Làm giám đốc, tôi vẫn bị cô vợ dữ dằn chửi bới
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều và quyết định viết đơn từ chức giám đốc đặt trước bàn trang điểm của vợ. Thôi thì tài sản của gia đình vợ thì cô ấy cứ hưởng. Coi như tôi dại làm thằng làm thuê công cốc bao năm nay.
ảnh minh họa
Xin chào người đàn ông “Bị vợ đánh túi bụi giữa đường khi không chăm vợ ốm”. Thưa anh Trần Anh và tất cả những người đàn ông lép vế trong gia đình, đàn ông thời nay đang là nạn nhân của bạo lực gia đình rồi.
Khi phụ nữ bị đàn ông tát nhẹ, họ la toáng lên kêu bị bạo hành. Còn lúc đàn ông bị dính chưởng thì chẳng dám ho he bởi sợ mất thể diện. Thôi thì kéo lại được cái là thể diện đàn ông còn cao hơn đàn bà.
Vì cái thể diện hão của người chồng trong gia đình mà anh Trần Anh phải chịu đựng bị vợ chửi rủa, đánh đòn. Ai còn dám mạnh mồm bảo đàn bà chân yếu tay mềm nhỉ? Cứ tức chí lên là họ sẵn sàng “thượng cẳng chân, hạ cẳng tay” đấy chứ.
Nhưng thôi, tôi không dám lạm bàn quá nhiều về chuyện gia đình anh Trần Anh nữa. Bởi trông người lại nghĩ đến ta. Gia đình tôi cũng có sư tử cái hung dữ chẳng khác gì nhà anh Trần Anh cả.
Nói ra thì nhục, nhưng không nói thì búc xúc không chịu được. Tôi là giám đốc của một doanh nghiệp tư nhân làm ăn khá phát đạt. Công ty có được lời lãi như ngày hôm nay phần lớn do bàn tay tôi chèo lái giỏi.
Nhưng dù tôi có thể hiện tài năng bao nhiêu, đạo đức thế nào thì trong mắt gia đình nhà vợ, tôi mãi chỉ là thằng rể làm thuê, không hơn không kém.
Video đang HOT
Bố vợ tôi nắm toàn bộ tài chính trong công ty. Tôi muốn làm gì đều phải vợ hỏi ý kiến vợ rồi mới được bố vợ quyết. Nhiều lần các đối tác của công ty tôi đã bảo tôi là thằng giám đốc bám váy vợ.
Kết cục này do tôi cũng nhất thời nông nổi. Tôi đã có tấm bằng đại học loại giỏi về quản lý kinh tế. Trước đây đã có bốn công ty trải thảm mời mọc tôi về làm. Vậy mà tôi đã từ chối bởi dây dưa vào tí tình.
Hồi đó, chúng tôi sắp cưới nhau nên cô ấy thủ thỉ với tôi: “Đằng nào thì sắp tới chúng ta cũng cưới nhau. Anh về chung tay phụ giúp bố. Của vợ công chồng. Đến lúc tài sản cũng thuộc về hết vợ chồng mình ấy mà”.
Thế là tôi lao đầu như điên vào làm chức giám đốc với đồng lương chỉ bằng nhân viên trong công ty của gia đình nhà vợ sắp cưới. Tôi mong công ty sau này làm ăn phát đạt sẽ được mức lương cao hơn. Tôi sẽ có tiền để phụ giúp bố mẹ ở quê nuôi hai em ăn học.
Ai dè, lợi nhuận của công ty mỗi tháng đều dồn về túi bố vợ tôi. Ông đã mua cho vợ chồng tôi căn nhà 4 tầng rộng rãi. Song tên trên bìa đỏ lại là của vợ chồng ông tặng riêng cho con gái. Tôi bị xếp vào hàng thằng ở trong nhà. Chán quá, tôi định bỏ ra làm ăn riêng.
Đúng lúc ấy vợ tôi lại mang bầu. Tôi đành phải gác lại kế hoạch của mình vì con cái. Song từ lúc ấy vợ tôi lại trái tính trở nết. Cô ấy hay bực tức, chửi bới chồng thậm tệ.
Có hôm cô ấy đã xông vào cuộc họp của công ty chỉ vì tôi tắt điện thoại. Vợ tôi quát thoát lên: “Anh lá cái thá gì mà dám không nghe điện thoại của tôi thế? Tôi mới là chủ trong công ty này. Anh chưa chăm lo xong cho vợ mà toàn xăm xoe việc vặt của công ty là thế nào?”.
Trời ơi, một ngày tôi đã làm đủ thứ việc công ty, nhà lại có người giúp việc, mà vợ tôi cứ sai tôi những việc vặt như đi mua đồ ăn, sắm tã cho con… Vợ tôi đang đánh đồng việc chăm vợ với hầu hạ vợ.
Thôi thì trong nhà to nhỏ đóng cửa bảo nhau, tôi cũng thông cảm cho bà vợ bầu vậy. Nhưng đến lúc vợ tôi sinh con rồi, thói đàn bà của cô ấy còn dữ dằn hơn.
Có hôm tôi đưa đối tác nữ đi ăn tối rồi đi hát karaoke. Tất nhiên, không chỉ có mình tôi đi tiếp khách mà còn có cả 5-7 người trong công ty. Vợ tôi nghe tin từ đâu ôm con chạy đến nói mỉa nói móc tôi là: “Thấy gái là sáng mắt lên, đừng tưởng làm giám đốc là to”. Tôi nhục mặt với đối tác nên đã ủy quyền cho phó giám đốc đứng ra tiếp khách.
