Làm việc tới 2h, sáng dậy muộn không kịp nấu cơm liền bị em dâu đá xéo, chồng tôi mắng 1 câu cô ấy im re
Cô em dâu lâu lâu mới phải làm việc nhà đã bắt đầu tính toán, tị nạnh. Chồng tôi thấy vậy mới lên tiếng mắng.
Chung sống với mẹ chồng, em dâu sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra mâu thuẫn. Và tôi không may lại đang lâm vào tình cảnh ấy. Nhà chồng tôi không có điều kiện, đất chật, người đông nên 2 ông con trai lấy vợ rồi vẫn chung sống với bố mẹ cả. Tôi và Vũ lương tháng cũng không quá cao vậy nên mục tiêu mua đất, xây nhà riêng có vẻ vẫn rất xa vời.
Trước kia khi chỉ có tôi và mẹ chồng cuộc sống cũng đủ phức tạp. Nhưng 4 tháng trở lại đây, cô em dâu – vợ của chú út về ở cùng thì cuộc sống của tôi càng trở nên tồi tệ.
Lan rất khéo nịnh nhưng việc nhà chẳng mấy khi động đến. Thậm chí, rác bừa ra nó cũng mặc kệ. Đã thế lại còn khéo bày, từ phòng riêng cho tới phòng khách, Lan cứ đi tới đâu là mang rác tới đó.
Chồng tôi vẫn hay bảo là: “Mồm miệng đỡ chân tay, em phải học tập nó nhiều vào thì mới nhàn được”.
Nhưng khổ nỗi, tính cách tôi thẳng, thật như vậy rồi sao mà làm được. Vậy nên tôi vẫn hay ấm ức dậy sớm, thức khuya lo cơm nước, giặt giũ, phơi phóng… trong nhà. Còn mẹ chồng thì không mấy bận tâm, miễn sao mọi việc trong nhà được lo chu toàn là được.
Video đang HOT
Nhưng dạo gần đây tôi rất bận, thế nên tôi đã xin phép mẹ chồng để cho em dâu phụ việc nhà, tôi phải tăng ca. Bà chỉ bảo: “Ừ, 2 chị em cứ tự bảo ban nhau mà làm việc nhà, mẹ có ý kiến gì đâu”.
Lúc trong bữa ăn đông đủ cả gia đình, Lan cũng vâng dạ: “Chị bận thì cứ yên tâm làm việc đi, ở nhà để em đỡ cho”.
Tuy nhiên, ngay buổi sáng hôm sau vẫn 1 mình tôi nấu ăn. Rồi tối, tôi về muộn như thế cả nhà cũng vừa mới ăn xong. Lý do thì bởi cô em dâu làm mọi thứ chậm chạp.
Lan làm mọi thứ không giỏi, làm không nhanh, tôi không ý kiến gì. Tuy nhiên, điều khiến tôi bực nhất là làm được vài hôm Lan liền nói xấu tôi với mẹ chồng. Con bé bịa chuyện rằng tôi cứ lấy cớ bận để trốn việc, sáng toàn ngủ dậy muộn, tối nằm xem phim…
Tôi nghe thông tin ấy từ mấy người hàng xóm mà bực không thể tả. Chẳng lẽ bây giờ lại về gọi em dâu hỏi cho ra ngô ra khoai? Kể với Vũ, anh khuyên tôi là chị, hơn tuổi nên nhẫn nhịn. Để vài bữa nữa xem thái độ em dâu thế nào thì tính tiếp.
Nào ngờ, ngay sáng hôm sau thì tôi lại bắt tận tay, day tận trán Lan đang kể tội tôi với mẹ chồng. “Con thấy chẳng ai sướng như chị dâu đấy mẹ. May là gặp được mẹ chồng hiền đấy, như nhiều nhà khác chắc khó mà yên thân rồi. Ngủ tới 7-8h chưa dậy thì cũng giỏi lắm chứ” – Em dâu leo lẻo nịnh bợ mẹ chồng.
Vợ chồng tôi đứng ở cầu thang, nghe hết cuộc trò chuyện. Vũ mới hắng giọng rồi mắng thẳng: “Suốt 4 tháng em về đây làm dâu chị ấy vẫn tự nấu nướng, giặt giũ đâu có kể công. Giờ bận công việc để em san sẻ bớt đã tị nạnh. Chị dâu hôm qua thức tới 2h sáng đấy, chưa kể còn đang bầu bí nữa…”
Nghe tới chuyện bầu bí, mẹ chồng và em dâu đều bất ngờ. Bà vui ra mặt vì đang rất mong cháu mà. Cũng từ hôm đó, mẹ chồng giao việc nhà cho em dâu rõ ràng chứ không để con bé mặc sức lười biếng, trốn việc như này nữa.
Bị mẹ chồng mắng vì nói hỗn với chồng, chị dâu thẳng thừng đáp trả khiến mẹ tôi giận dữ đến mức đuổi cả vợ chồng anh chị ra khỏi nhà
Câu nói này của chị dâu đúng là đã khiến "giọt nước tràn ly".
Tôi không biết con dâu/chị dâu của gia đình mọi người như thế nào? Nhưng riêng gia đình tôi, ai cũng quá mệt mỏi và chán ngán "bà dâu" trong nhà rồi. Một phần có lẽ cũng vì anh tôi dại quá, tìm vợ cứ phải tìm vợ đẹp, chân dài, da trắng, chê bai những cô gái thấp bé nhẹ cân nên bây giờ mới khốn khổ thế này.
