Làm sao để quên một người!
Có người nói với tôi thời gian sẽ bào mòn đi quá khứ, nhưng đó là bao lâu đây?
Trong cuộc sống, nỗi nhớ đến một cách bất chợt mà không báo trước. Nhớ là một cảm xúc gờn gợn trong lòng khi lần đầu quen biết, giao lưu hay gặp gỡ để lại ấn tượng sâu sắc, nó tác động mạnh mẽ vào tâm trí, nó điều khiển hệ thần kinh trung ương buộc ta phải bận lòng đến những điều ấn tượng đó! Nhưng đôi khi nhớ cũng đơn giản chỉ là khắc ghi một lời hẹn hò, một sự thỏa thuận, thậm chí nhớ để khẳng định mình đang tồn tại.
Còn trong tình yêu, nhớ là yêu, yêu là nhớ, là thương, là vấn vương, là đợi chờ. Khoảng cách trong tình yêu dù xa ngàn vạn dặm hay cận kề ở bên thì tâm trạng của tình yêu là luôn nhớ nhung, luôn mong mỏi… đôi khi thì âm thầm lặng lẽ, đôi lúc thì trào dâng như bão tố trong lòng! Nhớ trong tình yêu, thuốc giải của nỗi nhớ là những ánh mắt đằm thắm, luyến lưu, là vòng tay ôm ấp nồng nàn, là nụ cười hạnh phúc, là những câu nói dịu dàng “dạ, vâng”… Bên nhau bao nhiêu cũng không đủ, nhưng vừa xa nhau là nhớ! Nỗi nhớ ngự trị ở tất cả mọi trường hợp, không loại trừ bất kể lứa tuổi nào! Vì nỗi nhớ thường song song với sự hiện diện của một con người.
Có ai đó nói rằng, khi quay ngược trái tim mình lên, trái tim sẽ có hình ngọn lửa. Có phải đó là ngọn lửa của tình yêu thương, của tình người ấm áp? Ngọn lửa ấm áp cho tình yêu đi đến phút sống cuối cùng.
Người ta khóc vì muốn nhớ nhưng người ta cũng khóc vì muốn quên. Nhưng hy vọng bạn sẽ khóc vì muốn nhớ nhiều hơn là khóc vì muốn quên.
Video đang HOT
Tôi đã từng yêu một người mà tôi nghĩ sẽ không ai có thể khiến tôi yêu hơn được nữa (Ảnh minh họa)
Để xoá bỏ kí ức về một người thật khó. Có thể quên đi một cái tên rất dễ dàng và nhanh, chỉ cần một tháng, một tuần, một ngày… hay thậm chí là chỉ trong một giờ. Nhưng để quên, để xoá đi những ký ức về một người nào đó có một vị trí quan trọng với bạn thì cần rất nhiều thời gian hơn thế và cũng có thể trong suốt cuộc đời này bạn cũng không thể nào xoá đi được những hình ảnh những ký ức về người đó trong tâm trí. Trong trái tim vốn đã đập sai nhịp của bạn có lẽ bởi nó đã là một phần trong bạn mà thiếu mất nó dường như bạn sẽ không thể sống tiếp được. Rất có thể bạn sẽ không bao giờ có đủ can đảm, có đủ sự tự tin cần thiết để xoá bỏ nó bởi khi làm vậy bạn sẽ đau, sẽ cảm thấy như mình vừa đánh mất một thứ gì đó rất thiêng liêng mà trong suốt quãng đời còn lại bạn sẽ không bao giờ tìm lại được ký ức đó. Bạn có thể có những ký ức mới, ký ức là do con người tạo ra. Bạn muốn quên… nhưng bạn càng muốn quên thì trái tim lại bắt bạn càng phải nhớ.
Riêng tôi, để quên đi một người mà mình yêu thương nhất thì thật là khó các bạn ạ! Có người nói với tôi thời gian sẽ bào mòn đi quá khứ, nhưng cái thời gian đó là bao lâu đây? Cái quá khứ của tôi quả thật rất đau đớn, mỗi khi nhớ đến thì dường như trong ngực tôi có cái gì đó nhói đau, tôi đã từng yêu một người mà tôi nghĩ sẽ không ai có thể khiến tôi yêu hơn được nữa. Tôi từng yêu, một tình yêu thật ngọt ngào và êm ả nhưng thế rồi vào một ngày nọ chúng tôi phải nói lời chia tay. Chia tay không phải vì hết yêu, tôi vẫn yêu vẫn nhớ người đó và vẫn mong một ngày nào đó chúng tôi sẽ quay lại, sẽ đến được với nhau, cả hai nói sẽ cùng chờ đợi nhưng trong khoảng thời gian đó tình cảm mà người đó đã dành cho tôi dường như không còn như trước nữa. Chắc cũng bởi do khoảng cách của chúng tôi quá xa chăng? Tôi chưa bao giờ quên được người đó, không lúc nào tôi không nhớ đến người đó nhưng suy nghĩ đó dường như chỉ còn trong tôi mà thôi. Nhiều lần tôi đã suy nghĩ là sẽ quên đi người đó, quên đi cái quá khứ đau buồn đó, nhưng các bạn ạ, tôi không làm được. Nhiều người khuyên tôi hãy vùi đầu vào công việc như thế bạn sẽ quên được nhưng những lúc về đêm sẽ như thế nào, bạn có ngủ được không khi lúc nào cũng nhớ đến người ấy? Vì vậy đừng ai đặt ra câu hỏi làm thế nào để quên một người mà mình đã từng yêu thương nhất, câu trả lời đó tùy thuộc vào cảm nhận của từng người. Khi nào mà chính bản thân của bạn không còn nhớ đến người đó nữa thì khi đó bạn đã quên.
