Làm sao để ASEAN đoàn kết xử lý tranh chấp ở Biển Đông?
Việc thiếu thống nhất giữa các thành viên ASEAN khi xử lý các tranh chấp ở Biển Đông qua những hội nghị gần đây cho thấy nguyên tắc đồng thuận của khối đang “có vấn đề”. Nếu còn tiếp tục như vậy, nhiều học giả cho rằng thật khó có được một ASEAN đoàn kết trước những ảnh hưởng đến từ bên ngoài.
Lãnh đạo các nước ASEAN tại Hội nghị cấp cao ASEAN-21 từ 18 đến 20/11, tại Thủ đô Phnom Penh (Campuchia).
Các báo Jakarta Post, Jakarta Globe và Kompas của Indonesia số ra gần đây đã đăng nhiều tin, bài phân tích, bình luận của một số chuyên gia đối ngoại, an ninh-quốc phòng hàng đầu của nước này phân tích tính bất cập trong nguyên tắc đồng thuận hiện nay của ASEAN.
Nhà nghiên cứu quan hệ quốc tế Bantarto Bandoro của trường Đại học Quốc phòng Indonesia nói rằng trên con đường xây dựng một ngôi nhà chung, ASEAN chắc chắn sẽ gặp phải nhiều vấn đề không thống nhất, mà Biển Đông chỉ là một điển hình, nên sẽ mất rất nhiều thời gian và công sức để có thể đạt được sự nhất trí nếu vẫn giữ nguyên tắc đồng thuận.
Ông Bandoro cho rằng bằng cách áp dụng một hệ thống bỏ phiếu để đưa ra quyết định, ASEAN sẽ trở thành một tổ chức đáng tin cậy hơn vì có thể đưa ra quyết định trong mọi trường hợp. Như vậy, ASEAN sẽ mạnh mẽ hơn trước những ảnh hưởng đến từ bên ngoài có thể gây chia rẽ, đẩy các nước thành viên của khối ra xa nhau, chẳng hạn như từ Trung Quốc hay Mỹ.
Trong khi đó, Aleksius Jemadu – Trưởng khoa Chính trị và Xã hội của Đại học Pelita Harapan Indonesia – nhấn mạnh rằng việc bảo vệ lợi ích quốc gia, dân tộc là bản chất của một nhà nước, nên việc các nước thành viên ASEAN ưu tiên lợi ích riêng của mình, tuân theo áp lực trong nước hơn là từ chủ nghĩa khu vực lỏng lẻo như ASEAN không có gì là lạ. Do vậy, ASEAN sẽ mãi “lỏng lẻo” như vậy nếu tiếp tục duy trì nguyên tắc đồng thuận trong việc ra một quyết định.
Học giả Rizal thuộc Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế Indonesia cho rằng khi nói đến vấn đề lợi ích quốc gia, chẳng hạn như việc tuyên bố chủ quyền lãnh thổ, Indonesia sẽ không thể làm được gì nhiều để thu hẹp khoảng cách giữa các bên liên quan.
Video đang HOT
Các nước thành viên ASEAN liên quan gồm Việt Nam, Philippines, Malaysia, và Brunei, cũng như vùng lãnh thổ Đài Loan tuyên bố chủ quyền một phần Biển Đông. Trong khi đó, đường lưỡi bò của Trung Quốc bao trùm hầu như toàn bộ khu vực biển này.
Trong một nỗ lực để đối phó với Trung Quốc, Philippines phần nào dựa vào sự ủng hộ của Mỹ, trong khi thành viên khác của ASEAN đã là một đồng minh của Trung Quốc. Chưa kể một số nước thành viên khác có lúc cũng có lập trường “chao đảo” về vấn đề Biển Đông trước sự chia rẽ, cám dỗ từ phía Trung Quốc.
