Làm mẹ đơn thân: Hãy cho phép mình được khóc!
Nước mắt có thể làm cho mắt bạn sưng lên, nhưng nước mắt tuôn cũng sẽ cuốn theo những phiền muộn, đớn đau và thương tổn mà một người mẹ đơn thân phải nếm trải.
Từ ngày biết mình mang thai, đến khi cha đứa bé chối bỏ và cả khi vượt cạn tôi đều cố gắng kiên cường.Tôi vẫn đi làm, vẫn cố gắng kiếm tiền để có thể tự xoay xở mọi điều mà không hề dám than khóc, kêu ca. Tôi hiểu rằng, than vãn chẳng thể giúp mọi thứ dễ dàng hơn. Thậm chí, nó còn là cái cớ để người khác mỉa mai, nhìn mình bằng ánh mắt khinh khi kèm thêm câu bỡn cợt “đồ không chồng mà chửa”.
Nuôi con trong nước mắt, luôn tự ti vì sợ người đời soi mói không phải là hình ảnh một người mẹ mà tôi muốn trở thành – Ảnh minh họa: Internet
Tôi viết nhưng dòng này khi cô con gái hơn 1 tháng tuổi vừa thiếp đi vì đã quá mệt mỏi do quấy khóc. Con tôi khóc dạ đề nên quấy và chậm tăng cân so với các bé cùng độ tuổi. Xót con, thương con kèm thêm hàng tháng trời mất ngủ, căng thẳng vì trách nhiệm của một người mẹ khiến đầu tôi như muốn nổ tung.
Nuôi con trong nước mắt, luôn tự ti vì sợ người đời soi mói không phải là hình ảnh một người mẹ mà tôi muốn trở thành. Tôi muốn mẹ con mình luôn vui vẻ, hạnh phúc bên nhau, muốn con hiểu rằng dẫu cuộc sống có khó khăn đến mấy, chỉ cần mẹ con tôi nương tựa vào nhau thì điều gì cũng có cách giải quyết của nó.
Một mình nuôi con mà không hề nhận được bất cứ sự hỗ trợ nào của cha đứa bé, bấy nhiêu đã quá đủ mạnh mẽ rồi. Hôm nay, tôi không muốn gồng mình thêm nữa, càng không muốn che giấu những mệt mỏi trong lòng mình. Bởi lẽ, càng ra sức giấu diếm tôi thấy mình càng yếu mềm, rệu rã.
Nước mắt tuôn cũng sẽ cuốn theo những phiền muộn, đớn đau và thương tổn mà một người mẹ đơn thân đã nếm trải – Ảnh minh họa: Internet
Video đang HOT
Làm mẹ đơn thân chưa bao giờ là điều dễ dàng, nó càng khó khăn hơn khi ta phải che giấu mọi chuyện với gia đình, người thân của mình. Thế nên, những khi quá tuyệt vọng tôi cũng đành tự an ủi, động viên bản thân “cố lên, chỉ cần lo cho con thật tốt là được”.
Vậy nhưng hôm nay, tôi không thể gắng gượng được nữa rồi. Tôi đã cho phép mình gỡ bỏ chiếc mặt nạ vui cười, ngoan cường xuống để được khóc. Tôi cho phép mình được khóc, khóc thật to, thật đã để giải phóng những cảm xúc tiêu cực trong tâm trí.
Nước mắt có thể làm cho mắt bạn sưng lên, nhưng nước mắt tuôn cũng sẽ cuốn theo những phiền muộn, đớn đau và thương tổn mà một người mẹ đơn thân đã nếm trải.
Hãy nuôi dạy con khoa học để sau này bé lớn lên có đủ khả năng sống độc lập, tự chủ và luôn tự hào về người mẹ độc thân của mình – Ảnh minh họa: Internet
Trút hết lòng mình là cách tốt nhất để ta ủi an tâm hồn mình. Mẹ đơn thân nếu gặp bất cứ khó khăn nào, nếu không thể chia sẻ với người thân hãy tìm đến bạn bè, thậm chí là một người xa lạ để chia sẻ. Rồi bạn sẽ thấy, rất nhiều người mẹ cũng đang trải qua những khó khăn y như bạn vậy.
Những người đồng cảnh ngộ sẽ có sự đồng cảm, sẽ vực nhau dậy để cùng chiến đấu, để chăm lo cho con cái chu toàn. Bởi lẽ, làm mẹ đơn thân là một sự lựa chọn, là bạn đã chủ động chào đón đứa trẻ này chào đời. Hãy có trách nhiệm với quyết định ấy đến cùng.
Vậy nên, bạn không cần phải cấm mình khóc, cấm mình yếu mềm. Hãy cứ là một người mẹ dịu dàng với con, nuôi dạy con khoa học để sau này bé lớn lên có đủ khả năng sống độc lập, tự chủ và luôn tự hào về người mẹ độc thân của mình.
Theo phunuvagiadinh.vn
Tâm sự của mẹ đơn thân: Từng có lúc tôi tuyệt vọng mà muốn bỏ con...
Tối hôm đó, tôi nằm bên con đếm đi đếm lại số tiền ít ỏi đang có. Con tôi vẫn còn thức, thằng bé lay tôi hỏi:
"Bà ngoại nói với con sau này sẽ có ba. Nhưng mà nếu có ba thì sẽ không được ở với mẹ. Thế thì con cũng không cần có ba, con ở với mẹ hoài được không?".
