Làm lại cuộc đời, tìm thấy hạnh phúc trên chính mảnh đất Trại Giam
Mảnh đất Tây Nguyên vẫn còn nhiều hố bom chưa được san lấp, có nhiều buôn làng nước ngọt vẫn chưa về tới … Khô cằn là vậy, thế nhưng, chính tại nơi đây, tình người, lòng nhiệt tâm của cán bộ đã bao dung, làm điểm tựa giúp phạm nhân Nguyễn Thị Văn làm lại cuộc đời, tìm thấy hạnh phúc trên chính mảnh đất Trại Giam.
Nơi học bài học làm người
Sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo tại tỉnh Quảng Nam, ngay từ nhỏ Nguyễn Thị Văn đã thiếu sự quan tâm, chăm sóc của bố mẹ nên sớm bước chân vào đời. 17 t.uổi Văn đã có con với người đàn ông làm nghề lái xe. Trong lúc không đồng xu dính túi, lại không nghề nghiệp, quẫn trí, Văn đã trộm cắp tài sản của người khác. Kết quả, Văn bị TAND thị xã Tam Kỳ xử phạt 2 năm 6 tháng tù. Do đang nuôi con nhỏ nên Văn được tạm hoãn thi hành án nhưng do không nhận thức được vấn đề, Văn chuyển vào Tây Nguyên hành nghề, rồi bị TAND TP.Buôn Ma Thuột xử phạt 18 tháng tù giam. Vì quá xấu hổ, gia đình chồng đã đuổi Văn ra khỏi nhà và cắt đứt mọi quan hệ từ đây.
Lòng nhiệt tâm của cán bộ đã bao dung, làm điểm tựa giúp biết bao số phận tìm thấy nữa cuộc đời tươi đẹp còn lại.
Trong thời gian chờ cải tạo, buồn cho số phận, không ai bên cạnh trong lúc bóng đen ập đến cuộc đời mình, chính vì vậy khi một người con trai khác tỏ tình, ra vẻ quan tâm, Văn đã chấp nhận. Cứ ngỡ, người con trai này sẽ chăm lo cho Văn, giúp Văn vượt qua những ngày cải tạo vất vả sắp tới nhưng nào ngờ, anh ta chỉ lợi dụng Văn, khi biết Văn mang thai anh ta bỏ đi mất dạng. Sụp đổ hoàn toàn, Văn viết đơn xin vào trại giam Đăk Trung (thuộc Tổng cục thi hành án hình sự và hỗ trợ tư pháp, Bộ Công an) trả án ngay trong thời gian được hưởng ưu tiên như một cách Văn k.ết l.iễu cuộc đời.
“Cứ ngỡ vào trại cải tạo thì cuộc đời của em kết thúc tại đây. Nhưng không ngờ, tại trại giam Đăk Trung này, em đã tìm lại cuộc đời”, Văn hồi tưởng lại.
Mẹ con Văn trong trại giam.
Video đang HOT
Ngay từ những ngày đầu Văn thụ án, Đại tá Phạm Hồng Việt, Phó giám thị phụ trách trại giam Đăk Trung cùng các cán bộ quản giáo luôn chủ động bố trí chỗ ăn nghỉ, miễn lao động cải tạo cho Văn và bố trí thêm một nữ phạm nhân khác chăm sóc cho hai mẹ con Văn. Tại trại giam này, ngày ngày được cán bộ, những người cùng cảnh ngộ an ủi, động viên, chia sẻ triết lý sống; rồi dành cho Văn nhiều tình cảm, mở rộng vòng tay chào đón Văn đong đầy yêu thương – như mạch nước ngầm êm ả tưới mát con người đang chịu nhiều khổ sở, Văn đã mở rộng lòng mình hơn; từ bỏ hẳn ý định phá thai.
