Làm mẹ đơn thân là ích kỉ với con?
Tôi từng cho rằng những người phụ nữ quyết định trở thành mẹ đơn thân là vô cùng ích kỉ. Chúng ta lấy quyền gì để cướp đi một người cha của con mình?
ảnh minh họa
Chẳng lẽ thế giới không còn đàn ông tử tế để làm cha con mình? Thế rồi chính tôi lại quyết định trở thành một bà mẹ đơn thân.
Đây là quyết định không hề bồng bột. Tôi trở thành bà mẹ đơn thân khi đã 35 tuổi, đủ chín chắn để biết mình đang làm gì và tự chịu trách nhiệm với những gì mình làm. Mặc dù tôi vẫn luôn nghĩ rằng nếu con tôi có một người cha bình thường sẽ tốt hơn là không có.
Nhưng dường như số phận đã bắt con người ta phải tự tìm ra đáp số cho bài toán cuộc đời mình. Mỗi một cuộc đời lại có một đáp số, chẳng thể có công thức hạnh phúc cho tất cả mọi người.
34 tuổi, tôi quen anh, bố đẻ của con trai tôi. Anh lớn hơn tôi 5 tuổi. Tôi có phần ngưỡng mộ anh vì trình độ học vấn cao, rồi trò chuyện, gần gũi hơn từ đó nảy sinh tình cảm. Yêu anh được gần một năm thì tôi nhận hung tin. Em gái tôi bị suy thận nặng phải thay thận. Càng để lâu cơ hội sống của em gái tôi càng thấp. Chẳng suy nghĩ nhiều tôi lao tới bệnh viện để kiểm tra xem có thể hiến thận cho em không? Rất may mắn, tôi đủ điều kiện để cứu sống em gái.
Video đang HOT
Nhưng đồng thời tôi cũng được bác sỹ cho biết đang có thai. Mọi thứ hỗn độn trong tôi. Tôi hoang mang không biết mình nên làm gì trong hoàn cảnh này. Tôi không thể giữ cái thai nếu quyết định hiến thận ngay cho em gái. Nhà tôi chỉ còn một mẹ già và một cô em gái và chúng tôi không có khả năng kinh tế để mua một quả thận. Nếu tôi bỏ thai để hiến thận thì tôi rất khó có khả năng sinh con với một quả thận còn lại, nhất là khi tôi đã nhiều tuổi.
May mắn, một vị bác sỹ quen của gia đình khuyên tôi hãy sinh con rồi hãy hiến thận cho em gái. Em gái tôi vẫn có thể đợi được tới khi con tôi tròn 1 tuổi. Tôi như tạm gỡ cục đá tảng trên lưng để bắt đầu cho những “kế hoạch”: làm mẹ, tặng thận cho em gái. Khi hằng ngày cảm nhận có sinh linh bé bỏng đang lớn dần trong cơ thể mình, bản năng làm mẹ của tôi trỗi dậy mạnh mẽ. Chứng kiến em gái vật lộn với bệnh tật, tôi càng thấy sự sống quý giá biết bao.
Thế mà ngay khi tôi báo tin mình có thai, anh lại bảo tôi bỏ đi một cách lạnh lùng. Không phải một lần mà anh thuyết phục tôi nhiều lần dù rằng tôi không yêu cầu anh phải cưới hay ràng buộc gì.
Anh nói tôi nên phá thai vì chưa sẵn sàng làm bố. Tôi nhìn anh như một kẻ xấu xa nhất khi dám thốt ra những lời nói vô tình, bất nhân đấy. 40 tuổi mà anh vẫn có thể thốt ra những lời nói đó khiến tôi quá thất vọng!
Cuộc sống thật trớ trêu khi tôi phát hiện mình có bầu cũng là lúc tôi hiểu hơn phần con người xấu xí trong anh. Khi tôi nói chuyện về việc hiến thận cho em gái, anh đã bảo tôi đã nghĩ kỹ chưa mà quyết định mạo hiểm như thế? Anh không đủ điều kiện kinh tế cũng không nói sẽ vay tiền giúp tôi để mua thận cho em nhưng anh lại tỏ ra thờ ơ với sự sống còn của em tôi.
Thế là đủ hiểu sự ích kỷ của người đàn ông sẽ là cha của con mình. Tôi chẳng thể trông đợi gì vào anh. Nhưng đứa con này là của tôi, tôi đành xin lỗi con vì không thể chọn cho con một người cha xứng đáng. Nhưng thà con tôi không cha còn hơn có một người cha ích kỉ, chối bỏ nó ngay từ trong bào thai. Tôi cũng không còn nhiều thời gian để chọn cha cho con trước khi hết khả năng sinh nở.
Đến bây giờ khi con trai tôi đã 2 tuổi và chứng kiến em dì trở lại với cuộc sống bình thường mà tôi thấy quyết định của mình thật đúng đắn. Còn anh ta chỉ thỉnh thoảng tới gặp con một lần cho thằng bé không quên mất mình là bố mà không hề có một xu nào chia sẻ với tôi.