Tôi là một bà mẹ đơn thân ngoài ý muốn. Đứa con tôi muốn sinh ra không được cha nó công nhận. Tôi chọn sai một người đàn ông, cũng là chọn sai cho con một người cha. Đều là tôi sai, vì thế tôi không có quyền tước đi cuộc sống của con. Dù rằng, có con vào lúc đó là tôi tự tìm đường khó cho chính mình.
Thời gian đầu mang thai, tôi không có nhiều thời gian cho chính mình. Suy nghĩ phải có tiền nuôi con khiến tôi áp lực từng ngày. Tôi muốn cho con một cuộc sống tốt, tôi không thể không cố gắng. Đến tận khi con chào đời, tôi vẫn bị ám ảnh suy nghĩ, nếu một ngày tôi không đủ sức nuôi con thì tôi phải làm sao? Mỗi bà mẹ đều có những lo lắng riêng, mẹ đơn thân lại càng nhiều âu lo hơn.
Mỗi bà mẹ đều có những lo lắng riêng, mẹ đơn thân lại càng nhiều âu lo hơn - Ảnh minh họa: Internet
Khi con tôi lên 7, cuộc sống của mẹ con tôi cũng đã ổn định. Tôi có một công việc có thể lo cho cuộc sống của hai mẹ con không thiếu thốn. Nhưng khi con tôi nhập viện vì bệnh nặng, tôi thật sự đã không đủ tiền bạc để lo cho con, dù đã phải mượn nợ không ít. Trong thời gian đó, người đàn ông kia đột nhiên tìm đến và muốn nhận lại con. Hóa ra, chẳng phải anh ta thương con tôi, mà là vì cưới vợ lâu năm lại không sinh được con. Anh ta tìm đến mẹ con tôi như chỉ để tìm một phần cốt nhục về bù lấp vào cái gia đình đang thiếu thốn của mình.
Cha mẹ tôi lúc ấy đã phải cầm cố nhà để có tiền cho cháu ngoại chạy chữa. Con tôi phải phẫu thuật, nếu thành công thì con sẽ khỏe lại, nhưng nếu thất bại thì sẽ phải điều trị rất lâu, tỉ lệ thành công lại không cao. Mẹ tôi đành nói, hay là để con tôi cho gia đình bên kia nuôi, ít ra người ta còn có tiền để chăm lo cho con. Tôi tuyệt vọng thật sự, nỗi tuyệt vọng của một bà mẹ đơn thân với suy nghĩ chẳng lẽ phải để mất con?
Tôi tuyệt vọng thật sự, nỗi tuyệt vọng của một bà mẹ đơn thân với suy nghĩ chẳng lẽ phải để mất con? - Ảnh minh họa: Internet
Tối hôm đó, tôi nằm bên con đếm đi đếm lại số tiền ít ỏi đang có. Con tôi vẫn còn thức, thằng bé lay tôi hỏi: "Bà ngoại nói với con sau này sẽ có ba. Nhưng mà nếu có ba thì sẽ không được ở với mẹ. Thế thì con cũng không cần có ba, con ở với mẹ hoài được không?".
Tôi nghe con nói mà mắt cứ mờ đi trong nước mắt. Tôi là người đã tạo ra sinh linh bé bỏng này, chính tôi là người mẹ đã chọn giữ lại con. Vì điều gì mà tôi đã cố gắng đến giờ phút này, vì điều gì mà tôi nỗ lực không ngừng để sống tốt hơn suốt 7 năm qua? Đều là vì con, đều là vì tài sản quý giá nhất đời này, thế thì sao tôi lại nghĩ mình có thể sống khi thiếu đi con?
May mắn thay, cuộc phẫu thuật của con tôi đã thành công, con tôi khỏe lại 1 năm sau đó. Rất lâu sau này khi nhìn con lớn lên, thấy con khỏe mạnh, thông minh, hiếu thảo, tôi vẫn giật mình khi nghĩ sẽ thế nào nếu ngày ấy vào giây phút tuyệt vọng đó tôi quyết định bỏ con đi? Thật may vì con đã khỏe lại và thật may vì tôi đã đủ can đảm để giữ lấy con. Vì nếu ngày đó tôi yếu đuối và nhu nhược thì có lẽ suốt cuộc đời này tôi sẽ không thể sống yên ổn.
Đều là vì con, đều là vì tài sản quý giá nhất đời này, thế thì sao tôi lại nghĩ mình có thể sống khi thiếu đi con? - Ảnh minh họa: Internet
Tôi chỉ muốn nhắn gửi đến các bà mẹ đơn thân, đừng bao giờ từ bỏ con mình, dù rằng đã có lúc bản thân tuyệt vọng thế nào. Chúng ta là những bà mẹ chỉ có con là sức mạnh lớn lao nhất. Chúng ta là những người phụ nữ đã chọn con, đã tạo ra con, chúng ta không được yếu ớt. Vì con cần chúng ta, vì chúng ta có thể kiên cường hơn rất nhiều để bảo vệ con. Và vì thượng đế sẽ không tuyệt đường những bà mẹ can trường và bản lĩnh...
Ngọc Thi
Theo phunuvagiadinh.vn
Đâu là cách khiến mọi người phải ngước nhìn vì độ tự tin đỉnh cao của bạn? Bạn có biết, chỉ cần tự tin là bạn đã thành công được 50%? Nếu muốn trở thành một người tự tin, luôn được người khác chú ý, ngưỡng mộ, đây chính là bí quyết dành cho bạn! Tự tin là một điều vô cùng cần thiết trong cuộc sống cũng như trong công việc. Tự tin không những giúp bạn trở nên...