Làm gì khi con dâu nhút nhát, không gần gũi bố mẹ chồng?
Con dâu tôi rất nhút nhát và kiệm lời. Mỗi lần cháu muốn về nhà ngoại chơi đều “nhờ” chồng xin phép chứ không chủ động…
Tôi năm nay 54 tuổi, có 2 con và cả hai đều đã lập gia đình. Con gái lớn lấy chồng xa. Con trai thì đi làm xa nhà nhưng lấy vợ ở quê nên vợ cháu ở cùng hai vợ chồng tôi. Con dâu tôi tính tình hiền lành, phải cái hơi chậm và không nhanh mồm nhanh miệng. Có khách vào chơi vì chào hỏi lí nhí nên nhiều người hiểu lầm là cháu “tiết kiệm” cả lời chào, công việc trong gia đình nếu không sai bảo thì cháu không chủ động thu vén. Tối đến ăn cơm xong là bế con lên phòng riêng, rất ít nói chuyện cởi mở với bố mẹ chồng.
Nhiều lần tôi chủ động gợi chuyện để hiểu thêm về sở thích cũng như tính tình của con dâu và cũng là để mẹ con gần gũi hơn, nhưng đáp lại chỉ là câu trả lời ngắn gọn nhất có thể từ con dâu. Mỗi lần cháu muốn về nhà ngoại chơi đều “nhờ” chồng xin phép chứ không chủ động. Có lần do bực quá nên tôi gắt: “ Sao con không tự nói với bố mẹ mà cứ phải qua chồng? Mở lời xin phép khó khăn thế sao?”, vậy là con dâu khóc rồi bỏ về phòng.
Thực sự tôi rất buồn lòng nếu con dâu mình cứ như thế này. Nhưng cách để khiến con thay đổi thì tôi chưa nghĩ ra. Xin giúp tôi với!
Video đang HOT
(Bác Nguyễn Thị Lan, Bắc Ninh).
Bác Đào Thị Trà (60 tuổi) tư vấn:
Con dâu lớn của tôi hồi mới về cũng không khá hơn con dâu bác, tính tôi lại nóng nên không ít lần quát mắng con dâu. Nhưng rồi tôi nhận ra rằng, căng thẳng hay nặng lời chẳng làm con dâu tiến bộ, chỉ khiến quan hệ mẹ chồng- nàng dâu thêm ngột ngạt. Hãy đặt mình ở vị trí của con dâu, bác sẽ thấy, một người vợ phải sống xa chồng, ở với bố mẹ chồng thì phải chịu bao nhiêu áp lực, bao nhiêu điều không thoải mái. Vậy nên, bác thử áp dụng cách của tôi, đó là hãy coi con dâu như con gái của mình, con dâu có gì “lệch pha” so với nếp sống gia đình thì nhẹ nhàng góp ý để con điều chỉnh. Hãy tạo mọi cơ hội để mẹ con gần nhau hơn, ví dụ nhờ con dâu đi chọn mua quần áo, rủ con dâu đi tập thể dục. Buổi tối, bác chủ động lên phòng con dâu nói chuyện, ôm ấp cháu nội, kể cho con dâu về những điều ngộ nghĩnh của cháu nội khi ở nhà với ông bà,…
Việc con dâu “nhờ” chồng xin phép mỗi khi muốn về thăm nhà không phải vì cháu không tôn trọng bố mẹ chồng. Có lẽ do bản tính con dâu bác nhút nhát. Một buổi tối nào đó khi hai mẹ con đang vui vẻ trò chuyện, bác hãy nhẹ nhàng bảo con dâu rằng: “Nếu con muốn về chơi bên ngoại, cứ nói với mẹ một câu, mẹ đâu khó khăn gì việc ấy. Mẹ cũng phải làm dâu rồi mới thành mẹ chồng nên mẹ hiểu con”. Chắc chắn, trước tình cảm của bác, con dâu bác sẽ dần thay đổi.
Theo NĐT
"Cô ngủ với thằng nào rồi, nói nhanh không tôi..."
