Làm nhân tình của anh suốt ba đời vợ
Tình yêu của tôi dành cho anh suốt chừng ấy năm, sự hy sinh của tôi dành cho anh chẳng có ý nghĩa gì đối với anh hết. Tôi gần như chết lặng khi anh thản nhiên phán một câu xanh rờn: “Em bỏ cái thai trong bụng ngay đi, nếu không thì đường ai nấy đi”.
Megafun.vn
Ngay cả khi nghe anh nói ra những lời phũ phàng như thế tôi vẫn không hề hận anh. Tôi chỉ trách, giận bản thân mình chưa làm cho anh được mãn nguyện, hài lòng.
Đúng là đàn bà một khi đã yêu họ cho thể hy sinh một cách mù quáng, thiếu lý trí. Tôi yêu H. (người đàn ông đã có 3 đời vợ) hơn cả chính bản thân mình. Vì yêu H., tôi chấp nhận mọi thiệt thòi và đứng sau tất cả những người đàn bà khác trong cuộc đời H. Tôi tình nguyện chấp nhận làm nhân tình mà không mong sẽ có ngày được trở thành người vợ danh chính ngôn thuận của H.
Tôi đã từng được H. kể sơ qua về những cuộc hôn nhân trước đây và hiện tại của anh ấy. Người vợ đầu chỉ sống với anh đúng 1 tháng rồi cô ấy bỏ anh đi theo tiếng gọi của con tim cùng một người đàn ông ngoại quốc. Đến cuộc hôn nhân thứ hai, anh đã chủ động ly hôn vì cô ấy không thể sinh con sau hơn 1 năm chung sống. Nguyên nhân không biết vì sao, bởi sau khi ly dị vợ cũ và anh đều có đã có con. Hạnh phúc hiện tại anh đang có là 2 cô con gái sinh đôi với người vợ thứ 3.
Tôi tình cờ gặp H. trong một chuyến bay từ Sài Gòn về Hà Nội. Vô tình ngồi gần nhau và rồi chúng tôi nói chuyện thấy hợp thì trao đổi cho nhau số điện thoại, địa chỉ… Tôi thua anh 8 tuổi. Tuy đã trải qua vài ba mối tình nhưng tôi vẫn chưa chọn được “bến đỗ” cho đời mình. Khi tôi đến với tôi, H. cũng không hề hứa hão hay vẽ ra cho tôi một tương lai tươi sáng gì mà ngược lại anh rất thẳng thắn: “Anh chán hôn nhân và em cũng đừng bao giờ hy vọng rằng anh sẽ bỏ vợ để cưới em. Mối quan hệ của chúng ta hãy cứ chỉ là nhân tình của nhau thế là đủ. Không ràng buộc mà đơn giản anh với em ở bên nhau chỉ vì cần cho nhau”.
Video đang HOT
Tôi gật đầu đồng ý làm người thứ 3. Tôi tự nguyện chấp nhận là kẻ đứng trong bóng tối nhìn anh hạnh phúc sum vầy bên vợ con. Mỗi tuần, H. đến với tôi 1,2 buổi rồi lại vội vã ra về… Tôi muốn níu kéo anh cũng không thể được vì biết rõ thân phận, vị trí của mình…. Tôi như người chết khát mong chờ những cơn mưa do anh mang tới.
Tôi yêu anh điên cuồng, mất kiểm soát. Tôi khiến cho bố mẹ đau khổ, bạn bè lánh xa vì sự bất trị của mình. Tôi bất chấp tất cả để có thể được ở bên anh. Tuy cái hạnh phúc đó không trọn vẹn nhưng với tôi như thế là hạnh phúc lắm rồi. Tôi từ chối tất cả những cuộc hẹn hò của những người đàn ông chưa vợ để ở nhà đếm thời gian chờ anh đến… Tôi biết mình sai, biết mình quá lụy tình những tôi không có cách gì để khiến con tim mình hết yêu anh.
