Làm sao thoát lời đàm tiếu về người yêu của em ?
Anh bị các bạn em chê là nhìn già dặn quá và thậm chí còn chê là nhìn “nhà quê” quá, nói với thái độ như khinh bỉ anh ấy. Những lúc như thế em thấy rất ngại và buồn nữa.
Anh ấy hơn em 7 tuổi và luôn ăn mặc kiểu công sở
Em và anh ấy tình cờ quen nhau trên một chuyến xe từ Hà Nội trở về quê. Thực sự ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ, em đã cảm thấy anh ấy có một sức hút lạ kì đối với em. Và em cảm nhận rằng anh ấy cũng có cảm giác giống em.
Sau buổi gặp gỡ tình cờ ấy, anh thường nhắn tin, gọi điện hỏi thăm em, quan tâm tới em rất nhiều. Anh là người con trai đầu tiên trong cuộc đời mang đến cho em cảm giác xao xuyến và “rung rinh”.
Video đang HOT
Em đang là sinh viên Đại học năm 2, còn anh đang là chuyên viên kĩ thuật, làm việc cho một công ty nước ngoài và có thu nhập khá cao. Qua những lần đi chơi, tiếp xúc với anh, em cảm thấy anh khá chín chắn và nghiêm túc trong chuyện tình cảm. Cả em và anh ấy đều xác định rất nghiêm túc chuyện tình cảm, không ai có ý trêu đùa với chuyện này.
Bạn bè em tiếp xúc với anh thì hầu hết ai cũng có chung một nhận xét là về mặt ngoại hình, anh không được đẹp trai lắm nhưng về tình hình kinh tế thì tốt và tính cách khá ổn.
Nhưng có một vấn đề khiến em khá khó xử. Đó là mấy người bạn cùng phòng của em.
Họ thường thẳng thắn nói rằng: Anh hơi già so với em vì anh ấy hơn em 7 tuổi.
Anh ăn mặc khá giản dị. Đôi khi, sau giờ tan làm, anh tới luôn chỗ em và vẫn mặc nguyên quần áo công sở (quần tây, áo sơ mi trắng sơ-vin rất đoàng hoàng, chỉnh tề) nên bị các bạn ấy chê là nhìn già dặn quá và thậm chí còn chê là nhìn “nhà quê” quá, nói với thái độ như khinh bỉ anh ấy. Những lúc như thế em thấy rất ngại và buồn nữa. Những lúc như thế em chỉ muốn nói cho họ một trận vì theo em quan niệm, ăn mặc miễn sao là gọn gàng, chín chắn chứ đâu nhất thiết là phải chạy theo mốt. Không lẽ bây giờ anh ấy 27 tuổi rồi mà lại bắt anh ấy mặc quần bò rách, áo phông để không bị mọi người chê. Nhưng những lúc họ nói em lại không thể nói ra suy nghĩ của mình bởi em ngại mọi người sẽ nghĩ em bảo thủ và bênh vực anh ấy.
Bây giờ em đang rất bối rối bởi không biết làm thế nào để khuyên anh ấy thay đổi một chút trong cách ăn mặc mà không làm mất lòng anh ấy. Và em cũng không biết làm thế nào để hai bạn cùng phòng em không đưa ra những lời nhận xét không hay về anh ấy, bởi thực sự em thấy rất khó chịu khi nghe họ bình phẩm về anh ấy.
Em mong mọi người sẽ có những lời khuyên hữu ích giúp đỡ em.. Em xin cảm ơn!
Hương Giang (Hà Nội)
Theo VNE
Xin lỗi tình yêu
Con trăng 16 treo lơ lửng trên đầu. Đêm nay, trời rất lạnh. Mẹ bảo mặc thêm áo ấm nhưng anh vờ không nghe. Lâu lắm rồi anh mới có dịp về lại con sông Ba quê mình. Sông vẫn còn đây nhưng người đã phiêu bạt chốn nào?
Anh bỗng nhớ một ngày đã xa trong kỷ niệm. Ngày đó, có 2 người trẻ yêu nhau và sắp phải xa nhau. Anh nhận công tác ở miền Nam xa xôi, em ở lại quê nghèo làm cô giáo. Dù chẳng biết bao giờ trở lại nhưng anh vẫn hẹn 3 năm...
Một lần 3 năm anh vẫn chưa về. Em một mình ra sông. Mẹ kể em rất buồn, cứ ngồi mãi cho đến khi sương xuống ướt đẫm cả mái đầu. "Vào nhà đi con kẻo bệnh, thằng Huy sớm muộn gì cũng về mà" - mẹ đã nói với em như thế. Nhưng em bảo rằng nếu lần đầu người con trai lỗi hẹn thì sẽ có lần thứ hai, thứ ba và rất nhiều lần sau đó... Đến bây giờ, anh cũng không hiểu tại sao mình lại sai hẹn. Có lẽ vì anh nghĩ đơn giản rằng đã chờ đợi 3 năm thì thêm vài tháng, thậm chí 1 năm nữa có sao đâu?
Khi anh trở về, mẹ nói: "Con Mai đã sang sông". Thoạt đầu, anh hiểu câu nói của mẹ là một thông báo về sự thay đổi địa điểm cư trú. Anh hỏi mẹ: "Ở quãng nào vậy mẹ?". Không có tiếng trả lời, mẹ vẫn lúi húi nhặt đậu trước hiên nhà. Tưởng mẹ không nghe, anh lặp lại. Mẹ ngẩng lên, chậm rãi từng lời: "Cũng không biết ở đâu. Nó có gửi thiệp cho con kìa...".
Anh lần giở tấm thiệp màu đỏ tươi có in hình hai con chim bồ câu. Thiệp báo hỷ. Vậy là em đã đi lấy chồng. Chỉ mới hơn 3 năm mà sao em không chờ đợi? Anh tự hỏi rồi tự trả lời: Vì anh không về, lại không có một lời xin lỗi. Đã hẹn nhau thì chớ quên lời.
Rất nhiều lần 3 năm đã trôi qua nhưng mỗi lần về lại bến sông này, anh vẫn muốn gửi theo gió ngàn lời xin lỗi đến tình yêu của mình...
Theo VNE
Đừng sợ người ta chê ế Quen nhau hơn 2 năm, V. ngỏ lời yêu em. Thế nhưng chính lúc đó, em lại để ý một người con trai khác. Biết vậy, V. rất buồn và nói rằng sẽ ở vậy suốt đời chứ không bao giờ lấy vợ nữa. Trớ trêu là người con trai em để ý lại chẳng yêu em mà lại yêu cô bạn đồng...