Làm sao để hòa thuận với mẹ chồng?
Học cách hòa thuận với mẹ chồng
Không ít chị em trong các cuộc chuyện trò bà “tám” thường ca thán mình chẳng hợp mẹ chồng, thậm chí còn có mối quan hệ căng thẳng. Cuộc sống của họ hiển nhiên đang có vấn đề, song không phải ai cũng nhìn ra rằng, vấn đề, rất có thể, xuất phát từ phía họ.
Để được hòa hảo với mẹ chồng
Điều đầu tiên bạn nên nhớ, bạn với mẹ chồng, cả hai đều là đàn bà, và cho dù địa vị, chỗ đứng trong gia đình có khác nhau, thì mọi ứng xử rốt cuộc cũng vẫn theo cách của đàn bà với đầy đủ các đặc điểm nhỏ nhen, hay để ý vặt, hay ghen, dễ chuyện bé xé ra to và không giữ được ấm ức trong lòng – hậu quả của việc buộc phải đi “nói xấu”…
Cho nên ở một góc độ nào đó, với những “động thái” mang đặc điểm giới rõ ràng như vậy, nếu có thể bỏ qua được, hãy xác định bỏ qua. Bạn vừa nghe cô con dâu nhà hàng xóm rỉ tai rằng hôm qua mẹ chồng bạn “buôn” suốt chiều với mẹ chồng cô ấy và đề tài là bạn? Hãy nghĩ đến những lúc bạn tham gia ngồi “tám” với đám chị em công sở trong phòng, lúc ấy bạn cũng chỉ buôn bán góp vui chứ đâu có ác ý gì, cho nên có thể bỏ qua. Vì bạn và bà đều là phụ nữ và có nhu cầu chia sẻ.
Cũng vì cả hai đều là đàn bà nên bên cạnh những đặc điểm xấu xí như để ý vặt, hay ghen, tranh giành nhau một người đàn ông (chồng bạn, con trai của bà)… thì bạn và mẹ chồng vẫn tồn tại trong mình những điều tốt đẹp chỉ phụ nữ mới có, đó là lòng nhân hậu, vị tha, thích quan tâm, săn sóc… Hãy nghĩ đến những đặc điểm đó là thế mạnh, nét tích cực của “đối phương” để bất cứ mâu thuẫn nào xảy ra sau đó đều có thể xí xóa được hết.
Video đang HOT
Có thể bạn ấm ức vì mẹ chồng không chịu xắn tay vào giúp mình những việc bếp núc, giặt giũ, trông cháu… Nhưng những bà nội nhác việc nhà như thế lại thường là người có thế mạnh ở giao tiếp xã hội, giao du, quen biết rộng và có khả năng tài chính. Nếu một bà nội “nhác việc nhà” bỗng dưng cho vợ chồng bạn thêm tiền để đủ sức mua căn nhà các bạn đang ước ao, thì đừng nghĩ đó là việc đương nhiên, hãy biết ơn bởi ông bà không có nghĩa vụ phải làm điều đó với vợ chồng bạn. Nên nghĩ rằng, nếu không có sự tiếp sức ấy, thì kế hoạch mua nhà của các bạn còn kéo dài rất lâu, thậm chí đến hết đời nếu chỉ là người làm công ăn lương hàng tháng.
Nếu bạn luôn ức chế vì cứ phải xoay như chong chóng với việc xếp lịch đi làm, đón con, tắm rửa, cho chúng ăn mà không hề được mẹ chồng hỗ trợ, hãy nghĩ lại chuyện lần trước, khi một người bà con nào đó bên ngoại của bạn phải đi cấp cứu, trong nhà còn đang lúng túng rối tinh thì mẹ chồng bạn là người gọi giúp cuộc điện thoại tới bác sĩ trong viện để sắp xếp ổn thỏa. Bà sau đó còn thăm hỏi người nhà bạn và quà cáp chu đáo… Bạn thấy không, những mẹ chồng như vậy chưa hẳn là cố tình đẩy việc nhà cho bạn, chẳng qua họ có thừa đam mê với “việc lớn” nên xem nhẹ “việc không tên” mà thôi.
