Làm sao thu xếp giữa vợ con và người tình đang mang thai
Tôi 35 tuổi, cưới vợ được 2 năm và có một bé trai. Tôi rất cố gắng vun đắp tình cảm gia đình dù không yêu vợ, song lại yêu một người con gái khác.
Hôm nay nàng báo tin là đã có thai. Tôi rất mừng nhưng lại rất lo lắng không biết phải làm thế nào cho trọn vẹn. Nàng đã ly hôn, đang ở nhà riêng với con trai 7 tuổi. Nàng rất lo lắng, sợ hàng xóm chê cười nhưng lại không muốn bỏ bào thai này, dù gì cũng là con của mình. Giờ tôi không biết phải làm sao để vẹn đôi đường. Xin tư vấn giùm tôi. (Dang)
Ảnh: ammaparentingcenter.com
Trả lời
Cuộc đời người ta bị chi phối bởi hai yếu tố cơ bản là tình cảm và lý trí. Khi tình cảm không có, người ta phải sống bằng lý trí. Tuy nhiên, lý trí khó tồn tại lâu bền vì bị chi phối bởi quy luật tự nhiên, trong khi tình cảm luôn có xu hướng xã hội về các giá trị như kinh tế, đạo đức… Khi người ta không đủ lý trí để bảo vệ quy luật tự nhiên thì sẽ xuất hiện cảm xúc tình cảm để giảm mọi áp lực và có thể có tình cảm bản năng. Đây là vấn đề phức tạp của tình yêu, hôn nhân và gia đình.
Khi hôn nhân không có tình yêu thì tự người ta mất đi cái gốc của bản năng giống loài. Lúc đầu lý trí chiến thắng nên hôn nhân có thể không có tình yêu mà vì những vụ lợi nào đó. Cuộc hôn nhân tất yếu dẫn đến đời sống gia đình và sinh con cái, nhưng do không có gốc tình yêu nên người ta vẫn khao khát tình yêu và đó là nguyên nhân của những cuộc ngoại tình.
Video đang HOT
Bạn ở tuổi 35, tức là tuổi chín chắn để nhận trách nhiệm và chịu trách nhiệm về hành vi của mình. Bạn từng “có người yêu và dang dở” và đã đụng đến tình cảm thiêng liêng nên “suốt thời gian dài bạn không yêu ai nữa cho đến ngày lập gia đình”. Đây là giai đoạn khủng hoảng tình cảm trầm trọng mà bạn không thể kết thúc một cách rõ ràng. Chính sự không dứt điểm về tình cảm nên bạn cưới vợ chỉ để khẳng định “mình là đàn ông” nên kết quả “giờ được bé trai 10 tháng tuổi” mà vẫn không thể yêu người mẹ của con mình.
Bạn rất cố gắng vun đắp tình cảm để gia đình hạnh phúc nhưng trong bạn đã xuất hiện tâm lý “không yêu vợ”. Chính cái tâm lý không yêu vợ này là nguyên nhân của mọi sự diễn biến sau đó. Rồi chuyện gì đến cũng đến, bạn lại yêu một người con gái khác. Đây là thời điểm lý trí của bạn yếu đuối nhất và cảm xúc của bạn về gần bản năng. Khi gần bản năng thì tình cảm luôn đòi hỏi quan hệ tình dục là điều không tránh khỏi.
“Nàng báo tin mình đã có thai”, bạn “rất mừng nhưng lại rất lo lắng” tức là lý trí đã can thiệp vào tình cảm, nhưng tình cảm vẫn níu kéo bạn nên mới mừng. Trong khi đó lý trí cho thấy vấn đề phức tạp khi người tình có con với bạn thì vấn đề gia đình của bạn sẽ ra sao? Trong tình cảm như vậy bạn lo cho người phụ nữ này nhiều hơn bởi “nàng rất lo lắng sợ hàng xóm chê cười nhưng lại không muốn bỏ bào thai”. Điều này cho thấy người phụ nữ ấy cùng tâm trạng với bạn. Cuộc sống không cho phép người ta nước đôi.
