Làm gì với cô người yêu thích “phá danh dự”?
Chưa lúc nào cô ấy biết giữ thể diện cho tôi. Ngay cả trước mặt chị ruột tôi, cô ấy cũng hồn nhiên “Anh ấy bị em xỏ mũi suốt”… Tôi yêu cô ấy lắm, nhưng lẽ nào tôi phải để sĩ diện của mình bị bào mòn?
ảnh minh họa
Con trai bao giờ cũng trọng sĩ diện trước mặt người khác. Nếu chỉ có hai đứa với nhau, con trai có thể làm tất cả cho người yêu, kể cả những yêu cầu quái gở nhất. Nhưng nếu có mặt người khác, lúc nào chúng tôi cũng muốn… oai một tý. Với tôi, mẫu con gái lý tưởng trước hết phải là người biết “nhịn”, biết “tôn” người yêu mình trước mặt người khác.
Ngày tôi gặp Hạnh, tôi rất ấn tượng cô ấy bởi sự chân thật. Cô ấy không giữ nổi bất cứ một cảm xúc nào lâu hơn 5 phút. Vui đấy, nhưng cũng có thể buồn ngay đấy. Tôi yêu Hạnh cũng vì nét đặc biệt ấy. Hạnh không như nhiều con gái bây giờ, cứ nói cười với mình thật đấy nhưng trong bụng lại chẳng ưa gì mình. Nhưng tôi không thể ngờ, nét tính cách khiến tôi yêu ở Hạnh lại làm tôi khó chịu nhất.
Vì là người dễ xúc động và không thích giấu cảm xúc của mình, nên Hạnh sẵn sàng bỏ đi bất cứ lúc nào cô ấy giận, ở bất cứ đâu. Lớp tôi họp lớp, vì tôi không biết uống rượu nên cả lũ cứ ép bằng được. Tôi nghĩ vui vui làm chén không sao, nhưng Hằng thì nhất định không đồng ý. Tôi cứ giơ chén lên thì cô lại níu xuống. Đám bạn lại càng kích tợn, hò nhau hô tôi “sợ vợ” khi Hạnh ra sức lừ mắt, bấm đùi. Tôi nóng gáy, đưa chén rượu lên miệng. Hạnh đứng ngay dậy, bỏ ra ngoài. Tiếng vỗ tay vừa vang lên khi tôi cạn chén ngay lập tức tắt ngấm. Không khí bữa liên hoa chùng xuống. Đám bạn thở dài.
Tôi chạy theo Hạnh gọi cô ấy đứng lại. Cô ấy gắt um lên: “Có uống được đâu mà cứ sĩ diện. Tí ăn được bao nhiêu lại cho ra hết, mặt xanh nanh vàng. Bổ béo gì mà cứ uống. Thôi, anh thích cứ ở đây mà uống cho no. Em đi về!”. Cô ấy gắt to đến mức mọi người đều nghe thấy và quay ra nhìn tôi, tôi ngượng đỏ cả mặt. Nói xong cô ấy xăm xăm vào chào mọi người rồi ra ngoài bắt xe ôm về mất. Bữa liên hoan hôm ấy, tôi trở thành nhân vật chính trong câu chuyện của chúng nó. Đứa ác mồm thì ch.ê ba.i, khích đểu; đứa hiền lành thì nhẹ nhàng khuyên bảo: “Thế mà mày cũng nhịn được à?”.
Tôi biết chúng nó khinh tôi. Hôm ấy, tôi nốc không biết bao nhiêu rượu. Đám bạn không can được. Về đến nhà Hạnh đã chờ sẵn tôi ở cửa. Tôi để luôn xe ở cửa rồi lết vào nhà, nôn lung tung. Hạnh im lặng lau dọn nhà cửa, chăm sóc tôi. Cô ấy khóc lóc dịu dàng trách móc tôi rồi xin lỗi đã làm tôi mất mặt trước bạn bè. Lúc chỉ có hai đứa, bao giờ cô ấy cũng dịu dàng như thế. Mọi tức giận trong lòng tôi tan biến. Tôi lại bỏ qua cho Hạnh tất cả mà không nhắc một lời đến chuyện cô ấy bỏ về.
