Làm sao để quên em?
Dù đã cố gắng nhưng anh vẫn không thể xóa mờ hình bóng em khỏi trái tim mình.
Cũng giống như rất nhiều đêm về trước, đêm nay tôi lại không thể nào chợp mắt được vì nhớ em. Tôi cũng chẳng biết tại sao đã từng ấy thời gian trôi qua rồi mà bóng dáng em vẫn cứ quấn chặt lấy trái tim để rồi thỉnh thoảng lại ám ảnh sang cả trí óc mình. Tôi đã tự hứa với lòng mình là phải quên em đi, nhưng bao nhiêu lần hứa là từng ấy lần tôi thất bại cho dù đã cố gắng rất nhiều.
Có lẽ chỉ những ai đã từng rơi vào tình trạng giống như tôi lúc này mới hiểu và thấm thía hết cái cảm giác đau khổ và bất lực của một kẻ bị cự tuyệt tình yêu. Chưa bao giờ tôi muốn hiểu lý do vì sao em lại quay lưng với tôi để đi về phía ấy. Tình yêu tôi dành cho em lúc nào cũng luôn rực cháy, vậy mà nó vẫn không đủ để giữ em ở lại với mình. Ngày em cất bước ra đi, tôi giống như hóa điên hóa dại, đau đớn lắm đấy nhưng người con gái mà tôi vẫn yêu thương có đếm xỉa gì tới đâu.Tôi vẫn luôn tự hào rằng mình là một người đàn ông bản lĩnh và đầy quyết đoán trong công việc, nhưng giá mà trong chuyện tình cảm riêng tư tôi có thể bản lĩnh hơn một chút nữa thì tốt biết bao. Nếu như vậy thì lúc này có lẽ tôi đã ngủ ngon, nếu như vậy thì chắc chắn ngày hôm nay sau khi vô tình nghe được bài hát ấy tôi đã chẳng nhớ em đến day dứt và chẳng phải ngồi một chỗ buồn bã vì ôm mối tương tư.
Vậy là em đã quay lưng ra đi… (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Sau khi đã ra đi rồi em còn nhẫn tâm khía vào trái tim tôi thêm một vết thương rất lớn. Em bảo rằng tình cảm đó không phải là yêu, rằng tất cả những gì đã qua đều chỉ là do em ngộ nhận. Thà em cứ quay lưng đi luôn còn hơn là cố gắng để quay lại giải thích. Em mong tôi biết được lý do để dễ nguôi ngoai, nhưng chỉ với hai từ “ngộ nhận” em đã đâm một đòn chí mạng vào trái tim đang tướp táp vì thương tổn của tôi. Sau lần đó tôi đã gục ngã thật, chẳng biết liệu trên đời này có còn tồn tại nỗi đau nào đau hơn như vậy nữa không em?!
Có thể chưa bao giờ em coi tôi là một người quan trọng, có thể chưa lúc nào tôi có một vị trí đặc biệt trong trái tim em, nhưng đối với tôi vị trí của em hoàn toàn ngược lại. Ngày xưa em là cả thế giới, còn bây giờ em vẫn là một người con gái cực kỳ đặc biệt mà có lẽ suốt cuộc đời này tôi cũng chẳng thể xóa được ra khỏi trái tim mình. Rồi mai sau tôi cũng sẽ yêu, sẽ cưới một người khác làm vợ, nhưng người con gái duy nhất mà tôi dành tình yêu trọn vẹn chắc chắn chỉ có riêng em.
Chẳng biết cuộc sống của em thế nào, chẳng biết em có hạnh phúc với sự lựa chọn của mình không. Tôi không có đủ can đảm để giữ liên lạc với em bởi sợ rằng lòng mình sẽ lại nổi cơn bão tố. Nếu gặp em, nếu nói chuyện với em rất có thể tôi sẽ đem sự nhớ nhung, đau khổ của mình để phá vỡ cuộc sống bình yên trong hiện tại của em mất. Ở bên người ấy em hãy sống thật tốt, thật vui vẻ nhé, bởi vì nếu một ngày biết rằng hạnh phúc của em không trọn vẹn thì nhất định tôi sẽ chạy ngay tới đó để mang em về bên cạnh mình.
Theo Eva
Thư gửi tình nhân
Em và anh gặp nhau khi số phận đã an bài, thật muộn màng phải không anh?
Anh ơi! Lần này anh đi công tác, em gửi mail cho anh để nói với anh một điều quan trọng mà đứng trước mặt anh em không đủ can đảm để nói.
Em phải thú thật là hai tuần không gặp anh em rất nhớ anh, đó là một nỗi nhớ có thật và rất rõ ràng. Chiều thứ năm trước khi anh đi công tác, gặp anh, em thật sự cảm thấy nhẹ lòng, dường như nỗi nhớ được xoa dịu đi rất nhiều. Lúc này đây, em đang ngồi một mình và em bỗng cảm thấy sợ hãi vô cùng, em sợ những tình cảm trong trái tim em, em sợ nó sẽ lớn dần lên theo năm tháng. Em sợ đến một ngày em sẽ đánh mất tất cả vì sự lạc lối của trái tim mình. Cả hàng trăm nghìn lần em tự nhủ với em là phải quên anh đi nhưng đều thất bại. Chắc không cần phải nói nhiều hơn anh cũng hiểu lòng em.
