Làm phù dâu xong em muốn cưới
Chứng kiến sự quan tâm của chú rể dành cho cô dâu, đứa con gái hơn 30 tuổi là em khát khao được yêu, được hạnh phúc.
ảnh minh họa
Em, hơn 30 tuổi, chưa hề yêu ai một cách thực sự, dù đã có vài ba chút tình cảm với người này, người nọ. Cũng có dăm bảy người theo đuổi nhưng chẳng đi đến đâu. Thời gian cứ trôi và trái tim ngày càng vô cảm. Chiều chiều, em lững thững về nhà một cách thong dong, nhàn hạ, mặc kệ ngoài kia, những “cặp chim câu” mải miết xây tổ ấm, những chàng trai cô gái vội vã đến chỗ hẹn hò, những người mẹ, người chị tất bật với chồng con, cơm nước. Ôi cuộc đời độc thân thật tự do biết mấy!
Những người đàn ông đến với em rồi khôn ngoan ra đi, chỉ có Hưng là mãi dại khờ, vẫn là hạt cát ven đường dõi theo em từ những ngày rất xưa – ngày mà đám trẻ làng chiều nào cũng rủ nhau chơi trò đám cưới. Em là cô dâu, đầu cài hoa cỏ may, tay cầm bông dâm bụt, đi tỉnh queo bên chú rể Hưng gầy nhom, cởi trần, chân đất. “Lớn lên tớ cưới cậu làm vợ”, chỉ là câu nói bông đùa thời con trẻ, ai ngờ nó theo Hưng đến tận bây giờ. Sao Hưng phải tự hành hạ mình như thế, sao không khôn ngoan như mấy gã đàn ông kia? Em rất xót xa nhưng không thể tiến xa hơn, dù đôi khi cũng thử cố gắng. Cố lắm rồi cũng chỉ có thể là bạn.
Hưng vẫn thường tặng em vài món qua kỳ cục: cuốn album ảnh, chiếc nồi, chiếc chảo… Đôi khi là con dao, vài chiếc cốc, chiếc bát nhỏ dễ thương khi siêu thị có chương trình khuyến mại. “Tớ góp dần cho cuộc sống hôn nhân” – Hưng vừa đùa vừa thật. Lúc đầu, em cũng chối đây đẩy, rồi nhận riết thành quen, thành bình thường, thành thấy thiếu thiếu. Khi lâu lâu không thấy có món quà nào, em lại gọi điện í ơi thắc mắc.
Tháng 10, mùa cưới, thiệp mời đến tới tập. Khiếp, bạn bè cưới nhau ầm ầm. Thật tình em cũng hơi sốt ruột. Mới hôm nào, 4-5 đứa con gái trong nhóm độc thân vui vẻ còn toe toét cười vui, tối ngày ca cẩm khúc độc thân muôn năm. Ngoảnh đi ngoảnh lại, tụi nó theo chồng bỏ cuộc chơi hết, mình em một lối về, một căn phong trọ tạm bợ, thấy lòng hơi nao nao. Tự nhiên, em thấy ghét khi nhận thiệp cười. Chúng như thầm thì “Mày ế rồi đó nha”. Em đâu có ế, chỉ cần một cái gật đầu, nhưng sao thật khó.
“Hưng sắp làm đám cưới, đây là thiệp của cậu. Hưng tự thiết kế đó, đẹp không?”. Em hơi giật mình, lo lắng rồi bỗng mừng rơn khi nhận ra tấm thiệp chưa có tên cô dâu. Em cũng không hiểu tại sao lại có những cảm giác lẫn lộn ấy. Hưng thật khờ khạo, từ chối biết bao cô gái trong thiên hạ để yêu người không nên yêu. Bản năng đến thế là cùng! Tình yêu đơn phương thì vẫn là tình yêu nhưng không ai vỗ tay với một bàn tay cả. Hưng ra khỏi cửa còn nói với lại: “Hưng sẽ đợi, đợi mãi cho đến khi Nhi làm cô dâu”.
