Làm sao đối diện hàng ngày cùng với người đã phản bội mình
Em mới ra trường, xin việc hết sức khó khăn. Nhờ anh họ quen giám đốc công ty em đang làm nên giới thiệu em vào. Định mệnh đã đến, em và anh gặp nhau.
Văn phòng toàn nam, chỉ mình em là nữ. Qua tiếp xúc hằng ngày, anh để ý rồi tán tỉnh em. Anh rất dễ mến, người cao ráo, cách nói chuyện và cách sống được mọi người trong công ty đánh giá cao. Anh chăm sóc cho em rất nhiều, em rất hạnh phúc. Anh làm đủ thứ không để em buồn về vấn đề gì, anh giúp đỡ em trong công việc rồi cuộc sống.
Bản thân em yêu ai rất chung thủy, luôn xác định tới với nhau. Em tin anh rất nhiều, yêu anh mà không hề nghi ngờ gì. Em đã về xin phép ba mẹ để được quen anh. Ba mẹ không muốn em lấy chồng xa. Anh ở tỉnh miền Trung, cách nhà em 600 km. Em phải nhờ cậu, chú và chị gái thuyết phục để ba mẹ em đồng ý. Anh mừng và cám ơn em rất nhiều. Tình yêu của em và anh lớn dần mỗi ngày.
Hôm đó, anh bị xe tông, không nặng lắm. Em nhắn tin báo chiều đi làm về sẽ xuống thăm anh. Anh nhất định không cho, em vẫn xuống. Anh bảo em về sớm kẻo nhà xa, anh lo. Em về vì thái độ anh rất khác. Sáng hôm sau, em nhắn tin bảo anh có chuyện gì thì nói ra, cứ lạnh lùng em thấy khó chịu lắm. Vậy là anh nói chia tay em, lý do em và anh không hòa hợp, không thể hiểu nhau được. Em níu kéo anh nhưng không được.
Ba tuần sau chia tay, em phát hiện mình có thai. Bác sĩ bảo thai ngoài tử cung phải bỏ. Anh rất sợ hãi, bảo bỏ thai. Bác sĩ nói em phải cắt buồng trứng, anh ta cũng nói em cắt. Anh ta từ đó lo cho em, ngày nào cũng chở em đi làm nhưng tình cảm không như xưa nữa. Em nói anh tới với em vì trách nhiệm thì đừng đến, em cần người yêu em. Anh ta khuyên em ráng chữa lành bệnh rồi sẽ nói.
Một tháng rưỡi sau em vô tình đọc được tin nhắn của anh ta với ai đó, xưng hô vợ chồng. Em không nghĩ anh có người con gái khác, vì thời gian anh ta đi làm rất nhiều. Ở công ty, anh ta làm rất nhiều việc, tối về còn chở em, thời gian đâu mà anh ta có người con gái khác. Trước giờ, không ai trong công ty thấy anh yêu ai. Em với anh ta yêu nhau nhưng giấu không cho mọi người biết.
Video đang HOT
Anh ta giải thích là người ta thích anh ta, trước hay nhắn tin như vậy nên bây giờ chỉ là thói quen, anh ta không có gì hết em phải tin anh ta. Anh ta nói suốt đêm, thế là em lại tin, không nghi ngờ gì nữa. Tất niên cuối năm ở công ty, anh ta nhậu say chở em về. Đi trên đường anh ta nói yêu thương em. Em vui và hạnh phúc nhưng có chút gì đó thấy không ổn. Từ khi anh ta quay lại với em, điện thoại của anh ta không bao giờ em được đụng vào.
Tối hôm đó, anh chở em. Em giả vờ điện thoại mình hết tiền, mượn điện thoại anh để gọi cho bạn. Em vào phần tin nhắn điện thoại anh nhưng không thấy gì. Đúng lúc đó tin nhắn zalo hiện tới xưng vợ chồng nói nhớ thương. Một lần nữa em hụt hẫng, đau đớn. Một lần nữa anh ta năn nỉ xin lỗi em, thề không có gì, chỉ yêu mình em. Em ghi lại số điện thoại đó vềgọi cho người kia. Hóa ra anh ta và người đó quen nhau gần bốn năm rồi. Anh ta tới với em lúc hai người cãi nhau. Người kia về quê một tháng là lúc em bước vào công ty, anh ta tán tỉnh em luôn. Sau này người kia vào, họ vẫn bình thường. Tại sao anh ta lừa dối em như vậy?