Bạn đã rơi vào đường cùng của tình cảm và bế tắc lý trí. Nếu thực sự nàng không bỏ bào thai thì việc sinh con của nàng chỉ còn là thời gian. Vậy bạn chuẩn bị thế nào: Có nhận con mình không? Nếu nhận thì vợ chính thức của bạn có đồng ý không? Nếu vợ bạn không đồng ý thì bạn làm gì? Ở đây không còn vẹn đôi đường. Nếu thực sự cô ấy quyết định sinh con thì bạn phải có trách nhiệm. Vấn đề là vợ bạn có đồng ý hay sẽ ly hôn.
Như vậy con đường của bạn phụ thuộc vào người vợ chính thức của bạn và nàng kia nên thế nào hơn là ở bạn. Bạn hãy khéo léo để tác động đến một trong hai người theo cách riêng của bạn.
Chúc bạn sự khéo léo.
GS.TS. Vũ Gia Hiền
Hội Khoa học Tâm lý & Giáo dục TP HCM
Theo VNE
Nỗi buồn hôn nhân danh nghĩa
Chúng tôi chung một mái nhà nhưng anh vẫn có cuộc sống riêng của anh, dưới một mái nhà nhưng không còn tình cảm, không có sự sẻ chia.
Tôi và anh lấy nhau đến nay là 12 năm. Chúng tôi có 7 năm hạnh phúc cùng cô công chúa nhỏ bé của mình. Cuộc sống cứ em đềm trôi bên con thuyền hạnh phúc. Anh rất mực yêu thương vợ con, hết lòng vì mái ấm nhỏ bé của mình. Một lòng vun vén, lo toan cho gia đình, vợ con. Tôi thực sự hạnh phúc khi có người chồng như vậy.
Mọi chuyện bắt đầu từ ngày tôi chuyển công tác. Anh bắt đầu thân thiết với một đồng nghiệp trong ngành của anh. Ban đầu tôi cũng không mảy may suy nghĩ gì cả, vì rất tin tưởng ở chồng mình. Nhưng tôi đã nhầm lẫn, anh và người bạn đó đã đi quá giới hạn đồng nghiệp (mặc dù người phụ nữ đó đã có gia đình).
Ban đầu tôi không tin, nhưng chính người đàn bà đó còn ngang nhiên tuyên bố tình cảm của anh với cô ta. Bao nhiêu chuyện gia đình anh lôi ra tâm sự với người đó hết. Và để chứng minh về tình cảm của anh dành cho mình, cô ta cố tình nói ra với tôi để tôi tin là sự thật. Tôi thực sự choáng váng và sốc khi chính người chồng mà tôi đặt hết niềm tin đã phản bội tôi. Gia đình nhà chồng thì bênh anh và còn nhân cơ hội này nói xấu, đặt điều về tôi để anh càng xa lánh, ruồng rẫy tôi.
Một gia đình đang hạnh phúc với người chồng hết mực yêu thương vợ con, bỗng dưng thay lòng đổi dạ. Tôi đau đớn đến tột cùng và ốm nặng, tôi đã bị trầm cảm, điên loạn suốt thời gian dài (khoảng hai năm), tôi từng nhiều lần tìm đến cái chết nhưng rồi được gia đình bên ngoại cứu sống. Còn anh thì vì người đàn bà đó đã không ít lần đánh tôi thậm tệ. Anh và gia đình anh lúc đó càng muốn đẩy tôi xa hơn, nếu tôi chết càng tốt, anh càng được thể lấy vợ khác, nhà chồng có cô con dâu khác. Anh và gia đình nhà chồng cứ chờ tôi chết xong là lấy vợ cho anh để không bị mang tiếng.
