Làm sao khi vợ từ cô gái hiền lành ngày càng trở nên hỗn láo?
Tôi quá bât binh va không kiềm chê đươc đa tat vơ một cai. Vơ vôi vang ôm con chay ra sân như muôn bo đi, tôi giư lai va vơ noi lao thêm vai câu…
Tôi va vơ yêu nhau tư thơi ca hai cung la sinh viên tai Ha Nôi. Chung tôi quen biêt nhau khi cung ơ chung xom tro, yêu đươc hơn 4 năm thi xin gia đinh 2 bên cươi. Chung tôi chưa tưng sông thử. Trong khoang thơi gian yêu co kha nhiêu lân cai vã nhưng không lân nao qua nghiêm trong vi co le ca hai ngươi con co tính tre con.
Tôi la ngươi sông nôi tâm, vui tinh, hay cươi vơi moi ngươi va ít khi chia se nôi buôn cung ai, kê ca vơ. Vơ tôi khi yêu la ngươi hiên lanh va ngoan ngoan, lê phep, biêt ăn noi.
Sau khi lam đam cươi, chung tôi ơ vơi nhau khoang 2 thang thi nay sinh cai va. Tât nhiên la vơ vê làm dâu tôi cung hiêu va quan tâm chia se suy nghi cua cô ấy, luôn nhương nhin va chiêu vơ.
Khi yêu, nhưng lân cai nhau tôi luôn la người nin nhin, chu đông lam hoa. Vê lam dâu, vơ tôi cung như nhiêu chi em phu nư kho tranh khoi chuyên không hai long giưa me chông nang dâu.
Vơ chê me va kê vơi tôi, me cung co điều không hai long vê cô ấy, cũng nói lại với tôi. Tôi nhăc nhơ vơ thay đôi nhưng cai me nhăc nhưng cô ấy thương xuyên to ra không hai long va kiêm cơ rôi xin vê quê ngoai chơi vai ngay.
Video đang HOT
Nha chung tôi cach nhau khoang 100km. Hai tháng sau cưới vợ chồng tôi có tin vui. Vơ mang thai tam thơi chưa xin viêc đươc ơ quê chông nên tôi cung cho vê ngoai, rồi vì lý do đó cô ấy cứ ở nhà đẻ mà không chiu vê cho đên khi sinh em bé.
Vơ sinh, gia đinh tôi chăm cơm nươc tư ơ viên đến vê nha, cơm bưng nươc rot ở phong. Cai đo không co gi đang noi nêu như vợ không noi câu: “Tôi chưa phai nhơ ai cai gi” khi vơ chông bât hòa. Con ra đời chưa đây môt thang, chung tôi cai nhau va vơ năng năc đoi vê ngoại ma không đươc sư đông y cua phia gia đinh nha chông.
Vơ tư goi xe ơ quê ngoai lên đon vê, rôi trươc têt 8 ngay vơ mới cho con về nhà tôi ở đến răm thang riêng. Hôm đo me tôi ăn tôi xong vao phong thây vơ đang ru con ngu, me ngo vao thăng cu va hoi chưa ngu a. Tre con găt ngu cung kha kho dô nên vơ tôi nôi cau va to tiêng vơi me, tôi ơ trong phong noi vơ đưng như vây, vơ còn quát lại tôi.
Tôi quá bât binh va không kiềm chê đươc đa tat vơ một cai. Vơ vôi vang ôm con chay ra sân như muôn bo đi, tôi giư lai va vơ noi lao thêm vai câu. Sau hôm đo cô ấy không ăn cơm cung gia đinh va tư goi xe vê quê ngay ngay hôm sau ma tôi không biêt.
Hôm đo tôi bo lam giưa ca để vê ngăn không cho mẹ con cô ấy vê, trư khi vơ đê con lai. Ba ngoai dươi kia cư goi điên bao tôi cho me con no vê nhưng tôi nhât quyêt không đông y. Vơ bo ăn ngay hôm đo cho đên hôm sau ba ngoai lên xin đon về và dạy bảo lại cô ấy.
Tinh đên bây giơ la hơn 2 thang rôi, tôi rât căng thăng vê chuyên gia đinh. Ngồi viết lại chuyện này, tôi mong quy đôc gia cho tôi y kiên đê giai quyêt mâu thuân gia đinh, tât nhiên la tôi không nghi đên chuyên ly hôn vi thương con. Vơ chông tôi noi chuyên cung không mây măn nông nưa, tôi vân xưng hô vơ chông nhưng vơ tôi luc thi noi bâng quơ, luc thi xưng “tôi anh”.
Theo VNE
Tôi phải sinh bằng được con trai để thỏa mãn nhà chồng nhưng...
Tôi đã nghĩ thông suốt rồi, nếu nhà chồng còn có tư tưởng thúc ép tôi có con trai nữa, tôi sẽ đưa 2 con tôi về ngoại, tôi thật sự chịu hết nổi rồi.
