Làm sao để dừng “Bắt cá hai tay”
Thực sự cả 2 người đều rất tốt với tôi nhưng tôi biết mình không được tham lam. Tôi là người vốn coi trọng tình cảm nên tôi không muốn mình tiếp tục duy trì tình trạng này nữa.
Tôi là một cô gái không xinh đẹp đến mức bất cứ ai gặp lần đầu tiên cũng đem lòng yêu mến. Nhưng tôi thường được bạn bè nhận xét là có duyên và cũng biết cách bùng nổ đúng lúc nên cũng có không ít người theo đuổi. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ rơi vào trường hợp lửng lơ thiếu quyết đoán như tình trạng hiện giờ nên mạn phép chia sẻ với mọi người để được tư vấn chân thành và hợp lý.
Tôi mới ra trường và đã đi làm được gần 1 năm. Trước đây tôi cũng từng đã yêu qua. Nhưng thực sự chưa có mối tình nào sâu đậm. Cho đến khi tôi gặp anh ấy. Tôi yêu anh vì sự dịu dàng và quan tâm rất đàn ông của anh. Theo cách những gì anh thể hiện thì tôi thực sự tin rằng anh ấy yêu tôi thực lòng.
Thực ra do lúc đầu khoảng cách tuổi quá lớn (anh ấy hơn tôi 11 tuổi) nên tôi chưa từng nghĩ tôi sẽ yêu anh. Vì lúc đó xung quanh tôi có rất nhiều vệ tinh, và khi đó tôi vẫn còn là sinh viên năm cuối ở trường đại học. Nhưng dần dần sự chân thành của anh đã làm tôi thay đổi. Tôi nhận lời yêu anh trong lúc tôi đang làm luận án tốt nghiệp. Lúc đó tôi hạnh phúc tin rằng mình đã tìm được tình yêu, và anh luôn ở cạnh tôi khi tôi mệt mỏi vể việc học và mọi thứ trong cuộc sống.
Chuyện vẫn bình thường cho đến khi người yêu tôi đi công tác miền Bắc 5 tháng. Có lẽ tình yêu trong tôi còn chưa đủ lớn, nên thời gian đầu tôi còn liên lạc thân mật với anh ấy. Nhưng dần dần do anh ấy quá bận công việc, tôi sợ làm ảnh hưởng đến anh ấy nên ít liên lạc hơn. Cứ mỗi ngày đi làm xong tối về nhà xem tivi, online mà không gặp anh, tôi bắt đầu cảm thấy cô đơn. Vì thế tôi nhận lời đi chơi với một vài người bạn, đi chơi với đồng nghiệp trong công ty.
Video đang HOT
Tôi biết lúc đầu mình đã sai khi tham lam cho sếp tôi cơ hội khi mình vẫn còn người yêu… (Ảnh minh họa)
Một lần đi dự tiệc với trưởng phòng của mình (anh ấy hơn tôi 4 tuổi), trong lúc say anh ấy nói đã để ý tôi từ ngày tôi còn thực tập ở công ty. Lúc đó anh ấy cũng giúp đỡ tôi khá nhiều nên tôi rất biết ơn. Anh ấy mong được một cơ hội. Lúc đó do có chút yếu lòng nên tôi đã đồng ý. Những ngày sau chúng tôi đi chơi ở nhiều nơi. Được chăm sóc, nói chuyện vui vẻ, thực sự tôi thấy chúng tôi khá hợp nhau do khoảng cách tuổi không nhiều, vả lại còn làm chung ngành và cùng đam mê nhiều thứ. Tình cảm giữa chúng tôi rất nồng nhiệt, mặc dù trước mặt đồng nghiệp chúng tôi vẫn giữ thái độ bình thường. Thực sự đã có lúc tôi nghĩ có lẽ sẽ chia tay người yêu vì tôi đã tìm được người hợp hơn với mình và tôi cũng thực sự có tình cảm.