Cuối cùng thì Lan – đứa bạn thân cũng bỏ em mà đi lấy chồng, còn lại mình em là đứa độc thân duy nhất của lớp. Lan thủ thỉ: “Mày làm phù dâu cho tao nhé” kèm theo một lô lốc lời khuyên: “Mày đi đám cưới nhiều vào, biết đâu đấy…” Tự nhiên em nổi cáu: “Mày điên à, cưới kiếc gì” rồi nhận ra mình vô duyên hết sức. Em làm lành: “Mày và Phong đi bao nhiêu đám cưới thì yêu và cưới nhau” (Lan và Phong gặp nhau trong một lần đi đám cưới của một người bạn, rồi quen nhau, cùng nhau lê la hết đám cưới này đến đám cưới khác. Chắc giờ mỏi chân, chồn gối nên làm một đám cưới của riêng mình). Lan hài hước: “Tao hả, trăm đám cưới một đời chồng”.
Em hoàn toàn bất ngờ trước sự đơn giản trong đám cưới của Lan, dù trước đó, Lan bảo: “Đám cưới của mình nhỏ thôi, yêu thương đủ lớn rồi. Quan trọng là bạn bè, đồng nghiệp, những người thân thiết ruột thịt đến đông đủ là vui rồi”. Em hơi xấu hổ với mọi người, sao Lan lại chọn phù dâu già chát thế này? “Lan thích thế, thích Nhi ở bên cạnh mình trong ngày quan trọng nhất đời người”.
Hơn 30 tuổi rồi, tham dự không biết bao nhiêu đám cưới nhưng đây là lần đầu tiên em làm phù dâu, lần đầu tiên em bước lên lễ đài. Đi giữa giai điệu lãng mạn ngọt ngào của bản nhạc You raise me up, trong không gian ấm áp, mờ ảo của những ngọn nến, trái tim em cuống cuồng đập. Một làn sóng rạo rực, sống động chạy khắp người khiến em cảm thấy bồi hồi như cô dâu. Trong một phút giây ngắn ngủi, em ngỡ đây là đám cưới của đời mình.
Em đang thay đồ phụ Lan thì Phong bước vào, mang cho Lan hộp sữa tươi: “Em uống đi”, vừa nói Phong vừa chỉnh sửa lại váy cho Lan, rút khăn lau những giọt mồ hôi ở trán, cài lại bông hoa trên đỉnh đầu.
Video đang HOT
- Em mệt lắm không? Phong hỏi han với ánh mắt lộ vẻ ân cần và lo lắng.
- Em không sao, chỉ hơi mỏi chân vì đôi giày quá cao.
- Ráng chút xíu, tối về anh bóp chân cho.
Lan cười dịu dàng, ánh mắt ngời lên niềm hạnh phúc rõ rệt, tựa đầu vào ngực anh tình tứ, trông họ thật hạnh phúc. Em cảm thấy xấu hổ và ngại ngần khi chứng kiến giây phút riêng tư đó. Đã định quay đi nhưng không hiểu sao cứ đứng ngây ra nhìn. Giây phút yêu thương đó có sức lan tỏa thật mạnh. Nó khơi dậy trong em những nỗi khát khao, những niềm mong ước, khiến em cảm thấy mình thật cô đơn, thật lẻ loi. Thèm lắm một bàn tay ai đó để nắm, để vuốt mấy sợi tóc mai lòa xòa trước mặt, để lau khô vầng trán lấm tấm mồ hôi, để dắt tay em đến trước nhà thờ, để sống cùng em cho đến lúc già, cho đến lúc chết. Khoảnh khắc ấy, khiến em vội vã trở về nhà, lục lọi tấm thiệp cưới hôm nào Hưng gửi, hí hoáy viết…
Theo VNE
Mẹ anh muốn cưới tôi làm vợ 2 cho anh
Thật ra, cái ngày tôi biết bà và vợ anh phát hiện ra mối quan hệ mờ ám của tôi và anh, tôi tưởng mình không còn đường chạy.