Thế nhé, hãy cố gắng lên và đừng gục ngã khi tình yêu không còn! Chúc những người đang có những tâm trạng mất đi một nửa của mình sẽ luôn lạc quan yêu đời, luôn tự tin và đứng lên sau những lần vấp ngã như thế sẽ làm bạn cảm thấy chững chạc hơn trong tình yêu cũng như trong cuôc sống!
Theo VNE
Mẹ anh coi em là đứa hư hỏng
Để níu kéo, em đã nói cho hai bên gia đình biết sự thật chúng ta "sống thử". Nhưng kết quả em và gia đình bị coi thường.
Em thật sự rất buồn và đau khổ khi anh đối xử với em như vậy. Sau 8 năm yêu nhau và 3-4 năm chung sống như vợ chồng, giờ anh vẫn tàn nhẫn bỏ ra đi. Anh bảo rằng anh đã quá mệt mỏi và chịu hết nổi rồi. Anh có nghĩ em sẽ như thế nào khi nghe anh nói vậy không? Em đã cố gắng níu kéo nhưng càng níu kéo thì càng vô vọng và giờ đây, cả gia đình anh xem em là một đứa con gái không đàng hoàng.
Em còn nhớ, ngày mới chuyển vào lớp, anh là người đầu tiên em tiếp cận và nói chuyện. Hôm sinh nhật thầy, anh đã nhìn em trừng trừng khi cậu bạn trai khác đèo em. Anh còn đấu khẩu với cậu ấy trong suốt buổi tiệc, khiến em nghĩ mình cũng là người liên quan. Đến cuối buổi, anh quát trống không với em rằng: "Lên xe chở về". Em thấy sợ nhưng lại răm rắp trèo lên. Ngồi phía sau, em thấy run vô cùng. Tự nhiên, anh kéo tay em ôm anh rồi nói: "Mai mốt, ngoài anh ra, không được để ai chở. Biết chưa?".
Sau lần đó, em biết anh thích em từ lâu và chúng mình đã chính thức yêu nhau. Được 3-4 tháng thì tình cảm hai đứa nhạt dần. Đúng lúc đó, ông em mất và nỗi buồn với em tăng lên gấp bội. Nhưng em đã tự hứa với lòng mình rằng sẽ quên anh, vượt qua kỳ thi và lên thành phố học.
Bẵng đi một thời gian, em nhận được thư của anh. Cầm lá thư trên tay, em thấy mình run run và tự hỏi tại sao anh biết địa chỉ của em mà gửi thư. Chúng ta lại bắt đầu quan tâm, chia sẻ với nhau mọi chuyện như ngày xưa. Không ai nói với ai lời nào nhưng cả hai đều tự hiểu là cần có nhau. Nhưng... lại một lần nữa anh ra đi, không một lời giải thích. Anh để lại trong em một khoảng trống quá lớn.
Lần thứ hai, em tự hứa với chính mình là sẽ không bao giờ nghĩ tới anh nữa. Em đã cố gắng học tập và tốt nghiệp ra trường, đi làm. Khoảng một năm sau, em nhận được tin nhắn lạ: "Khỏe không? Có nhớ ai không?". Em không trả lời thì khoảng 1 giờ sau, số máy đó gọi lại. Là anh! Chúng ta đã nói chuyện suốt cả đêm và bây giờ em cũng không biết đã nói những chuyện gì. Và chuyện tình yêu ngày xưa được nối lại, ngọt ngào và mê đắm hơn. Em trao cho anh thứ quý giá nhất của người con gái.
Nhưng khi gia đình em hỏi anh về chuyện đám cưới thì anh im re. Anh chỉ bảo con chưa có ý định lập gia đình. Em nấp sau cửa nghe thấy mà trong lòng đau nhói. Sau đó, anh giải thích với em rằng anh muốn có sự nghiệp ổn định. Đó là lời nói dối bởi em đã phát hiện ra anh có người con gái khác. Em đau lắm nhưng rồi cũng buông tay vì đó là con đường anh đã chọn.
Những tưởng chúng ta không còn có thể nhìn mặt nhau nữa nhưng rồi em lại dang tay đón anh khi anh cần đến sự giúp đỡ của em. Tình yêu dành cho anh trỗi dậy, em tha thứ tất cả và lại yêu anh. Em nhận thấy ở anh sự thay đổi rõ ràng và thiện chí. Anh không nhậu nhẹt với bạn bè, anh chuyển công ty để không chạm mặt cô ấy nữa... Mọi chuyện đã bắt đầu dễ chịu hơn.
Sự đời thật chẳng ai biết trước điều gì. Sau 3-4 năm chung sống như vợ chồng, anh lại nói lời chia tay. Nhưng lần này, em đã níu kéo anh bằng mọi cách. Em nói cho gia đình hai bên rằng chúng ta "sống thử". Bố mẹ em té xỉu còn nhà anh nhìn em với đôi mắt hoàn toàn khác. Dù trước đó, mẹ anh rất quý em nhưng giờ với bà, em là đứa con gái dễ dãi, không đàng hoàng và chẳng biết giữ mình. Bố mẹ em bị mang tiếng không biết dạy con.
Kết quả của một mối tình 8 năm thật quá đắng cay. Bài học này suốt cuộc đời em cũng không thể nào quên và mong rằng những cô gái khác đừng nhẹ dạ, cả tin như em. Tình yêu không có chỗ cho sự mù quáng.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Yêu em trong lén lút Cả gia đình và họ hàng nhà em đều không chấp nhận chuyện em yêu tôi - người đàn ông đã trải qua một đời vợ. Tôi đã có vợ và hai con trai. Chúng tôi chung sống với nhau được 12 năm thì chia tay. Tài sản được chia làm đôi, mỗi người một nửa. Chúng tôi có bốn cửa hàng. Sau...