Khi mình là người trong cuộc mới thấy rằng chẳng thể ngồi ngoài mà phán xét cách làm hay cuộc đời người khác. Tôi làm mẹ đơn thân nhưng tôi không ích kỉ!
Theo VNE
Tôi có nên trở thành 'bà mẹ đơn thân'?
Ở tuổi 36, Quỹ thời gian không còn nhiều cho việc sinh nở của người phụ nữ, tôi vẫn chưa tìm cho mình được một người để kết hôn nhưng lại khao khát có một đứa con. Tôi đang phân vân không biết có nên trở thành "bà mẹ đơn thân" hay không?
Ảnh minh họa
Mỗi tối, đối diện với căn nhà trống, tôi cảm thấy cô đơn và lạnh lẽo vô cùng. Tôi thèm một không khí gia đình ấm áp, thèm những tiếng cười ríu rít của trẻ nhỏ quẩn quanh nhưng điều đó sao khó khăn quá đỗi.
Tôi là người có cá tính, hình thức trung bình, thu nhập tạm ổn, làm việc trong một cơ quan nhà nước, cuộc sống bình lặng không có gì đáng phải phàn nàn. Bằng tiền lương của mình, tôi cũng dành giụm mua được một căn nhà tập thể cũ nhỏ nhắn và sống cuộc sống độc thân.
Tuy nhiên, điều tôi khao khát giờ này là muốn có một đứa con, một thiên thần bé nhỏ do tôi sinh ra để được cho đi yêu thương, để xóa đi sự hiu quạnh cô đơn mỗi chiều đi làm về và để thực hiện thiên chức làm mẹ thiêng liêng của người phụ nữ. Tôi biết quỹ thời gian của mình không còn nhiều để suy tính nữa khi mình đã sắp hết độ tuổi sinh nở. Ngoài 40 tuổi, khả năng sinh nở không còn nhiều và thậm chí là nguy hiểm cho cả con lẫn mẹ. Ngoài 40 tuổi, sinh con thì khả năng phát triển trí tuệ của em bé có thể bị ảnh hưởng.
Kết hôn ở thời điểm hiện tại không phải là sự lựa chọn của tôi vì tôi biết, ở tầm tuổi của mình lúc này, tôi chỉ có thể tìm đến với những người đàn ông lớn tuổi và hôn nhân đã một lần tan vỡ. Tôi đã từng chứng kiến những cảnh con anh, con chúng ta và cảm thấy sẽ quá sức nếu mình rơi vào hoàn cảnh đó.
Tôi đang phân vân không biết có nên đi đến quyết định trở thành một bà mẹ đơn thân hay không. Tôi dự định sẽ đến bệnh viện xin từ nguồn ngân hàng tinh trùng để sinh con. Hiện nay, trong xã hội, nhiều chị em phụ nữ đã lựa chọn việc "kiếm một đứa con" và tự mình đóng 2 vai: vừa là bố, vừa là mẹ để chăm sóc con.
Khi tôi ướm hỏi ý định này thì nhận được 2 luồng ý kiến trái chiều. Về phía gia đình thì bố mẹ tôi không đồng tình một phần vì sợ tai tiếng, sợ cháu bé sau này sẽ phải đối mặt với những điều thị phi của người đời và phần vì thương tôi sẽ vất vả nuôi con một mình.
Nhưng ngược lại, một số người bạn thân của tôi thì đồng tình vì họ quan niệm không hề nặng nề về chuyện "bà mẹ đơn thân". Họ cho rằng, miễn là tôi có đủ khả năng tài chính để nuôi con, nếu cố gắng cưới một tấm chồng cho có rồi phải chịu đựng một cuộc hôn nhân không hạnh phúc thì sớm muộn cũng tan vỡ mà thôi. Chi bằng cứ có một đứa con, hai mẹ con dựa vào nhau, sống yên ổn, hạnh phúc vả lại xã hội hiện nay cũng không quá nặng nề như trước.
Trước hai luồng ý kiến nên hay không nên trở thành bà mẹ đơn thân, tôi thực sự đang rất băn khoăn không biết phải quyết định ra sao khi quỹ thời gian cho chuyện sinh nở với mình không còn nhiều. Xin mọi người hãy cho tôi một lời khuyên để tôi có được quyết định đúng đắn nhất đối với cuộc đời mình.
Theo VNE
Nỗi khổ khi 1 năm làm mẹ đơn thân Tôi rất mệt mỏi, áp lực khi làm mẹ đơn thân, nhưng tôi không thể bỏ cha mẹ mình, hay quay trở về gia đình chồng. ảnh minh họa Tôi và chồng tôi học cùng lớp đại học, năm thứ nhất và thứ hai, tôi không ưa chồng tôi bởi tôi thấy chồng tôi có khá nhiều tính xấu, chỉ được mỗi cái...