Làm gì để tình yêu bớt nhạt nhẽo?
Em quen bạn trai đã một năm, tụi em cách nhau khoảng nửa tiếng đi xe nhưng rất giống yêu xa. Cả ngày hai đứa có thể không nhắn tin hay liên lạc gì…
Ảnh minh họa
Hai đứa đã giao hẹn tối 10h sẽ nhắn tin cho nhau nhưng nhắn tin cũng chỉ được 15-30 phút là bạn trai kêu “anh phải làm đồ án tốt nghiệp rồi”, thậm chí có tối không thèm nhắn luôn, chỉ có một tin nhắn chúc ngủ ngon, gọi điện thì rất ít. Thậm chí lâu lâu bọn em mới gặp nhau một lần mà gặp rồi cũng chẳng biết đi đâu.
Nhìn những người khác em thấy rất tủi thân. Lúc nào bạn trai em cũng nói bận đến nỗi chủ nhật kêu đi chơi thì anh lại nói “phải làm đồ án tốt nghiệp, trong tuần anh không có nhiều thời gian làm”.
Xin hỏi rốt cuộc em có phải đang quen bạn trai không? Chuyện tình cảm của em là như thế nào? Em biết là không nên so sánh với tình yêu của người khác nhưng vẫn thấy rất tủi thân? Xin hãy cho em biết phải làm sao để cải thiện tình hình (Tuyết Nhi).
Trả lời:
Chào bạn!
Đọc tâm sự của bạn tôi hiểu, bạn đang boăn khoăn không biết nên làm thế nào để cải thiện mối quan hệ của hai bạn bớt nhạt nhẽo hơn. Việc làm mới mối quan hệ trong yêu đương đang được rất nhiều bạn trẻ quan tâm và có lẽ bạn cũng không ngoại lệ.
Video đang HOT
Tuy nhiên, để giải quyết vấn đề hiện nay, bạn cần xem xét một số vấn đề sau để có quyết định đúng đắn. Nếu việc đối phương kêu bận chỉ trong thời gian làm đồ án tốt nghệp thì bạn nên cảm thông và chủ động chia sẻ với anh ấy. Còn việc anh ấy có làm đồ án tốt nghiệp thật không thì bạn phải tự mình tìm hiểu thông qua các nguồn tin khác nhau. Ngược lại, nếu việc bận làm đồ án tốt nghiệp diễn ra thường xuyên và liên tục ngay từ khi yêu nhau thì bạn nên xem xét lại tình cảm của hai người.
Trong trường hợp anh ấy nói bận không đến thăm bạn được, bạn có thể chủ động đến thăm anh ấy với lý do mua gì đó để anh ấy ăn lấy sức làm đồ án. Như vậy vừa có thể nắm bắt được tình hình của người yêu, vừa thể hiện được sự quan tâm chăm sóc của bạn với anh ấy. Thông qua đây, bạn sẽ hiểu được người yêu bạn có thật sự đang bận làm đồ án tốt nghiệp như anh ta nói hay chỉ là cái cớ để anh ấy trốn việc tới thăm bạn.
Theo như những gì bạn tâm sự, có lẽ việc giao tiếp của hai bạn khá ít, hạn hẹp và có phần nhạt nhẽo. Nếu anh ấy không tìm được chủ đề để nói chuyện, bạn nên là người gợi ý ra để cả hai cùng trao đổi. Tuy nhiên, việc bạn chọn chủ để cũng nên tế nhị phù hợp với cả hai để không gây nhàm chán và tranh cãi.
Việc lâu lâu hai bạn mới gặp nhau mà lại không biết đi đâu thì quả là đáng tiếc. Nếu anh ấy không chủ động được chuyện này thì bạn nên là người chủ động. Bạn hoàn toàn có thể gợi ý để cả hai cùng thực hiện. Một vài lần anh ấy sẽ quen và có thể tự tìm ra địa chỉ để cả hai cùng vui vẻ, chỉ có những cuộc gặp gỡ của hai bạn mới có ý nghĩa. Bạn không nên phụ thuộc hết vào bạn trai mà nên tự tạo cho mình và bạn trai những khoảng khắc vui vẻ, tránh nhàm chán. Bạn nên tạo cho những cuộc gặp của hai người là những kỷ niệm vui vẻ và đáng nhớ cho cả hai. Chỉ như vậy mới mong cải thiện được tình cảm của hai bạn hiện nay.
Chúc bạn mọi điều tốt lành.
Theo VNE
"Vợ nào vợ dám bỏ chồng!"
