Lần cuối em viết về quá khứ
Khi em dần xoá nhoà những vấn vương mang trong trái tim về anh thì hình bóng của anh lại hiện về làm em thêm đau nhói.
Em đã rất muốn nói một câu gì đó khi gặp lại anh, nhưng không biết vì sao lời em nói chạy đi đâu hết rồi, em chỉ nhìn anh rồi quay lưng đi thật mau. Em không muốn anh nhìn thấy em khóc, em nhìn thấy người con gái anh chọn cô ấy xinh lắm anh à, em mừng cho anh mà cảm thấy buồn cho mình. Em không biết những gì em viết ra hôm nay sẽ là có lần nào anh đọc được nó hay không? Dù anh không bao giờ nhìn thấy những dòng này của em thỉ em vẫn viết ra đây.
Anh à, tình yêu ấy em đã từng dành cho anh, thật lòng em đó, em không hề toan tính khi yêu anh. Một tình yêu trong sáng và chân thành nhất mà em từng dành cho một người con trai, em không hề hối hận khi yêu anh dù anh đã làm tim em tan vỡ mất rồi.
Trái tim em, một cô gái 25 tuổi sẽ không còn như xưa khi em mất anh, em sẽ không bao giờ nói câu “”mong anh quay về”" bởi em biết anh sẽ không quay về bên em. Trái tim anh quá nhiều ngăn, liệu có chỗ nào cho em không vậy? Em nghĩ sẽ không có đâu bởi anh đã bỏ em chọn người tốt hơn em, em sẽ coi tình yêu ấy như một giấc mơ mộng mị. Em đã khóc thật nhiều, cho anh cười thật nhiều trong niềm hạnh phúc, em chưa bao giờ van xin tình yêu ấy từ anh. Dù là anh không tốt, nhưng em tin anh không nỡ đối xử tàn nhẫn với em. Em nào ngờ sự thật ấy còn quá cay đắng hơn em nghĩ, anh vì người anh yêu mà không nghĩ rằng em cũng là con gái, em cũng biết đau, cũng biết xót xa. Em sẽ không tìm lý do cho sự bội bạc ấy, có lẽ vì em nghèo đúng không anh? Em không bằng người con gái anh chọn, em không có một sức khỏe tốt nên em phải gánh lấy những thua thiệt mà cuộc đời dành cho em.
Em nhớ có lần anh chúc em sẽ may mắn hơn, sẽ hạnh phúc hơn bên một ai khác, một người tốt hơn anh. Em không cần lời chúc ấy đâu anh à, bởi chính em đã chọn lối đi riêng em mà sẽ không chung lối với một ai cả. Trái tim em khép mãi mãi rồi, dù bạn bè nói rằng em ngu ngốc quá sao phải vì anh mà chôn đời mình vào cay đắng. Nhưng em biết, mình sẽ không thể yêu một ai nữa…
Video đang HOT
Em sẽ đi tìm lối đi cho mình, cho trái tim tan vỡ… (Ảnh minh họa)
Đã 2 năm trôi qua em từng đi tìm người khác để quên anh, còn tim em còn thấy mình không thể lừa dối người ta bởi nhìn họ em thấy tội nghiệp khi họ là con rối trong tay em. Em thấy mình nhẫn tâm, em không muốn thêm lần nào nữa nói tiếng yêu ai khi con tim nguội lạnh, em không muốn khơi lại những vết thương trong tim mình. Lời yêu xưa này xin trả về cát bụi, trả hết cho anh, cho một người mà suốt kiếp này em không bao giờ muốn nhìn thấy thêm lần nữa. Chân tình đã cạn rồi anh à, em sẽ bước tiếp con đường mà em chọn, em sẽ vĩnh viễn delete những kỉ niệm ấy, em sẽ quên… Em không muốn dối lòng mình nữa, em sẽ yêu anh thêm một lần này nữa thôi, sau đêm nay em sẽ quên anh, sẽ không bao giờ nhắc tên anh trong đời mình.
Em từng muốn nói những lời tốt đẹp mà chúc cho anh hạnh phúc, nhưng không hiểu sao em không thốt được, em sợ lời chúc thốt ra là em lại dối lòng mình, nên em sẽ không bao giờ chúc anh hạnh phúc… Khi nào tim em không còn đau em sẽ chúc anh nhé. Sau cùng em muốn nói lời xin lỗi, dù muộn màng nhưng em vẫn muốn nói. Hãy nhận lời xin lỗi muộn của em, anh sống thật tốt, trân trọng những gì anh chọn, yêu thương người con gái bên anh, em tin cô ấy sẽ là một người con gái tốt, sẽ yêu anh nhiều hơn em.
