Lắm lúc chỉ muốn lấy chồng rồi ở nhà kinh doanh nhỏ
Chưa bao giờ nó dám nghĩ đến việc lấy chồng. Bởi nhìn gia đình, họ hàng nó, những người nó quen biết có ai lấy chồng rồi mà được sống tốt đẹp như lúc độc thân đâu.
Cãi nhau vì bộn bề cuộc sống thì đã đành, đằng này là bị ngược đãi, đánh đập, rồi có nhà còn ngoại tình, con dơi đủ kiểu. Vì thế mà nó sợ cuộc sống gia đình lắm, nó sợ rồi 1 ngày nó sẽ gặp phải 1 tên khốn nạn như ai đó ngoài kia đã gặp. Và nó cũng sợ cả việc nó cũng sẽ thay đổi một cách xấu xa nếu cuộc sống gia đình chẳng được như nó muốn.
Ấy thế mà sau 2 năm lăn lộn làm công ăn lương, bon chen ngoài thành phố nó lại đang thay đổi suy nghĩ.
Nó không phải chỉ sống cuộc sống của mình nó mà cho cả thằng em kém phát triển trí tuệ ở quê. Nó biết mẹ nó rất buồn vì thằng em nó có học hành sao cũng chẳng thuộc nổi bảng chứ cái, có viết cả trăm lần vẫn sai chính tả chữ “khuya”. Nên nó mới lao đầu vào học và bon chen kiếm việc ở thành phố.
Một đứa con gái 23 tuổi đầu mà cao chưa tới 1m50, cân nặng thì thôi… con số có lẽ cũng chỉ bằng sự tráo đổi vị trí của số tuổi hiện tại.
Ấy thế mà nó vẫn ngày ngày nó vẫn chống đỡ với cuộc sống, kiếm tiền và làm mọi thứ gần như một mình.
Video đang HOT
Giờ thì nó mệt rồi, nó muốn bỏ tất cả về kinh doanh một thứ gì đó nho nhỏ. Nhưng lại chẳng thể bỏ đi vì mẹ nó ở nhà sẽ bị mấy bà hàng xóm xấu xa, lắm lời nói ra nói vào như nói một bác dâu nhà nó.
” Đấy. Cho con gái ăn học bao nhiêu năm, tốn bao nhiêu tiền của. Cầm cái bằng về để mở cửa hàng tạp hóa. Thế thì cho nó học lắm làm cái gì. Biết chữ, biết tính toán là đc rồi. Học lắm rồi cũng vác hết về nhà chồng chứ được cái tích sự gì đâu.”
Yêu đương cũng đã vài lần nhưng vì nó nói tới 27 tuổi mà chưa tự lực tài chính được thì chưa lấy chồng nên khi mấy chàng hiểu rằng nó nghiêm túc với câu nói đó cũng là lúc kết thúc cuộc tình.
Ấy thế mà giờ cái đứa lúc nào cũng giương cao khẩu hiệu kiếm tiền trước lấy chồng sau lại đang muốn bỏ mọi thứ kiếm thằng chồng và ở nhà kinh doanh mấy thứ nho nhỏ đây
Nghĩ mà buồn cười và cũng buồn khóc.
Theo Him
Lấy được chồng tốt chưa chắc đã sướng...
Nhiều khi bản thân chị cũng cảm thấy mệt mỏi với cảnh canh cánh nỗi lo mất chồng như thế này lắm.
Ngày chị lên xe hoa cùng anh ai cũng khen chị tốt số. Nào là lấy được anh như"chuột sa hũ gạo", vì gia đình anh khá giả, công việc anh ổn định với mức lương cao ngất ngưởng khiến nhiều người phải chặc lưỡi thèm thuồng. Nào là độ điển trai, lịch lãm của anh cứ phải xứng tầm với diễn viên Hàn Quốc. Rồi độ hào phóng, ga lăng, ăn nói có duyên thì đúng là không chê vào đâu được. Người ta khen anh đủ thứ, chị nghe cũng đủ mát lòng mát dạ, chị phổng mũi lên vì sung sướng.
Chị "bồ kết" anh ngay từ lần gặp đầu tiên, "bật đèn xanh" ngay từ lúc anh có ý định tán tỉnh, rồi "chết đứ đừ" khi anh ngỏ lời yêu. Hạnh phúc ngập tràn khi anh nói câu "Làm vợ anh nhé!". Anh không đến mức hoàn hảo như người ta ca tụng nhưng anh cũng là mẫu đàn ông lí tưởng khiến nhiều phụ nữ đứng ngồi không yên.
Quả thật nếu tính toán về mọi mặt thì chị có phần kém cạnh hơn anh. Chị chỉ là một giáo viên bình thường với mức lương "ba cọc ba đồng". Ngoại hình chị cũng chỉ mức ưa nhìn chứ không phải dạng "chân dài" gì cho cam. Nhiều khi chị thắc mắc hỏi anh: "Vì sao anh lại yêu em trong khi em thua kém anh về mọi mặt?". Anh cười hiền bảo: "Vì anh yêu em, yêu tính cách và con người của em". Chị tin tưởng những lời anh nói bởi chị cũng được đánh giá là ngoan ngoãn, hiền lành, sống biết trước biết sau.
