Làm sao để người yêu thực hiện trách nhiêm là làm chồng và làm cha
Tôi và anh cũng đã nhiều lần nói lời chia tay nhưng cả hai đều không làm được và cuối cùng chúng tôi lai gặp nhau. Lần mới đây nhất chúng tôi lại gặp nhau. Và vẫn như vậy chuyện đó vẫn xảy ra. Nhưng lần này a đã mua thuốc tránh thai cho tôi, tôi đã uống nhưng không hiểu sao tôi vẫn trễ..
Tôi rất muốn làm một người vợ, người mẹ, nhưng anh và gia đình dường như trốn tránh chuyện tương lai của chúng tôi
Tôi muốn kể câu chuyện của mình để mong nhận được lời khuyên của ban biên tập và các bạn đọc.
Tôi năm nay 25 tuổi gia đình tôi cũng khá phức tạp. Trước khi đến với mẹ tôi bố tôi đã lấy vợ và có hai người con trai, nhưng tôi được biết vì một số chuyện gia đình. Nên bố tôi đã đi làm ăn xa sau đó quen và gặp được mẹ tôi. Từ đó hai người cứ sống với nhau và sinh ra được ba anh chị em tôi. Sau này cũng vì không hợp nhau nên bố mẹ tôi lại chia tay khi tôi lên 7 tuổi.
Mẹ tôi đã nhận nuôi đứa em út và về ngoài bắc sống, còn tôi và anh trai ở với bố. Một thời gian sau bố tôi và mẹ cả lại qoay về với nhau. Từ đó anh em tôi sống với gia bố và mẹ cả của mình. Mẹ cũng là người tôi yêu quý và coi trọng. Tuy cũng có những lúc tình cảm mẹ con cũng không như ý muốn.
Tôi đã sống cùng với mẹ cả của tôi được 16 năm. Khi tôi học xong ra trường tôi đã quen và yêu một người.
Anh năm nay 28 tuổi do công việc của anh hay phải đi làm xa nên chúng tôi đã quen nhau. Lúc đầu chúng tôi cũng có suy nghĩ yêu để vui chứ cũng không có ý định tiến xa hơn. Nhưng tình cảm ngày càng lớn trong lúc đi làm xa chúng tôi không thể gặp nhau, thời gian đó tôi cảm thấy nhớ, và yêu anh rất nhiều. Anh cũng vậy cũng thường gọi điện hỏi thăm tôi.
Trong lúc xa nhà thiếu tình cảm của bố mẹ. Nên tôi đã nhớ đến anh và bảo anh xuống thăm tôi, anh cũng nói rất nhớ và yêu tôi. Cuối cùng anh cũng đã xuống thăm tôi. Lần đó chúng tôi cũng đã thuộc về nhau. Lúc đó anh cũng đã nói với tôi công việc của anh ở trong miền nam sắp xong. Anh chuẩn bị về bắc vì công ty của anh ở Hà Nội. Tôi biết tôi và anh không thể đến với nhau. Vì khoảng cách của anh và tôi rất xa nhau. Cuối cùng anh cũng đã ra đi và để tôi ở lại với biết bao kỷ niệm mà chúng tôi đã từng có với nhau.
Khoảng thời gian anh về tôi rất nhớ anh, và anh cũng vậy, nhưng anh luôn tìm cách trốn tránh những dòng tin nhắn của tôi. Vì anh không muốn tôi vì yêu anh mà không đến với ai.
Trong thời gian nghỉ về nhà ăn tết bố mẹ tôi đã không cho tôi đi làm xa và muốn tìm cho tôi một công việc gần nhà. Nhưng do không tìm được việc làm như ý, tôi đã xin bố mẹ cho tôi về bắc để sống cùng vời mẹ và em trai tôi. Và cũng muốn được gần người mình yêu nên tôi đã đưa ra quyết định đó.
Và rồi tôi và anh cũng đã gặp nhau tình cảm lâu ngày xa cách chúng tôi đã lao vào nhau như con thiêu thân để bù đắp những ngày thiếu vắng. Mỗi lần anh đi làm xa về chúng tôi lại hẹn nhau rồi lại làm chuyện đó.