KKKBO à, đừng làm những người yêu thương anh đau như anh từng làm với em, đừng hèn nhát trốn chạy như anh từng làm với em, đừng bắt cá 2 tay như anh từng làm với em, và cũng đừng biến người ta thành con ngốc như anh từng làm với em…
Lời cuối cùng em muốn chúc tới mẹ anh, mong bác ấy sẽ mau khỏi bệnh tình, cho anh bớt cực khổ vì lo cho mẹ. Em mong người vợ tương lai sẽ luôn bên anh dù vui hay buồn. Thôi anh nhé, em phải nói câu tạm biệt, rời khỏi giấc mơ kia rồi, tàn đêm nay em sẽ quên anh. Ngày mai anh thuộc về cô ấy rồi, em sẽ đi tìm lối đi cho mình, cho trái tim tan vỡ, cho một nụ cười giấu kín sau những giọt nước mắt…
Em đã khóc nhiều cũng như anh đã cười nhiều, chúng ta kết thúc ân tình này anh nhé, em sẽ quên anh, em sẽ làm được dù là bao lâu…!!!.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hãy cho anh một cơ hội nhé!
"Anh hãy lấy vợ đi!"- Em bảo anh thế, không biết bao nhiêu lần rồi em bảo anh như thế. Và câu trả lời của anh luôn là: "Ừ, anh sẽ lấy vợ nhưng cô dâu phải là em!".
Em biết không, tất cả những thằng đàn ông khôn ngoan nhất đều muốn cưới em làm vợ đấy! Anh đã rất lo sợ, sợ ai đó "phát hiện" ra em, chắc hẳn họ cũng như anh, mong muốn có em bằng được, anh lo lắm... Nhưng thật may mắn cho anh, em là một người khó tính kinh khủng, khắt khe nguyên tắc với chính em, em ẩn náu trong bể đời này và toả sáng, thứ ánh sáng tinh khiết mà chỉ có những người sâu sắc như em mới nhìn thấy và cảm nhận được. Có lẽ chẳng ai tin thời buổi này lại có một người như em nữa. Nhưng anh tin em, em luôn cứng cỏi, đứng vững và vượt qua được hết những cám dỗ đời thường. Em trong sáng và thánh thiện quá! Em như mặt biển trong những ngày đẹp trời nhưng trong lòng luôn có sóng. Anh hiểu, anh bỗng thấy mình thật may mắn khi gặp được em và làm bạn của em. Càng gần em anh càng tôn trọng em, càng cảm thấy mình cần có em trong cuốc sống này.
Anh đã muốn dành cho em thật nhiều những điều tốt đẹp nhất mà anh có thể, hơn ai hết em xứng đáng được che chở, được yêu thương...Nhưng em hầu như đã chặn đứng tất cả, em không nhận bất cứ một sự quan tâm hay giúp đỡ gì từ anh, thậm chí cả những người xung quanh em. Em cứ một mình bươn trải, lăn lộn với cuộc sống như thế, cứ một mình chịu đựng tất cả...Em có biết anh sợ cái "nghị lực" của em như thế nào không? Không phải mình anh thôi đâu, và đó cũng là lý do tại sao bạn bè của em không có nhiều. Em cứ xa lánh người ta như thế, lảnh tránh người ta như thế kia mà! Những người bạn của em thực sự rất tốt, nhưng em ạ, rồi họ cũng phải có cuộc sống của riêng họ, nhìn em ngày một thu mình lại, lặng lẽ, âm thầm...Anh thực sự xót xa lắm, thương em vô cùng, muốn được che chở cho em những lúc em yếu đuối, làm chỗ dựa cho em mỗi khi em mệt mỏi, chia sẻ với em gánh nặng cuộc đời này, muốn được yêu thương em, lo lắng cho em...Nhưng anh chẳng thể làm được những gì anh muốn. Em trốn tránh anh, em xa lánh anh, em lạnh lùng, em khô khan, em tỏ ra vô tâm, em không nghe điện thoại, em không trả lời tin nhắn, không trả lời email, em lúc nào cũng giữ khoảng cách, sao lại thế hả em? Dù em có làm gì đi nữa thì anh cũng không từ bỏ ý định yêu em đâu! Anh ước giá như mình đừng nói yêu em, đừng cầu hôn với em thì có lẽ em vẫn còn coi anh là bạn...