Có một người chồng tốt, chị hạnh phúc lắm. Nhưng lòng chị luôn canh cánh một nỗi lo mất chồng. Chị sợ một ngày nào đó anh rơi vào tay người đàn bà khác, bởi quanh anh luôn có những cô nàng xinh đẹp, trẻ trung tình nguyện "trồng cây si".
Mỗi lúc đăng hình ảnh của hai vợ chồng lên facebook, chị vui mừng khi nhận được những lời bình luận khen chồng chị ngày càng đẹp ra. Rồi chị lại giật mình thon thót mỗi khi có ai đó đùa: "Chồng trẻ mà đẹp thế kia phải giữ cho cẩn thận không là mất như chơi đó". Biết chỉ là những lời nói đùa không ác ý từ những người bạn nhưng chị không khỏi làm chị lo lắng.
Rồi chị có thai, vợ chồng chị sung sướng vô vàn nhưng những cơn nghén đầu thai kì khiến chị gầy rộc, tiều tụy đi nhiều so với trước kia. Dù chồng chị yêu thương và chiều chuộng, luôn dành sự quan tâm đặc biệt cho vợ nhưng chị vẫn sợ mình xấu đi, sợ chuyện chăn gối vợ chồng bị gián đoạn sẽ khiến anh đi tìm một không gian mới để giải khuây.
Chị đọc báo thấy việc chồng ngoại tình khi vợ mang thai nhiều nhan nhản. Đã vậy mấy người bạn của chồng thi thoảng chọc quê chị: "Dạo này bầu bí không làm ăn được gì, coi chừng chồng cặp bồ à nghe". Nhiều khi chị cố vờ như không mệt để chiều chồng "chuyện ấy", để dập tắt ý nghĩ đi "ăn chả" của chồng ngay từ khi còn trong "trứng nước".
Chị lo sợ mỗi khi chồng chị mua một món đồ mới, mỗi khi thấy anh ăn diện khác thường để đi ăn tiệc, mỗi lần chồng vuốt keo tóc hay xịt một tí nước hoa vào người là chị lại đứng ngồi không yên. Trong đầu chị luôn xuất hiện ý nghĩ chồng chị đi gặp gỡ, tán tỉnh một cô gái nào đó nên mới phải ăn bận đẹp đẽ thơm tho như vậy.
Chị không tài nào chợp mắt mỗi đêm chồng về muộn. Cứ phải nhìn thấy sự hiện diện của chồng trong ngôi nhà của mình chị mới yên tâm chìm vào giấc ngủ. Có những lúc điện thoại chồng hết pin hoặc anh đang bận không tiện nghe máy thì chị lại nghĩ ngay tới trường hợp xấu nhất là chồng đang "hú hí" với nhân tình.
Rồi chị bắt đầu để ý đến thái độ của anh, hỏi han anh đi đâu, làm gì, thường xuyên kiểm tra điện thoại, facebook, gmail của chồng để xem chồng có ngoại tình hay không. Sự xét nét quá mức của chị cũng khiến anh khó chịu. Anh cố giải thích: "Nếu anh muốn ngoại tình thì em có giữ cũng không giữ nổi. Vì thế em cứ yên tâm, đừng lo lắng quá mà ảnh hưởng đến con". Nghe chồng nói thế chị cũng nhẹ lòng nhưng rồi chị vẫn không thể nào yên tâm được với ông chồng vừa đẹp trai lại ga lăng mỗi khi anh đi ra ngoài mà không có chị.
Nhiều khi bản thân chị cũng cảm thấy mệt mỏi với cảnh canh cánh nỗi lo mất chồng như thế này lắm. Lúc nào chị cũng phải nghĩ tới việc nấu những món ăn thật ngon, tạo không khí gia đình thật thoải mái để kéo chân chồng về nhà... Lắm lúc chị ích kỉ ước rằng giá như chồng chị bớt đẹp trai, bớt thành đạt, bớt ga lăng, bớt hào phóng đi một tí hoặc là người bình thường như bao người khác để chị được yên giấc mỗi khi đêm về. Bởi có chồng như thế không lo sao được khi xã hội ngoài kia đang vô vàn những cạm bẫy bon chen. "Lấy được chồng tốt như chồng mình chưa chắc đã sướng"- lòng chị lại ngậm ngùi.
Theo Tintuc
Vợ tôi là một phụ nữ không bình thường Tôi đang rất bối rối với hai đời vợ khi mới hơn 30 tuổi, nếu tôi li dị cô ấy thì không biết sau này có ai dám lấy tôi nữa không? Tôi là kẻ li dị vợ đang nuôi một đứa con trai còn cô ấy là người bị chồng li dị, chúng tôi đến với nhau nhờ người họ hàng mai...