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều và quyết định viết đơn từ chức đặt trước bàn trang điểm của vợ (Ảnh minh họa)
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều và quyết định viết đơn từ chức đặt trước bàn trang điểm của vợ. Thôi thì tài sản của gia đình vợ thì cô ấy cứ hưởng. Coi như tôi dại làm thằng làm thuê công cốc bao năm nay.
Vợ tôi cũng không phải tay vừa. Cô ấy trợn mắt nói: “Đơn từ chức hả? Viết luôn đơn ly dị đi”. Nói thật dù không bằng lòng về vấn đề kinh tế, song tôi vẫn là người đàn ông yêu vợ thương con. Tôi không muốn vợ chồng ly hồn vì tiền bạc, địa vị. Song vợ tôi lại quá cố chấp không chịu hiểu điều đó.
Tôi nên tiếp tục giữ chức giám đốc không tiền hay đành nhắm mắt dứt gánh với người vợ quá đáng này? Có liều thuốc nào hiệu nghiệm để chữa được bệnh coi thường chồng của vợ tôi chăng? Xin các anh chị em tư vấn giúp tôi.
Theo VNE
Bị chồng dội nước sôi vào người vì nghi ngoại tình
Người ta lấy chồng thì sung sướng, còn tôi lấy chồng thì như bể khổ suốt ngày bị chồng hành hạ, chửi bới, thậm chí còn dội cả nồi nước sôi vào người chỉ vì ghen tuông mù quáng.
ảnh minh họa
Chúng tôi yêu nhau từ khi 2 đứa còn đang ngồi trên ghế giảng đường đại học, trong suốt thời gian tìm hiểu anh rất cưng chiều và quan tâm đến tôi, đi đâu anh cũng không rời tôi nửa bước. Bạn bè ai cũng khen tôi yêu được người tốt như anh và tôi cũng rất tự hào vì điều đó.
Sau khi ra trường được sự đồng ý của hai bên gia đình, chúng tôi chính thức tổ chức lễ cưới. Tôi rất hạnh phúc khi lấy được người đàn ông thương yêu mình hết mực và có trách nhiệm với gia đình hai bên. Cuộc sống của chúng tôi rất êm đềm.
Hai năm sau tôi sinh con, cũng từ đây tôi nhận thấy tính tình của anh có phần thay đổi. Mỗi khi anh nóng và không hài lòng điều gì ở vợ là lại dùng những lời lẽ rất nặng nề để mắng tôi. Có lần anh còn đánh tôi vì không nghe theo sự sắp đặt của anh. Tôi nghĩ, chắc vì sau khi sinh con thì vợ chồng có thêm niềm vui vì suốt ngày có tiếng bi bô của con trẻ, nhưng theo đó đồng thời cũng phát sinh thêm nhiều việc không tên cộng với công việc ở cơ quan nên anh có phần khó tính hơn.
Nghĩ vậy nên tôi luôn nhẫn nhịn và cố gắng tạo không khí vui vẻ trong gia đình tránh căng thẳng nhưng càng ngày anh tính khí anh càng khó chịu. Nhiều lúc tức giận anh thường dùng nhưng lời lẽ cay nghiệt để nói với tôi. Dần dần cảm thấy hoang mang và sợ hãi khi sống với anh. Anh hoàn toàn thay đổi so với thời kỳ còn yêu tôi mà tôi không hiểu vì lý do gì.
Tôi biết anh là người có học thức, hiếu thảo với cha mẹ, thương con nhưng trong đầu tôi lại nghĩ không biết tính tình anh ngày càng thay đổi như vậy thì liệu cuộc hôn nhân của chúng tôi có được lâu bền? Mà bản thân tôi là con gái sức chịu đựng của tôi cũng có giới hạn.
Tuy lấy nhau mới được 6 năm nhưng tôi cũng đã chịu nhiều đắng cay vì những lời nói nặng nề của anh, đôi khi là chửi tục và thậm chí là nhưng trận đòn nhưng rồi tôi cũng bỏ qua vì thương anh và vì tình nghĩa vợ chồng nhưng hình như anh cố tính không nhận ra điều đó.
Vì vậy dần dần tôi cũng lạnh nhạt và ít quan tâm đến anh hơn, hàng ngày ngoài giờ đi làm về nhà thì tôi chỉ lấy con làm niềm vui và hai vợ chồng liên tục sống trong cảnh "chiến tranh lạnh". Tôi ngày càng mệt mỏi và suy sụp tinh thần.
Cũng vì tình cảm và thái độ của tôi đối với anh không còn được như trước, từ đó anh ta sinh ra nghi ngờ tôi ngoại tình, anh như phát điên, anh ta đay nghiến, dằn vặt tôi và đỉnh điểm là sau một lần cãi nhau anh ta đã thượng cẳng chân hạ cẳng với tôi. Không chỉ dừng lại ở đó sẵn có nồi nước vừa sôi trên bếp bắc xuống anh ta quay sang bưng nồi nước và dội cả vào tôi. Tôi tránh được và may mắn chỉ bị bỏng nhẹ ở phần chân.
Từ đó tôi sinh ra hận anh ta và nghĩ mình sẽ phải ly hôn càng sớm càng tốt. Nhưng tôi sợ con tôi còn bé nó sẽ thiếu thốn tình thương của người cha. Nhưng nếu không ly hôn thì tôi liệu có sống được bên cạnh người chồng như vậy? Xin mọi người hãy cho tôi một lời khuyên!
Theo VNE
Tan nát vì rượu Thỉnh thoảng xóm tôi lại náo loạn bởi tiếng la hét, chửi bới, đập phá từ nhà bà Bảy. Nhà tôi ở cạnh nhà bà, những lúc như thế, bao giờ vợ chồng tôi cũng chạy qua đầu tiên. ảnh minh họa Sau đó là ông tổ trưởng cùng mọi người hớt hải đến, chỉ sợ chậm trễ, thằng Tài con bà gây...