"Tai tiếng là một, con cái là 2 và gia đình nội ngoại là 3, các bà ấy còn sống vì những cái đó nữa, nên không dễ dàng bỏ chồng đâu!".
Thấy Chiến (Hà Đông, Hà Nội) mặc dù đang có con nhỏ nhưng bản thân vẫn nhàn nhã, có rất nhiều thời gian rảnh rang đi bù khú với bạn bè, nhiều người thắc mắc lắm. Chiến luôn đáp lại bằng điệu cười phớ lớ: "Vợ đẻ chứ có phải trời sập đâu mà không ăn chơi?". "Thế không sợ vợ cằn nhằn à?" - mọi người lại tiếp tục truy vấn.
Lúc này Chiến mới thấp giọng phân bua: "Cằn nhằn thì sao mà tránh được! Nhưng đó là bệnh chung của các bà vợ rồi, chồng tệ bị cằn nhằn đã đành, chồng tốt cũng bị cằn nhằn như thường! Đằng nào cũng thế, thôi tôi làm chồng chưa tốt cho sướng cái thân! Thoải mái chơi bời, nhậu nhẹt, mỗi tháng quẳng cho vợ ít tiền lương, thế là được!".
"Lúc tán mới cần nhiệt tình quan tâm, săn đón chứ giờ lấy về rồi là xong, giấy kết hôn kí rồi, còn chạy đâu được nữa! Hơn nữa, phụ nữ Việt Nam bao đời nay được cái có đức tính hy sinh, nhẫn nhịn, quên mình vì chồng con. Vì thế, chỉ cần còn chịu đựng và hy vọng cải tạo được là các bà ấy sẽ không bỏ chồng đâu. Tai tiếng là một, con cái là 2 và gia đình nội ngoại là 3, các bà ấy còn sống vì những cái đó nữa, nên không dễ dàng bỏ chồng đâu!" - Chiến tiếp lời.
Sau cùng, anh ta chốt lại: "Mình cứ không làm gì quá đáng, không cặp bồ ngang nhiên rồi về đánh vợ chửi con, không nhậu nhẹt bê tha, không cờ bạc tới mức sạt nghiệp, không vũ phu đánh vợ là được! Đầy lão đánh vợ như cặp chả hay đi gái như cơm bữa ấy thế mà vợ vẫn phải nghĩ cách &'lạt mềm buộc chặt' đấy thôi! Thế nên, mình thế này vẫn còn là tốt chán! Vợ nào dám bỏ!".
Trong khi Chiến phởn phơ và đắc chí với mớ lí luận và sự vô tâm đến vô trách nhiệm của mình thì Nga - vợ anh vừa tự mình chăm con nhỏ, làm việc nhà và đủ thứ trách nhiệm đổ lên đầu.
Anh chẳng biết rằng, tình yêu cô dành cho anh đã hết cạn, thay vào đó là sự chán chường và mệt mỏi. Đã bao lần cô tự hỏi: "Không biết mình lấy chồng để làm gì? Chả lẽ là để kiếm đứa con cho danh chính ngôn thuận? Nếu vậy thì có lẽ đã đến lúc chẳng cần một người chồng &'có cũng như không' nữa rồi ...".
Trong khi Chiến phởn phơ và đắc chí với mớ lí luận và sự vô tâm đến vô trách nhiệmcủa mình thì Nga - vợ anh vừa tự mình chăm con nhỏ, làm việc nhà và đủ thứ trách nhiệm đổ lên đầu
Chị Loan (Quận 5, TP HCM) cái gì cũng tốt: năng nổ, giỏi giang ở công ty, đảm đang, khéo léo trong gia đình, biết đối nhân xử thế nên ai cũng quý mến. Chị chỉ có mỗi một tội, đó là tội... kém sắc.
Hồi yêu nhau, anh Đoàn - chồng chị cũng lăn tăn vụ này lắm, nhất là mỗi khi đưa chị đến giới thiệu với hội bạn, thằng nào cũng ỉ ôi chê bai. Nhưng mẹ anh lại đặc biệt quý chị và anh cũng thấy chị quá ư là tốt để làm một người vợ người mẹ, thế là anh vẫn quyết tâm cưới chị, mặc lời dèm pha.
Nhưng khi đã là "của mình" rồi, nắm chắc trong tay rồi, anh dần dần càng nảy sinh tâm trạng chán ngán mỗi khi nhìn thấy vợ. Những lời bàn tán kiểu như: "Ôi, sao thằng Đoàn đẹp trai, phong độ thế mà lại lấy vợ xấu thế nhỉ? Hay là nhà vợ nó giầu?" liên tiếp bay vào tai anh, mài mòn dần ý chí của anh khiến anh càng thêm chán vợ. Đi đâu, thấy bạn bè dắt vợ theo, cô nào cũng xinh đẹp ngát hương, anh càng tủi cho phận mình.