Video đang HOT
Trong một lần do chủ quan nên tôi đã có thai anh đã dẫn tôi về gặp bố mẹ và cũng tính chuyện cưới xin. Nhưng do gia đình anh theo đạo còn tôi lại bên lương nên vấn đề thủ tục rất khó khăn. Và cũng vì hoàn cảnh gia đình tôi nên gia đình anh cũng đã có ý không thích tôi. Còn lúc đó do công việc anh phải đi làm xa nên anh đã nói với tôi, chờ tôi sinh xong sẽ cưới.
Trong đầu tôi khi nghe anh nói câu đó tôi cảm thấy rất khó chịu không biết anh và gia đình anh có tin tôi mang thai là con cháu của họ hay không? hay vì muốn biết chính xác nó có phải con cháu của mình hay không mà muốn tôi sinh con xong rồi cưới.
Tôi rất buồn khi tôi nói với anh sẽ bỏ đứa bé . Một phần tôi sợ sẽ làm bố mẹ thất vọng vì mình, một phần tôi sợ thiên hạ nói chưa chồng đã có thai. Nên dù biết làm như thế là có tội nhưng tôi không còn sự lựa chọn nào khác. Cuối cùng tôi đã bỏ đi đứa con trai đầu lòng của tôi, nó đã thành hình người nhưng vì tôi không đủ can đảm nên tôi đã không thể cho con mình được sống trên cõi đời này. Đó là điều tôi ân hận nhất sau khi bỏ bé đi, có lẽ cả cuộc đời tôi không thể quên giây phút tội lỗi đó được.
Anh cũng tỏ ra rất hối hận khi không làm được tròn trách nhiệm của mình . Tôi cũng không trách anh nữa. Có lẽ vì tôi yêu anh rất nhiều. Từ khi bỏ đi đứa bé tôi cảm thấy rất hụt hẫng, không còn tin tưởng hi vọng ở anh điều gì cả. Gia đình anh cũng đã nói anh nên dứt khoát với tôi. Tôi và anh cũng đã nhiều lần nói lời chia tay nhưng cả hai đều không làm được và cuối cùng chúng tôi lai gặp nhau.
Lần mới đây nhất chúng tôi lại gặp nhau. Và vẫn như vậy chuyện đó vẫn xảy ra. Nhưng lần này anh đã mua thuốc tránh thai cho tôi, tôi đã uống nhưng không hiểu sao tôi vẫn trễ kinh, khi dùng que thử thì tôi rất bối rối khi biết mình lại có thai. Tôi đã gọi điện và nói cho anh biết nhưng anh nhất quyết không tin lời tôi nói. Tôi nhắn tin hỏi sao anh không tin lời em nói? Thì im lặng và không trả lời tôi.
Bây giờ tôi rất khó xử không biết nên làm thế nào nữa. Có phải tôi rất dại không?
Xin các bạn hãy cho tôi một lời khuyên. Tôi nên làm thế nào trước tình cảnh này
Tôi thấy mình thật là ngốc phải không?
Theo VNE
Làm mẹ đơn thân hạnh phúc hay đắng cay?
Cuộc đời có lẽ đã lấy của cô ấy quá nhiều thứ, gắn vào cô ấy quá nhiều trách nhiệm, để rồi khi cô nhìn lại, trên con đường mình đi hoàn toàn thiếu vắng một người đàn ông. Cô đành chọn phương án "gửi gắm" một đứa con để an dưỡng tuổi già.
Với những người phụ nữ độc lập và cá tính, họ có thể đạp lên dư luận mà sống, nhưng bản chất của phụ nữ luôn là mềm yếu nên ta không thể phủ nhận những áp lực mà dư luận giáng xuống họ. Bạn có thể bị gọi là "ích kỉ" nếu chỉ quan tâm đến cuộc sống tự do của mình hoặc có thể bị gọi là "ngu ngốc" khi bị động rơi vào hoàn cảnh "single mom".
