Làm phù dâu trong đám cưới người yêu cũ, lúc đưa cô dâu vào phòng thay đồ, tôi không ngờ lại xảy ra chuyện lớn
Cả tôi và người yêu cũ đều không lường trước tình huống này, cũng không nghĩ cô dâu lại phản ứng ghê gớm thế.
Tôi đứng trước gương, nhìn bộ váy phù dâu màu pastel nhẹ nhàng ôm lấy thân hình mình, một nỗi bàng hoàng xen lẫn nửa vui nửa buồn chợt dâng lên trong lòng. Hôm nay, tôi sẽ là phù dâu cho cô dâu – người phụ nữ mà người yêu cũ của tôi sắp gắn bó cả đời.
Câu chuyện của chúng tôi kết thúc cách đây 2 năm, nồng cháy nhưng cũng đầy nước mắt. Chia tay không phải vì hết yêu, mà vì những lý do thực dụng mà tình cảm không thể chiến thắng. Đó là sự khác biệt về nguyện vọng và hướng đi trong cuộc sống. Tôi ước mơ về một tổ ấm nhỏ nơi thị trấn quê, còn anh mơ về những đỉnh cao mới ở phương xa.
Chúng tôi đã đấu tranh tư tưởng rất lâu rồi mới quyết định chia tay trong hòa bình. Không trở thành người yêu nữa thì làm bạn bè. Tôi vẫn sẽ gọi điện hẹn gặp anh khi lên thành phố nơi anh sinh sống chơi. Còn anh cũng hứa hẹn sẽ thỉnh thoảng về quê thăm tôi. Chúng tôi đường ai nấy đi, nhưng vẫn duy trì liên lạc bằng những cú nhấn “like” trên Facebook.
Ngày anh thông báo về việc mời tôi đến đám cưới của mình, lòng tôi trào dâng cảm giác khó tả. Anh không chỉ mời, mà còn muốn tôi đứng bên cạnh cô dâu trong vai trò là phù dâu, bởi cô ấy không có nhiều bạn bè. Lẽ ra, tôi nên từ chối, bảo vệ trái tim mình, nhưng sự cố chấp và muốn chứng tỏ đã thôi thúc tôi đồng ý.
Thế nhưng, điều tôi không ngờ rằng trong lễ cưới lại xảy ra một sự cố ngoài ý muốn.
Ảnh minh họa
Sau lễ trao nhẫn và cắt bánh, tôi đưa cô dâu vào phòng nghỉ ngơi của nhà hàng để thay đồ gọn gàng hơn, chuẩn bị ra chào khách ăn uống. Không biết tại sao lúc này mặt mũi cô dâu bỗng tái mét rồi hỏi tôi: “Chị là người yêu cũ của anh Hưng à?”.
Video đang HOT
Tôi nhìn sắc mặt có vẻ giận dữ của cô dâu, cảm thấy không thể nói dối được nên đã gật đầu. Và cô ấy bật khóc. Tôi vội giải thích rằng mình và Hưng đã hết tình cảm từ lâu, 2 năm nay cũng không liên lạc. Tôi đến làm phù dâu vì thật lòng muốn chúc phúc cho 2 người.
Nhưng mặc cho tôi nói gì đi chăng nữa, cô dâu vẫn khóc nức nở, mặt mũi lấm lem. Lúc mẹ cô dâu từ bên ngoài bước vào định gọi chúng tôi ra thì thấy con gái đang khóc, bà hốt hoảng hỏi có chuyện gì. Biết sự việc, mẹ cô dâu chỉ tay ra cửa đuổi tôi đi, còn cô dâu thì nằng nặc đòi hủy hôn.
Người yêu cũ của tôi chạy vào, thấy cảnh này thì an ủi vợ, rồi xin lỗi tôi, bảo tôi cứ tạm thời ra về trước. Tôi hết cách, dù cảm thấy mình bị sỉ nhục nhưng cũng ra về để cho họ tự giải quyết với nhau. Có mặt tôi ở đó chỉ khiến cô dâu thêm tức tối, khó mà hàn gắn.
Cả tôi và Hưng đều không lường trước tình huống này, cũng không nghĩ cô dâu lại phản ứng ghê gớm thế.
