Làm việc tại nhà không dễ “ăn” như bạn tưởng!
Trâm đã phải tính kế đi làm ở công ty sau khi quyết định ở nhà làm việc vì quá nhiều lý do mà cô không thể lường trước.
Trâm có con nhỏ hơn 4 tuổi, nhìn chung thì cũng yên tâm để gửi cháu đi làm 2 năm nay rồi, nhà cũng có cô giúp việc nên Trâm không quá vất vả trong việc chăm sóc con cái và việc nhà, cứ yên tâm mà công tác thôi. Chị chỉ thay đổi quyết định ở nhà làm việc sau khi chứng kiến rất nhiều phi vụ người giúp việc bạo hành trẻ em và cảm thấy không yên tâm khi giao con cho người dưng “dù sao người ta cũng chỉ vì tiền mà chăm sóc con mình chứ có yêu thương gì đâu!”. Nghĩ thế nên sau bao ngày trăn trở vì chuyện làm việc từ xa tại nhà để có thời gian chăm sóc con hay vẫn tiếp tục đi làm công sở, cuối cùng chị quyết định ở nhà làm việc để có thời gian chăm sóc con và đỡ tốn một khoản tiền thuê người giúp việc.
Mặc cho chồng chị phân tích rằng, cho giúp việc nghỉ chị sẽ rất bận rộn và không thể tập trung vào công việc được nhưng Trâm vẫn quyết định ở nhà vừa làm việc vừa chăm con. Sau 2 tháng làm việc tại nhà, Trâm đã kiệt sức và bày tỏ ý định đi làm trở lại và thuê giúp việc vì không thể tải nổi những bất cập từ việc “tay bàn phím, tay thay bỉm” cho con được.
Sáng sớm như mọi lần sẽ là người giúp việc chuẩn bị mọi thứ và đưa cu Bi đi học, việc của hai vợ chồng chỉ là sửa soạn quần áo rồi ăn sáng và đi làm, thì nay Trâm phải dậy sớm để chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà, gọi cả nhà dậy rồi thức giục cu Bi làm vệ sinh cá nhân để bố đưa đi học, có khi mẹ đưa đi. Bình thường cô giúp việc hay đi xe đạp điện đưa cu Bi đi học, giờ Trâm lái xe ô tô đưa đi, tắc đường mấy lần cu Bi muộn học, nên cực chẳng đã Trâm đành phải thuê 1 chú xe ôm đầu ngõ chuyên đưa đón cu Bi hàng tháng. Vậy là lại tốn thêm 1 khoản chẳng đâu vào đâu.
Rồi thay vì đi làm công sở, Trâm tạt qua siêu thị mua đồ ăn rồi tay xách nách mang về nhà, dọn dẹp nhà cửa, xong đâu đấy mới ngồi vào bàn làm việc thì cũng đã hơn 9h sáng. Hầu như ngày nào cũng vậy, vô vàn những thứ việc không tên mà Trâm cứ phải xắn tay vào dọn dẹp, không làm thì lại không thấy vừa mắt, thế là vừa ngồi vào máy tính làm việc, dịch thuật và viết lách được vài dòng, nhìn ra ngoài ban công lại thấy mấy cái cây cảnh đang thiếu nước, lại ra chăm sóc cây cảnh, có khi đến tận chiều cứ lúi húi với toàn việc nhà mà việc chính thì mãi không xong được.
Thoắt cái đã đến chiều, Trâm lại lao vào chuẩn bị cơm nước để chồng con về là ăn tối, lại dọn dẹp, lại thúc giục con học bài, rồi mình cũng cố gắng ngồi vào bàn làm việc cho xong deadline, nhưng mãi chẳng xong được vì đầu óc rất lãng đãng, không thể tập trung.
Cứ thế, Trâm bắt đầu thấy chán việc, cho dù trước kia chị được mệnh danh là “con ong chăm chỉ” luôn vượt kế hoạch đề ra, vậy mà giờ chỉ có vài việc trong tuần mà tâm trí chị cũng cứ lửng lơ chẳng thể tập trung cho xong, lần đầu tiên sau 8 năm đi làm, sếp phải hỏi chị đã xong việc chưa?
