Làm sao để được quên?
Đặt một người vào trái tim mình thì rất dễ nhưng để xóa những kí ức về “người ấy” sao khó quá !
Chúng tôi là bạn thân đã 4 năm rồi. Vào một ngày cuối năm “người ấy” ngỏ lời thương tôi. Tôi thật sự vui mừng vì đã từ lâu tôi thương người ta mất rồi. Hai đứa rất hiểu nhau và luôn tôn trọng lẫn nhau. Những buổi cuối tuần, Thái hay lấy xe chở tôi ăn chè rồi dạo biển. Ngồi bên tôi anh ấy hay nắm tay tôi thật chặt vì sợ bỏ tay ra sẽ đánh mất tôi.
Càng ngày tôi càng hiểu ra mình thương người ta thật thật nhiều. Thái cũng thương tôi nhiều lắm, luôn lo lắng cho tôi mọi chuyện. Tôi cứ như nàng công chúa ngủ say trong lâu đài hạnh phúc mà không biết rằng sóng gió đang dến.
Sau thời gian hạnh phúc thì rắc rối lại nảy sinh. Một người thứ 3 xuất hiện đã phá tan cái hạnh phúc nhỏ nhoi tôi đang có. Tôi rất có lòng tin ở Thái bởi chúng tôi đã hiểu nhau và luôn thông cảm cho nhau. Lý trí là như vậy nhưng tôi lại xử sự ngược lại. Tôi hay trách móc nghi ngờ và điều đó làm Thái không thích.
Video đang HOT
Hôm đi chơi Thái bảo hãy tin tình cảm của 2 đứa sẽ không bao giờ thay đổi. Tôi đã bật khóc vì thấy mình là người hạnh phúc. Ngồi bên Thái tôi nghe lòng sung sướng lắm khi Thái hát cho tôi nghe bài hát “anh sẽ quay về” và nói rằng dù xảy ra việc gì thì nhất định chúng tôi vẫn là của nhau.
Rồi ngàybuồncũng đến tôi đậu đại học còn người ta thì không. Khoảng cách giữa chúng tôi ngày một xa cách. Và rồi 1 lời chia tay cũng đã được nói ra. Bản thân tôi cũng không hề biết lý do tại sao lại như vậy chỉ biết rằng tôi đã mất Thái thật rồi.
Tôibuồnlắm, mỗi lần đi qua những con đường ngày xưa của 2 đứa tôi chỉ biết khóc mà thôi. Bây giờ, mỗi lần nghe bài hát “Anh sẽ quay về”, tôi lại nhớ người ấy. Nhớ đến lời hứa không bao giờ thay đổi, nhớ đến vòng tay ấm áp ôm chặt lấy tôi, nhớ cả tiếng hát của người ấy. Cả 1 trời kí ức tràn về trong tôi. Tôi không biết phải làm sao để xóa đi tất cả?
Theo VNE
Tôi không thoát khỏi "cơn say tình" của cô chủ
Cơm no, ngà ngà hơi men, tối hôm ấy cô chủ đã ngọt ngào, khéo léo dẫn dụ tôi vào đam mê, nhục dục. Tôi đã biến thành đàn ông trong vòng tay sành sỏi của cô chủ khi bước sang tuổi 19. Hết kỳ nghỉ lễ, lấy lí do đông người chật chội, cô chủ chỉ giữ mình tôi lại, 2 thằng bạn cùng phòng phải đi tìm chỗ trọ khác.
Cả xóm cùng vui với gia đình tôi khi nghe tin tôi đậu đại học. Nhưng sau phút hân hoan là nỗi lo của cả nhà khi không biết lấy đâu ra tiền cho tôi theo đuổi 5 năm đèn sách. Cầm đồng tiền ít ỏi của gia đình, họ hàng, làng xóm quyên góp cùng với bộ quần áo sờn cũ trong ba lô, tôi tạm biệt quê nghèo với tâm niệm phải gắng hết sức để học thành tài, đền đáp công ơn của gia đình, họ mạc.
