Làm mẹ đơn thân: Không dựa vào chính mình thì còn biết dựa vào ai?
Đã là mẹ đơn thân, không dựa vào mình thì còn biết dựa vào ai? Nếu mình không tự mạnh mẽ kiên cường thì khi yếu đuối ai sẽ giúp mình?
Nếu mình không tự yêu thương lấy mình và con thì còn đợi ai? Khi chỉ còn lại bản thân với một cuộc sống cho con sau này, sao có thể dám yếu đuối và nhu nhược?
Chị quyết định làm mẹ đơn thân khi phát hiện mình bị phản bội trước ngày cưới vài ngày. Người đàn ông đó đến tận lúc muốn cưới chị vẫn còn dây dưa với tình cũ. Ngày hôm ấy, khi chị biết anh ta còn một đứa con khác, chị đã không thể chịu đựng được nữa. Chị từng nghĩ vì lỡ dại mang thai thì giờ phải có trách nhiệm cho con mình một mái ấm đủ đầy. Nhưng nếu lấy một người chồng đã lừa dối chị đến thế thì chỉ có thể là bi kịch, hơn là hạnh phúc.
Chị chỉ còn cha, ông có vợ mới và gia đình mới, chị không muốn mình trở thành nỗi buồn phiền cho ông. Chị chỉ nói mình muốn hủy hôn, hơn là để ông biết mình bị phản bội. Rồi chị im lìm lên thành phố, một mình chuẩn bị sinh con. Lúc đó, mọi tin nhắn cuộc gọi đến chị đều nói rằng chị thật ngu dại. Một cái đám cưới để có chồng cho mình, có cha cho con mình mà còn không chịu? Không ai biết để một người phụ nữ muốn trở thành một bà mẹ đơn thân thì đã có chừng nào tổn thương và thất vọng.
Không ai biết để một người phụ nữ muốn trở thành một bà mẹ đơn thân thì đã có chừng nào tổn thương và thất vọng – Ảnh minh họa: Internet
Chị từng nghĩ sau khi lấy chồng sẽ về quê chồng, bỏ việc đang làm trên thành phố. Nhưng khi phải quay lại làm việc, chị cũng không thể tiếp tục. Chị không thể đứng trông quầy hàng liên tục 8 tiếng một ngày. Chị biết đây là công việc có mức thu nhập tốt nhất chị có thể làm lúc này. Chỉ là, chị không thể làm công việc này khi đã có con. Chị đành tự mình loay hoay tìm một công việc khác dù ít lương hơn.
Thời gian đó, mọi thứ đều mới mẻ với chị, như bắt đầu lại một cuộc sống hoàn toàn mới. Chị có một nơi ở mới, một công việc mới và một lộ trình cuộc đời mới. Trên lộ trình đó không còn có người đàn ông chị từng muốn lấy làm chồng, chỉ có chị và con.
Chị luôn tự nhắc mình, giờ đã là mẹ đơn thân, mà “đơn thân” thì chỉ có một mình. Lắm đêm chị một mình xoa chiếc bụng dần lớn lên, tự nhủ rằng mình không cô đơn. Có khi đi khám thai một mình, vô tình thấy người ta có chồng đi cùng, chị cũng phải tự nhắc bản thân, mình chỉ có một mình. Hay những lúc buồn tới mức muốn khóc một trận thật to, chị cũng phải luôn nói với mình, sẽ chẳng ai ở bên, ngoài chính mình.
Trên lộ trình đó không còn có người đàn ông chị từng muốn lấy làm chồng, chỉ có chị và con – Ảnh minh họa: Internet
Video đang HOT
Chị cứ luôn nhắc mình như thế, không phải để tự tủi hổ, mà là để muốn bản thân biết rằng đã chỉ có một mình thì phải dựa vào chính mình. Đã là mẹ đơn thân, không dựa vào mình thì còn biết tựa vào ai? Nếu mình không tự mạnh mẽ kiên cường thì khi yếu đuối ai sẽ giúp mình? Nếu mình không tự yêu thương lấy mình và con thì còn đợi ai? Khi chỉ còn lại bản thân với một cuộc sống cho con sau này, chị sao có thể dám yếu đuối và nhu nhược?