Tìm thấy nửa cuộc đời tươi đẹp còn lại
Hằng ngày được cán bộ giảng giải cho biết, thai nhi là thiên thần, rất đáng yêu, cha mẹ không có quyền bỏ con; rồi được học các bài học yêu thương, thai giáo, cảm nhận sự thiêng liêng của tình mẫu tử, Văn đã yêu con mình hơn bất cứ điều gì. Văn không còn bỏ cơm, sống bất cần đời hay bi quan nữa mà làm điều gì cũng nghĩ đến bào thai trong bụng và sẵn sàng hy sinh tất cả như bao người mẹ khác để bảo vệ con mình. Những điều này, Văn chưa bao giờ được học, chưa được ai chia sẻ ở trường đời – dù trước đây đã có hai mặt con. Đấy cũng chính là động lực, là niềm tin tiếp thêm sức mạnh cho Văn sống một cách thực thụ, vui vẻ, yên tâm trả án.
Đến ngày Văn sinh, cán bộ, anh chị em đang trả án cùng Văn tất tả lo cho Văn, tất cả cùng nỗi lo chung. Rồi khi đón con Văn chào đời, mọi người vỡ òa trong niềm hạnh phúc. “Đấy chính là tình thân, là gia đình, em cảm nhận rất rõ. Khi em sinh xong, các chị cùng cảnh ngộ cứ xuống bệnh xá là qua ngồi với hai mẹ con một lúc dù thời gian đi khám bệnh chỉ có hạn. Ai cũng muốn bế bé chỉ vài phút. Các chị cán bộ cũng vậy. Có hôm hết giờ làm, lại qua chơi với hai mẹ con nên nhiều lúc nghĩ mình là phạm nhân thật nhưng chả khác gì ở nhà, thấy lòng mình ấm lại sau bao cơ cực” Văn chia sẻ. Sau vài tháng trả án, cải tạo tại trại giam, Văn giờ đã thay đổi, chững chạc hơn, đã có lý tưởng sống, có hoạch định cho những ngày sắp tới chứ cuộc đời không còn mù mịch như trước đây nữa.
Những tháng ngày đau khổ của Văn đã lùi vào dĩ vãng, nhường chỗ cho hạnh phúc căng tràn
Văn cho biết: “Em ráng cải tạo tốt để sớm về với mẹ. Em sẽ sống như lời hướng dẫn của cán bộ để trở thành người có ích. Nữa cuộc đời còn lại, em phải sống lương thiện. Em sẽ không lập lại lỗi lầm, không đi theo vết xe cũ vì bây giờ em biết, em cần sống tốt để phúc cho con”.
Việc làm từ trái tim sẽ đến với trái tim. Khi cán bộ trại giam nhiệt tâm, dành tình cảm, yêu thương Văn hết lòng; kết quả Văn đã không phụ tấm lòng cán bộ. Sự thay đổi, hướng thiện và sống có lý tưởng của Văn đã minh chứng cho triết lý: “Mất nhân cách chỉ mất phân nữa cuộc đời” – và vấn đề quan trọng là, chúng ta cần mở rộng vòng tay để con người lầm lỗi tìm thấy nữa cuộc đời tươi đẹp còn lại …!
Thanh Trúc.
Theo NTD
Những cái Tết trong trại giam của 3 người trong một gia đình bị bắt oan sai
2 năm bị giam oan sai và cũng là 2 năm đón cái Tết trong trại giam của 3 người trong cùng một gia đình, với những người này, đó là khoảnh khắc đau buồn nhất mà họ không bao giờ quên được.
Những ngày giáp Tết năm Ất Mùi 2015, PV đã tìm về nhà ông Phạm Văn Lé (SN 1963) sau khi ông được chứng minh bị bắt oan sai và trở về từ trại tạm giam của Công an tỉnh Sóc Trăng.
Gặp chúng tôi, ông Phạm Văn Lé bùi ngùi: "Tính ra, tôi cùng vợ và em trai đón 2 cái Tết ở trong trại tạm giam Công an Sóc Trăng. Với tôi, những ngày đó thật khó quên".
Tết này cả nhà đoàn viên.
Theo lời kể của ông: "Cái Tết đầu tiên trong trại tạm giam, tôi không thấy buồn, không thấy nhớ, cũng không khóc vì lúc đó, thần kinh tôi như có vấn đề. Tôi không nhớ, không biết gì cả. Có thể là do trước đó tôi bị đ.ánh đ.ập, ép cung nên đã ảnh hưởng tới trí nhớ. Còn Tết sau, tôi thấy nhớ nhà, khóc nhiều lắm, khóc suốt".