Trâm bắt đầu thấy hoang mang và suy nghĩ “có lẽ nào bản thân mình đã có một sự lựa chọn sai lầm khi làm việc tại nhà?” cứ tưởng là sẽ chủ động hơn trong thời gian chăm sóc gia đình, sẽ yên tâm hơn khi tự mình làm mọi việc mà không phải lăn tăn gì, thế nhưng sau 2 tháng trôi qua, niềm vui và sự háo hức ban đầu đã bắt đầu trở thành gánh nặng. Trâm bắt đầu thấy mệt mỏi và hay thở dài, nhiều khi chị cũng cố tìm ra nguyên nhân chính nhưng chị nhận ra việc chị quyết định làm việc tại nhà chính là nguyên nhân chủ yếu khiến chị bị bó hẹp thời gian và không còn thời gian dành cho mình nữa.
Video đang HOT
Trước kia chị đi làm, nhà có giúp việc nên dù có tý lăn tăn nhưng chị vẫn yên tâm và có nhiều thời gian cho công việc, cho bạn bè và chăm sóc bản thân, giờ thì…
Trâm bắt đầu suy nghĩ lại về việc có nên đi làm ở công ty không, vì rõ ràng là chị làm việc tại nhà không hề tập trung và hiệu quả. Có quá nhiều thứ chi phối khiến chị bị lãng đãng. Trao đổi với chồng về những sai lầm mình mắc phải, chồng Trâm động viên vợ “Anh biết vợ quan tâm chồng con nên mới thế, nhưng vợ cứ làm những gì mà vợ thấy thoải mái nhất, anh luôn đồng ý với quyết định của vợ!”.
Được chồng động viên và thông cảm, Trâm gọi cô giúp việc đi làm trở lại và viết mail xin đến công ty làm việc thay vì làm việc tại nhà. Có lẽ, với nhiều người, làm việc tại nhà là một sự lựa chọn hoàn hảo, thế nhưng với Trâm, nó lại làm cho cô xao nhãng và mất tập trung, mà trong công việc thì chỉ cần 2 yếu tố trên thôi, bạn đã bị liệt vào dạng nhân viên “tồi” rồi!
Theo Emdep
Chồng ngoại tình ngay bên trong cánh cửa phòng làm việc ngay tại nhà
Tôi mở cửa từ bên ngoài thì mới hay chồng tôi đã khóa cửa từ bên trong. Lục tìm chìa khóa một lát sau, tôi nhẹ nhàng mở cửa xông vào. Hai li nước trên tay tôi đổ xuống, tôi bàng hoàng thấy chồng đang trong cảnh 'trai trên gái dưới' với N.
Tôi từng có một gia đình hạnh phúc viên mãn. Nhưng bây giờ, nó đã trở thành quá khứ, chúng tôi đã chia tay nhau, hiện tôi đang nuôi con trai 5 tuổi.
Cách đây 9 năm, tôi gặp chồng cũ của mình trong một lần học nâng cao nghiệp vụ. Khi đó, tôi là giáo viên cấp 3, còn anh đã là giảng viên đại học. Nói thẳng ra, anh còn trẻ nhưng lại là "thầy" đứng trên bục giảng giải cho chúng tôi những thứ cao siêu mà chúng tôi cần học để nâng cao phương pháp, năng lực dạy học của mình.
Sau buổi học, cả lớp tôi tổ chức một cuộc liên hoan, mời anh đi chung cho vui. Anh nhận lời ngay mà không chút do dự. Cũng chẳng hiểu sao, giữa rất nhiều cô giáo viên trẻ đẹp, anh lại chọn ngồi gần tôi như thể duyên số đã sắp đặt sẵn vậy. Anh chăm sóc, quan tâm tôi rất nhiều, từ việc gắp thức ăn cho tôi, rót nước uống và trò chuyện với tôi rất thân mật.
Tôi cũng từng có một gia đình hạnh phúc viên mãn.