Anh sẽ không bỏ vợ, vì suy cho cùng thì chị Loan cũng chẳng có lỗi gì cả. Nhưng chán thì vẫn chán! Mỗi tháng quẳng cho chị ít tiền lương coi như hết trách nhiệm, bản thân thoải mái la cà nhậu nhẹt cùng bạn bè, về nhà anh cũng tự coi mình là ông tướng, còn trách nhiệm lo cho gia đình nghiễm nhiên thuộc về vợ xấu là chị Loan!
Quá đáng hơn, anh còn theo đuôi mấy chàng độc thân trong công ty đi tán tỉnh các em trẻ trung xinh tươi. Của đáng tội, anh Đoàn cũng chưa có gan ngoại tình nhưng khi vợ nhắc khéo thì anh biện minh:"Cả thời tuổi trẻ của tôi, tôi dành hết cho cô rồi. Giờ lấy vợ, cô lại cùm chân tôi nữa thì hóa ra cả đời tôi chỉ biết đến gái xấu thôi à? Với lại, tôi có ngoại tình đâu, gọi là đi chơi, café cà pháo ngửi hương ngửi hoa cho biết cảm giác đi với gái đẹp thôi mà, làm gì mà cô ầm ĩ lên thế!".
Khi chị nói chuyện nghiêm túc và gay gắt hơn thì anh cũng lớn tiếng: "Tôi làm gì sai nào? Cờ bạc không, nhậu nhẹt thì đã có bạn là phải có nhậu, gái gú cũng không, còn chuyện à ơi vớ vẩn thì đàn ông sao tránh được! Sao cô không nhìn lại xem mình là ai, cô xấu thế tôi cưới cho là may, lại còn đòi hỏi nữa à?".
"Đàn ông ấy mà, chúng nó lấy vợ đẹp, sau khi cưới không tệ hơn là may, chả ai tốt hơn lúc yêu đâu. Đằng này, mình lấy vợ xấu đã là chịu thiệt thòi thì sao phải tốt làm gì cho cực cái thân chứ? Cứ tà tà thế này cho sướng, không làm gì quá đáng thì thách vợ dám bỏ. Phụ nữ sống đâu phải vì mỗi tình yêu của chồng!" - Anh còn tự nghĩ thầm.
Anh đã đúng khi nghĩ chẳng người phụ nữ nào bỏ chồng vì sự vô tâm, vài bữa nhậu nhẹt hay chuyện các anh tán tỉnh gái bên ngoài. Vì phụ nữ, ngoài tình yêu dành cho chồng, họ còn sống vì con cái và gia đình 2 bên nội ngoại.
Nhưng anh cũng không hề biết rằng, trái tim của người phụ nữ rất dễ bị tổn thương. Những lời nói nhẫn tâm, những hành động mà anh cho là chẳng đáng gì ấy qua năm tháng đã mài mòn tình yêu của chị dành cho anh. Và dần dà, dường như chị đã chẳng còn cần anh nữa!
Một ngày, anh Đoàn bỗng nhận ra, thời gian gần đây anh đi đâu làm gì, về nhà giờ nào chị cũng chẳng hỏi han gì nữa, anh về muộn cũng không chờ cơm.
Vợ anh và 2 con thường xuyên đi chơi, thậm chí đi du lịch xa mà chẳng rủ anh. Nhiều lần về nhà, nhìn 3 mẹ con vui đùa, rủ rỉ với nhau những chuyện anh chẳng hề biết rồi phá lên cười vui vẻ, cảm giác lạc lõng bỗng trào dâng trong lòng anh. Anh giật mình hoảng hốt: Mình đã mất vợ và con, mất gia đình theo một nghĩa nào đó rồi! Phải giữ họ lại ngay thôi, không thì sẽ là quá muộn ...
Theo VNE
15 ý tưởng để tình yêu thêm lãng mạn Bạn muốn làm điều gì đó để tình yêu của mình sẽ ngọt ngào và say đắm hơn? Hãy tham khảo những ý tưởng sau để tình yêu thêm phần lãng mạn nhé: 1. Biết lắng nghe Trong những cuộc nói chuyện thường ngày, người yêu thường đề cập đến những điều mà cô ấy/anh ấy thích hay không thích. Đây là những...