Khi biết mọi chuyện, anh ta không xin lỗi em, không một lời giải thich, còn chửi em, nói em phá tình yêu của anh ta, nói em sống không biết điều, có chết anh ta cũng không quan tâm. Em như người chết, tổn thương, hụt hẫng. Em trao cả đời con gái cho anh ta, và người kia cũng cho anh ta đời con gái. Em thật sự tuyệt vọng và bế tắc, ghét bản thân mình vì đã tin anh ta, yêu quá đâm ra ngu xuẩn.
Em vẫn đi làm, hai người như hai kẻ xa lạ. Đôi lúc anh ta làm khó dễ em trong công việc. Anh ta hèn mọn, không dám nhận lỗi lầm của mình với người kia. Ra sức năn nỉ níu kéo người kia nên anh ta căm thù em khi em làm người kia biết hết mọi chuyện.
Tinh thần em giờ cũng ổn, em lo chữa bệnh nhưng đi làm nhìn thấy anh ta trái tim lại đau đớn. Em định xin nghỉ việc mới có thể quên anh ta và sống lại cuộc sống mới, nhưng công việc hiện tại tốt, phải chọn sao đây. Nhiều đêm em khóc, và suy nghĩ vì sao một người từng thương em như vậy sao có thể quay lưng nói không hề có tình cảm với em?
Mỗi ngày đi làm em lại rớt nước mắt khi nhìn thấy anh ta nhưng không để anh ta thấy em buồn. Em mong mọi người cho lời khuyên và cách nào để trả thù anh ta đây. Em xin chân thành cám ơn.
Theo Afamily
Gặp bố chồng "dê sòm" phải làm sao đây!!
Trong chiếc váy mặc ở nhà ngắn quá đầu gối, ôm sát cơ thể, tôi bắt gặp ánh mắt ông nhìn tôi sững sờ. Ánh mắt đó kéo dài rất lâu. Rồi ông cất tiếng khen "Chiếc váy rất đẹp".
Tôi thích mặc váy ngắn. Đây đã là thói quen, sở thích từ thời thơ ấu. Cũng một phần do tôi nhạy cảm với nhiệt độ, không thể chịu được cảm giác nóng bức, bó sát, ngột ngạt. Vì vậy mà mùa hè cũng như đông, tôi đều sắm cho mình rất nhiều bộ váy áo. Tuyệt nhiên, mặc quần tây, quần jean, sơ vin đến công sở hay đi chơi không phải là gout của tôi.
Trước khi lập gia đình, mẹ đã thường nhắc nhở tôi khi về nhà chồng hãy biết giữ kẽ, ăn mặc tránh hở hang, tránh mặc juyp quá ngắn... Cũng vì những điều này mà tôi và mẹ đã tranh luận nảy lửa không biết bao nhiêu lần, bởi tôi cho rằng, ăn mặc hợp với lứa tuổi, vẫn lịch sự và trên hết tôn được vẻ đẹp trời phú cho mình thì tại sao lại không thực hiện.
Còn một lý do nữa khiến tôi rất có hứng thú với những chiếc váy ngắn trên đầu gối là vóc dáng của tôi rất đẹp. Ngay cả chồng tôi bây giờ, từ khi mới quen rồi yêu nhau cũng thường tự hào về đôi chân thon dài của tôi. Anh luôn khuyến khích tôi nên mặc váy, kết hợp với đôi giày cao gót trông rất sexy.
Rồi mỗi lần đi qua đường hay đi dạo phố, mua sắm, những ánh mắt ngước về phía tôi với vẻ chiêm ngưỡng, ghen tị đều giúp tôi tự tin hơn nữa.
Vì vậy, khi đã kết hôn và về sống cùng nhà chồng - thực chất là sống với bố chồng vì mẹ chồng tôi đã mất sớm, tôi càng muốn thể hiện nét quyến rũ trời ban, tôi muốn họ hàng nhà chồng, bạn bè, hàng xóm mới phải công nhận rằng tôi đẹp, tôi hợp với những bộ váy ngắn. Và trên hết tôi muốn chồng tự hào tôi là người vợ xinh đẹp.