Đến tận sau này, khi con đã lớn hơn, chị vẫn tự hỏi rốt cuộc điều gì đã giúp chị mạnh mẽ đến thế? Để những tháng năm sau này, cuộc sống của hai mẹ con đã đủ đầy hơn, chị vẫn ngỡ ngàng rằng bản thân đã có thể mạnh mẽ như thế. Có lẽ là vì chị biết mình phải sống vì một sinh linh bé bỏng trong bụng, chị phải có trách nhiệm với hạnh phúc của con. Chị biết mình luôn yếu đuối nhưng đã là mẹ thì làm sao có thể không mạnh mẽ? Khi lựa chọn duy nhất là kiên cường thì yếu đuối để ai xem?
Chị biết mình luôn yếu đuối nhưng đã là mẹ thì làm sao có thể không mạnh mẽ? Khi lựa chọn duy nhất là kiên cường thì yếu đuối để ai xem? – Ảnh minh họa: Internet
Thật ra, phụ nữ làm mẹ rồi có ai lại không can trường đâu? Có chồng thì cũng đã phải lo toan lo nghĩ, không chồng lại càng phải tự mình vững vàng hơn. Bản năng của một người mẹ chính là để bảo vệ con. Khi đã có con, dù cuộc sống có đày đọa đàn bà xuống tận địa ngục, họ vẫn có thể đủ sức đem con đến thiên đường. Điều mọi người mẹ đơn thân muốn là những gì tốt nhất cho con, dù họ phải đánh đổi bằng những gì tồi tệ nhất. Để khi con lớn lên, họ luôn có thể tự hào nói với con rằng, một người mẹ đơn thân luôn có thể là người mẹ xứng đáng để con tự hào và hãnh diện nhất!
Theo phunuvagiadinh.vn
Một lần nữa nắm tay
Khuya, nghĩ đến ngày mai anh đưa mẹ và các em đến thăm nhà, tự dưng nôn nao y ngày xưa, có khác là lần này chị chủ động hơn, tự tin hơn và sẽ giữ anh lại cho mình, vì biết anh xứng đáng.
Làm mẹ đơn thân gần chục năm, con trai đã lớn nên chị có thời gian tham gia các tổ chức phụ nữ, cũng học được ở đó cách thương yêu bản thân. Mỗi ngày chị thấy mình sống có ý nghĩa hơn khi gần gũi, giúp đỡ ai đó và gặp được anh.
Anh cũng dở dang một lần, con gái sống với mẹ, vợ anh đòi chia tay và ôm con đi vì anh nghèo. Theo vợ cũ của anh, thời này mà cái xe máy đi mười năm chưa đổi thì không chấp nhận được. Đàn ông mà cả tháng không đưa được vợ con đi ăn ngoài một lần là người kém cỏi. Anh chịu tiếng kém cỏi dù lương tháng nào cũng đưa hết cho vợ, sáng dậy sớm chịu khó nấu ăn mang đi cho bữa trưa. Trong khi vợ anh lâu lâu lại rước về cái váy đôi giày, những cái váy mấy trăm nghìn mà chỉ mặc một lần với lý do "mặc nữa người ta thấy, quê chết!".
Ảnh minh họa
Ly hôn, anh ra khỏi nhà với hai bàn tay trắng, về nhà ở với mẹ, chăm sóc bà lúc tuổi già, điều mà khi còn trẻ anh chưa làm được vì vợ nói nhà có mấy con dâu, vợ không phải dâu trưởng, cũng không phải dâu út, mắc gì phải chăm ông bà già, lâu lâu ghé thăm được rồi. Hai bà dâu kia ở cạnh nhà, có gì ngon là sang lượm hết, đâu tới lượt vợ.
Chơi chung, thi thoảng đi cùng nhau trong những chuyến thực tế, thăm hỏi bạn bè, chị để ý thấy anh nhiệt tình, ít nói nhưng luôn tay luôn chân. Anh cũng thấy chị là phụ nữ mà xốc vác năng nổ, qua một vài người, anh biết hoàn cảnh chị và lặng lẽ đến bên cạnh, đỡ đần, chăm sóc.
Chị vô tư không biết anh có ý với mình, cũng bởi quá ngán cảnh chồng là trời nên từ khi được tự do, chị chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ thương ai lần nữa. Từ khi một mình, chị chí thú làm ăn và kinh tế lại khá hơn khi có hai mình, hẳn là chị không bị mất thời gian hầu hạ và chịu đựng những đánh bạo hành của con ma men, của hung thần kia. Chị thấy một mình mà thanh thản, con trai được chăm sóc gần gũi hơn, có nhiều điều kiện học hành vui chơi hơn, vậy thì chị cần gì một ai khác.
