Làm gì để tránh lão hóa và ung thư da
Theo Womenshealth, bảo vệ da khỏi ánh nắng mặt trời là cách để ngăn ngừa lão hóa và ung thư hiệu quả nhất.
Khi nhắc đến da điều người ta quan tâm nhất đến lão hóa hơn là ung thư da. Nhưng ung thư da mới là một mối lo lắng đáng nghiêm trọng. Đây là căn bệnh ung thư phổ biến nhất ở Hoa Kỳ.
Ảnh minh họa
Nghiên cứu chỉ ra rằng 40-50% người Mỹ đến 65 tuổi sẽ bị ung thư da ít nhất một lần. Cách tốt nhất để ngăn ngừa dấu hiệu lão hóa da cũng là cách tốt nhất để ngăn ngừa ung thư da là bảo vệ da bạn khỏi ánh nắng mặt trời.
Các chuyên gia cho rằng, các loại kem mua không cần đơn thuốc có thể giúp giảm khô da, dấu hiệu sẽ phổ biến hơn khi bạn có tuổi, nhưng các lại thuốc này không thể quay ngược thời gian và cứu vãn làn da của bạn.
Video đang HOT
Các loại kem mua theo đơn thuốc, mặt nạ hóa học, phương pháp điều trị laser, thuốc chống nhăn da botox, và các phương pháp dùng mỹ phẩm khác đang được sử dụng để điều trị các đốm lão hoá, nếp nhăn và các dấu hiệu khác của lão hóa.
Nhưng những kết quả khác nhau và một số phương pháp điều trị vẫn chưa được chứng minh. Những phương pháp điều trị này cũng không ngăn chặn tổn hại về sau. Vì vậy trong hiện tại, để tránh những dấu hiệu lão hoá trong tương lai và làm giảm nguy cơ ung thư da, ta cần phải:
- Nếu bạn ở ngoài trời trong một thời gian dàihãy bảo vệ da ở đôi tai và da đầu của bạn bằng một chiếc mũ. Để bảo vệ toàn bộ cơ thể, hãy mặc quần dài và áo sơ mi nhẹ có ống tay dài.
- Dùng kem chống nắng có chỉ số SPF cao (từ 15 trở lên). Nó cũng có thể bảo vệ da bạn khỏi cả tia UVA và tia UVB.
- Tránh ánh nắng mặt trời khi đang gay gắt, từ 10g đến 3g chiều mỗi ngày.
Bạn cũng nên thường xuyên đi kiểm tra da của mình. Ngoài ra, hãy đến ngay bệnh viện để khám khi phát hiện ra những sự thay đổi khác lạ ở da như những vết thương không lành trên da, những thay đổi về màu sắc… Nhiều loại ung thư có thể chữa khỏi nếu phát hiện kịp thời và điều trị sớm.
Theo Alobacsi
Coi thường con gái thì các anh lấy vợ làm gì
Nhiều bé gái ra đời thay vì được chào đón trong sự vui mừng, hạnh phúc thì lại chịu đựng sự bực dọc, thất vọng từ người lớn chỉ vì giới tính nữ.
ảnh minh họa
Ngày nghỉ, đi ăn cùng một nhóm bạn. Bàn bên cạnh có một chàng U40. Mọi người hỏi thăm bà xã chàng, hóa ra vợ chàng sắp sinh đứa con gái thứ hai. Qua câu chuyện, được biết chàng là người thành đạt, vui vẻ, xuất thân từ gia đình trí thức, vợ cũng môn đăng hộ đối, có vẻ khá hạnh phúc. Thế nhưng chàng bảo đang lo ngại làm sao thuyết phục được bố mẹ chấp nhận việc bé thứ hai cũng là con gái. Mình bảo có gì mà khó, sự thực là như thế và nếu ông bà không thích nhận cháu thì ông bà thiệt, chả ai muốn mất cháu nên không cần lo. Chàng thanh minh ông bà quý cháu nhưng văn hoá nó thế nên bản thân chàng cũng thấy sao sao ấy.