Video đang HOT
Rồi chuyện cô ấy nhảy khỏi xe máy tôi ngay… giữa đường đã xảy ra như cơm bữa. Chỉ cần đang đi đường, tôi để ý đến 1 cô gái nào đó hoặc bất đồng ý kiến với cô ấy, ngay lập tức cô ấy nhảy xuống xe, cứ thế giày cao gót đi bộ, mặc kệ tôi rè rè xe máy bám theo. Đi đường ai cũng ngoái lại nhìn làm tôi cứ cúi gằm mặt xuống đất, cố tìm xem có cái lỗ nẻ nào để mà chui xuống. Đành rằng nhiều lần cô ấy giận là do lỗi từ phía tôi, tôi không phủ nhận. Nhưng cô ấy cứ làm tôi ê mặt giữa tất cả mọi người thế này làm tôi không còn cảm thấy mình sai nữa.
Cô ấy yêu tôi kiểu gì mà lại suốt ngày hạ thấp danh dự của tôi trước mặt người khác như vậy? (Hình minh hoạ)
Đám bạn hay gọi đùa tôi là “giáo sư”, cũng vì tôi học hành khá ổn, lại hiểu biết nhiều kiến thức xã hội. Trước mặt cô ấy, bạn tôi khen tôi nức nở. Tôi những tưởng cô ấy sẽ tự hào về tôi lắm. Nhưng nghe cô ấy đáp lại bạn tôi mà tôi nghẹn cứng: “Ôi dào, cũng thường thôi chị ạ. Em nhờ giải hộ bài toán cũng toát mồ hôi hột ra đấy. Làm sao bằng thằng bạn em!”. Thế là câu chuyện được đổi đề tài sang nhân vật chính là cậu bạn cô ấy, còn tôi ngồi im bên cạnh, chả biết cười hay khóc.
Tôi biết, sau lưng tôi, cô ấy vẫn hết lời khen tôi với bạn bè mình. Điều đó làm tôi vui lắm. Nhưng vì biểu hiện của cô ấy trước mặt bạn tôi như vậy nên có lúc tôi tự hỏi mình: “Liệu cô ấy tự hào về tôi thật, hay khen tôi cũng chỉ là một cách “đán.h bóng cho cô ấy”, làm cho cô ấy “giá trị” hơn bạn bè mình vì có một người yêu vẹn toàn như tôi?”
Chủ nhật, bố mẹ tôi bảo tôi đưa cô ấy đến nhà ăn cơm nhân dịp chị gái tôi đi du học 4 năm vừa trở về. Nhìn thấy cô ấy, chị tôi thích lắm, nháy mắt với tôi. Lúc hai chị em ở trong bếp chị tôi thì thầm: “Xinh xắn, đảm việc, ngoan nữa. Em có mắt nhìn người đấy!”. Tôi cười rõ tươi và thấy tự hào lắm lắm. Nhưng tôi chưa kịp tự hào được mấy tiếng…
Cơm nước xong, Hạnh và chị tôi cùng nhau dọn dẹp, vừa rửa bát trong bếp vừa buôn chuyện rôm rả. Tôi cũng xăm xăm chạy ra chạy vào giúp cái nọ cái kia. Hạnh thấy thế luôn miệng sai tôi làm cái này cái nọ. Nhiều việc quá, tôi cuống làm rơi vỡ chiếc bát. Đang vui vẻ nói chuyện với chị tôi, Hạnh quay ngoắt sang tôi lườm hình viên đạn rồi làu bàu: “Đúng là chẳng được cái việc gì mà!”. Chị tôi hơi nhăn mặt nhưng vẫn pha trò bắt chuyện: “Thằng Minh nhà chị đã không biết làm gì lại còn gia trưởng. Chắc nó hay bắt nạt em lắm!”. Hạnh cười lớn: “Còn lâu mới dám bắt nạt em chị ơi. Trông thế thôi chứ nhát lắm, toàn bị em xỏ mũi”. Chị tôi sững người, còn cô ấy vẫn không để ý, tiếp tục huyên thuyên về chuyện tôi bị cô ấy “xỏ mũi” ra sao.