ảnh minh họa
Người đàn bà ấy là vợ của anh, nhìn khuôn mặt thật ghê gớm, đáng gờm, cùng với người phụ nữ già bên cạnh là mẹ anh, đến tìm tôi. Hai người họ ngồi nói chuyện một lúc với tôi. Không có chửi bới, không có những câu xúc phạm dạng bậy bạ. Chỉ là những lời đe dọa nhưng sặc mùi giang hồ, ghê rợn.
Chị ta bảo:
- Muốn cướp chồng tôi à, cô tìm nhầm người rồi đấy. Nếu khôn hồn thì lui đi, tôi tha cho.
Mẹ chồng chị ta ngồi bên cạnh cũng thêm vào:
- Cô chưa biết cái gia đình này thế nào à? Thằng T nó có tiền thật đấy, nhưng mà, nó đã cặp với cả tá các cô gái kiểu như cô rồi. Đây là trường hợp thứ 10 tôi phải giải quyết.
Nghe giọng nói của hai người họ thì quả thật họ không phải là hiền lành. Tôi sợ hãi, run lẩy bẩy, ngồi không vững. Nước mắt bắt đầu trào ra và tôi khóc, van xin:
- Cháu xin lỗi bác, xin lỗi chị. Cháu không hề biết anh T có vợ. Cháu xin thề, cháu không lừa dối ai cả. Anh ấy nói, anh ấy chưa có gia đình, anh ấy yêu cháu thật lòng và muốn cháu sinh cho anh ấy một đứa con trai
- Thế cô đã sinh cho nó đứa con trai nào chưa, nếu cô sinh cho nó rồi thì tôi còn xem xét mà tha cho cô
- Cháu, cháu....
- Chưa chứ gì? Vậy thì...
- Có, cháu đang mang bầu ạ...
Giọng tôi ấp úng nghẹn lại. Tôi sợ quá mất khôn, đã thú nhân mình có bầu. Điều mà anh dặn là tôi phải kím mồm kín miệng nếu vợ anh có hỏi tới. Sau khi nghe tôi nói như vậy, mẹ anh đứng phắt dậy: "Có thật không? Là con trai hay con gái?"
Tôi ấp úng:
- Là con trai bác ạ, con trai, cháu được hơn 3 tháng rồi, xin bác và chị tha cho cháu
Chị vợ đứng dậy, định túm lấy tóc tôi nhưng người phụ nữ kia đã kịp ngăn lại. Bà ta bảo:
- Nó đang mang thai, đừng đánh đập không hay, nhỡ có chuyện gì thì sao
Thế rồi, tôi được mẹ anh dìu về nhà, nghỉ ngơi và kêu con dâu đi theo. Hôm sau, tôi nhận được cuộc điện thoại, đó là mẹ anh gọi. Mẹ anh nói muốn gặp tôi vì lý do có chuyện muốn bàn. Mẹ anh đề nghị, muốn cho tôi làm vợ hai của anh. Gia đình anh giàu có, bề thế, nếu tôi yêu anh thật lòng, mẹ anh sẽ cho tôi một vị trí trong nhà. Nói chung, tôi và anh đều được sống cùng nhau, anh sẽ đối xử công bằng với hai người vợ. Tuy vậy, tôi sẽ sinh cho anh đứa con trai.
Tôi thắc mắc không hiểu tại sao bà lại chấp nhận chuyện ấy thì bà bảo, vợ anh chưa sinh được cho anh đứa con trai nào. Bây giờ chỉ là hai cô cháu gái. Bà muốn đưa tôi về làm vợ hai của anh để tôi sinh cháu trai cho bà. Con dâu của bà đã sinh hai con gái, bà không muốn đứa thứ ba cũng là con gái nữa. Bà nói, muốn tôi tạo điều kiện cho bà, coi như là giúp bà và gia đình bà có đứa cháu trai sau này nối nghiệp nhà.
Tôi nghe mà sợ quá:
- Vậy còn vợ anh T, cháu sợ lắm. Nếu cháu về đó và sinh con trai, chị ấy sẽ không tha cho cháu.