Anh ơi, có lẽ em phải quay về với gia đình thôi anh ạ. Em không thể liều lĩnh hơn được nữa. Cảm xúc hoảng sợ đang khiến em cảm thấy dày vò vô cùng. Em chỉ ước gì em chưa bao giờ yêu anh như thế. Em cũng phải thừa nhận rằng anh rất tốt với em, anh là người đàn ông điềm đạm, giỏi giang và hiền ơi là hiền. Em đi tìm khắp thế gian này chắc sẽ chẳng thể nào thấy ai hơn anh cả. Nhưng anh ơi, nếu cứ mãi thế này sẽ rất nguy hiểm cho gia đình của hai ta. Bởi vì nếu mọi chuyện vỡ lở, em sẽ chẳng thế giữ được gia đình và anh, có thể gia đình không tan vỡ nhưng sẽ mất thời gian hàn gắn. Những hệ lụy này chắc anh cũng hiểu.
Chúng ta đã có những khoảng thời gian rất hạnh phúc bên nhau, một câu chuyện tình yêu đẹp và lãng mạn với những lần cùng đi chơi với bạn bè, cùng đi uống café, cùng đi ăn và cùng ngồi nói chuyện dưới mưa nữa. Em thực sự rất cảm ơn vì anh đã đến bên em, dù cho ai có nói gì đi nữa thì em vẫn tin tình cảm anh dành cho em là có thật. Em tin thế bởi em đã cảm nhận nó bằng trái tim mình.
Em biết anh đã nhiều lần suy nghĩ về mối quan hệ của hai ta. Có những lần anh giật mình tỉnh giấc khi nhận thấy rằng chúng mình đã đi quá xa. Em cũng hiểu có lúc cả em và anh cùng muốn dừng lại để quay về với gia đình, nhưng bao nhiêu lần quyết tâm là bấy nhiêu lần thất bại bởi vì mình vẫn nhớ nhau. Lần này thì chúng mình cùng cố gắng anh nhé, hãy quên nhau đi để sau này gặp lại mình vẫn là những người bạn tốt.
Nếu có vô tình gặp mặt thì mình vẫn chào nhau như những ngày mới quen được không anh? (Ảnh minh họa)
Em viết lá thư này cho anh không phải vì em đang giận dỗi gì mà đây là kết quả của sự day dứt trong em. Đó là một cảm giác rất đau khổ. Em đã suy nghĩ nhiều lần, nhất là trong thời gian gần đây khi em nhận thấy ý nghĩ của em cứ hướng về anh. Em là người khoa Văn, tâm hồn lãng mạn quá chăng nên trái tim dễ loạn nhịp hay bởi vì anh quá tuyệt vời? Dù với lí do gì đi nữa thì em cũng mong chúng ta hãy kết thúc tại đây khi mọi chuyện đang rất tốt đẹp. Có ý thơ " Tình chỉ đẹp khi còn dang dở/ Đời mất vui khi đã vẹn câu thề"... em và anh gặp nhau khi số phận đã an bài, thật muộn màng phải không anh? Chúng ta không thể làm gì khác được nữa. Phải dừng lại thôi để không ai trong hai ta tan vỡ cuộc sống gia đình. Em không biết anh có bất ngờ không khi nhận được mail này nhưng anh hãy giúp em nhé, hãy đồng ý với em và đừng liên lạc với em trong một thời gian nhất định. Bởi vì, anh biết đấy, nếu gặp anh hay nghe anh thấy giọng nói của anh là trái tim em lại tan chảy ra mất. Em xin anh đấy, anh hãy giúp em.
Như em đã nói cùng anh, em vẫn nợ anh một lời hứa, một tấm chân tình. Lời hứa ấy nhất định em sẽ thực hiện khi được làm chủ nhiệm một đề tài cấp Bộ đầu tiên. Anh hãy tin em, dù cho đó là khoảng 6 hay 7 năm nữa và dù cho trong suốt quãng thời gian ấy chúng ta không liên lạc với nhau thì lời hứa này em nhất định sẽ thực hiện. Em mong anh hiểu cho lòng em. Đây không phải là sự bồng bột nhất thời như lần trước mà là một quyết định tốt cho cuộc sống gia đình của em và anh. Anh đi công tác về hãy chuẩn bị thật hoàn hảo cho ngôi nhà mới và em cũng thế. Nếu có nhớ nhau thì xin anh đừng buồn, anh hãy mạnh mẽ lên nhé và em cũng sẽ cố gắng như thế. Trên đường đi, nếu có vô tình gặp mặt thì mình vẫn chào nhau như những ngày mới quen được không anh?
Anh đi công tác cũng là dịp được tách ra khỏi Hà Nội, có những khoảng thời gian yên lặng cho riêng mình, em mong anh hãy suy nghĩ kĩ trước những gì em viết và đồng ý với em, mình chia tay anh nhé!
Cuối cùng, em chúc anh một chuyến công tác nhiều may mắn!
Theo 24h
Mùa nhớ Cuối năm rưng rưng những nỗi niềm day dứt nhớ. Ngày đông, tháng chạp, mùa nhớ. Thành phố đang trở mình cho cuối năm, thay đổi mỗi ngày. Hôm qua, ngang qua ngã tư thấy gian hàng áo quần giảm giá sặc sỡ băngrôn, nhạc xập xình chờ khách. Hôm nay, hỏi thăm khi hàng xóm sơn lại hàng rào, chăm chút chậu...