Làm gì khi mẹ đẻ bị em dâu nói lời dọa dẫm?
Con có cố gắng thế nào, mẹ cũng không chịu chấp nhận! Được! từ nay con sẽ đúng chất con láo trong cái nhà này! Xem làm gì được!
Ngày nào mẹ tôi cũng gây chuyện với con dâu (Ảnh minh họa)
Con gái lấy chồng lo chuyện nhà chồng, vậy mà tôi vẫn còn phải lo đến chuyện nhà mình. Thật chán quá!
Chẳng là chuyện nhà mẹ tôi lúc nào cũng ngột ngạt, xích mích đủ điểu với em dâu tôi. Mà em dâu tôi là đứa ngoan ngoãn tử tế chứ đâu tới nỗi nào mà mẹ tôi cứ khó khăn với nó như thế. Nếu có tội chỉ là vì em dâu tôi không phải gái Hà Nội thôi.
Nhà tôi chỉ có 2 chị em, dưới tôi là em trai kém tôi 3 tuổi. Sau khi tôi lấy chồng 2 năm thì em trai tôi cũng lấy vợ. Ngày em trai tôi dẫn bạn gái về ra mắt, tôi đã vui lắm vì thầm nghĩ em mình sẽ có được một người vợ tốt, mẹ mình sẽ có được một người con dâu hiếu thảo. Ấy vậy mà mẹ chồng tôi vẫn chưa ưng ý. Khi em ấy vừa ra khỏi nhà, mẹ tôi đã thở dài và đưa ra lời ngờ vực: “Không biết quen biết thế nào, yêu đương ra sao hay lại thấy nhà Hà Nội nên nó buộc lấy?”. Thấy mẹ có suy nghĩ vậy, tôi vội gạt rồi đưa ra lời nhận xét tốt về cô em dâu tương lai ấy. Mẹ tôi im lặng, lúc đó tôi tưởng mẹ đã từ bỏ cái suy nghĩ kia. Vậy mà, bà ác cảm với cô ấy đến tận khi chính thức về làm dâu bà.
Trước khi có con dâu, mọi việc trong nhà là 1 tay mẹ tôi lo liệu từ việc chợ búa, cơm nước, dọn dẹp nhà cửa… kể cả khi tôi còn chưa lấy chồng. Thấy mẹ lúc nào cũng giành hết việc về phần mình, tôi cũng thấy ái ngại nhưng mẹ tôi cứ bảo bà làm được, các con đi làm về mệt thì dành thời gian nghỉ ngơi. Ấy vậy mà khi có con dâu, bà mặc nhiên thay đổi. Ngay từ những buổi đầu tiên, bà đã bắt em dâu tôi lo lắng tất cả.
Mặc kệ công việc của em ấy bận rộn thế nào, bà cứ giao hết mọi việc gia đình cho em ấy lo liệu. Có những hôm tối mịt nhưng em ấy bận việc làm thêm chưa về được, bà cũng kê chân cao ngồi xem tivi. Tôi tạt qua nhà thấy vậy hỏi thì bà thản nhiên nói: “Kệ nó về nấu, hơi đâu mà hầu được!”. Tôi chột dạ vì bỗng thấy mẹ thay đổi nhiều quá. Từ một người mẹ thương con, lo lắng cho con hết mực nay trở thành người mẹ khó tính, khó chiều như thế.
Video đang HOT
Rồi khi có cháu, bà cũng chẳng thay đổi gì. Mặc kệ 2 mẹ con em ấy xoay xở, chỉ đủ 1 tháng, bà ngoại cháu về là em dâu tôi phải tự liệu tự lo lấy cuộc sống hàng ngày. Không vì bận bịu con nhỏ mà mẹ tôi chợ búa cơm nước cho, bà nhận phần trông cháu cho chút thời gian sáng sớm để em ấy đi chợ rồi đến bữa lại vào trông cháu cho em ấy ra mà cơm nước. Nhiều khi tôi góp ý mà không được. Có lúc nghĩ mẹ mình cũng đáo để đấy chứ. Nói chung, chỉ vì bị ác cảm ban đầu và suy nghĩ xấu kia mà mẹ tôi không thể đối xử tốt hơn với em ấy được.