Coi thường con gái thì các anh lấy vợ làm gì
Mình nghĩ đến người phụ nữ đang mang bầu tháng thứ 7, khi toàn thân chỉ còn là một khối đau nhức, chân sưng phù lên, đi lại khó khăn, đi tiểu 15 phút/lần, ăn uống khổ sở, không đêm nào ngủ trọn giấc vì nằm tư thế nào cũng khó chịu và con đạp liên tục. Khoa học đã chứng minh, sự đau đớn khi sinh ngang bằng với gãy cùng một lúc 20 cái xương sườn. Đã có nam giới nào từng nếm trải cảm giác ấy chưa? Có dám để người khác bẻ thử hai cái xương sườn xem cảm giác ra sao không? Chị chịu đựng tất cả, kể cả hy sinh sự nghiệp riêng của mình để sinh con cho chồng vui, chị sẽ nghĩ thế nào khi biết đứa bé mình mang nặng đẻ đau ấy không được hoan nghênh chỉ vì nó không có giới tính mà họ mong muốn, điều mà không ai làm gì để thay đổi được? Mình nghĩ đến đứa trẻ chưa từng làm đơn để được sinh ra, sắp bị đẩy vào cái trần gian bể khổ này chỉ vì bố mẹ nó muốn có thêm con cho vui cửa vui nhà. Nếu bé biết sự ra đời của mình lại không được những người thân nhất trong đời chào đón, liệu bé có muốn ra đời không? Hai người phụ nữ ấy xứng đáng được chăm sóc, nâng niu và được biết ơn vì sự hy sinh của mình, chứ sao lại bị ghẻ lạnh khi không hề có lỗi?
Vì sao những người bố, đáng ra phải là điểm tựa cho vợ con, thay vì chào đón và che chở cho sinh linh chính mình đẩy vào đời lại buồn khổ vì những suy nghĩ lẩn thẩn của người khác? Vì sao những bậc ông bà sắp đi khỏi cõi đời này không vui mừng nhìn một sinh linh bé bỏng tiếp nối cho sự tồn tại của gia tộc mà lại bận bịu vì những suy nghĩ của những người chết từ lâu rồi như Khổng Tử? Đáng ra chỉ có chút ý nghĩ so đo như vậy cũng đáng xấu hổ rồi chứ còn phàn nàn nữa thì quá tệ.
Chàng bảo: "Văn hoá nó thế, biết làm thế nào được?" Mình bảo: "Thế thì nhổ vào cái văn hoá đó". Là người có học, chúng ta phải hiểu chỉ có con người là đáng trân trọng nhất trong cuộc đời này. Là bố mẹ, chúng ta phải hết lòng bảo vệ con mình. Dù có đến 100 loại văn hoá cổ hủ nào đó xúc phạm con mình, thì dù chỉ có một mình, ta cũng phải đứng lên loại bỏ cái văn hoá ấy. Ta phải hiểu, văn hoá là những gì do con người tạo ra thì con người cũng phải sửa được, chưa kể thực ra văn hoá hoàn toàn khách quan, xấu tốt là do người dùng nó. Văn hoá chỉ là cách sống, cách ứng xử do con người tạo ra để đối phó với môi trường sống, khi môi trường sống thay đổi thì tất yếu văn hoá cũng phải thay đổi. Cái gì phù hợp với cuộc sống là văn hoá, nó sẽ trường tồn. Cái gì đi ngược lại cuộc sống là hủ tục, cần loại bỏ nó. Ai cũng có thể sai lầm, kể cả bố mẹ ta. Khi còn nhỏ, bố mẹ đã dạy ta những điều hay lẽ phải đầu tiên; bây giờ khi các cụ già yếu, không theo kịp thời cuộc, trách nhiệm của ta là giải thích lại cho các cụ. Và nếu không thay đổi được các cụ thì ta vẫn phải trung thành với lẽ phải và bảo vệ vợ con mới đáng mặt đàn ông chứ?
Nếu không thì lấy vợ, sinh con để làm gì?
Theo blogtamsu
10 năm sống như bà hoàng nhưng không biết hoạt động gì của chồng Lấy chồng 10 năm, có 4 con, tôi chẳng hiểu gì về anh, không biết anh đi đâu, làm gì, quan hệ với những ai. ảnh minh họa Tôi lấy chồng năm 22 tuổi, lúc đấy đang học năm cuối đại học, anh hơn tôi 8 tuổi. Một cô gái trẻ với bao hoài bão trong tương lai, đủ mọi dự định cho...