Chúng tôi qua lại với nhau 3 tháng cho đến khi người yêu tôi quay về. Thực sự gặp lại người yêu của mình thì tôi phát hiện ra mình vẫn còn rất yêu anh ấy. Đến lúc này tôi lại phát hiện ra nhiều thứ ở sếp mình mà trước đây tôi không phát hiện ra. Đúng là anh ấy thành đạt, nhiệt tình, trẻ tuổi hơn người yêu tôi, nhưng anh ấy cũng có phần gia trưởng, hay tự ý quyết định nhiều thứ. Còn người yêu tôi lúc nào cũng tôn trọng ý kiến của tôi và quan tâm đến mọi suy nghĩ của tôi.
Tôi đã nói với sếp tôi về người yêu của mình và muốn tình trạng giữa 2 người chấm dứt nhưng vẫn giữ mức độ bạn bè. Nhưng anh ấy không đồng ý và ép tôi chia tay với người yêu cũ và chọn anh ấy. Thực sự tôi cũng có phần nể và sợ, vì trong ngành của tôi quen biết và uy tín rất quan trọng, nên tôi sợ sau này cũng một phần ảnh hưởng tới công việc của mình.
Chỉ có người yêu tôi là vẫn không biết chuyện gì, vẫn lo lắng cho tôi như ngày nào. Hiện giờ tôi rất ghét chính mình khi tiếp tục tình trạng gặp gỡ cả 2 người mà không quyết định dứt khoát. Tôi biết lúc đầu mình đã sai khi tham lam cho sếp tôi cơ hội khi mình vẫn còn người yêu. Giữa 2 người tôi đều có những kỷ niệm sâu sắc, nhưng tôi là người biết giữ mình nên chưa có chuyện gì quá đáng xảy ra.
Cái tôi băn khoăn nhất hiện nay là, tại sao tôi có thể có tình cảm với 1 lúc cả 2 người? Tôi là người vốn coi trọng tình cảm nên tôi không muốn mình tiếp tục duy trì tình trạng này nữa. Nhưng thực sự tôi cũng không biết phải làm sao?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nếu anh có nhu cầu, em sẽ "cho"
Em lại về Hà Nội công tác, lại gọi cho tôi, em còn đùa: "Nếu anh có nhu cầu, em sẽ "cho" để bù lại những gì anh chưa được ở em".
Tôi và em yêu nhau từ thời còn ngây thơ và đã trao cho nhau rất nhiều, nhưng chưa phải tất cả. Ngày đó, vì "nghe trộm" được lời người lớn nên tôi chủ động không "đòi hỏi" điều đó ở em. Tình yêu của chúng tôi vẫn duy trì dù tôi đi học nội trú nơi xa. Trong khi tôi vẫn tin rằng, em ở nhà vẫn luôn mong chờ tôi thì thực tế là em đã bắt cá... nhiều tay.
Vào một dịp tết về nghỉ, tôi nghĩ em sẽ chủ động nói lời chia tay để đến với người mới yêu thương em hơn tôi, nhưng tuyệt nhiên em không nói gì, vẫn coi như tôi không hề hay biết. Em không nói, tôi cũng không hỏi và từ đó tình yêu của chúng tôi cứ phai dần theo năm tháng. Tôi vẫn chưa yêu ai và tôi biết rõ em đang yêu những ai. Tuy em và tôi là người cùng làng, nhưng em là con gái của một cán bộ tỉnh, rất nhiều chàng trai hơn tôi về mọi mặt sẵn sàng "xin chết" nên tôi không hề trách em mà luôn cầu chúc cho em có được một người yêu thương chân tình, không chút vụ lợi, không chút toan tính.
Ngày lên xe hoa, em không mời và tôi cũng không đến nhưng tôi vẫn gửi quà mừng. Vậy là em đã có nơi có chốn, có một mái ấm hạnh phúc bên người mình thương yêu và rất mực thương yêu mình. Tôi cũng đã ra trường, đi làm và bắt đầu "làm lại từ đầu". Tôi có người yêu, rồi tôi có vợ, rồi tôi có con. Điều đó đối với em cũng vậy, là lẽ tất nhiên. Những kỷ niệm một thời yêu nhau say đắm giữa tôi và em, tôi đã cho vào ký ức, không hẳn quên đi nhưng cũng không khơi dậy.