Gần 5 năm quen em mà khó khăn lắm anh mới mời được em đi ăn tối riêng, em nhớ không? Hình như anh đã hơi vội vàng khi tỏ tình với em... Mùa đông rét mướt, bàn tay em lạnh cóng, anh thèm được nắm lấy bàn tay ấy để sưởi ấm cho em nhưng anh không dám. Em nghiêm nghị như thế, đoan trang như thế, anh chẳng dám hành động linh tinh gì với em... Em từ chối anh với lý do em không có một chút tình cảm gì khác với anh ngoài tình anh em, tình bạn. Em à, anh chẳng cần em phải cảm ơn anh như thế, anh cần em kia, tại sao em lại không tự cho em một cơ hội chứ? Anh tin chỉ cần em cho em và anh một cơ hội, anh sẽ đem lại cho em hạnh phúc, em sẽ cảm thấy được yêu thương mà. Em đừng cố tỏ ra bản lĩnh mạnh mẽ như vậy nữa trong khi anh biết rằng em rất yếu đuối, em luôn tỏ ra yêu đời, tự tin, vô tư, vui vẻ trong khi em rất cô đơn, lạc lõng...Dù em chẳng bao giờ để ai thấy em khóc nhưng anh biết em đã khóc nhiều, anh muốn lau khô những giọt nuớc mắt ấy, muốn bù đắp cho em những thiệt thòi và thiếu thốn em đã phải chịu đựng!
Hãy cho anh một cơ hội đi em, hãy cho anh biết anh phải làm sao bây giờ đây? Em bảo em đi công tác 1 tháng và đừng có liên lạc gì với em trong một tháng ấy. Anh đã không gọi cho em, không nhắn tin cho em, đúng 1 tháng, một tháng với anh dài như 1 thế kỷ. Rồi ngày được gọi điện cho em thì em đổi số điện thoại, anh biết là em online nhưng chẳng bao giờ để nick sáng, anh nhắn mà em không trả lời, anh thực sự muốn biết một tháng qua em đã sống như thế nào, em có khoẻ không, công việc có vất vả không, em thì thích mùa Đông mà trong Nam trời nắng nóng thế, em có chịu được không?...Nhưng 5 tháng đã trôi qua rồi mà anh không có tin tức gì của em cả, em đã dùng số điện thoại cũ, anh rất mừng nhưng em chẳng bao giờ nghe máy, số lạ cũng như quen... Em sao thế? Em định biến mất khỏi cuộc đời anh thật sao? Em làm anh lo quá! Một người chẳng thích ràng buộc và phải chịu trách nhiệm về bất cứ thứ gì như anh mà lại phải đi lo lắng cho em đấy, anh đã không muốn tin rằng anh phải từ bỏ cuộc sống độc thân của anh vì em đâu! Nhưng anh đã thay đổi rất nhiều từ khi anh "yêu" em, tình yêu đơn phương. Anh đã học hỏi được rất nhiều từ em, anh thấy mình có trách nhiệm hơn, trưởng thành hơn, chín chắn hơn, kiên nhẫn hơn nữa! Tất cả là vì tình yêu em đấy, Thắm ạ! Anh đã muốn quên em đi, cố gắng không nghĩ đến em nữa nhưng anh không làm được.
Nhớ em quá, mùa đông thật rét, anh sẽ cố giữ lại cái lạnh này để đợi Tết em về, em nhé? Chỉ cần em cho em một cơ hội thôi, hãy đón nhận niềm hạnh phúc mà em xứng đáng được hưởng từ lâu rồi, anh biết mình không thể đem lại cho em tất cả và chia sẻ với em tất cả, nhưng anh sẽ cố gắng! Đừng tự làm khổ mình nữa, em nhé?! Anh mong em đọc được những lời này để biết rằng anh luôn nhớ đến em, anh muốn công khai với cả thế giới này rằng anh muốn cưới em.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nổi lòng cho anh Thật sự là cho mãi đến hôm nay em cũng không biết là mình nên vui hay buồn khi đã yêu anh? Nước mắt cứ rơi dài và em chợt hiểu rằng mình không thể nào hết yêu anh, nỗi nhớ thương anh trong em sẽ chẳng bao giờ vơi khi trái tim em vẫn còn hơi thở, dù chỉ là tình cờ...