Còn về phần em ấy, tôi nhận xét là người biết điều, biết trên biết dưới và rất biết nhẫn nhịn. Mặc cho mẹ tôi thái độ, bắt khoan bắt nhạt thế nào, em ấy vẫn vâng dạ, vẫn không cãi hỗn nửa lời. Càng được thể, mẹ tôi càng bắt nạt.
Rồi mọi chuyện cũng vượt quá sức chịu đựng, con giun xéo mãi cũng quằn. Một ngày, vì to tiếng trong chuyện chăm sóc đứa bé mà mẹ tôi và em dâu lại to tiếng. Hôm đó, giờ buổi trưa, tôi tranh thủ tạt qua nhà để chơi với cháu chút. Đến nơi, thấy trong nhà đang to tiếng, tôi nghe rõ lời mẹ mình sỉ vả em dâu: “Mày là đứa hỗn láo nhất tao từng gặp, tao đã bảo rồi mày thì yêu đương gì con trai tao, thấy nhà Hà Nội thì hớp lấy! Loại khố rách áo ôm”.
Tôi là con gái nghe mà còn thấy chướng tai nữa là em ấy. Rồi lần này, bị mẹ chửi rủa, em dâu tôi không im lặng chịu đựng như mọi lần nữa. Cô ấy cũng găng giọng đáp lại: “Con có cố gắng thế nào, mẹ cũng không chịu chấp nhận! Được! từ nay con sẽ đúng chất con láo trong cái nhà này! Xem làm gì được!”.
Theo VNE
Cuối cùng cũng đến ngày em dâu "dằn mặt" mẹ đẻ tôi vì quá sức chịu đựng
Đến nước này, thì người hiền lành và cam chịu như em dâu tôi cũng phải trở thành đứa con dâu hỗn láo.
Nhà tôi chỉ có 2 chị em. Bố tôi mất sớm khi tôi mới 7 tuổi còn em trai 4 tuổi. Mẹ ở lại nuôi chị em tôi khôn lớn. Cả 2 chị em tôi đều cố gắng học hành và ổn định công việc rồi mới lập gia đình.
Tôi kết hôn được 3 năm thì em trai tôi cũng tìm được 1 nửa của mình. Em dâu tương lai của tôi là bạn học cùng lớp đại học với em tôi. Qua tiếp xúc vài lần, tôi thấy em là người hiền lành, ăn nói dễ nghe và sống tình cảm. Hơn nữa, em cũng rất khéo tay.
Khi em trai dẫn em dâu về nhà ra mắt, tôi nghĩ mẹ sẽ mừng lắm vì sắp có được 1 người con dâu ưng ý. Vậy mà thái độ của mẹ lạnh lùng hơn tôi tưởng.
Khi em vừa chào ra về, mẹ tôi đã bĩu môi bảo: "Không biết yêu đương thế nào hay thấy thằng Hòa nhà mình giai Hà Nội lại bám lấy?". Tôi chột dạ khi nghe lời đó thốt ra từ chính mẹ mình. Tôi nói bà không nên nói thế thì bà bảo con gái bây giờ tinh lắm, ai chẳng tính toán khi yêu.
Tuy không đồng ý con trai yêu người phụ nữ như vậy nhưng cuối cùng mẹ tôi vẫn phải đồng ý làm đám cưới cho 2 em. Nhưng cũng từ khi em trai tôi chính thức lấy vợ, cuộc sống của gia đình bên ngoại không ngừng nổi sóng.
Ngay từ những ngày đầu em dâu mới về, mẹ tôi đã tỏ rõ uy lực của người ở vị trí mẹ chồng. Từ ngày có con dâu, bà mặc nhiên không động chân động tay vào bất cứ việc gì, tất cả đều phó mặc em dâu lo liệu. Trước đó, bà thương con, hy sinh cho con cái bao nhiêu thì nay bà trở nên lạnh lùng, vô trách nhiệm bấy nhiêu.
Có hôm tan sở về, tôi ghé qua nhà mẹ đẻ chơi. Lúc đó đã khoảng 6h tối, vẫn thấy bà ngồi xem tivi, tôi hỏi: "Mẹ không cơm nước gì à? Dạo này, con thấy thằng Hòa bảo vợ nó bận lắm, toàn về muộn mà!". Mẹ tôi đáp: "Muộn thì ăn muộn, tao cũng chẳng đói, ai mà hầu được, để nó làm cho nó biết việc. Phải cứng ngay từ đầu may ra sau này nó mới biết mẹ chồng là ai". Tôi chỉ biết thở dài với cái kiểu nói của mẹ.