Chị tôi nói, tôi là con trai, phải biết giữ thể diện cho mình. Mẹ và chị tôi đã không ưa Hạnh ra mặt. Đám bạn tôi cũng mát mẻ rằng cô ấy “trẻ con quá”. Bản thân tôi dù biết Hạnh yêu mình rất nhiều, nhưng cách cư xử của cô ấy làm tôi rất nản. Tôi có sĩ diện của tôi nhưng Hạnh thì cứ từng bước gạn sạch danh dự và sức chịu đựng của tôi. Tôi yêu cô ấy, nhưng cũng yêu vô cùng danh dự của mình. Phải làm sao để nói cho cô ấy hiểu được đây?
Theo VNE
Bạn trai bỏ rơi vì không con trong trắng
Cách đây 30 phút anh còn thề non hẹn biển mà giờ nhất định chia tay vì lý do không thể chấp nhận quá khứ của tôi.
Tôi và anh quen nhau trong một lần tình cờ lang thang Facebook. Anh là kỹ sư trẻ đầy nhiệt huyết, tôi là cô sinh viên năm cuối của một trường tư thục. Khi phát hiện chúng tôi từng học chung một trường cấp 3, anh học trên 2 lớp, tôi cảm thấy mối duyên này như đã định sẵn. Lần đầu gặp nhau, chúng tôi hẹn tại một quán cà phê quen thuộc, cách nói chuyện thông minh, dí dỏm của anh đã thu hút tôi. Sau đó, anh phải đi công tác theo dự án của công ty, chúng tôi không liên lạc gần một tháng. Khi trở về, anh chủ động gọi điện cho tôi và hẹn gặp.
Ảnh minh họa: HH
Rồi tôi đem lòng yêu anh, chủ động tỏ tình vì không muốn đán.h mất cơ hội, tôi không quan trọng ai là người ngỏ lời yêu trước. Anh dẫn tôi về ra mắt gia đình, tôi rất yêu quý mọi người bên ấy, nhất là gia đình anh trai thứ ba của anh.
Kết thúc dự án, anh được nghỉ phép 2 tháng, những tưởng đây sẽ là khoảng thời gian vui vẻ, hạnh phúc của 2 đứa trước khi bắt đầu dự án mới nhưng sóng gió lại bắt đầu. Sau khi chúng tôi dùng bữa với gia đình, anh đã đề nghị tôi đi du lịch một chuyến. Tôi đang học năm cuối nên muốn tập trung vào việc học, hơn nữa ba mẹ rất khó tính, anh cũng chưa qua ra mắt nhà tôi lần nào nên việc này là không thể. Tôi khéo léo từ chối và đề nghị đến một nơi gần hơn, điểm du lịch này nằm trong thành phố.
Sau khi nghe tôi nói, anh đột nhiên nổi giận đùng đùng, bảo tôi chắc là từng đi đến đó với người yêu cũ nên giờ mới rủ anh. Tôi đã giải thích nhưng anh không nghe. Tối hôm đó sau khi về nhà, anh nhắn tin đòi chia tay vì lý do tôi không thực sự yêu anh. Tôi hoảng loạn và khóc như mưa. Hôm sau gọi điện, nhắn tin cả ngày anh không thèm đếm xỉa.
Tôi quyết định qua nhà gặp anh nói chuyện rõ ràng. Sau những giây phút phân trần chúng tôi đã hoà giải nhưng anh bất ngờ hỏi tôi một câu: "Em có còn con gái không?" Tôi không còn, đã định sẽ thẳng thắn nói với anh tất cả nhưng nhiều chuyện xảy ra nên chưa có cơ hội mở lời, giờ anh chủ động hỏi nên tôi cũng thừa nhận, mong rằng sự chân thành của mình sẽ cảm hoá được trái tim anh vì tôi biết anh là một người khá gia trưởng.