Chúng tôi còn đi hát karaoke, anh cũng đi chung và rất hào hứng. Anh hát rất hay, còn nhảy những điệu ngộ nghĩnh khiến người khác phải cười vì thích thú. Ai cũng mến anh vì anh không chỉ giỏi giang mà còn gần gũi, nhiệt tình, chứ không xa lạ, kiêu kì như những giảng viên khác. Có rất nhiều cô xin số điện thoại của anh, nhưng khi ra về, anh lại xin số của tôi.
Chúng tôi liên lạc nhiều hơn rồi yêu nhau lúc nào không hay. Tôi đã rất hạnh phúc khi mình có một chàng người yêu chuẩn 10, vừa hào hoa, ga lăng, lại lịch sự, nhẹ nhàng, sống tình cảm. Dường như con người anh hoàn hảo đến độ chẳng thể tìm ra khuyết điểm gì.
Sau hơn 2 năm yêu nhau, chúng tôi tiến đến hôn nhân trong sự chúc mừng của mọi người. Một đám cưới thật hoàng tráng diễn ra vì nhà anh rất giàu có, trường đại học anh công tác cũng cho chúng tôi rất nhiều quà sang trọng.
Sau tuần trăng mật, chúng tôi dọn về căn nhà anh mua sẵn từ hồi còn trai để sống. Chúng tôi có một gia đình nhỏ đầy ắp tiếng cười. Người ta nói vợ chồng trẻ dễ xảy ra xung đột vì không đồng quan điểm cũng như cách sống. Nhưng chúng tôi thì khác, chúng tôi chưa bao giờ cãi nhau lấy một tiếng. Anh luôn nói với tôi rằng: Mình có ăn có học, lại đi dạy người khác nên không thể để người khác chê cười được, như vậy là nhục nhã.
Vì thế, mỗi khi không đồng ý nhau chuyện gì, chúng tôi lại ngồi đối diện nhau mà bàn bạc tìm cách khắc phục chứ không ồn ào tranh cãi. Cũng có những lúc căng thẳng, nhưng anh hoặc tôi sẽ bỏ đi trước khi chiến tranh xảy ra, sau đó suy nghĩ lại vấn đề rồi tiếp tục đàm phán.
Bạn bè tôi đều ghen tị khi thấy gia đình tôi hạnh phúc như vậy. Tôi cũng hãnh diện và tự hào vô cùng về mái ấm nhỏ của mình. Nhưng anh đã giáng cho tôi một cú quá đau đớn, thậm chí tôi từng có suy nghĩ tự vẫn vì tuyệt vọng.
Năm đó, anh được trường cử hướng dẫn làm luận văn tốt nghiệp đai học cho một số sinh viên trong ngành. Trong 3 sinh viên đó, có một cô sinh viên trẻ tên N làm tôi không yên tâm nhất. N có ngoại hình chuẩn, lại khá xinh đẹp và rất năng động. Nghe anh kể thì cô bé cũng đoạt giải á khôi trong cuộc thi hoa khôi của trường. Học giỏi, xinh đẹp và tài năng nhưng N vẫn chưa có người yêu.
Khi cho phép chọn người hướng dẫn, N không ngần ngại mà chọn ngay chồng tôi. Từ đó, cô bé hay ra vào nhà tôi thường xuyên với lí do gặp thầy để nộp đề tài, sáng kiến,... Có những hôm chồng tôi chưa đi làm về, N vẫn ghé nhà rồi chơi đùa rất thân mật với con trai tôi, khi đó bé được 3 tuổi, đợi chồng tôi về.
Đặc biệt, khi hướng dẫn, lúc nào chồng tôi cũng đưa N vào phòng làm việc rồi đóng kín cửa, còn nói tôi không được làm phiền. Ban đầu tôi cũng sinh nghi nhưng quan sát ở camera thì thấy 2 thầy trò ngồi làm việc hết sức nghiêm chỉnh nên tôi cũng yên tâm. Cũng vì tin tưởng vào chiếc máy camera mà tôi không ngờ mình bị cắm sừng một cách hết sức đau đớn.
