Lần đầu nhìn thấy vợ, tôi muốn đạp tung cửa bỏ chạy
Đêm đó, dưới ánh đèn mờ ảo, tôi hồi hộp không biết cố ấy dung mạo thế nào thế nhưng khi em bỏ khẩu trang ra…
Tôi là độc giả trung thành của chuyên mục Tâm sự. Gia đình tôi đang rất hạnh phúc. Nhưng để có được hạnh phúc hôm nay, chúng tôi cũng đã trải qua bao nhiêu sóng gió, bão tố, thậm chí có khi còn nghĩ không thể vượt qua được. Thiết nghĩ, ai yêu cũng vậy, sóng gió, thử thách chính là vị ngọt giúp tình yêu thêm vững bền. Không giống như những cặp đôi yêu nhau khác, tôi và em quen biết nhau qua mạng. Cách đây 10 năm, facebook chưa được sử dụng nhiều như bây giờ, mà chúng tôi chủ yếu chat qua yahoo. Hôm ấy tôi đang buồn vì tan vỡ tình đầu nên cả đêm nằm ôm máy tính tìm người nói chuyện. Thế rồi tôi ấn tượng vô cùng trước nickname của một bạn gái có avatar là hình chú heo béo tròn bị ngã trong vũng bùn nên quyết định kết bạn nói chuyện.
Chúng tôi nói chuyện hợp nhau vô cùng, cứ như đã quen biết từ lâu rồi vậy. Sau đêm hôm đó, tôi và em trao đổi số điện thoại để dễ dàng liên lạc hơn. Cứ như vậy, lâu dần, tôi xem em thân thiết như bạn gái của mình. Một lần, tôi đi công tác vài ngày ở tỉnh của em ở và mong được gặp em một lần (chúng tôi cách nhau 220km). Em cứ ngần ngại tỏ ý không muốn dù tôi đã thuyết phục rồi năn nỉ rất nhiều. Mãi không được, lại sắp hết hạn công tác, tôi phát cáu hỏi: &’Đã nói chuyện hơn 1 năm, không lẽ em không tin tưởng anh?’ thì cô ấy mới thút thít nói &’Vì em xấu lắm, em sợ làm anh mất ấn tượng’.
Tôi phát hoảng vì lần đầu nhìn thấy khuôn mặt &’xấu lạ’ của vợ (Ảnh: Internet)
Tôi phải an ủi, rồi thề thốt đủ kiểu nàng mới chịu gặp mặt. Đêm đó, dưới ánh đèn mờ ảo của quán cà phê nàng đã đặt trước, tôi đến đợi và hồi hộp không biết cố ấy dung mạo thế nào. Tự mình nhận xấu thì chắc nhan sắc cũng không đến nỗi nào, tôi tự nhủ như thế. Mãi 30 phút sau, có một cô bé mập mạp, đeo khẩu trang kín mặt tiến đến gặp tôi. Và tôi phát hoảng khi em mở khẩu trang ra. Da em đen, mà cố đánh phấn trắng nên nhìn chẳng ăn nhập gì. Mắt lại nhỏ kiểu như 2 đường chỉ chạy thẳng trên khuôn mặt, môi đã dày mà em còn tô son đỏ chót khiến tôi muốn đạp tung cửa bỏ chạy khỏi hiện trường. Có thể nói, tôi thất vọng đến độ không thể thốt nên lời. Em thấy vậy thì vội bịt khẩu trang lại rồi nói: &’Không ngờ anh cũng là kiểu đàn ông ham gái đẹp’ và bỏ đi. Sau câu nói của em, tôi định thần lại. Và tôi nhận ra mình đã yêu con người em mất rồi.
Video đang HOT
Em hồn nhiên, lại nhân hậu, nói chuyện dí dỏm và thông minh. Nếu chỉ vì ngoại hình em như thế mà tôi bỏ em, chắc em sẽ chịu một cú sốc lớn. Ngay lập tức, tôi chạy đi tìm em. Chúng tôi rượt đuổi chẳng khác nào phim Hàn Quốc. Bắt được em rồi, tôi thấy em đang khóc nức nở. Tôi phải năn nỉ, rồi an ủi mãi em mới nín nhưng lớp phấn son bị nước mắt em làm nhòe ra, thật không còn từ gì để diễn tả. Tôi đưa em về khách sạn rửa mặt. Và ở đây, tôi lại phát hiện thêm một điều, em không chỉ xấu khuôn mặt mà còn xấu cả dáng. Người đâu mà mập đến độ nổi khúc khúc thịt mỡ. Nhưng rồi tôi lại nhanh chóng bị cuốn hút bởi cách nói chuyện hài hước, tự tin của em. Khi đó, tôi còn nhủ thầm &’Xấu mà tự tin thế này, cưới về giúp cô nàng giảm cân, cho đi tắm trắng, phẫu thuật cắt bớt môi chắc cũng tạm ổn’. Thế đấy, tôi còn nghĩ đến cả chuyện cưới xin với cô nàng xấu &’ma chê quỷ hờn’ là em.