Ngay cả khi tôi tìm đến cái chết mà gia đình nhà anh và anh còn cố vu cho tôi cái tội là tìm cái chết để làm nhục chồng con. Tôi không thể ngờ họ lại nghĩ được cho tôi điều ác đó. Tôi bị trầm cảm nặng đến bản thân tôi còn không kiểm soát được tâm lý, hành động của mình thì làm sao tôi lại thâm thù đến mức đó. Tôi thực sự hoang mang không biết bấu víu vào đâu va tuyệt vọng đến khôn cùng.
Ảnh minh họa: DNS.
Nhưng thật may, tôi đã được cứu sống bởi một lần trong lúc tỉnh táo tôi đã đọc được bài báo nói về bệnh trầm cảm và cách chữa trị nên tôi đã được cứu sống. Tôi theo chạy chữa và bình phục hoàn toàn. Khi tôi khỏi bệnh thì tôi biết chấp nhận và vẫn một mực cư xử tốt với anh và gia đình nhà chồng nên nhà mọi người không có lý do nào hất tôi ra được nữa.
Nhưng cuộc sống của tôi bây giờ là cuộc sống không mang đúng nghĩa của gia đình. Chúng tôi vẫn chung một mái nhà nhưng anh vẫn có cuộc sống riêng của anh. Dưới một mái nhà nhưng không còn tình cảm, không có sự sẻ chia, không có cuộc sống vợ chồng đúng nghĩa (đến nay là tròn 5 năm). Nhiều lúc nhìn gia đình mọi người tôi thèm rơi nước mắt. Tất cả vì con nên tôi đã chấp nhận sống như vậy.
Nếu chúng tôi chia tay tôi sợ con sau này sẽ khổ. Còn chấp nhận thì nhiều khi tôi cũng thấy mình cô đơn, buồn tủi. Tôi mới ngoài 30 tuổi thôi, chẳng lẽ cứ sống vậy đến cuối đời ư? Ra ngoài thì tôi không muốn mọi người biết tình trạng vợ chồng như thế nào nên tôi cố nói hay nói tốt về anh, gia đình chồng để mọi người nghĩ chúng tôi vẫn hạnh phúc.
Mà thực ra so về mọi mặt, gia đình tôi hơn hẳn gia đình anh. Còn tôi thì cũng làm việc ở một vị trí rất tốt. Anh cũng là người có học thức với nghề nghiệp đáng mơ ước. Nếu như gia đình tôi hoà thuận, hạnh phúc theo đúng nghĩa thì cũng là niềm mơ ước của bao người. Vậy mà chồng tôi mãi như vậy, không hề thay đổi, tôi vẫn phải chấp nhận nín nhịn vì con. Nhiều lúc nhìn chồng trước mặt mà sao tôi cảm thấy chồng tôi xa lạ quá, như người dưng vậy, vì từ lâu anh có xem tôi là vợ đâu.
Tôi cứ lầm lũi, cô đơn một mình, ra ngoài vui với bạn bè, đồng nghiệp, về nhà vui với con. Nhưng nhiều khi tôi cũng không tránh được sự cô đơn, trống trải. Nhiều lúc tôi thèm cảm giác được yêu thương thực sự. Thèm có sự chia sẻ những lúc vui buồn trong cuộc sống. Nhưng với tôi chắc có lẽ đến cuối đời cũng sẽ không khác. Tôi sẽ vẫn mãi sống cuộc sống có chồng trên danh nghĩa. Tôi thực sự cũng rất buồn. Mong các bạn hãy cho tôi lời khuyên sáng suốt.
Theo VNE
Buồn vì lấy chồng không có tình yêu Anh dối lòng mình để yêu tôi nhưng tận sâu trong mắt anh tôi biết anh vẫn yêu người đó. Đến giờ tôi mới thật sự nhận ra hạnh phúc không thể nào bắt đầu từ một phía mà là phải cùng nhau vun đắp. Bởi vì quá yêu anh nên tôi chấp nhận cưới anh, một người đàn ông chẳng hề yêu...