Chúng tôi cưới nhau đến nay được 6 năm. Trước lúc cưới, mẹ chồng cứ hay nói tôi làm gì thì làm khéo sinh cho bà ít nhất một đứa cháu trai để nối dõi tông đường.
Chồng tôi là con trai trưởng, có học vị và làm chức to trong làng, nên bà con trong dòng họ rất nể trọng. Lúc cưới về, mẹ chồng tôi đã gọi riêng tôi nói nhỏ, sinh còn càng sớm càng tốt, mà phải là con trai thì bà mới chịu. Nếu tôi sinh được con trai, tôi muốn gì bà sẽ cho tôi được như ý...
Lúc đầu tôi áp lực lắm, vì tôi không thể là người quyết định tôi có thể sinh được con trai hay không, nhưng được chồng động viên, chia sẻ, tôi cũng phần nào giảm được gánh nặng. Anh còn nói: "Đứa con đầu là gái cũng được, miễn sao đứa sau em sinh cho anh một nhóc tỳ để các cụ an tâm về già". Nhưng đến nay đã 6 năm trôi qua, đã qua hai lần sinh tôi đều cho ra đời những đứa con gái rất kháu khỉnh, đáng yêu.
Tôi nhớ lúc tôi mang bầu đứa thứ hai, dấu hiệu hoàn toàn khác với đứa con gái đầu, nên được mẹ chồng cưng tôi như trứng. Bà bắt tôi không động tay chân bất cứ việc gì, bà còn thuê người về để giúp bà làm những việc vặt trong gia đình. Nhưng cũng từ lúc đó, tôi bắt đầu nơm nớp lo sợ, nếu như đúng 5 tháng tôi đi siêu âm mà bác sĩ lại cho biết đứa con trong bụng tôi là con gái, tôi không biết phải ăn nói sao với ông bà.
Cứ mỗi lần khám thai, mẹ chồng tôi còn sốt sắng hơn bao giờ hết để mong biết được giới tính của thai nhi. Vào đến bệnh viện, người tôi vã mồ hôi vì lo lắng, mẹ chồng tôi không ngại lấy khăn mùi xoa lau mồ hôi và cười nói rất vui vẻ với tôi.
Nhiều cô gái trẻ đi khám cùng tôi, họ nhìn tôi bằng cặp mắt ngưỡng mộ và nói: "Chị còn mẹ là điều tuyệt vời nhất trên đời, tiếc là em đã mất mẹ. Nhìn mẹ chị thương và lo lắng cho chị, em thấy xúc động...". Lúc đó ngoài mặt tôi cười tươi roi rói, nhưng lại như có bão ở trong lòng.
Lúc ở phòng khám, mẹ chồng không ngớt hỏi thăm bác sĩ về giới tính thai thi. Nhưng bác sĩ không nói. Bà năn nỉ mãi bác sĩ mới "tiết lộ" biết đứa con trong bụng tôi là gái. Nghe thế bà buông tiếng thở dài, rồi đi thẳng một nước.
Khi sinh con gái thứ hai, cuộc đời tôi như rơi vào ngõ cụt, không những bị chồng hắt hủi mà cả gia đình, dòng họ chồng hùa theo, mỗi người đay nghiến mỗi kiểu khác nhau. Đôi khi tôi đã nghĩ đến cái chết để không phải đau khổ và bi ai như thế này. Nhưng tôi lại nghỉ, nếu tôi chết đi, thì 2 đứa con gái tôi thiệt thòi khi không còn tôi làm chỗ dựa.
Cuối tuần rồi, bà gọi tôi và chồng tôi vào phòng và nói nhỏ, nếu trong năm sau, tôi vẫn không thể sinh cho con trai bà đứa con trai để nối dõi thì việc chồng tôi có đi sớm về muộn, hoặc lang chạ bên ngoài để có đứa con trai cho dòng họ thì tôi cũng đừng có trách...
Việc sinh con trai, tôi đâu thể là người quyết định. Với lại, bây giờ tôi đã vượt ngưỡng 35 tuổi, tôi không đủ sức khỏe, trong khi 2 con gái tôi còn đang rất nhỏ, chúng rất cần tôi chăm sóc.
Có những thứ trước mắt, sao họ lại không biết trân trọng và thương yêu sao cứ mãi đi tìm những thứ không thuộc về mình rồi hành con, khổ cháu. Tôi đã nghĩ thông suốt rồi, nếu nhà chồng còn có tư tưởng thúc ép tôi có con trai nữa, tôi sẽ đưa 2 con tôi về ngoại, tôi thật sự chịu hết nổi rồi.
Theo Phununews
Đánh ghen thế nào để chồng quay về? Anh ấy có công việc tốt nhưng lại quan hệ với một ả cave hơn đến 4 tuổi. Em nên làm gì để kéo anh ấy quay về gia đình? Em và anh ấy lấy nhau được 4 năm và có được cậu con trai năm nay lên 3 tuổi. Em năm nay 27 tuổi còn anh ấy ngoài 30 tuổi. Trước kia...