H. không thể cho tôi một danh vị, một mái ấm gia đình nhưng anh là tất cả những gì tôi có. Tôi thích dựa vào bờ vai vững chãi của anh mỗi lúc cảm thấy mất niềm tin. Tôi thích cái cách anh san sẻ mỗi khi buồn chán, muốn buông xuôi. Anh yêu chiều, dịu dàng và luôn ngọt ngào ngay cả khi tôi nổi cáu… Tất cả mọi điều tôi muốn anh đều chiều theo duy chỉ việc có con chung là anh cấm.
Thế rồi tôi phát hiện mình phạm phải một sai lầm lớn (điều mà anh ghét nhất) khiến tôi sợ hãi. Tôi dính bầu. Tôi rất hiểu tính H.. Anh dịu dàng nhưng rất nghiêm khắc. Tôi đã phạm vào điều khoản mà hai chúng tôi đã thỏa thuận khi chúng tôi đến với nhau.
Sợ bị ảnh ghét bỏ, hắt hủi nên tôi không giám nói sự thật. Và tôi cũng hy vọng rằng biết đâu khi sự đã rồi thì anh buộc phải chấp nhận vì anh rất yêu tôi. Tôi không mong anh sẽ cưới tôi làm vợ lẽ. Tôi chỉ cần làm tình nhân và anh cho phép đứa bé đang mang trong bụng mình được mang họ bố nó.
Vậy mà khi tôi đưa tờ giấy khám thai thì mặt anh hoàn toàn biến sắc. Anh gần như phát điên khi biết tôi mang bầu một bé gái. Anh hét vào mặt tôi rằng: “Cô cũng đểu giả như tất cả những người đàn bà khác. Cô phải phá cái thai ngay lập tức. Tôi đã có một lũ vịt giời ở nhà nên không cần cô phải sinh thêm nữa. Nếu không phá bỏ thì tôi với cô đường ai nấy đi”.
Lần đầu tiên tôi thấy anh hung dữ đến như vậy. Anh bỏ mặc tôi và không liên lạc gì suốt 10 ngày nay. Đi khám bác sĩ bảo rằng vì cái thai quá lớn nên nếu bỏ đi tôi sẽ có khả năng bị vô sinh. Tôi vô cùng rối bời và không biết nên bỏ hay giữ lại sinh linh đang ngày một lớn lên trong bụng mình. Tôi sợ mình sẽ phải trả giá nếu làm điều thất đức. Tôi không thể giết bỏ giọt máu của chính mình. Nhưng trên tất cả là tôi sợ mất anh mãi mãi.
Theo VNE
Trái tim em chông chênh nhớ...
Em tin, rồi sẽ có một ngày, em gọi cho mình một ly cà phê nhiều sữa, tận hưởng nó bên người em yêu. Mọi thứ đều ngọt lịm...
Giữa một buổi chiều lãng đãng cơn gió đông, em trầm ngâm bên ly cà phê đắng. Em vẫn giữ thói quen đó, cà phê ít đường, ít sữa, để hương còn nồng nàn vị cà phê dù vị đắng nhẹ nhàng xâm chiếm đầu lưỡi khi thưởng thức. Nó dần trở thành một thói quen khó bỏ. Cũng giống như yêu anh vậy...
Anh từng gõ nhẹ vào đầu em mà trách cứ: "Con gái người ta thích nước cam, trà sữa, chỉ có người yêu mình là nghiện cà phê đen". Mỗi lần như thế em lại nũng nịu gục vào ngực anh: "Em thích thế". Thực ra nó không phải là thói quen, em đã tập để có được thói quen đó. Em muốn nếm trải cảm giác cay đắng trước khi hưởng vị ngọt. Tập mãi rồi thành quen, quen mãi rồi thành nghiện. Em thích nếm vị cà phê đắng ngắt, cảm nhận, để rồi tới tận cùng mới cảm thấy dư vị ngọt ngào, béo ngậy lan tỏ ra trong miệng. Em ước ao rằng, tình yêu cũng như vậy.