Ảnh minh họa
Nhưng thấy anh âm thầm ở bên mà không một lời, chị lại thương và chú ý đến anh lúc nào không hay. Thế mà khi chị nói chuyện, anh lại từ chối làm chị chưng hửng, vừa quê vừa giận. Hỏi anh chê chị chỗ nào, anh nói em là người giỏi giang chu toàn và tốt bụng, có khùng mới dám chê em. Chị nói mát, vậy mà có người chê đó. Hẳn họ khùng?
Anh im lặng, chị quyết định không thèm để ý anh nữa, anh đến gần thì chị lảng xa, anh đưa gì chị không nhận. Hôm nào đi đâu ít người mà biết có anh thì chị không đi, anh đã vậy, chị đâu phải loại mặt trơ mà lẽo đẽo theo hoài.
"Nghĩ vậy tội ảnh. Ảnh giờ đang sống ở nhà mẹ, mẹ ảnh già lại có bệnh. Với người năng động tự lập như chị, là ảnh đang với cao rồi, không dám là phải", mọi người bàn luận.
Chị thừ người. Không phải anh không cần chị, mà là không muốn chị cực khổ. Hẳn anh đã biết chuyện chị ngày xưa, hiểu những ngày đó là ác mộng nên không đành lòng để chị nhớ lại cảnh cũ.
Ảnh minh họa
Biết hoàn cảnh anh, chị lại càng thương, chủ động đến thăm nhà, thấy mẹ anh già nhưng còn khỏe mạnh, bà vẫn tự nấu nướng giặt giũ, chỉ là buổi tối cần có người trong nhà. Những ngày về chơi, chị nghe tin em trai anh làm ăn gặp khó khăn phải bán nhà, có khi dọn về nhà mẹ. Chị gặp anh quyết luôn: "Nhà má nhỏ thế, gia đình em trai bốn người ở đã chật, thêm anh nữa xoay sao nổi, không ấy anh qua nhà tui, mình góp gạo thổi cơm chung, nhà tui một má một con, anh nói chuyện với con trai tui đi, nó ừ là được".
Lần thứ hai anh lại lắc đầu, nói anh là đàn ông, về ở nhà vợ sao được. Rằng chị dư khả năng gặp được ai đó xứng đáng hơn, còn anh tay trắng nên không dám làm khổ chị.
Chị nói chuyện với con trai. Con nói mừng cho mẹ từ nay bớt cô độc, nhìn mẹ một mình bươn chải và ngày một già đi, con trai cũng lo, nhưng không dám nói mẹ bước thêm bước nữa. Có con trai làm hậu phương, chị vững tâm hơn tìm đến anh lần thứ ba, tự hỏi mình có phải "ham" trai đến mức ba lần tìm đến người ta không? Rồi người ta có coi thường không, coi chị là người đàn bà vì thiếu thốn nên bất chấp?
"Tôi hiểu lòng em, tôi cũng nói chuyện với má và các anh em trong nhà, ai cũng thương quý em hết. Nếu em cho phép, ngay ngày mai tôi sẽ đưa má tới thăm nhà, nói chuyện với ba mẹ em. Nhưng trước hết, em phải giữ giùm tôi tờ giấy này".
Ảnh minh họa
Chị mở tờ giấy học trò, là cam kết anh đến với chị với hai bàn tay trắng, mọi thứ trong nhà lúc trước và sau này đều là của chị, anh sẽ vun đắp nhưng không đòi hỏi hay chia chác gì.
Khuya, chị xem đi xem lại tờ giấy có chữ ký của anh và sáu chữ ký làm chứng, nghĩ đến ngày mai anh đưa mẹ và các em đến thăm nhà, tự dưng nôn nao y ngày xưa, có khác là lần này chị chủ động hơn, tự tin hơn và sẽ giữ anh lại cho mình, vì biết anh xứng đáng.
Nguyễn Thu Vân
Theo phunuonline.com.vn
Biết tình cũ có vợ đẹp con xinh mà tôi không thể dứt khỏi anh Chúng tôi gặp nhau uống nước càng nhiều hơn, lao vào nhau như những con thiêu thân. Ảnh minh họa Tôi 33 tuổi, làm mẹ đơn thân, đã có một mối tình đầu kéo dài 4 năm. Anh chia tay tôi và cưới người con gái khác làm vợ, thời gian đấy tôi suy sụp muốn chết. Được sự động viên, an ủi...