Có một cụm từ cứ ám ảnh tôi mãi, ám ảnh không vì tôi sắp bước sang tuổi 30 mà chưa lập gia đình, ám ảnh không vì mình sẽ là người vợ tồi, ám ảnh không vì tôi không có người đàn ông ở bên... Nhưng tôi vẫn bị ám ảnh bởi nó: "single mom"- người mẹ đơn thân. Người ta không dùng cụm từ "người mẹ độc thân", dù "đơn thân" hay "độc thân" đều chỉ một cá thể nhưng "độc thân" gợi sự cô độc nhiều hơn.
Tại sao lại thành "single mom" vậy?
Ta nhìn thấy cô ấy đáng thương, cô ấy yêu bằng tình yêu trong trắng mãnh liệt. Và rồi hắn biến mất như một miền kí ức muốn rũ bỏ. Cô quay quắt trong những giọt nước mắt đau khổ cùng sự hi vọng, phẫn uất về một tên họ Sở...
Ta nhìn thấy cô ấy mẫu phụ nữ hiện đại: Thành đạt, xinh đẹp, bản lĩnh. Xung quanh cô thật không thiếu những người đàn ông có tiền tài địa vị nhưng cuối cùng cô ấy vẫn chọn cho mình một con đường là lặng lẽ sinh con và vẫn sống cuộc đời tự do của mình... Đó cũng là cách mà các cô muốn khẳng định cá tính của mình trước cuộc sống, giống như khẩu hiệu nữ quyền mà tôi có lần nhìn thấy: "We can do it."
Ta nhìn thấy cô ấy sớm khuya đi về lẻ bóng. Cuộc đời có lẽ đã lấy của cô ấy quá nhiều thứ, gắn vào cô ấy quá nhiều trách nhiệm, để rồi khi cô nhìn lại, trên con đường mình đi hoàn toàn thiếu vắng một người đàn ông. Cô đành chọn phương án "gửi gắm" một đứa con để an dưỡng tuổi già..
Vậy, ta nhìn thấy mái ấm của những bà mẹ đơn thân hoàn toàn thiếu vắng vai trò trụ cột của những người đàn ông, những người chồng, người cha, như một mô hình gia đình thường thấy. Và những "single mom" này tự mình gánh hai trách nhiệm: vừa nhu mì như một người mẹ lại vừa cứng rắn mạnh mẽ như một người cha. Gia đình "single mom" vẫn phát triển song song với những gia đình đầy đủ các thành viên khác, thậm chí nó đang trở thành một xu hướng ở các nước phát triển.
"Single mom"- hạnh phúc hay đắng cay?
Câu trả lời là cả hai!
Hạnh phúc, như có lần ca sĩ Siu Black từng chia sẻ, đại ý, vẫn có người đàn ông đợi tôi ở nhà cơ mà (chỉ con trai của nữ ca sĩ). Hạnh phúc, như siêu mẫu LaLa Xuân Lan với những lo lắng tất bật cho ngày chào đời của bé Thỏ. Hạnh phúc là giọt nước mắt của những người phụ nữ lam lũ cả đời được bế bồng trên tay đứa con thơ. Hạnh phúc là sự nức nở của cô gái trẻ khi đón đứa bé trên tay mà không biết ngày mai sẽ ra sao...
Cô bé ơi, cô có biết, biết bao người phụ nữ khác hiếm muộn mong muốn được như cô không? Họ sẵn sàng đánh đổi tất cả, miễn là có được hạnh phúc làm mẹ như ngày hôm nay cô đang có, dù cô bé có thể chưa ý thức được điều đó rõ ràng...
...Nhưng cũng đắng cay nhiều đường...
Là phụ nữ mà thân phải lo cả những việc của đàn ông đã là một sự mệt mỏi. Nhưng "single mom" có nỗi khổ tâm riêng, đó là sự bàn tán của dư luận xã hội. Quan niệm truyền thống luôn lấy một gia đình đủ đầy làm chuẩn mực, thế nên sự khuyết thiếu ấy luôn bị đánh giá ở mức thấp hơn, kèm theo đó là những ánh mắt, những lời dị nghị.