Chị dâu tôi có ngoại hình rất ổn với nước da trắng bóc và vóc dáng cao. Chỉ là bây giờ, sau khi sinh hai đứa con, vóc dáng chị ấy cũng xuống sắc rất nhiều rồi. Hồi mới về làm dâu, chị ấy ỷ mình đẹp nên hay lên mặt với tôi lắm.
Cứ chạm mặt nhau trong bữa cơm là chị ấy lại cạnh khóe tôi các kiểu như: "Sao cô Ba không dùng kem dưỡng da nhỉ? Da cứ đen mốc ra, khiếp". Rồi: "Sao cô Ba không mua quần áo nhỉ? Có vài bộ mặc đi mặc lại không thấy chán à? Keo quá hóa thiệt thân đấy cô ạ". Tôi bực quá, nói lại vài lần nên giờ cũng đỡ nhiều rồi, không dám cạnh khóe công khai tôi như thế nữa.
Hồi mới về làm dâu, chị ấy ỷ mình đẹp nên hay lên mặt với tôi lắm. (Ảnh minh họa)
Mà kể cũng hay. Rõ ràng chị ấy đẹp, chị ấy ăn diện nhưng lại chẳng chịu đi làm. Anh tôi một mình đi làm nuôi ba miệng ăn. Con trai lớn học lớp 2 còn phải nhờ tiền ông bà nội đóng hộ học phí hoặc mua hộ sữa uống. Con trai bé mới 2 tuổi thì tháng nào tôi cũng phải bỏ tiền ra mua sữa, mua quần áo cho mặc. Ấy thế mà chị dâu tôi còn chẳng biết điều.
Chị ấy ăn nói với anh tôi cứ như dân chợ búa đúng kiểu. Là vợ chồng mà cứ mở miệng ra là chê bai anh tôi không bằng chồng người ta, kiếm ít tiền, để vợ con sống túng thiếu. Bố mẹ tôi gai mắt lắm nhưng ráng nhịn vì không muốn xen vào chuyện vợ chồng con trai. Tôi cũng nhắc anh vài lần chuyện dạy vợ thì anh cứ cười cười cho qua nên tôi cũng nản, mặc kệ anh bị vợ chửi luôn.
Nhưng ngày hôm qua, có lẽ chịu không nổi "bà dâu" nên mẹ tôi quyết định dạy dỗ con dâu một lần cho biết phép tắc. Chẳng là chị dâu tôi ở nhà chỉ trông con thôi mà chẳng làm việc gì. Kể cả nấu ăn, quét nhà, giặt giũ đều chờ anh tôi về làm cả. Hôm qua anh tôi mệt quá nên nằm xem ti vi, không nấu ăn, bảo chị đi mua gì về ăn cho qua bữa. Thế là chị dâu tôi to tiếng mắng chồng. Anh tôi bực quá, quát lên, hỏi chị ở nhà làm gì mà đến nồi cơm còn không nấu được cho chồng ăn? Thế là chị thét lên: "Ông im cái miệng ông lại đi, ông biết cái gì mà nói, tôi ở nhà sướng lắm à". Khi buông ra câu nói đó có nghĩa là mẹ tôi rất tức giận.
Nhìn chị dâu gào khóc ầm ĩ mà tôi chán đến tận cổ chứ chẳng thấy thương chút nào. (Ảnh minh họa)
Mẹ tôi mắng thẳng, bảo chị dâu cấm không được nói hỗn với chồng, cái nhà chứ không phải cái chợ, sống không được thì li dị. Chị dâu đanh mặt lại, bình thản nói: "Nếu không có hai đứa nhỏ thì con li dị lâu rồi". Câu nói này như "giọt nước tràn ly", bao nhiêu kìm nén bấy lâu của mẹ tôi như bị vỡ tung ra.
Và tôi được chứng kiến một cảnh dạy dâu, dạy cả con trai hùng hổ nhất 8 năm nay của mẹ mình. Bà mắng cả anh tôi là thứ đàn ông đội váy vợ, nhu nhược, hèn hạ. Nói một hồi, bà đuổi luôn hai vợ chồng họ ra khỏi nhà, đi thuê trọ, tự ở với nhau. Chị dâu tôi kêu gào, khóc lóc ầm ĩ. Đúng là mệt thật các chị em ạ.
Giờ họ vẫn "mặt dày" ở nhà chứ không đi. Nhưng bố mẹ tôi thì đang có kế hoạch chia đất cho họ cất nhà rồi ở riêng cho khuất mắt đi. Mà tôi lại không tán đồng. Sao lại phải chia đất cho người con dâu như thế? Rồi lỡ có sổ đỏ trong tay, chị ta đem bán đất bán nhà thì anh tôi phải làm sao? Có cách nào trị "bà dâu" này, mọi người hiến kế giúp tôi với.
Giữa đại dịch, trẻ em chịu nhiều thiệt thòi Không còn trường học, sân chơi hay những cuộc trò chuyện với bạn bè, trẻ em đối mặt với viễn cảnh nghèo đói và khả năng bị bạo hành khi tình trạng phong tỏa tiếp tục ở nhiều nơi trên thế giới vì dịch COVID-19. Tác động xấu đến cuộc sống, sức khỏe và tinh thần Việc đóng cửa các trường học loại...