Làm gì để người phụ nữ của mình vừa lòng?
Nhà phân tâm học lừng danh Freud đã từng thú nhận: “Cần làm gì để người phụ nữ của mình vừa lòng? Đó là nỗi lo lắng thường làm tôi phải bận tâm suy nghĩ”. Đó có lẽ cũng là điều nhiều người đàn ông đang yêu, người chồng tốt phải quan tâm.
Trong cuộc sống hiện nay, phụ nữ cũng như nam giới ai cũng mong muốn thành đạt, địa vị xã hội, tiền bạc, tình yêu chân thật, hôn nhân hạnh phúc… Nhưng ngoài ra họ còn có những nhu cầu rất phụ nữ của riêng mình.
Người phụ nữ cần những biểu hiện yêu thương chân thành và độc đáo. Những người mong ước một tình yêu đích thực thường ngại ngùng trước những quà tặng đắt giá, bởi những món quá ấy khiến người ta có cảm giác bị mua chuộc. Món quà làm hài lòng những người phụ nữ ấy phải chứng tỏ sự chân thành quan tâm, chăm sóc thường xuyên.
Sự lên ngôi quá mức của tuổi trẻ và sắc đẹp hiện nay có khi làm cho những người mẹ, người vợ có tâm lý hoài nghi dung nhan của mình. Sự mất tự tin dễ dần đến những biểu hiện tâm lý nặng nề. Chỉ có người chồng với sự quan tâm chăm sóc gắn bó mới giúp người vợ có niềm tin đề trang điểm, làm đẹp, sống hưng phấn.
Người phụ nữ có nhu cầu nhận được sự tôn trọng của chồng. Các ông để tâm đến việc vợ mình làm, chia sẻ buồn vui và chân thật sẽ tạo nên hạnh phúc gia đình. Người phụ nữ thích được lắng nghe. Ngay cả trong khi tranh cãi, người phụ nữ cũng ít có nhu cầu chiến thắng. Họ thường tìm cơ hội để chia sẻ tâm tình, để được an ủi, lắng nghe. Phần nhiều là chính những người đàn ông làm cho những cuộc đối thoại trở nên ồn ào bởi họ thường bảo thủ và hay cắt ngang lời vợ.
Video đang HOT
Người phụ nữ cũng cần những phút riêng tư. Đây là cái mà họ mất đi nhiều nhất trong hôn nhân. Trong khi bảo vệ những riêng tư của mình như một người tự do thì đàn ông bao giờ cũng muốn vợ mình hoàn toàn là người của gia đình với những bổn phận và nghĩa vụ. Hãy để cho phụ nữ đôi khi được sống lại những kỷ niệm thời con gái. Thiên hướng làm vợ, làm mẹ sẽ đưa họ mau chóng quay về với gia đình nhưng hào hứng hơn, hạnh phúc hơn và ân cần hơn.
Sự thông cảm, chia sẻ công việc nhà là một trong những điều tối quan trọng. Sau công việc ở công ty là đến bếp núc, con cái, người phụ nữ dễ bị stress do cảm giác mình bị khai thác đến kiệt sức.
Người phụ nữ ngày nay không còn ở địa vị nô lệ, phụ thuộc như thời xa xưa nữa. họ vẫn là người chăm sóc gia đình, chồng con, nhưng ở vào thế bình đẳng, xứng đáng được tôn trọng, được khoan dung, độ lượng với những nhược điểm của mình. Vợ chồng chỉ hạnh phúc khi là những người bạn tốt, là đôi tình nhân, là những cộng sự tin cậy của nhau.
Theo VNE
Choáng váng vì thấy hàng xóm điển trai "lên giường" với vợ mình
Một cảnh tượng như trong phim cấm trẻ em dưới 18 tuổi diễn ra trước mắt tôi, ngay trong phòng ngủ của vợ chồng tôi. Vợ tôi đang tằng tịu với anh hàng xóm.
Nhà tôi mới mua chung cư và đó cũng vốn là khu chung cư mới xây nên toàn người lạ, chưa ai quen ai cả. Tôi vốn rất ít khi ở nhà, chỉ có vợ tôi đang thời gian tìm việc nên ở nhà thường xuyên. Nên ngay cả mặt mũi mấy người hàng xóm như nào tôi cũng không biết, và cũng chưa bao giờ nói chuyện vì tôi đi sớm về tối, về thì ai đóng cửa nhà nấy.
Vợ tôi vốn là một người &'hay chuyện' nên hễ có người mới tới, dù ở công ty hay ở đâu nữa, vợ cũng nhanh nhẹn bắt chuyện. Câu chuyện mà vợ nói thì tứ tung, cái gì cũng nói được, chỉ cần là chuyện vui là được. Vả lại, tính vợ nhanh mồm nhanh miệng nên cũng được người khác quý mến, cảm thấy thân thiện và gần gũi.