Rồi tôi thường xuyên gặp em hơn, dù khoảng cách không hề gần. Chúng tôi chính thức yêu nhau. Thỉnh thoảng em cũng tự ti bảo không biết gia đình tôi thấy em như thế này thì có phản đối không nhưng tôi khẳng định ba mẹ tôi rất hiền, sẽ không vì ngoại hình mà đánh giá phẩm chất con người. Ngày ra mắt cũng thật hài hước. Mẹ tôi đã đánh rơi chồng đĩa mới mua khi thấy em bước vào. Em trai tôi thì trố mắt như nhìn người ngoài hành tinh đi xuống. Còn ba tôi, ông đang hào hứng đợi tôi dẫn con dâu tương lai về, thấy em, ngụm nước trà trong miệng ông còn suýt phun ra. Nói chung, dù đã được tôi cảnh báo trước là em rất xấu nhưng đẹp nết, mọi người vẫn không nghĩ, em lại xấu đến mức ấy.
Như một điều hiển nhiên, ba mẹ, em trai tôi phản đối rần rần vì không thể chấp nhận được cô gái như em. Đó là thử thách lớn mà chúng tôi phải vượt qua. Có những khi em chủ động nói lời chia tay nhưng tôi vẫn cương quyết. Mãi 1 năm sau, tôi mới thuyết phục được ba mẹ tôi đồng ý. Chúng tôi nhanh chóng tổ chức hôn lễ. Ai cũng mừng cho tôi khi tình yêu với gái xấu tệ của tôi lại có kết thúc hạnh phúc như vậy. Bây giờ, vợ tôi đã sinh cho tôi 2 cậu nhóc đẹp trai (y như ba nó). Gia đình của chúng tôi cũng có khi bất đồng, cãi vã nhưng chỉ cần nghĩ đến những thử thách đã qua, chúng tôi lại càng yêu nhau hơn. Vì thế, những bạn nam, hãy yêu cái tính cách, nết na của người con gái, đừng yêu bề ngoài làm gì cho thiệt lấy cái thân!
Theo Afamily
Lâm vào đường cùng sau khi làm riêng bị phá sản
Số nợ trước và sau này gần hai tỷ nên tôi chẳng biết làm sao để tồn tại. Đàm phán với dân cho vay không được bắt buộc tôi phải trốn.
Tôi sinh ra trong gia đình không giàu có, thậm chí là nghèo nhất trong xã như lời bố kể về ông nội. Tôi học không hề tồi nhưng trình độ học vấn chỉ đến lớp 12. Thi đậu đại học nhưng hoàn cảnh gia đình khiến tôi phải dừng lại, đi học nghề vừa học vừa làm để bố mẹ dồn lực cho em trai. Vào Sài gòn vừa học nghề xong tôi được nhận vào làm việc một công ty ở Gò Vấp với mức lương khá nhưng trong suy nghĩ tôi không muốn sẽ làm thuê vì nếu làm thuê chẳng bao giờ sửa nhà cho bố mẹ được.
Làm được ba tháng tôi nhận lời mời của một giám đốc người đồng hương quay về quê đi học một nghề mới toanh và làm quản lý cho anh ấy. Sự nghiệp tôi lên như diều gặp gió, từ học việc lên quản lý xưởng, rồi nhảy vụt lên phòng kinh doanh, sau đó là quản lý kinh khu vực miền Trung. Một công ty non trẻ nhưng lợi nhuận khổng lồ vì đó là ngành nghề mà năm 2011 chưa có nhiều ở Việt Nam. Chỉ một năm làm việc ở công ty đó tôi kiếm về cho mình hơn 600 triệu.
Cùng lúc đó, nhận thấy năng lực của tôi nên một ông anh ở Hà Nội làm cùng công ty đã vẽ ra một kế hoạch làm riêng. Kế hoạch đó thuyết phục tôi hoàn toàn, bởi lúc đó tôi vẫn không hài lòng với hiện tại. Tôi về bàn với bố và nhận được sự đồng ý. Toàn bộ kế hoạch xây nhà cho bố mẹ đều gác lại, tôi còn nhờ bố mẹ vay thêm tiền để góp cổ phần mở công ty riêng. Lúc đầu bố đồng ý còn mẹ phản đối, bố cho rằng người đàn ông nên có chí hướng làm giàu, vì thế mọi việc đều được bố ủng hộ.
Tôi háo hức với lần đầu tiên làm chủ và đâm đầu vào làm việc, nhưng đời không như mơ. Ba anh em ba miền quê chung chí hướng nhưng số vốn quá ít nên chỉ làm được những công trình nhỏ. Đến công trình lớn thì phải đi vay nóng để làm tiếp. Số tiền góp cứ thế tăng lên để có vốn lưu động làm công trình. Tôi lại phải nhờ bố mẹ vay, khi không vay được nữa thì quay ra vay nóng. Hai anh kia người Hà Nội nên vay tiền dễ dàng hơn tôi.