Ánh mắt bố chồng nhìn tôi chăm chú trong một khoảng thời gian rất...rất dài. (ảnh minh họa)
Nhưng ngay trong ngày đầu tiên tôi thực hiện bổn phận làm dâu, làm vợ, điều khó xử đã xảy ra. Hôm đó, chồng phải đi làm sớm. Tôi vẫn còn thời gian nghỉ phép, ở nhà lo bữa điểm tâm cho bố chồng. Trong chiếc váy mặc ở nhà ngắn quá đầu gối, sát nách, ôm sát cơ thể, tôi xuống nhà bếp chuẩn bị bữa sáng thì bắt gặp bố chồng đang ngồi xem tivi ở phòng khách. Tôi chào ông và bắt gặp ánh mắt ông nhìn tôi sững sờ. Ánh mắt đó vẫn nhìn tôi chăm chú trong khoảng thời gian rất... rất... dài. Điều này khiến tôi không thoải mái.
Khi tôi quay bước vào nhà bếp, ông cất tiếng: "Chiếc váy rất đẹp". Trong hoàn cảnh đấy, tôi chỉ biết quay lại mỉm cười bẽn lẽn và ngượng ngùng, bối rối, rồi nhanh chóng chạy về phòng ngủ của mình thay bộ quần áo khác trong khi ánh mắt của bố chồng vẫn "dán" về phía mình. Thú thật lúc đó, tôi không biết ông ấy nhìn gì ở tôi, nhìn đôi chân hay nhìn bộ váy...
Cũng từ ngày hôm đó, mỗi lần tôi mặc váy ngắn là ông lại đến bên và khen ngợi tôi. Rằng tôi có vóc dáng đẹp, rất hợp với mặc váy. Ông còn khen tôi rất giống mẹ chồng. Và những lúc ấy bao giờ ông cũng nhìn chăm chăm vào chiếc váy tôi đang mặc khiến tôi mất tự nhiên.
Bố chồng tôi năm nay mới 57 tuổi, nhưng trông ông vẫn rất phong độ, trẻ trung. Làn da ông vẫn hồng hào, cơ thể săn chắc. Theo như lời chồng tôi kể lại, mẹ chồng tôi cũng thuộc tuyp phụ nữ đẹp, dáng cao. Khi còn sống, mẹ chồng cũng là người rất thích mặc váy ngắn nhưng vì thời xưa mọi người vẫn giữ lối suy nghĩ cũ nên gần như bà chỉ mặc váy những lúc ở nhà.
Mấy ngày trước, khi chỉ có tôi và bố chồng ở nhà. Hôm đó, tôi vẫn mặc váy ngắn. Ông đã kể cho tôi nghe chuyện tình của ông và mẹ chồng tôi ngày trước. Ông bảo nếu đứng nhìn ngắm từ đằng sau, khi mặc váy ngắn, tôi giống vợ ông như tạc, cả hai đều có đôi chân đẹp. Và ông say mê, yêu mẹ chồng và luôn tự hào về bà cũng bởi những nét đẹp đó. Câu chuyện của ông giúp tôi giải toả được những căng thẳng và có suy nghĩ khác về người bố chồng đáng kính.
Từ hôm đó đến nay, tôi đã không còn mặc váy ngắn nữa, nếu có tôi đều chọn những chiếc váy dưới đầu gối, kín đáo hơn. Đơn giản, không phải tôi sợ ánh mắt nhìn chăm chăm của ông mà tôi lo ông sẽ nhớ nhiều đến mẹ chồng, rồi sẽ đau khổ, buồn bã cả ngày bởi bà ra đi quá sớm và quá đột ngột. Có lẽ tôi phải thay đổi phong cách ăn mặc của mình, bởi tôi không muốn mang lại cho bố chồng những kỷ niệm buồn.
Theo VNE
Phải làm sao khi nhìn sếp già 'giày xéo' thân vợ Tôi không thể tin vào mắt mình khi vợ và lão sếp già của cô ấy không mảnh vải che thân đang quấn lấy nhau trên chiếc giường hạnh phúc của vợ chồng tôi. Tôi là một người đàn ông yêu vợ, thương con và hết lòng vì gia đình. Công việc của một viên chức nhà nước với mức thu nhập 5...