Rồi cứ như thế, anh tìm cớ này cớ nọ để ra ngoài nhiều hơn vào ban đêm. Chúng tôi cũng ít gần gũi hơn thông thường. Một lần, khi lục túi anh để giặt quần áo, tôi thấy một hóa đơn nhỏ. Đọc kĩ tờ giấy nhàu và nhòe, tôi bàng hoàng biết được đó là 1 hóa đơn khách sạn cách đây chỉ 2 ngày. Tôi giấu kĩ tờ giấy hóa đơn, tỏ vẻ bình thường để tránh đứt dây động rừng.
Tối đó, N lại đến, hai người lại rúc vào phòng làm việc của chồng. Tôi ở ngoài theo dõi camera thì thấy rất lạ. Hình ảnh cứ như bị tua đi tua lại trong khoảng thời gian 20 phút. Muốn làm rõ sự việc, tôi mới chuẩn bị hai li sinh tố, để nếu không có chuyện gì thì tôi còn cớ mà nói lại anh.
Tôi mở cửa từ bên ngoài thì mới hay chồng tôi đã khóa cửa từ bên trong. Lục tìm chìa khóa một lát sau, tôi nhẹ nhàng mở cửa xông vào. Hai li nước trên tay tôi đổ xuống, tôi bàng hoàng thấy chồng đang trong cảnh "trai trên gái dưới' với N. Thấy tôi, anh và N cũng hoảng hốt mặc lại quần áo. Còn tôi, tôi đứng như trời trồng trước cảnh chồng ngoại tình không ngờ lại diễn ra trước mắt.
Tôi đứng như trời trồng trước cảnh chồng ngoại tình không ngờ lại diễn ra trước mắt.
Sau đó, anh bảo tôi để N về rồi hai vợ chồng ngồi lại nói chuyện như mọi lần. Chúng tôi gửi con qua nhà nội, quay về nhà đối mặt nhau trong hỗn loạn tinh thần. Anh bắt đầu nói về chuyện trai năm thê bảy thiếp, bảo tôi nên chấp nhận tha thứ cho anh lần này để con trai đủ cha đủ mẹ. Anh nói rất nhiều, nhưng tuyệt nhiên không có lấy một lời xin lỗi. Tai tôi như ù đi, đầu óc trống rỗng.
Chúng tôi quyết định sẽ tiếp tục cố gắng để không ai biết sự rạn nứt trong một gia đình hoàn hảo như vậy. Nhưng trái tim tôi như có một vết thương sâu không thể lành lặn. Tôi bị ám ảnh những hình ảnh đó, đến nỗi tôi phải uống thuốc ngủ hàng đêm mới ngủ được. Thế rồi tôi bị trầm cảm không thể tự điều chỉnh hành vi của mình và tự tử hụt.
Sau lần tự tử hụt nhớ đời đó, tôi nhận ra mình không thể chung sống mãi như vậy được và quyết định đơn phương li hôn. Nhưng tôi không kể chuyện chồng ngoại tình ngay bên trong cánh cửa phòng làm việc trong nhà cho ai nghe cả. Tôi muốn giữ chút tự trọng cho một giảng viên ưu tú như anh.
Bây giờ, cuộc sống mẹ con tôi rất ổn định, chồng cũ của tôi hay đến thăm con, mua quà sữa cho con. Mới đây, anh còn ngỏ ý quay lại cho gia đình trọn vẹn. Nhìn con trai quấn quýt bố, tôi lại chạnh lòng. Tôi có nên nhận lời tái hôn lần nữa với chồng?
Theo Afamily
10 tuyệt chiêu sức khỏe cho người làm việc tại nhà Làm việc tại nhà có lẽ mang lại nhiều thời gian và tự do hơn cho bạn. Nhưng nếu không có một lịch trình cụ thể, bạn có thể khiến sức khỏe của mình bị ảnh hưởng đáng kể. Có nhiều cách giúp nâng cao năng suất làm việc khi bạn ở nhà - Ảnh: Shutterstock Dưới đây là 10 bí quyết giữ...