Tôi kể lại tất cả những gì đã xảy ra trong quá khứ, về những tổn thương, mất mát khi quá tin tưởng và trao thân cho người đó, về những nỗi ám ảnh và sự dày vò đã phải chịu đựng trong một thời gian dài. Anh cảm thông, ôm tôi vào lòng và nói giờ lại thương tôi nhiều hơn, tôi thấy thực sự hạnh phúc, những giọt nước mắt hạnh phúc lăn dài trên má. Tôi yêu anh quá nhiều. Tưởng chừng sóng gió đã qua, nhưng chuyện chỉ mới bắt đầu.
Anh đã thử tôi. Khi hôn nhau, anh cố gắng tiếp xúc với cơ thể tôi, tôi cảm thấy hoảng sợ, đẩy anh ra và nói đã phạm sai lầm một lần, không thể để điều đó lặp lại, sẽ chỉ trao cho người chồng sau này thôi. Anh xin lỗi, nhưng một lần, hai lần, rồi ba lần, anh tiếp tục làm như vậy. Tôi nhìn anh bằng ánh mắt sợ hãi và bật khóc anh mới thôi, anh bảo chỉ muốn thử thôi. Tôi cố gắng cho qua vì nghĩ cũng do mình không tốt.
Chiều hôm đó, anh bảo tôi qua nhà anh nấu bữa tối. Anh đón tôi lúc 5h, vào siêu thị mua đồ và qua nhà anh. Tôi tất bật chuẩn bị bữa tối, anh đứng phụ một bên, cảm giác như một gia đình nhỏ ấm cúng. Tôi cảm thấy hạnh phúc, tài nấu ăn của mình không giỏi, chỉ mới học nấu từ khi quen anh. Tối đó có cả anh chị anh nên tôi rất hồi hộp, chị dâu anh đã trò chuyện và chỉ dạy tôi rất nhiều.
Tôi quý chị. Bữa tối diễn ra vui vẻ rồi anh đưa tôi về. Trời mưa to nên chúng tôi tìm chỗ trú mưa, anh lại chủ động đưa tôi vào khách sạn. Tôi không muốn nhưng vẫn phải vào theo vì mưa to quá. Chúng tôi thuê một phòng, sợ sẽ xảy ra chuyện gì nên tôi chỉ ngồi nói chuyện với anh. Anh kéo tôi vào giường, đòi hỏi chuyện ấy, tôi một mực từ chối. Anh nói bao nhiêu lời yêu thương, ngọt ngào, hứa cả đời này chỉ yêu và lấy một mình tôi cho dù có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa, tôi vẫn từ chối, đòi về vì khuya rồi, không muốn ở trong căn phòng đó nữa.
Anh đưa tôi về khi trời đang mưa nhưng chỉ lo anh bị ướt, bị lạnh mà không hỏi tôi có sao không. Về đến nhà, lại một lần nữa anh nhắn tin chia tay vì lý do không thể chấp nhận được quá khứ của tôi. Tôi ngây người ra, cách đây 30 phút anh còn thề non hẹn biển mà giờ lại nhất định chia tay. Tôi quá thất vọng nên đồng ý mặc dù còn yêu anh rất nhiều. Anh hai lần đưa tôi lên mây rồi đột ngột đạp tôi xuống vực. Hiện giờ tôi cảm thấy rất hoang mang, không lẽ tình cảm chân thành không đáng giá bằng cái màng trinh mỏng manh đó sao?
Theo VNE
Chồng đồng ý cho vợ đi ngoạ.i tìn.h Tôi chọn cách cho vợ ngoạ.i tìn.h một cách công khai với người đàn ông khoẻ mạnh dưới sự đồng ý của mình. Dĩ nhiên là rất kín đáo. Tôi nghĩ chẳng có hay ho gì mà đem khoe người này, người kia. Chào mọi người ở mục Tâm sự, chào những người đàn ông ích kỷ, cổ hữu, phong kiến và hay...