Rồi ông Lé kể tiếp: "Ở trong trại giam, đồ ăn trong những ngày Tết rất phong phú và nhiều nhưng tôi không ăn nổi vì nhớ nhà quá. Bình thường, chiều 30 tết, cả nhà xúm xít bên nhau ăn bữa cơm tất niên đón ông bà, tối 30 Tết thì đi chơi, đi xem b.ắn pháo bông rồi về nhà đón giao thừa. Các ngày khác thì đi chơi, đi chúc Tết mọi người. Còn những ngày trong trại giam thì tôi phải ngồi trong buồng giam, không được ra ngoài, không được gặp ai, buồn quá. Suốt mấy ngày Tết, nước mắt cứ chảy dài. Đã 2 cái Tết chúng tôi không được đốt một cây nhang nào cho ông bà, tổ tiên.".
Những ngày Tết ở trại giam, những người bị giam phải ở trong phòng giam, mỗi phòng có 3 người, không được ra ngoài. Để đón Tết, ngoài phần ăn do trại cung cấp, những người bị giam còn tổ chức chương trình văn nghệ "cây nhà lá vườn". Họ hát cho nhau nghe, hát cho quên đi nỗi buồn trong lòng. Khi có người hát xong, tất cả cùng vỗ tay khuyến khích. Nếu không ở cùng phòng nhau thì nhiều người chỉ nghe tiếng hát chứ không thấy mặt người hát nhưng không khí rất hào hứng. Họ hát cho quên đi nỗi buồn xa nhà, xa người thân thích.
Bà Thạch Thị Xem (vợ ông Lé) cũng là người bị bắt giam oan cho biết: "2 cái Tết trong trại giam đối với tôi buồn không thể nào tả nổi. Những ngày đó, nhớ con, nhớ mẹ quá, tôi khóc suốt đêm. Dù được cho ăn khá tươm tất, đầy đủ nhưng tôi không thể nào ăn được. Vợ chồng tôi có 2 đứa con, đứa con gái lớn đi làm công nhân ở TPHCM, đứa con trai còn nhỏ phải ở nhà một mình trong những ngày thường đã thấy tội nghiệp, những ngày Tết càng thấy xót xa hơn. Nằm trên bệ xi-măng lạnh lưng không buồn, chỉ buồn khi nghĩ về con cô đơn trong ngày Tết. Bây giờ nhớ lại, khủng khiếp quá. Những ngày Tết là ngày gia đình đoàn tụ, còn vợ chồng tôi, những ngày Tết đều cùng ở trong trại giam, không được gặp nhau, thấy tủi thân vô cùng. Vợ chồng, anh em cùng ở trong một khu vực nhưng cũng không được gặp nhau".
Nhớ lại những giây phút con cái xa nhà trong những ngày Tết ấy, cụ bà Đào Thị Quới (mẹ ruột ông Lé, ông Lến) không khỏi bùi ngùi: "Ngày Tết, gia đình người ta sum họp, còn gia đình tôi, 2 con trai và 1 con dâu ngồi trong trại giam, buồn lắm. Nhà thằng Lé có 2 đứa con nhưng cha mẹ bị bắt giam nên 2 đứa con nó cũng không có tâm trạng nào mà nghĩ tới Tết. Còn tôi ở với thằng Lến, vốn nó đã bị bệnh về thần kinh, khi bị bắt, tôi thương nó lắm. Một mình trong căn nhà trống trước hở sau suốt một thời gian dài, tôi tưởng chừng như mình không thể nào chịu nổi. Nhưng Tết năm nay vui rồi vì con cái đã được minh oan, về ăn Tết với gia đình cùng bà con hàng xóm".
Vợ chồng ông Lé đốt nhang cho ông bà sau 2 năm bị bắt oan.