Mẹ anh bảo:
- Vợ thằng T thật ra không ghê gớm gì. Nó chỉ là vì quá yêu chồng. Nhưng mà, biết mình không thể sinh được con trai, bây giờ cũng có tuổi, sinh thêm đứa nữa thì nguy hiểm tính mạng nên nó cũng không cố. Nhiều lần nó cũng ngỏ ý với tôi muốn chồng nó kiếm thêm người khác, sinh cho gia đình đứa cháu trụ cột sau này. Nó là do tôi bảo nó làm hết chứ nó hiền lành lắm, không ghê gớm gì đâu.
Nghe mẹ anh nói, tôi yên tâm. Anh cũng gọi cho tôi bảo, nếu mẹ anh đồng ý như thế thì cứ làm như thế. (ảnh minh họa)
Mẹ anh có vẻ nịnh nọt tôi. Bảo là, tôi không phải lo sau này sinh con xong sẽ có kết cục như thế nào. Gia đình này chỉ là dọa như vậy thôi chứ chưa làm gì ai bao giờ. Dù sao tôi cũng là mẹ của thằng bé, là người mà anh T yêu thương, con trai mẹ trọng dụng nên bà sẽ không ngược đãi mẹ con tôi.
Nghe mẹ anh nói, tôi yên tâm. Anh cũng gọi cho tôi bảo, nếu mẹ anh đồng ý như thế thì cứ làm như thế. Còn vợ anh, để anh lo, tôi không phải suy nghĩ về vợ anh. Vì gia đình này, mẹ anh là người quyết định hoàn toàn. Tôi cảm thấy bớt đi sợ hãi và lo lắng. Sau vài ngày suy nghĩ, tôi quyết định làm vợ hai của anh và về nhà anh chung sống cùng bố mẹ anh. Còn vợ anh, chị ấy có nhà riêng ở bên ngoài ở cùng hai con. Anh sẽ qua lại hai bên cho điều hòa.
Cái quyết định này với tôi có chút mạo hiểm, nhưng mà, đó là quyết định cuối cùng mà tôi có thể làm cho con tôi. Dù sao thì tôi cũng yêu anh, dù sao thì con tôi cũng là con anh. Anh và mẹ chồng tôi không thể ngược đãi với cháu. Với lại, cho con vào gia đình giàu có, dù tôi có chịu thiệt thòi, tôi cũng hi vọng con sẽ có cuộc sống sung sướng về sau. Thôi thì hi sinh vì con cái cũng được.
Biết đâu, tôi sống ở gia đình này lại được đón nhận thì sao. Bản thân tôi không ngại khó, ngại khổ. Gia đình anh giàu có, tôi cũng có học, có công ăn việc làm ổn định. Tôi có thể dùng bằng cấp của mình để làm việc trong gia đình anh, hoặc đi làm bên ngoài, ai dám khinh tôi. Tôi tự tin rằng, nếu ai đó không hành hạ, đối xử tệ bạc với tôi, tôi có thể đối nhân xử thế rất tốt. Tôi tin là, sống ở gia đình anh lâu, mọi người sẽ hiểu, tôi có thể làm một cô con dâu tốt dù tôi chỉ là vợ hai của anh.
Bố mẹ tôi đã khóc rất nhiều khi tôi quyết định như vậy, nhưng còn con đường nào cho tôi đâu. Tôi phải đi theo con đường này thôi vì đó là con của tôi và con đang nằm trong bụng tôi. Tôi còn có thể quyết định khác được sao, bằng không, tôi sẽ chỉ là một bà mẹ đơn thân cô độc mà thôi. Và con tôi sau này sẽ oán thán mẹ nó vô cùng...
Theo VNE
Những mẫu phụ nữ mà đàn ông không bao giờ muốn cưới làm vợ Có những mẫu phụ nữ mà chỉ mới tiếp xúc 1-2 lần, đàn ông đã muốn "chạy mất dép" và chẳng bao giờ nghĩ tới việc nói lời cầu hôn hay cưới làm vợ. Nếu bạn là một phụ nữ và bạn muốn kết hôn, tất nhiên bạn cần phải học cách hẹn hò thông minh và thay đổi một chút về bản...