Với những người phụ nữ độc lập và cá tính, họ có thể đạp lên dư luận mà sống, nhưng bản chất của phụ nữ luôn là mềm yếu nên ta không thể phủ nhận những áp lực mà dư luận giáng xuống họ. Bạn có thể bị gọi là "ích kỉ" nếu chỉ quan tâm đến cuộc sống tự do của mình hoặc có thể bị gọi là "ngu ngốc" khi bị động rơi vào hoàn cảnh "single mom".
Gia đình thiếu bóng dáng đàn ông nghĩa là "single mom" trở thành trụ cột trong nhà, cũng có lúc phải cầm búa đóng cái đinh tường hay trèo thang treo một khung tranh, hay đơn giản hơn là phải tự mình dắt xe ngày hai buổi ra vào ngôi nhà...
Nhưng đắng cay nhất có lẽ là những lời "ong bướm" của những kẻ ngoài xã hội, những kẻ là vừa là trụ cột trong gia đình của họ nhưng cũng muốn làm "cái cột" của mấy "mái nhà" khác nữa. "Single mom" từ chối thẳng thừng vẫn nhận được những nụ cười khinh khỉnh của họ, và có thể còn là sự khinh bỉ nhân cách bởi những người phụ nữ của họ nữa.
"Mẹ ơi ba con đâu?" Đây có lẽ là điều mà bất cứ "single mom" nào cũng phải chuẩn bị tinh thần, để làm sao có câu trả lời cho con trẻ ít bị tổn thương nhất. "Single mom" có thể là tình trạng cả đời, cũng có thể là sự tạm thời, khi người phụ nữ ấy tìm thấy cho mình bến đỗ nhưng trái tim yêu một khi bị tổn thương thật khó hàn gắn lắm thay!
Bạn có muốn trở thành một "single mom?"
Cá nhân tôi là một người phụ nữ độc lập và hơn một lần tôi nghĩ đến việc làm một "single mom". Tôi cũng hồi hộp không biết những người đàn ông xung quanh tôi nghĩ gì về suy nghĩ của mình và quyết định hỏi 3 người đàn ông. Một người là người bạn rất hiểu tôi dù kém tuổi, một người là người hơn tôi cả về tuổi tác lẫn trình độ và người cuối cùng, cũng là người tôi hỏi sau cùng, người yêu tôi-bằng tuổi.
Bạn tôi chia sẻ: "Cuộc sống có những thứ gọi là quy luật Nhân- quả, sinh- tử, trẻ- già... và tình nghĩa vợ chồng. Đôi khi con người ta có duyên mà không có phận và ngược lại. Vợ chồng là duyên phận và chúng ta cũng phải có trách nhiệm với gia đình, họ hàng mình. Lấy chồng, sinh con, chăm sóc bố mẹ... đều là quy luật. Đừng rũ bỏ nó, cũng đừng sợ nó."
Người đàn ông hơn tuổi tôi thì nói: "Em làm như thế có ích kỉ quá không... Ta dừng cuộc nói chuyện ở đây... Em đi nghỉ đi nhé." Còn người yêu tôi thì nói: "Em định như thế... còn anh thì sao?"
Tôi nghĩ ba câu trả lời trên là hợp lý. Nếu bạn nghiêm túc làm một "single mom", bạn hãy chuẩn bị tốt về tài chính, sức khỏe và tâm lý. Có lẽ tôi không thể trở thành "single mom" vì tôi đã có một điểm tựa. Nhưng nếu tôi gặp "single mom", tôi vẫn rất tôn trọng quyết định họ. Và nếu "single mom" đó muốn tìm cho mình một tổ ấm, như con ngựa chồn chân mỏi gối muốn tìm về cái tàu ngựa thì tôi cũng vẫn sẽ ủng hộ họ. Vì biết đâu đấy, cuộc sống mà... Có "single mom" thì cũng có "single dad" đó thôi...
Theo VNE
Làm dâu của bố chồng tốt Thay vì làm dâu mẹ chồng, những phụ nữ này lại may mắn làm dâu những người bố chồng tốt. Có bố chồng như vậy, cuộc sống của họ ở nhà chồng luôn tràn ngập nụ cười, niềm hạnh phúc vì được bố chồng chăm lo đỡ đần chẳng khác gì bố đẻ. Lấy chồng đa 4 năm, du nha chông không con...