Vài năm sau, tôi có nghe người làng nói, vợ chồng em thường hay khúc mắc, mâu thuẫn nhau, không được hạnh phúc cho lắm. Tôi cho đó là những điều khó tránh trong cuộc sống vợ chồng nên không muốn tham gia, càng không muốn tìm hiểu. Nhưng một điều tôi không bằng lòng về em chút nào là việc em nhất quyết đặt tên con trai trùng với tên tôi. Tôi không ích kỷ hay ấm ức vì em đã biến tên người yêu cũ thành tên con (như có người nói là để trả thù) nhưng như thế sẽ gây tâm lý không tốt cho người chồng của em, bởi người chồng của em biết rõ mối tình giữa em và tôi.
Dù cuộc sống hiện tại còn nhiều gian khó, hạnh phúc hiện tại còn chưa trọn vẹn nhưng cũng không tìm về quá khứ nữa nhé em! (Ảnh minh họa)
Tình cảm vợ chồng em rạn nứt có lẽ không chỉ vì lý do đó nhưng tôi không muốn em mỗi khi gặp tôi là lại đem chuyện chồng tốt xấu ra tung hê hết với tôi. Em hào hứng kể, tôi hững hờ nghe, rồi nói một câu làm em cụt hứng: "Em và anh giờ đây đã mỗi người một khoảng trời riêng nên những gì tốt có thể khoe cho nhau, còn những gì xấu thì hãy đậy lại". Tôi đã nhiều lần khuyên em, nếu không có việc gì quan trọng thì đừng liên lạc nhưng em không nghe. Lần nào về Hà Nội công tác, em cũng gọi điện cho tôi với mọi lý do để gặp nhau. Tôi không đến gặp thì em trách móc tôi đã quên người cũ, quên người cùng làng, cùng quê. Nhưng tối đến thì không phải giờ nào, lần nào em gọi cũng đến được.
Gần đây em lại về Hà Nội công tác, lại gọi cho tôi và hẹn sẽ cùng tôi và mấy đứa bạn của em đi "đập phá tới bến" và em còn đùa vui rằng: "Nếu anh có nhu cầu, em sẽ "cho" để bù lại những gì anh chưa được ở em". Tôi chỉ cười và cảm ơn.
Khi em đến Hà Nội, đã 21h, em gọi tôi không trả lời vì tôi không thể tham gia "cuộc vui" này được. Sau đó em nhắn tin "Không phải anh bị mất điểm đấy chứ"? Đúng, tôi đang muốn mất điểm từ em. Nếu em chỉ là người cùng quê, cùng làng về Hà Nội chơi, công tác, tôi sẵn sàng vui cùng em, cùng người làng, người quê thâu đêm suốt sáng, nhưng em và tôi đã từng yêu thương. Giờ đây gặp nhau, dù gì chăng nữa thì tình cảm cũng có khác, nên tôi không muốn đi xa hơn, không muốn khơi gợi lại những ký ức của một thời.
Với anh và cả em nữa nhé, lúc này chỉ cần lặng lẽ giữ lại trong nhau những kỷ niệm, những hình ảnh tốt đẹp của một thời yêu nhau say đắm là đủ, không cần phải khơi gợi, cũng chẳng cần phải ôn lại những kỷ niệm đó làm gì, vì mỗi chúng ta giờ đã mỗi người một khoảng trời riêng rồi. Chúng ta hãy hứa với nhau là: Dù cuộc sống hiện tại còn nhiều gian khó, hạnh phúc hiện tại còn chưa trọn vẹn nhưng cũng không tìm về quá khứ nữa nhé em!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình yêu anh mãi dành cho em Hai con sông sẽ có lúc tách rời nhau ra để chảy nhưng cuối cùng cũng sẽ có lúc hợp lại thành một và cùng nhau đổ ra biển lớn, giống như tình yêu của chúng ta, dù bây giờ anh và em phải ở cách xa nhau nhưng rồi sẽ đến lúc anh và em được ở bên nhau mãi mãi và...