Ảnh minh họa
Bên cạnh nhà có ai mới chuyển tới, là nam hay nữ, sống với ai, gồm bao nhiêu người là vợ tôi biết hết. Tính vợ hay tò mò, với lại ở nhà không có việc gì thì biết cũng phải thôi.
Thời gian gầy đây vì là cuối năm nên công việc của tôi bận tối mắt, tối mũi. Vợ lúc nào cũng ở nhà cơm nước, chỉ đợi chồng về là ăn thôi. Vợ cũng chẳng có việc gì, phỏng vấn mấy nơi chưa được nhận nên hàng tháng, tôi vẫn đưa tiền cho vợ tiêu pha. Còn tôi, nai lưng kiếm tiền, chẳng có thời gian mà đưa vợ đi đây, đi đó.
Nhiều khi tôi cũng thấy vợ có nhiều biểu hiện lạ, nhưng mà tôi chẳng nghĩ nhiều. Vì lúc nào tôi cũng viện lý do, chắc vợ không đi làm, sợ mất chồng nên mới ăn diện như vậy. Âu cũng là điều tốt.
Nhiều khi thấy thương vợ, tôi động viên vợ ở nhà rồi thi thoảng nói chuyện với hàng xóm láng giềng cho đỡ buồn. Ban đầu vợ cũng than vãn suốt, nhưng vài tháng gần đây, tôi không thấy vợ kêu ca nữa. Về nhà dù là muộn, nhưng tôi không thấy vợ càu nhàu hay kêu ca gì nữa. Vợ khác hẳn với mọi người. Có lúc, thấy vợ ở nhà nấu cơm thôi, đợi chồng về ăn thôi mà cũng ăn diện, tôi ngạc nhiên còn nói đùa: "Em làm gì mà diện ghê vậy, sợ mất chồng à?". Vợ lại cười hề hề rồi thôi!
Nhiều khi tôi cũng thấy vợ có nhiều biểu hiện lạ, nhưng mà tôi chẳng nghĩ nhiều. Vì lúc nào tôi cũng viện lý do, chắc vợ không đi làm, sợ mất chồng nên mới ăn diện như vậy. Âu cũng là điều tốt.
Nhưng mà, càng ngày tôi càng thấy vợ có biểu hiện lạ. Đợt đó, tôi được cử đi công tác cả tuần trong Sài Gòn. Tôi biết vợ thích đi chơi như vậy nên đã ngỏ ý cho vợ đi cùng. Thế mà vợ từ chối bảo, không muốn ảnh hưởng tới công việc của chồng, tôi đi rồi về sớm, vợ ở nhà rủ bạn bè tới chơi không sao. Tôi hơi bất ngờ, vì trước vợ hay lẽo đẽo theo tôi, giờ lại tỏ ra như vậy.
Theo lịch trình thì tôi phải đi 5 ngày, nhưng mà vì công việc xong sớm, nên tôi đã về trước hai ngày và không báo cho vợ. Tối ấy tôi về muộn, về nhà thấy trong nhà có khách, lại là khách nam, vì tôi thấy giày ở ngày cửa. Tôi mở cửa vào. Một cảnh tượng như trong phim cấm trẻ em dưới 18 tuổi diễn ra trước mắt tôi, ngay trong phòng ngủ của vợ chồng tôi. Vợ tôi đang tằng tịu với anh hàng xóm, tôi lờ mờ nhớ mặt anh ta do vài lần va chạm ở thang máy. Hóa ra là vậy, tôi chạy vào, tát cho vợ mấy cái như trời giáng, rồi đuổi cổ người đàn ông kia về nhà.
Tôi đã suy nghĩ quá nhiều và 2 ngày hôm sau, tôi viết đơn li dị. Dù vợ kí hay không thì tôi cũng coi cô ấy là người dưng, không hơn không kém!
Vợ tôi bẽ bàng, nhục nhã, quỳ gối xuống van xin tôi. Tôi thấy mình cũng nhục nhã theo. Tôi thề là sẽ không bao giờ tha thứ cho vợ. Dù là chuyện ngoại tìnhchỉ lần đầu nhưng đưa trai về nhà ngủ thì đúng là sự xúc phạm quá lớn với tôi. Tôi phải làm sao đây, đúng là, số khổ khi lấy phải người vợ lăng loàn.
Tôi đã suy nghĩ quá nhiều và 2 ngày hôm sau, tôi viết đơn li dị. Dù vợ kí hay không thì tôi cũng coi cô ấy là người dưng, không hơn không kém!
Theo VNE
Hạnh phúc đâu nhất thiết phải đủ hai người Vơi em hanh phuc gian đơn lăm. Chi cân tư ban thân minh biêt đu, ây đa la hanh phuc rôi. Ban be vân thương bao răng: "Co ngươi yêu đi thôi, le nao nhin thiên ha ho năm tay nhau đi ngoai đương ma không thây chanh long hay ghen ty?". Nhưng khi ây em chi khe mim cươi, bơi em biêt...