Được cái tôi và em dâu có mối quan hệ rất tốt nên mọi chuyện cô ấy đều tâm sự với tôi mà chẳng ngại tôi là chị chồng. Cô ấy phàn nàn mẹ khó tính, hay chấp vặt. Mà quả đúng, có sang nhà ngoại cuối tuần ăn uống, tôi mới thấy mẹ tôi để ý em dâu từng ly từng tí một.
Nào thì bà soi xem em dâu rửa bát thế nào, có tốn nước không, quét nhà có sạch không, thậm chí còn để ý cả miếng ăn trong bữa ăn. Nhiều lúc tôi thấy ngại thay cho mẹ đẻ mình và đều phải tìm cách động viên em dâu.
Gần đây, quá đáng hơn, bà còn đòi vợ chồng em dâu đưa hết lương cho bà quản lý. Là tôi mà bị mẹ chồng đề nghị thế, tôi cũng chẳng chịu nữa mà. Tôi nói mẹ đẻ và bảo cả 2 em không phải đưa, vậy là bà hằn học, giận dỗi tôi và vợ chồng em trai đến cả tháng trời. Không khí lúc nào cũng căng như dây đàn khiến tôi cũng nản và chẳng muốn sang chơi nữa.
Đi lấy chồng rồi, nhiều lúc tôi cũng thấy khổ thân em trai và em dâu. Em trai tôi là chồng mà nhiều khi muốn chiều vợ 1 tí cũng khó, có muốn liếc vợ 1 cái cũng phải liếc trộm vì sợ mẹ bắt gặp. Bởi nếu không, bà lại giận và cho rằng em trai yêu vợ hơn yêu mẹ. Là con gái mà nhiều lúc tôi cũng thấy ngột ngạt nữa là con dâu.
Tối cuối tuần rồi, vì ăn cơm sớm nên 2 vợ chồng tôi lại cho con sang nhà bà ngoại chơi. Vừa bước chân vào cổng, tôi đã nghe tiếng mẹ chửi bới em dâu: "Mày là đứa mất dạy, khố rách áo ôm, mày về đây tao dạy mày điều hay lẽ phải mày không nghe, mặt cứ lì ra. Thằng Hòa nhà tao hiền bị mày lừa".
Đến nước này, thì người hiền lành và cam chịu như em dâu tôi cũng phải trở thành đứa con dâu hỗn láo. Em dâu mặt mày nóng giận bừng bừng nói những lời "dằn mặt" mẹ chồng: "Bố mẹ con nghèo nhưng cho con được học hành tử tế, biết đối nhân xử thế chứ không phải là đứa mất dạy như mẹ nói. Nếu mẹ luôn nghĩ như thế, từ nay nếu con còn ở đây, con sẽ học cách sống mất dạy theo đúng nghĩa mẹ bảo". Nói xong, em dâu vừa ấm ức khóc vừa chạy lên tầng đóng chặt cửa nằm khóc.
Nghe toàn bộ cuộc cãi vã nảy lửa giữa mẹ chồng và em dâu mà tôi bất ngờ và bất lực. Ngồi hỏi nguyên nhân thì em trai tôi cho biết, 2 người cãi nhau chỉ vì em dâu tự ý đổ thức ăn thừa mà không hỏi ý kiến bà. Tôi thật không biết nói gì với mẹ đẻ của mình nữa.
Hiện, dù biết bà sai nhưng cả tôi và em trai chẳng biết làm sao để mẹ tôi thay đổi thái độ với em dâu? Trong khi, em dâu tôi 2 hôm nay thì quá chán ngán và cứ một mực đòi chồng dọn ra ngoài ở riêng. Là chị chồng, tôi phải giúp hàn gắn tình cảm giữa mẹ và em dâu thế nào cho tốt đẹp hơn, làm thế nào để mẹ tôi cũng coi em dâu như con gái của bà?
Theo PLXH
Và thế là tôi đã ngoại tình Vì thế mà sau 4 lần hẹn cà phê, mình dự định sẽ nói ra sự thật và kết thúc mối quan hệ mập mờ này. Nhưng không ngờ... Anh là giám đốc một công ty nhỏ, có trụ sở ở tầng 17, (mình ở tầng 18) cùng một tòa văn phòng với nhau. Gặp trong thang máy vài lần, nhưng lần nào...