Tối đó, Hưng gọi điện để xin lỗi tôi lần nữa. Anh nói cô dâu nhất quyết đòi hủy hôn vì cho rằng chú rể không tôn trọng mình, mời người yêu cũ tới làm phù dâu, khác gì qua mặt cô ấy, khiến cô ấy trở thành trò hề trong đám cưới của mình. Cô ấy không chấp nhận được chuyện này.
Mặc dù sau đó bố mẹ cô dâu ra sức trấn an và hôn lễ vẫn kết thúc với lý do cô dâu mệt, không ra chào khách khứa được, nhưng ngay chiều đó, cô dâu đã bỏ về nhà bố mẹ đẻ. Đêm tân hôn, anh ngồi một mình ở nhà, gọi điện giải thích và xin lỗi tôi.
Tôi không biết có phải chúng tôi đã sai khi quá vô tư. Giữa chúng tôi không hề có gì nữa. Tôi có nên tìm gặp cô dâu, cố gắng giải thích cho cô ấy hiểu để giúp người yêu cũ hàn gắn hôn nhân không?
Người yêu cũ của chồng đến xin 200 triệu và nhờ tôi nuôi con hộ
Thật ra 200 triệu không phải là số tiền lớn với tôi...
Năm tôi đi lấy chồng là năm 26 tuổi, cái tuổi vừa đủ chín muồi để có thể bắt đầu xây dựng một gia đình riêng, một hạnh phúc của riêng mình. Cho đến tận bây giờ, chưa bao giờ tôi hối hận vì đã chọn người đàn ông này dù rằng nhiều năm ở cùng nhau tất nhiên là không ít mâu thuẫn, cãi vã đã từng xảy ra.
Chồng tôi du học ở nước ngoài 5 năm rồi quay về nước để cống hiến chất xám, trong khoảng thời gian đó chồng tôi và người yêu cũ đã có một mối tình cực kỳ sâu đậm nơi đất khách quê người.
Thật ra, mặc dù mọi chuyện đã chỉ còn là quá khứ nhưng tôi biết những kỉ niệm về tình yêu đầu ở vùng trời xa quê hương ấy luôn khắc sâu trong tâm trí chồng mình. Có thể hiện tại anh không còn chút tình cảm nào với người cũ nhưng anh của quá khứ rất nặng tình với người yêu cũ là có thật.
Về nước, bố mẹ anh kịch liệt phản đối chuyện tình cảm của anh và người đó. Hai gia đình quá khác nhau, anh sang đó để du học tự túc còn cô gái kia sang đó để xuất khẩu lao động kiếm tiền về trả nợ cho ông bố nghiện rượu và bà mẹ nghiện cờ bạc.
Qua những gì chồng tôi kể thì có vẻ như cô gái ấy chẳng có lỗi gì hết, thậm chí còn là một người cực kỳ tốt nhưng hoàn cảnh là thứ mà con người ta chẳng thể thay đổi được. Tình yêu của anh cũng không đủ để chiến thắng tất cả và bao bọc cho cô ấy nên họ đã dừng lại sau một khoảng thời gian chiến đấu vì tình yêu của mình.
Sau khi chia tay cô gái kia, chồng tôi quen tôi. Đúng là như vậy, chồng tôi đến với tôi nhưng không hề có chút xíu tình cảm nào. Theo cảm nhận của cá nhân tôi thì phải khoảng 1 năm sau khi kết hôn thì chồng tôi mới thực sự đặt tình cảm vào người đã cùng mình làm đám cưới.
Nói ra thì nhiều người bảo tôi kỳ cục nhưng tôi luôn thấy tiếc nuối cho mối tình của chồng mình và người cũ. Có lẽ vì bản thân tôi hoạt động trong môi trường làm việc thiên về nghệ thuật nên tâm hồn cũng có phần nhạy cảm. Mỗi lần nghe những chuyện của chồng mình và người cũ thì thay vì ghen tuông, tôi chỉ thấy buồn và tiếc nuối cho họ mà thôi.
Thời gian đầu vì không có tình cảm với vợ và cũng còn nhiều cảm xúc với người cũ nên chồng tôi rất hay cố tình nhắc đến cô gái kia. Sau này thì vì thấy vợ không có phản ứng tiêu cực khi nhắc đến chuyện xưa nên chồng tôi cũng không giấu giếm gì chuyện năm đó. Từ ấy mà tôi biết được họ thật sự đã từng rất yêu thương nhau, có lẽ vì vậy dù giờ đây đã hoàn toàn là người dưng nhưng anh vẫn trân trọng những kỉ niệm của năm tháng ấy.