Tôi và chồng cưới nhau hơn 3 năm những không có con. Lúc đầu tôi cũng không hiểu vì sao lại thế, bởi lẽ hai đứa đều khỏe mạnh, chuyện chăn gối tương đối hòa hợp. Thời gian đầu mới cưới, hai đứa sống chung với bố mẹ chồng, nhưng cũng vì chuyện chồng con áp lực nên vợ chồng tôi chuyển ra ngoài sống.
Tôi sốt ruột lắm chứ, nhà anh con một, nào ai cần biết nguyên nhân chỉ cho rằng tôi không biết đẻ. Tôi đi khám kết quả hết sức bình thường, mấy lần định bảo anh nhưng lại sợ anh tự ái, sĩ diện nọ kia nên tôi không dám nữa. Hôn nhân của chúng tôi càng ngày càng đi vào ngõ cụt. Tôi lén mang mẫu của chồng đi khám hiếm muộn thì sững sờ khi biết kết quả là do anh, do của anh yếu, nên tỷ lệ thụ thai sẽ rất thấp.
Tôi về nhà bắt đầu tìm hiểu, bồi bổ cho anh, bữa nào cũng đầy món ăn tăng cường sinh lực nhưng rồi cũng chẳng có tác dụng gì. Tôi nản lắm, có lúc nghĩ hay li hôn cho xong, đàn bà không được làm mẹ vốn đã là bất hạnh, nay lại thêm cả chuyện rõ ràng mình có khả năng sinh con nhưng lại phải chịu tiếng "cây độc", nhưng nghĩ đến ly dị điều tiếng nọ kia tôi lại không đành.
Ảnh minh họa
Thế rồi sau đó một thời gian, trong một lần đi họp lớp tôi gặp lại bạn cũ từ cấp 3. Tôi gặp lại Vinh, cậu bạn học chung lớp 11 sau đó chuyển trường, thực ra ngày đó hai đứa cũng có chút rung động với nhau, sau đó Vinh chuyển đi thì mất liên lạc. Chúng tôi gặp nhau mừng lắm, giữ liên lạc. Vinh còn chưa lấy vợ. Nói chung khoảng 3 tháng sau lần đó, tôi và anh có quan hệ với nhau, tôi có bầu ngay sau lần đầu gần gũi.
Lúc thấy que thử bảo hai vạch, tim tôi đập rộn ràng, đây là điều mong ngóng của tôi lâu lắm rồi, dù tôi dám chắc cái thai không phải của chồng, nhưng mong con của chồng thì chắc không bao giờ tôi được làm mẹ. Tôi chia tay Vinh với lý do không muốn xáo trộn gia đình, anh đồng ý.
Tôi hoan hỷ báo tin có bầu với chồng, cứ tưởng anh sẽ nhảy lên vì vui sướng, ai ngờ mặt anh tái dại đi, không nói một lời. Ngay buổi tối hôm đó anh về nhà, ném thẳng vào mặt tôi tờ giấy xét nghiệm, nghiến răng lại hỏi tôi: "Cô ngủ với thằng nào, nói nhanh không tôi giết", tôi sững sờ. Hóa ra anh đã biết mình vô sinh từ lâu rồi. Chồng điên cuồng đập phá đồ đạc, chửi tôi hết mức, anh không động gì đến tôi nhưng nhìn anh cứ như muốn ăn tươi nuốt sống.
Anh bảo, giờ tôi phải phá thai đi rồi nhận con nuôi, nếu không thì ly hôn, anh không bao giờ chấp nhận nuôi con tu hú. Tôi hoảng hốt, nếu bỏ con, tôi sẽ không bao giờ còn cơ hội nữa. Chồng bỏ đi cả đêm hôm đó, tôi hoang mang lắm, không biết phải làm sao nữa..
Theo Iblog
Bố mẹ chồng đón cô bồ đang mang bầu về, con dâu phá lên cười và thông báo cho họ 1 tin động trời... Trang năm nay 31 tuổi, cô và chồng cưới nhau được 5 năm nhưng vẫn không có con mặc dù cả 2 đều khỏe mạnh. Vì thế bố mẹ chồng đã bắt đầu không ưa cô khiến cô rất buồn. Hai vợ chồng Trang trước kia học cùng trường, gia đình chồng ở vùng nông thôn, hoàn cảnh khó khăn, còn gia đình...