Chuyên gia Bandoro cho rằng việc Tổng thống Benigno Aquino nhấn mạnh “ASEAN không phải là con đường duy nhất cho Philippines. Là một quốc gia có chủ quyền, Philippines có quyền bảo vệ các lợi ích quốc gia của mình” cho thấy khả năng nước này có thể sẵn sàng lựa chọn một con đường khác liên quan đến Mỹ – đồng minh thân cận truyền thống của Philippines và cũng có những lợi ích tự do, an ninh hàng hải và hàng không trên Biển Đông.
Trong khi đó, một số thành viên khác của ASEAN ngày càng phụ thuộc về kinh tế và chính trị vào Trung Quốc. Chỉ riêng động thái này đã cho thấy ASEAN sẽ vô cùng khó khăn để đạt được một sự đồng thuận về vấn đề Biển Đông, khi Philippines kiên quyết lập trường của mình, còn thành viên khác sẽ tiếp tục bảo vệ lợi ích của Trung Quốc. Và mọi chuyện sẽ lại có kết cục như Hội nghị Ngoại trưởng ASEAN hồi tháng 7-2012.
Vì vậy, nhiều học giả Indonesia cho rằng để phát triển và giải tỏa bế tắc, đã đến lúc ASEAN cần áp dụng nguyên tắc đồng thuận một cách linh hoạt, có cơ chế ra quyết định riêng cho từng lĩnh vực trong ba trụ cột chính trị và an ninh, kinh tế, văn hóa và xã hội của ASEAN mà khối đang hướng tới.
Theo TPO
ASEAN phải đoàn kết trong vấn đề Biển Đông
Nếu ASEAN không duy trì được đoàn kết nội khối, vai trò của ASEAN trong các cơ chế hợp tác khu vực sẽ sụt giảm, lợi ích của các nước thành viên ASEAN sẽ bị phớt lờ.
Đó là ý kiến thống nhất mà nhiều học giả quốc tế đã trình bày tại Hội thảo khoa học quốc tế lần thứ tư về Biển Đông với chủ đề "Biển Đông: Hợp tác vì an ninh và phát triển ở khu vực". Hội thảo vừa bế mạc vào chiều 21/11 với 36 tham luận và 107 ý kiến thảo luận của học giả 27 nước và vùng lãnh thổ.
Hội thảo quốc tế về biển Đông đã bế mạc vào chiều 21/11
Cái gọi là "quyền lịch sử" của Trung Quốc không có cơ sở pháp lý
Trên khía cạnh pháp lý, các học giả nhấn mạnh tầm quan trọng của Công ước luật biển 1982. Theo đó, vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa từ lãnh thổ đất liền của các quốc gia ven biển phải được tôn trọng. Đặc biệt, khi một quốc gia tham gia vào Công ước luật biển thì phải tuân thủ các nghĩa vụ theo quy định của Công ước và từ bỏ các yêu sách lịch sử về các vùng biển của mình trước đây.
Các học giả xem xét tác động và hiệu lực phán quyết mới nhất của của Tòa án quốc tế về phân định biển giữa Nicaragua và Colombia ngày 19/11/2012 đối với tranh chấp Biển Đông. Theo đó, các học giả đánh giá rằng, các đảo nhỏ của Trường Sa và Hoàng Sa sẽ chỉ có 12 hải lý lãnh hải. Các đại biểu nhất trí rằng đường lưỡi bò và cái gọi là "quyền lịch sử" của Trung Quốc không có cơ sở pháp lý và gây quan ngại cho các quốc gia có liên quan.
Lâp luân vê quyên lịch sử của Trung Quôc cũng không có cơ sở. Quyền lịch sử của các quốc gia khác nếu có được thiết lập cũng phải nhường hiệu lực cho quyền chủ quyền và quyền tài phán mà Công ước luật biển 1982 quy định là đặc quyền cho các quốc gia ven biển.
Vì vậy, tại Biển Đông, sự tồn tại của yêu sách quyền lịch sử chiếm đến hơn 80% diện tích của vùng biển nửa kín này mà không dựa trên các cơ sở pháp lý, không được thừa nhận bởi các quốc gia hữu quan, chồng lấn vào vùng đặc quyền kinh tế của các quốc gia ven biển là sự đi ngược lại các quy định của pháp luật quốc tế.