Lại có những mẹ chồng hay xét nét con dâu, soi con dâu từ cái váy cô ấy mặc đến đôi tất cô ấy mang, kiểu tóc, màu móng tay, cách cô ấy tiêu tiền… Những mẹ chồng ấy đa phần có sự khác biệt với con dâu về gốc gác, nên dẫn đến sự khác biệt trong cách sống. Đừng lấy làm khó chịu. Thử nghĩ lại xem, nếu không nhờ sự chân chất, giản dị, biết căn cơ tiết kiệm ấy, thì chắc gì họ đủ tiền cho con trai – là chồng bạn bây giờ – đi du học nước ngoài và trở nên thành đạt như hôm nay. Hãy nghĩ rằng, chưa biết chừng bạn cũng cần học một chút tính căn cơ của bà. Trước giờ bạn luôn nghĩ vì mình còn trẻ, kiếm được tiền nên cần phải tiêu tiền, nhưng bạn có nghĩ, mình trong ngần ấy năm đi làm đã tiết kiệm được bao nhiêu cho những kế hoạch dài hơn chưa?
Sau cùng tôi cho rằng, mọi khó khăn mâu thuẫn đều có nguyên nhân của nó và sẽ tìm ra cách giải quyết. Quan trọng là bạn phải có thiện chí giải quyết mâu thuẫn theo chiều hướng tích cực. Nên xóa bỏ định kiến vai vế mẹ chồng – nàng dâu, hãy nghĩ đó là khó khăn trong quan hệ “đàn bà với nhau”, cần chút tinh tế để dàn xếp.
Và đừng ấm ức với một điều hiển nhiên là “con dâu chẳng bao giờ được thương như con đẻ”. Bạn không cần phải được thương như con đẻ mới giải quyết nổi vấn đề. Một mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu có sự tôn trọng lẫn nhau đã là thành công rồi, và nếu có thể thông cảm được cho nhau, lấy cái tích cực bù cho cái tiêu cực thì càng tốt. Điều ấy cũng không có gì khó một khi bạn xác định mình và mẹ chồng rất… có duyên trong đời, nên mới thương yêu và cùng muốn dành tất cả cho một người đàn ông.
Theo VNE
Em chắc rằng ngày đó sẽ đến nhanh thôi
Dẫu có khổ em cũng sẽ vẫn chờ anh để mong một ngày không xa mình có thể đoàn tụ.
Người ta yêu nhau bằng những cuộc hẹn hò lãng mạn, những cái nắm tay không rời...còn em yêu anh bằng sự chờ đợi những cánh thư, sự hồi hộp của những cú điện thoại chớp nhoáng lúc đêm khuya.
Cái thời sinh viên đầy lãng mạn và nhiều vô cùng những mộng mơ, em luôn ước ao chàng hoàng tử của mình ít ra cũng phải đẹp trai như anh Won Bin, hay ga lăng như anh Kim Bum...ấy thế mà em lại chọn anh - người mà em vẫn gọi là: Anh bộ đội cụ Hồ.
Anh có nghĩ rằng mình yêu nhau là một định mệnh không? Hay chỉ là sự tò mò của cô sinh viên sư phạm là em? Ai cũng bảo "Bộ đội mà lấy giáo viên, gia đình hạnh phúc sướng điên cả người", em mới chỉ yêu thôi mà đã thấy khổ lắm rồi anh ạ, chả biết sau này lấy nhau có sướng như người ta nói không anh nhỉ?
Và giờ đây, sau 2 năm có lẻ thư qua thư lại, ngọt ngào đắng cay có cả, em ngồi đây nhớ lại những kỉ niệm của chúng mình, nhớ lại quãng thời gian mình gắn bó bên nhau mới thấy: Yêu anh bộ đội cụ Hồ đúng là khổ trăm đường anh ạ!