Chúng tôi có một cô con gái mới hơn 1 tuổi nhưng cuộc sinh nở ấy không thuận lợi. Tôi gặp biến chứng sinh sản nặng nề, băng huyết đến suýt thì mất mạng nên bác sĩ buộc phải cắt bỏ hoàn toàn tử cung của tôi. Tức là tôi sẽ không còn khả năng làm mẹ lần hai nữa...
Tuy rằng 2 vợ chồng đều thống nhất chuyện con cái sẽ không bàn đến nữa nhưng tôi vẫn canh cánh việc mình không thể có con được nữa. Đấy là chưa nói đến áp lực phải sinh con trai. Tất nhiên, mọi chuyện chồng tôi đều đứng ra che chắn hết cho vợ thế nhưng tận sâu trong lòng tôi luôn nghĩ về điều này.
Bỗng nhiên cách đây khoảng nửa tháng, người yêu cũ của chồng nhắn tin xin gặp mặt tôi. Lúc ấy tôi có vô vàn cảm xúc. Đó là người con gái mà tôi đã được nghe đến rất nhiều nhưng lại không hề có ác cảm với cô ấy nên đã đồng ý gặp mặt.
Điều tôi không thể ngờ đó là cô dắt theo một bé trai khoảng chừng 4 tuổi. Chỉ nhìn khuôn mặt với những đường nét đặc trưng ấy, tôi đã biết ngay đứa trẻ là con của chồng mình. Xét lại các mốc thời gian, tôi cho rằng nghi ngờ của tôi là chính xác.
Tôi dám khẳng định chồng mình không hề biết về sự có mặt của đứa bé này vì anh là người cực kỳ có trách nhiệm và thẳng thắn. Nếu có con anh chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm và không giấu giếm gì tôi hết. Thậm chí, trong lòng tôi còn dấy lên một suy nghĩ rằng nếu năm đó anh biết về sự có mặt của con trai mình, chắc gì vợ anh bây giờ đã là tôi.
Cô ấy đến gặp tôi để nói 2 điều. Một là xin tôi nuôi con hộ, đứa bé là con ruột của chồng tôi, nếu tôi không tin cô ấy sẵn sàng làm xét nghiệm ADN. Thứ hai, cô ấy mong tôi sẽ hỗ trợ cho mình 200 triệu để trả nợ cho bố và chữa bệnh cho em gái mình. Hiện tại cô ấy không còn khả năng để gánh vác việc vừa trả nợ cho bố vừa chữa bệnh cho em và vừa phải nuôi 1 đứa bé nữa.
Những gì cô ấy đã suy nghĩ hoàn toàn thấu đáo và hợp tình hợp lý. Đứa trẻ ở cùng với vợ chồng tôi chắc chắn sẽ có điều kiện sống cũng như môi trường sống tốt hơn rất nhiều. Thay vì cố giữ con bên cạnh để làm khổ cả con lẫn mình thì đây đúng là lựa chọn đúng nhất đối với hoàn cảnh của cô ấy.
Tôi thật sự không biết phải làm sao. Đối với tôi 200 triệu là số tiền nhỏ, tôi có thể ngay lập tức đưa cho cô ấy số tiền nhiều hơn thế nữa. Đứa bé này tôi cũng muốn nhận nuôi vì nó là con của chồng mình và tôi thì không thể sinh nở được nữa.
Thế nhưng chút ích kỷ trong lòng tôi dậy sóng. Tôi không rõ chồng mình khi biết sự xuất hiện của đứa con trai này liệu có thay đổi tình cảm hay không, vì thật sự anh và người yêu cũ phải buông tay nhau trong quá nhiều tiếc nuối, tôi không muốn đẩy gia đình mình vào tình huống không an toàn. Giờ tôi cũng không biết nên làm sao mới đúng nữa...
Chị dâu tìm mọi cách để cướp anh tôi từ tay người yêu cũ, quả báo đến gõ cửa khiến chị hối hận nhưng chỉ biết ngồi khóc lóc ăn vạ Tôi chưa bao giờ ưa người chị dâu này của mình. Cách đây 4 năm, vào ngày cưới anh trai duy nhất của mình, tôi đã không có mặt. Tôi không có mặt để phản ứng với người phụ nữ nhân cách chẳng ra gì đấy và cũng để nói với mẹ mình rằng những việc bà làm đã sai hoàn toàn rồi....