Với vợ chồng ông Lé, Tết này có lẽ là một trong những cái Tết đáng nhớ nhất khi họ đã được trả tự do sau 2 năm bị bắt giam oan. Ông Lé phấn khởi ra mặt và cho biết: "Nhờ hồng phúc của ông bà, tổ tiên mà chúng tôi mới được minh oan, mới được trở về nhà sau 2 năm bị bắt giam oan sai. Tết này, vợ chồng tôi sẽ dành thời gian đi thăm bà con trong xóm, thăm những người đã hiểu, cảm thông, chia sẻ và giúp chúng tôi trong thời gian vừa qua. Vợ chồng tôi và chú Lến như được sinh ra lần thứ hai.".
Anh Huỳnh Văn Nam- Bí thư chi bộ, Trưởng ban Nhân dân khóm Biển Dưới cho biết: "Ngày vợ chồng ông Lé và Lến bị bắt, bà con chúng tôi biết họ bị oan nên không quản ngại khó khăn, cùng nhau đi kêu oan cho họ. Hai cái Tết không có họ ở nhà, cả xóm cũng thấy Tết vắng đi một phần. Còn năm nay, họ về rồi, bà con chúng tôi lại vui như dạo trước"
Như báo Dân trí đã thông tin, ngày 16/12/2014, Cơ quan CSĐT công an tỉnh Sóc Trăng đã ký quyết định đình chỉ điều tra bị can đối với 3 người trong một gia đình là ông Phạm Văn Lé (SN 1963), bà Thạch Thị Xem (SN 1965, vợ ông Lé) và Phạm Văn Lến (SN 1975, em ruột ông Lé). Nội dung quyết định nêu rõ: Ông Phạm Văn Lé "Không có hành vi g.iết anh Lâm Tài Mấu", còn bà Thạch Thị Xem và ông Phạm Văn Lến "Không thực hiện hành vi không tố giác tội phạm". Trước đó, vào tháng 8/2014, ông Lé, bà Xem và ông Lến được được Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Sóc Trăng và Viện KSND tỉnh Sóc Trăng phê chuẩn các quyết định "Tạm đình chỉ điều tra vụ án", "Quyết định thay thế biện pháp ngăn chặn", "Quyết định tạm đình chỉ điều tra vụ án hình sự", "Quyết định hủy bỏ biện pháp tạm giam" sau khi họ bị bắt giam vừa tròn 2 năm. Theo hồ sơ, ngày 3/8/2012, tại khóm Biển Dưới, phường Vĩnh Phước, TX Vĩnh Châu xảy ra một vụ á.n m.ạng khiến nạn nhân Lâm Tài Mấu t.ử v.ong. Qua điều tra, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Sóc Trăng đã bắt giam và truy tố Phạm Văn Lé về tội "Giết người", còn bà Thạch Thị Xem và Phạm Văn Lến bị truy tố tội "Không tố giác tội phạm". Qua 2 phiên tòa xét xử ngày 17/2/2014 và ngày 1/7/2014, sau khi nghiên cứu hồ sơ vụ án và theo đề nghị của các luật sư bào chữa cho các bị can, TAND tỉnh Sóc Trăng đã tuyên hoãn phiên tòa, trả hồ sơ cho CQĐT vì chưa đủ cơ sở kết tội các bị cáo. Đến đầu tháng 8/2014, các bị cáo được Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Sóc Trăng và Viện KSND tỉnh này phê chuẩn các quyết định "Tạm đình chỉ điều tra vụ án", "Quyết định thay thế biện pháp ngăn chặn", "Quyết định tạm đình chỉ điều tra vụ án hình sự", "Quyết định hủy bỏ biện pháp tạm giam". Ngày 29/12/2014, Viện KSND tỉnh Sóc Trăng đã làm việc với 3 người này để thỏa thuận việc bồi thường do oan sai.
PV
Theo Dantri
Chuyện của những đ.ứa t.rẻ theo chân mẹ vào trại giam Mùa xuân đang gõ cửa từng nhà, t.rẻ e.m háo hức chờ đón bánh chưng xanh, bộ quần áo đẹp ngày Tết. Nhưng với những đ.ứa t.rẻ phải theo chân mẹ vào trại giam thì mùa xuân với các em có những điều khác biệt. Những đ.ứa t.rẻ đang được chăm sóc tại Trại giam số 6. Ảnh: TT Con chịu thiệt thòi...