Để tạo điều kiện thuận lợi cho việc kiểm soát xung đột và giải quyết tranh chấp tại Biển Đông, các học giả khuyến nghị các bên tranh chấp hợp tác khảo sát các điều kiện tự nhiên và địa lý của các thực thể tại biển Đông,nhằm xác định quy chế pháp lý của các thực thể này theo quy định của Công ước luật biển 1982. Trên cơ sở khảo sát đó, các bên trong tranh chấp làm rõ phạm vi các yêu sách về chủ quyền và vùng biển tại biển Đông.
Giải pháp hòa bình là con đường duy nhất
Đánh giá về tình hình chung, các học giả đều cho rằng Biển Đông đang ngày càng trở thành tâm điểm sự chú ý của các các nước trong và ngoài khu vực do trọng tâm kinh tế, chính trị thế giới đang chuyển dịch về Châu Á - Thái Bình Dương. Ngoài ra, các nước lớn như Mỹ, Trung Quốc và các nước khác trong khu vực đều coi biển là không gian an ninh và không gian phát triển quan trọng nhất trong thể kỷ 21.
Đây là một trong những nguyên nhân chính làm cho Biển Đông trong những năm qua diễn biến ngày càng phức tạp, có lúc tưởng chừng như rơi vào "bế tắc". Có ý kiến học giả cho rằng, khu vực cần cảnh giác không rơi vào một cuộc chiến tranh tránh "mát" (không còn lạnh nhưng chưa tới mức nóng) giữa các nước lớn.
Một số học giả cho rằng, quá trình hiện đại hóa quân đội trong khu vực đã dẫn tới gia tăng nhanh chóng năng lực quốc phòng của các nước trong khu vực. Việc này tuy có mặt tích cực là giúp các nước khu vực tăng cường khả năng hợp tác trong một số lĩnh vực như phòng chống khủng bố, tội phạm xuyên quốc gia trên biển, cứu trợ cứu nạn, nhưng cũng làm tăng rủi ro va chạm, đụng độ rất khó kiểm soát giữa các lực lượng ở trên biển.
Nhiều đại biểu khẳng định, kinh nghiệm lịch sử cho thấy sử dụng vũ lực hay đe dọa sử dụng vũ lực sẽ không thể giải quyết được các tranh chấp như ở Biển Đông. Do vậy, các giải pháp hòa bình là con đường duy nhất. Cần thúc đẩy vai trò của ASEAN như nhân tố thúc đẩy đối thoại và hợp tác.
Nhiều ý kiến cho rằng, trong khi tìm kiếm giải pháp lâu dài, điều cấp bách nhất hiện nay là kiểm soát không để bất đồng làm nảy sinh xung đột, khủng hoảng. Do vậy, các bên cần nhanh chóng xây dựng các cơ chế khu vực nhằm định hướng ứng xử của các bên trong các tình huống cụ thể, như việc xây dựng Bộ Quy tắc ứng xử ở Biển Đông.
Theo các nhà nghiên cứu quốc tế, trong bối cảnh của toàn cầu hóa và hội nhập quốc tế, nhiều chính quyền trung ương không còn hoàn toàn kiểm soát được mọi hành vi và chính sách đối ngoại của quốc gia đó, khiến tình hình Biển Đông càng trở nên phức tạp và khó kiểm soát. Một số học giả cảnh báo, các khác biệt lợi ích giữa các nước thành viên ASEAN sẽ là thách thức lớn nhất đối với ASEAN trong những năm tới. Do đó, vấn đề quan trọng lúc này là phải duy trì được đoàn kết nội khối.
Theo Dantri
"ASEAN cần giữ vững đoàn kết và thống nhất" "ASEAN cần giữ vững đoàn kết và thống nhất, nêu cao tinh thần trách nhiệm vì lợi ích chung của khu vực trên cơ sở các nguyên tắc và phương cách đã thỏa thuận, kiên trì tham vấn và xây dựng đồng thuận" - Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nhấn mạnh trong phiên họp hẹp Hội nghị cấp cao ASEAN lần thứ 21....