Cứ như vậy sẽ không tồn tại được, chúng tôi cố gắng cứu nhưng cứu từng nào thì lún từng đó. Sau tám tháng xưởng bị ngân hàng niêm phong, công ty đi vào ngõ cụt, tôi chẳng còn gì sau quả phốt phá sản đó, gánh nặng là 400 triệu bố mẹ vay mượn cộng 500 triệu tiền lãi nóng tôi vay dân anh chị Hà Nội. Tôi quỳ xin các anh ấy và hứa sẽ trả giống lãi ngân hàng và gốc, chỉ mong các anh ấy cho cơ hội làm ăn.
Bố tôi vẫn động viên tôi, còn người còn của. Tôi tiếp tục xin vào làm phòng kinh doanh cho một công ty phân bón, làm như ngày mai là ngày chết. Chẳng bao lâu tôi lên trưởng phòng, trợ lý giám đốc. Tôi vẫn trả lãi cho vay nóng đều đặn theo lãi ngân hàng. Mức lương của tôi không đến nỗi tệ, đủ tự tin để có thể trả hết nợ nần.
Thế mà một ngày kia, một chiếc xe 12 chỗ từ Hà Nội vào Vinh ép tôi phải trả trong ba ngày toàn bộ số gốc đã nợ, nếu không họ sẽ cho đứt cánh tay bố tôi. Thú thật lúc đó tôi hoang mang nhưng vì tình thế tôi lại bắt đầu sử dụng chiêu thức để không ai có thể làm hại bố mẹ tôi. Toàn bộ các đại lý chuyển tiền hợp đồng cho công ty tôi đều liên hệ để chuyển vào tài khoản cá nhân tôi và họ tin tưởng tôi tuyệt đối. Tôi dùng tiền đó trả cho xã hội đen, sau đó dùng uy tín của mình để bảo lãnh cho việc phân bón vẫn về từng đại lý đúng ngày. Nhưng tôi không thể bảo lãnh đủ cả số lượng phân hơn 500 triệu mà vẫn phải chắt của đại lý, nghĩa là nợ của mỗi đại lý một ít.
Tôi giấu nhẹm giám đốc và qua mặt luôn bộ phận kế toán, không phải vì muốn chiếm đoạt số tiền đó mà vì tôi không còn cách nào. Cứ thế tôi dùng tiền đại lý sau đóng cho đại lý trước và giấu nhẹm ban lãnh đạo được hai tháng. Ý định của tôi chỉ là kéo dài để tìm cách nhưng đến lúc tổng công ty xiết công nợ và báo đại lý còn nợ hơn 600 triệu thì lúc đó mới vỡ lở.
Đại lý dọa kiện tôi ra tù vì tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản, công ty tạm thời cho ngưng việc, giao tôi phải hoàn trả cho đại lý số tiền đó trong vòng ba ngày. Tôi lại được vẽ thêm tiếp một đường vay lãi nóng số tiền đó để bù vào. Lần này qua quen biết dân anh chị ở Vinh, rồi cả bố mẹ tôi ký vì không muốn tôi đi tù nên tôi lại vay được số tiền để bù vào công ty.
Một tháng sau khi giải quyết nợ, công ty cho tôi nghỉ hẳn, không có tiền nên tôi phải trốn chui trốn lủi. Cách đây hai ngày tôi phải bỏ nhà đi trốn, trong tay hơn 100 ngàn đồng, ngồi xem quán net là nhà, không điện thoại, không liên lạc với ai. Bố bảo con đi đi rồi tìm đường làm lại, bố chỉ còn hơn 100 ngàn đồng, bọn chúng chắc không dám làm gì bố đâu. Tôi khóc hết nước mắt và đi trốn. Giờ bạn bè biết tôi như vậy, nhắn tin mượn mỗi người một ít phí, định đi vào Sài Gòn lập nghiệp cũng chẳng ai cho mượn. Tôi đi xin phụ hồ làm tạm cũng chẳng nơi nào nhận.
Giờ tôi đang ở trong tình thế chẳng biết phải làm gì, cũng đúng lúc hết tiền mà tôi không tìm nổi cách để hóa giải cho bản thân. Lần này với tôi nó quá phức tạp và hầu như là bịt hết đường sống. Số nợ trước và sau này gần hai tỷ nên tôi chẳng biết làm sao để tồn tại. Đàm phán với dân cho vay không được bắt buộc tôi phải trốn. Xin các độc giả đừng chửi tôi hèn khi ra đi bỏ lại bố mẹ, bởi nếu ở nhà cũng chẳng làm được gì và có thể sự việc tồi tệ hơn nhiều. Xin các anh chị cho tôi lời khuyên hoặc có anh chị nào giúp tôi một công việc làm tạm để tồn tại qua ngày được không. Xin cảm ơn các độc giả đã theo dõi bài chia sẻ của tôi. Địa chỉ email của tôi là: ducvinastar@gmail.com.
Theo VNE
Chồng sống với bồ nhưng vẫn muốn về nhà vì con Một tháng trước, anh đột nhiên muốn quay lại. Tôi nghĩ chắc anh chán bồ hóa ra không phải, thậm chí còn mặn nồng hơn trước. Anh nói vì con nên muốn quay lại. Tôi gần 30, lấy chồng được năm năm, có bé bốn tuổi. Hai năm trước, chồng tôi có thích một người cùng công ty, chưa đi quá giới hạn...