện trinh tiết còn hay mất với anh không quan trọng. Anh thích con gái có kinh nghiệm trong chuyện đó.
Lần sinh nhật anh mới đây, em và anh rủ nhau đi chơi xa và thuê phòng nghỉ đêm. Em làm clip tặng anh ngày sinh nhật và hôm đó chúng em đã làm chuyện đó được với nhau. Lạ một cái em không ra máu như từng đọc trong sách. Em đang suy nghĩ không biết có phải do những lần “thực tập” trước kia của 2 đứa không (dù không thực hiện được nhưng con gái vẫn có thể bị mất).
Hiện nay anh đã đi học lại, ngành học 2 năm và dự định ra trường sẽ tính chuyện cưới em. Anh cũng xin mẹ mua nhà riêng để ở và đã được đồng ý.
Em không biết sau khi đăng bài chia sẻ này lên có được nhận ý kiến là “bài này chỉ có trong truyện” hay “viết truyện hay quá” hoặc “đời còn dài, tương lai còn phía trước, đừng dại nói trước điều gì”… không. Nhưng em vẫn tin và mong nhận được những nhận lời chúc phúc của mọi người.
Theo VNE
Đi với gái làng chơi chồng rước bệnh về nhà
Tôi và chồng tôi đã quen biết rồi yêu nhau suốt 5 năm trời trước khi tiến đến hôn nhân. Những năm tháng đó đã cho chúng tôi những kỷ niệm êm đềm và tươi đẹp bởi vì thời sinh viên nó màu hồng và đáng yêu như thế đấy.
Gia đình cả hai bên đều nghèo nên hai đứa đã phải chắt chiu, vun vén từng ly từng tý một rồi mới dám nghĩ đến việc kết hôn. Tôi vẫn nhớ như in cái ngày anh cầu hôn tôi. Không có nhẫn cưới, không hoa hồng, hay bữa tiệc lãng mạn như trong những bộ phim lãng mạn tôi từng xem. Chúng tôi chỉ nắm tay nhau cùng đi dạo trên cầu, rồi anh nhìn tôi và nói: " Em ạ, lấy anh em sẽ vất vả rất nhiều, anh không có nhà cao, cửa rộng hoặc những món quà vật chất đắt tiền dành cho em, anh chỉ tình yêu và lòng chung thủy hướng về em mà thôi, em có đồng ý làm vợ anh không?" .Trái tim tôi đã tan chảy và quá đỗi vui sướng trước những lời nói có cánh nhưng rất đỗi chân thành của anh và gật đầu đồng ý.
Đám cưới của chúng tôi diễn ra rất giản dị, đơn sơ nhưng ấm ấp và hạnh phúc thật sự. Không biết nghĩ có phải do chúng tôi cưới nhau về là hợp mệnh, hợp số hay không mà kể từ sau đám cưới chúng tôi liên tiếp gặp may mắn trong rất nhiều việc. Chúng tôi gom góp hết tiền bạc mua lại được căn phòng trọ lụp sụp mà chủ nhà đang có ý định bán gấp do nợ nần thua bạc. Sau khi mua được một thời gian, chúng tôi sơn sửa lại căn nhà cho thành một tổ ấm gia đình. Vận may tiếp theo đến là căn nhà nhỏ bé chúng tôi mua với giá rẻ ấy đột nhiên nằm trong diện quy hoạch, mở đường, chẳng mấy chốc nhà tôi ra mặt đường và bán đi với số lãi gấp 20 lần lúc mua. Số tiền đó vợ chồng tôi đầu tư một căn nhà nhỏ trong ngõ và dành phần còn lại để buôn bán kinh doanh. Suốt 3 năm sau khi lấy nhau, chúng tôi phải kế hoạch để làm kinh tế, vợ chồng tôi đều thống nhất rằng phải chăm chỉ, cố gắng hơn để cuộc đời của con cái bớt khổ. Âu cũng là ông trời cho lộc để hai đứa ăn nên làm ra, cho đến cuối năm kia tôi mới quyết định có bầu.
Những tưởng khi vợ chồng đã tâm đầu ý hợp, chồng lại chung thủy hết lòng cùng vợ vun vén cho gia đình từ những ngày khó khăn, tay trắng thì khi có cơm áo áo mặc của để dành, lại thêm tin vui là đứa con chào đời thì hạnh phúc gia đình sẽ được nhân đôi. Nhưng ở đời ai lường được chữ ngờ, nông sâu còn có kẻ dò, lòng dạ con người thay đổi thì biết thế sao cho tường tận.
Những tháng ngày tôi bầu bí và lúc mới sinh con xong, chồng tôi vẫn rất quan tâm đến gia đình.
Nhưng khi con bé nhà tôi được 10 tháng tuổi, tôi bắt đầu để ý anh có những biểu hiện lạ. Anh hay đi sớm về khuya, tiền thì tiêu nhiều hơn trước gấp ba, gấp bốn lần. Chuyện vợ chồng cũng tỏ vẻ hờ hững và không mặn mà như trước. Tôi bắt đầu kế hoạch điều tra để xác minh những điều tôi đang mường tượng trong đầu liệu có chính xác hay lại nghĩ oan cho chồng. Bởi dạo gần đây có người hay bảo gặp chồng tôi hay ra vào khách sạn nổi tiếng trong vùng. Tôi có hỏi nhưng anh bảo đi tiếp khách hàng chứ đừng suy diễn lung tung gì rồi.
Nhưng cái kim trong bọc rồi cũng có ngày phải chui ra, tôi cũng không phải hạng đàn bà kém cỏi không biết gì. Sau khi có đầy đủ chứng cứ, tôi nói chuyện thẳng thắn với chồng, anh ấy không dám chối quanh và xin tôi tha thứ. Chuyện không chỉ dừng ở đó vì chồng tôi còn khai rằng, anh mới vào khách sạn 2 lần và quan hệ với gái làng chơi và có một lần do bất cẩn anh làm rách bao cao su nhưng không để ý.
Gần đây anh cũng nhận thấy trong người xuất hiện những triệu chứng khác thường, sự lo lắng khiến anh phải đi tìm lại cô gái kia để hỏi cho ra lẽ xem cô ta có mắc bệnh xã hội nào không nhưng cô ta từ chối không tiết lộ. Anh cầu xin tôi tha thứ và van xin rất nhiều. Chúng tôi đã dẫn nhau đi khám, làm xét nghiệm nhưng vẫn phải chờ kết quả, trong thời gian này tôi buộc lòng phải ngừng cho con bú vì sợ khả năng lây nhiễm cho con.
Mấy ngày nay, tôi cứ nằm ôm con rồi khóc. Bao nhiêu sữa trào ra, căng đến tức ngực rồi lại phải vắt lấy đổ đi. Con thèm ti mẹ, khóc quấy váng trời. Chồng tôi vật vờ như cái xác không hồn, miệng cứ lảm nhảm "Xin vợ tha thứ cho anh, xin con tha thứ cho cha". Và nếu thật sự mẹ con tôi mắc bệnh như HIV chẳng hạn thì cuộc đời chúng tôi sẽ ra sao đây?
Theo VNE
Sốc khi thấy đồ lót treo đầy phòng bố chồng Mẹ chồng tôi mất sớm, chồng tôi là con trai độc nhất nên đương nhiên sau khi cưới chúng tôi phải ở cùng với bố chồng. Bố chồng tôi là cán bộ nhà nước đã về hưu, tuy đã ngoài 60 tuổi nhưng ông vẫn còn phong độ, da dẻ hồng hào. Không biết có phải tôi đã nghĩ quá cho bố chồng...