Em rất sợ cái cảm giác được nâng niu, được vỗ về thật ngọt ngào nhưng cuối cùng hụt hẫng đầy cay đắng. Em sẽ ra sao nếu rơi vào hoàn cảnh đó? Có lẽ em sẽ bị đổ gục mà không tìm cách nào gượng dậy nổi. Vì thế mà em tập cho mình thói quen tưởng như gàn dở ấy. Em muốn rèn để mình không quá sốc trước những đớn đau.
Em vẫn giữ thói quen uống cà phê đắng. Em lại tiếp tục tập thói quen đó cho mình dù đôi lúc em cũng cảm thấy khó chịu vì nó không phải là một thức uống dễ dàng. (Ảnh minh họa)
Anh cũng thường nói rằng tình yêu giống như ly cà phê, có đắng nhưng cũng có ngọt ngào. Nếu ai chịu chấp nhận nếm thử vị đắng thì sẽ nhận được về sự ngọt ngào phía sau. Yêu anh, em cũng nhận về đủ những cung bậc cảm xúc, yêu có, giận hờn có, hạnh phúc và khổ đau... Chỉ tiếc là em đã không đợi được vị ngọt của tình yêu, nó đã ra đi, để lại trong tim em một khoảng lớn đầy sự chông chênh.
Em vẫn giữ thói quen uống cà phê đắng. Em lại tiếp tục tập thói quen đó cho mình dù đôi lúc em cũng cảm thấy khó chịu vì nó không phải là một thức uống dễ dàng. Em mất ngủ nhiều vì nó nhưng chia tay anh em không đổ gục. Em đã từng nghĩ mình không thể nào vượt qua được nếu một ngày không còn anh bên cạnh. Vậy mà ngày ấy đến, em vẫn kiên cường. Em khóc mỗi đêm nhưng không bao giờ cho phép mình buông xuôi cuộc sống. Em gắng gượng từng ngày để tập với thói quen không còn anh bên đời, cũng giống như tập thích vị đắng của cà phê vậy.
Em quen dần rồi với vị đắng đó nên ngày không còn anh... em chịu được. Em hiểu rằng đây là giai đoạn thử thách em. Nếu em không kiên nhẫn, không chịu trải qua những cảm giác này thì vĩnh viễn không bao giờ em được biết mùi vị của hạnh phúc trong tình yêu đang chờ em ở chặng đường phía sau. Chia tay anh chỉ là một sự kiện trong đời. Nó sẽ được nhắc đến như một dấu mốc của tuổi trẻ chứ không phải là điểm chấm hết. Em sẽ lại yêu, lại trải nghiệm những điều mới mẻ hơn thế nữa. Em tin, không có tình yêu nào là mãi cay đắng, chỉ là ta cố chờ đợi thì ngọt ngào sẽ đến mà thôi...
Em tin, rồi sẽ có một ngày, em gọi cho mình một ly cà phê nhiều sữa, tận hưởng nó bên người em yêu. Mọi thứ đều ngọt lịm... (Ảnh minh họa)
Chiều nay, ngồi bên quán cà phê quen thuộc, em nhấp môi ngụm cà phê đắng ngắt. Lần này, em đã quyết không cho đường và sữa. Nó là một ly đậm đặc vị đắng. Vì em đã mất anh rồi. Quãng thời gian này, cảm giác đó là chủ đạo. Trái tim em chông chênh vì nhớ anh. Vị đắng mà đầu môi em nhấp không thể nào sánh bằng vị đắng trong tim. Em đang tập cách quen với nỗi đau này.
Em tin, rồi sẽ có một ngày, em gọi cho mình một ly cà phê nhiều sữa, tận hưởng nó bên người em yêu. Mọi thứ đều ngọt lịm...
Theo VNE
Khép lại yêu thương Em đã rẽ sang một con đường khác, một con đường khép chặt những yêu thương đã cũ... với anh! Anh muốn chúng mình chỉ là bạn thôi ư? Được thôi, có gì đâu anh. Em sẽ làm thế, làm bạn cùng anh nhưng đó chỉ là... giả dối thôi anh ạ. Người ta không thể gò ép con tim mình, không thể...