Yêu anh bộ đội đồng nghĩa với việc một năm đôi lần anh về thăm em, mà những lần thăm nom như thế cũng không được trọn vẹn vì phần lớn thời gian nghỉ phép anh dành cho gia đình. Chúng mình ở gần nhà nhau thật đấy, nhưng lại vướng phải sự ngăn cản của gia đình em. Các cụ lo lắng em phải chờ đợi anh trong mỏi mòn...vì thế mà những lần anh về, chúng mình vẫn phải lén lút gặp nhau. Nỗi nhớ chưa được lấp đầy anh đã phải lên đường, nước mắt với nỗi buồn lại theo em trong suốt quãng đường dài...
Em cứ mãi mê mẩn nét chữ của anh, những lời yêu thương giản dị anh viết ra tự đáy lòng mình (Ảnh minh họa)
Yêu anh cũng đồng nghĩa với việc mọi buồn vui em phải trải qua một mình, lúc buồn thì anh ở mãi tận đâu đâu, nếu có kịp viết thư hay gọi điện để than thở thì lúc em nhận được hồi âm cũng là lúc nỗi buồn trong em đã "bay hơi" mất rồi.
Yêu anh, cái nỗi tủi thân kể sao cho hết. Những hôm ốm đau, mình em vật vã, em lại hay mơ mộng, tưởng tượng ra cảnh có anh ở bên nấu cho em bát cháo hành, càng tưởng tượng em lại càng thất vọng, càng buồn tủi nhiều hơn. Những ngày lễ tết cũng đồng nghĩa với việc không hoa cũng không quà, mà anh biết rồi đấy, con gái chúng em quan trọng đời sống tinh thần lắm chứ. Thấy chúng bạn nào hoa, nào quà, nào đi chơi...mà trong lòng như có dao cứa.
Tủi thân là thế, khổ là thế nhưng yêu anh em cũng không thiếu những niềm hạnh phúc, giản dị thôi nhưng nó khiến em không thể nào quên được. Là những lá thư tay anh viết cho em giữa thời đại thông tin, tràn ngập điện thoại và Internet. Em cứ mãi mê mẩn nét chữ của anh, những lời yêu thương giản dị anh viết ra tự đáy lòng mình. Em hiểu, chỉ thế thôi cũng làm em ấm lòng. Là những "cây nhà lá vườn" anh tự biên tự diễn. Có khi là ngôi nhà bằng tăm anh thức mấy đêm để làm tặng em, có khi là cánh buồm xinh xắn chở tình yêu và ước mơ chúng mình... Thật giản dị nhưng vô cùng thân thương anh nhỉ.
Mà suy cho cùng, người khổ cũng đâu phải mình em. Anh cũng khổ lắm chứ, vì em mà anh bị cán bộ kỷ luật khi phát hiện ra cảnh anh lén lút dùng điện thoại, vì em mà đêm nào anh cũng xí đi trực chỉ để có không gian riêng một mình trò chuyện cùng em...và còn nhiều vô vàn những cái khác mà anh đã vì em.
Quãng đường phía trước của chúng mình còn dài và nhiều chông gai lắm, nếu chỉ vì những phút tủi thân mà chúng ta bỏ cuộc thì thật là không đáng. Vì thế, dẫu có khổ em cũng sẽ vẫn chờ anh để mong một ngày không xa mình có thể đoàn tụ. Và em chắc rằng, ngày đó sẽ đến nhanh thôi phải không anh?
Theo VNE
Mất người tình đại gia, cô gái như kẻ điên Đứa con gái họ tin tưởng và hi vọng giờ trở thành người điên điên, dại dại vì tình yêu với gã đàn ông có vợ. Tình yêu của kẻ thứ ba Nguyễn Thị Hoa sinh năm 1979 bị tâm thần đã 3 năm nay. Hoa là con gái thứ 4 trong 5 anh chị em ở Hậu Lộc, Thanh Hóa. So với...