Nhập học nhưng hết chỗ ở ký túc, tôi và mấy đứa trai nghèo rủ nhau đi tìm nhà trọ. Bỏ qua không biết bao nhiêu mối vì túi tiền có hạn, tôi và 2 thằng bạn cùng khóa mới quen thuê được 1 căn phòng ở căn hộ mà chủ của nó là một cô trạc 30 tuổi, đã ly hôn chồng và chưa có con. Cô chủ ở phòng lớn, 3 chúng tôi trải hiếu ngủ và học luôn ở phòng nhỏ. Hàng ngày chúng tôi đi học, ăn cơm bụi đâu đó rồi mới về nhà, còn cô chủ tối mới có mặt nên tuy đông mà cũng không phiền đến nhau mấy.
Số tiền còn của tôi nhanh chóng hết veo, tôi phải muối mặt đến trình bày hoàn cảnh với cô chủ, vì ở quê bố mẹ làm ăn thất bát do thiên tai, bão lũ, không kiếm đâu ra tiền gửi cho tôi. Tôi hứa với cô chủ sẽ ra ngoài làm thêm trả hết nợ cho cô trong thời gian ngắn nhất. Cô chủ thông cảm đáp ứng nguyện vọng của tôi với nụ cười thân thiện.
Ảnh: theatlantic
Mấy ngày nghỉ lễ, 2 thằng bạn cùng phòng quê ở gần nên về hết. Tôi không có tiền nên đành nằm chèo queo ở trong phòng mà gặm nhấm nỗi buồn vì nhớ nhà, tủi thân vì nghèo khổ, thiếu thốn. Trời tối lúc nào cũng không hay, đến khi cô chủ thấy tôi đã muộn mà chưa cơm nước gì nên ân cần hỏi han.
Biết tôi buồn vì gia cảnh, cô an ủi tôi và một hai bắt tôi phải dùng cơm cùng cô. Thú thật là từ bé đến lúc ấy tôi mới được ăn một bữa cơm ngon như vậy. Cô chủ không để bát cơm của tôi kịp vơi thức ăn, cô còn ép tôi uống mấy cốc rượu bổ tự tay cô ngâm nữa. Cơm no, ngà ngà hơi men, tối hôm ấy cô chủ đã ngọt ngào, khéo léo dẫn dụ tôi vào đam mê, nhục dục. Tôi đã biến thành đàn ông trong vòng tay sành sỏi của cô chủ khi bước sang tuổi 19. Hết kỳ nghỉ lễ, lấy lí do đông người chật chội, cô chủ chỉ giữ mình tôi lại, 2 thằng bạn cùng phòng phải đi tìm chỗ trọ khác.
Ngày đến giảng đường, tối về tôi lại mang sức trai ra làm dịu cơn khát tình của cô chủ sung mãn. Đổi lại tôi có đủ tiền để tiêu pha, đóng học và được ở miễn phí. Tôi nhắn về quê là đã kiếm được việc làm thêm cho thu nhập tốt, nên bố mẹ không phải gửi tiền ra cho tôi nữa.
Nhờ "bán" đời trai mà tôi ung dung sống và hoàn thành mấy năm đại học. Ra trường tôi xin được việc làm ở một công ty và đã có người yêu là một cô gái xinh đẹp, hiền lành. Tôi mạnh dạn nói cùng cô chủ, xin cô cho được chuyển ra ngoài thuê trọ và chấm dứt quan hệ tình - tiền với cô chủ.
Nghe xong cô chủ nhảy dựng lên, nhất quyết không buông tha cho tôi. Cô còn đe dọa tôi nếu tôi bỏ thì lập tức cô ấy sẽ thông báo cho bố mẹ, làng xóm, công ty và người yêu của tôi rằng tôi là trai bao, đã sống như vợ chồng với cô ấy, đã tiêu tiền của cô ấy như thế nào với đầy đủ bằng chứng. Tôi hoang mang quá. Có lối thoát nào cho kiếp trai bao này của tôi không? Tôi phải làm gì đây? Mọi người hãy rộng lòng để cứu tôi với!
Theo VNE
Nếu một ngày mình chán nhau Lời em hứa, sẽ đi cùng anh hết con đường khó khăn này, có lẽ em không thực hiện được. Em đã từng hỏi anh - sẽ ra sao nếu một ngày mình chán nhau? Anh trả lời "đừng nói chuyện một hôm thôi", vậy nếu không nói chuyện mình quên nhau luôn thì sao, "làm sao anh biết được", đó là lúc,...