Làm gì để mẹ chồng “yêu”?
Tôi nghĩ, những người phụ nữ chưa dung hòa được mối quan hệ mẹ chồng- nàng dâu là những người phụ nữ kém cỏi và ích kỷ.
Tôi luôn dặn mình phải yêu và kính trọng mẹ chồng
Vốn dĩ tôi cũng chẳng định lên đây để khoe khoang về cuộc sống hiện tại của mình, vì sợ nhiều người cho đó là sự giả dối hay một câu chuyện đãi môi nào đó trong muôn vàn những câu chuyện đời thường. Nhưng thấy nhiều chị em chia sẻ những khó khăn trong mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu quá, nên tôi cũng muốn chia sẻ tâm sự thật của mình cho chị em nghe, biết đâu sẽ giúp được ai đó cải thiện được mối quan hệ vốn được coi là phức tạp này.
Tôi được sinh ra trong một gia đình nông nghiệp nghèo khó, nên tài sản duy nhất tôi được thừa hưởng không phải là những thứ có giá trị lớn về mặt kinh tế mà chỉ là tính trung thực, thật thà và chân thành. Cũng chính từ những tính cách ấy đã cho tôi một gia đình thực sự viên mãn hạnh phúc hơn cả những gì tôi mong đợi.
Như bao nhiêu người con gái khác, năm 23 tuổi tôi lên xe hoa theo về nhà chồng với một tâm trạng rất bối rối về mối quan hệ phức tạp giữa mẹ chồng, nàng dâu. Những lo âu ấy của tôi là có cơ sở bởi lẽ theo như mọi người xung quanh nhận xét thì mẹ chồng tôi cũng thuộc diện chua ngoa có tiếng. Đã thế, tôi lại phải sống cùng bố mẹ chồng.
Video đang HOT
Bên cạnh đó lại có một bà chị dâu chồng đang bị mẹ chồng ghét ra mặt, những suy nghĩ ấy đan xen lẫn lộn trong tâm trí tôi, làm tôi bị ám ảnh về tinh thần rất nhiều. Lúc ấy, trong đầu tôi chỉ muốn ngay sau đám cưới được mẹ chồng, gia đình nhà chồng cho ra ở riêng để tôi đỡ phải làm dâu của bà, để tôi được cùng chồng tự do, tự tại vui trong hạnh phúc mới của mình…
Vì bà là người sinh ra chồng tôi
Nhưng tất cả lại không như những gì tôi đang mong đợi, chúng tôi không được ra ở riêng, tôi phải ở chung cùng với mẹ chồng và cả anh chị nhà chồng.
Thời gian đầu, cuộc sống của tôi thực sự là rất khó chịu, tôi luôn bị mẹ chồng soi mói đủ điều, và đôi khi bà nói lại với chồng tôi, làm cho hai vợ chồng xảy ra cãi vã. Những lúc ấy tôi nghĩ và hận mẹ chồng vô cùng, vì lúc nào bà cũng can thiệp vào cuộc sống của tôi, cũng làm cho tôi phải mệt mỏi.
Nhưng rồi một lần mẹ đẻ tôi bảo với tôi rằng, con hãy nhìn lại mình, xem những điều mẹ chồng con nói đúng hay sai. Nếu bà nói đúng, thì con nên sửa chữa, và nếu bà nói sai, thì con cũng chỉ nghe rồi để đấy mà thôi. Phận làm dâu con, không có quyền được cãi lại, hay đưa ra ý kiến với mẹ chồng.
Nghe mẹ đẻ nói, tôi cũng phản kháng dữ dội, và trách mẹ không thương tôi, nhưng tối hôm đó tôi vẫn về vắt tay lên trán và suy nghĩ. Và tôi nhận thấy, những điều mẹ chồng tôi nói có nhiều cái đúng, và có nhiều điều tôi phải sửa đổi.
Với ý nghĩ, mẹ chồng chính là người đẻ ra chồng mình, mẹ chồng là người vất vả nuôi chồng mình khôn lớn, dạy dỗ để làm chỗ dựa cho mình, vì thế tôi không được phép làm cho bà buồn, và có những cư xử không đúng với bà. Vì thế, tôi cũng cố gắng quan tâm đến bà nhiều hơn, chẳng hạn như hỏi thăm sức khỏe của bà thường xuyên, rồi thi thoảng biếu bà cái này, cái kia. Những hành động tuy nhỏ, nhưng mẹ chồng tôi cũng cảm nhận được sự quan tâm của con dâu dành cho mình, vì thế bà cũng rất quan tâm đến tôi.
Những ngày tôi mang bầu, rồi sinh con, bà đã luôn bên tôi, chăm sóc cho tôi và cháu bé từng tý một. Giờ thì mối quan hệ giữa tôi với mẹ chồng thực sự rất thỏa mái. Tôi không còn có cảm giác đi làm dâu, nhiều khi tôi nghĩ bà không khác gì mẹ đẻ của mình.
Tất cả, là nhờ tình yêu thương, sự chân thành và niềm tôn kính tôi dành cho mẹ chồng. Tôi nghĩ, những người phụ nữ chưa dung hòa được mối quan hệ mẹ chồng- nàng dâu là những người phụ nữ kém cỏi và ích kỷ.
Trước khi trách mẹ chồng, các chị nên nhìn lại bản thân mình, xem lại cách cư xử của mình thay vì trách móc người khác. Các chị hãy học cách yêu thương người khác để được nhận về tình yêu thương.
Theo VNE
Con gái ơi, ba xin lỗi!
Hôm qua, thấy con khóc, không ăn cơm, ba rất giận. Ba nghĩ con cái bây giờ thiệt hết biết. Ba mẹ nói động chút xíu đã làm mình, làm mẩy, như vậy thì làm sao mà dạy dỗ?
Cổ nhân đã dạy "gần mực thì đen, gần đèn thì sáng". Con chơi với đám đó, không hư mới lạ! Thế nhưng, con lại bảo: "Sao ba không nghĩ con là đèn, muốn gần gũi để cảm hóa các bạn ấy? Các bạn đã bất hạnh, không có gia đình, mẹ cha; không ai thèm chơi. Con muốn an ủi, động viên các bạn vượt lên nghịch cảnh. Có phải con bắt chước học thói lêu lông của các bạn ấy đâu mà ba lại mắng con giữa mặt bạn bè như vậy?"- con vừa nói vừa khóc tức tưởi.
Lúc đó ba chỉ giận là con dám cãi lời, dám trả treo với ba chứ không nghĩ sâu xa những điều con nói. Mãi đến khi mẹ thủ thỉ: "Anh như vậy là sai rồi. Có gì thì về nhà nói với con, sao lại la mắng um sùm ngoài đường như vậy? Hơn nữa, bé Mai cũng ý thức được chuyện nó làm là muốn giúp đỡ, lôi kéo bạn bè đừng nghe theo bọn xấu... Chính cô bí thư Đoàn phường đã nói cho em biết. Người ta khen con mình hết lời, trong lúc đó anh lại la mắng nó".
Những lời mẹ nói khiến ba bừng tỉnh. Ba đúng là hồ đồ. Lẽ ra ba phải hiểu con, tin con và biết chuyện con làm, có đâu lại hời hợt, thậm chí thô lỗ với con và các bạn như vậy. Ôi, ba thấy thật xấu hổ! Ngày mai, ba sẽ đưa con tới nơi sinh hoạt với các bạn. Ba sẽ xin lỗi các bạn con về những lời nói nóng nảy của mình hôm trước.
Còn bây giờ, con gái ơi, ba xin lỗi con. Hãy xuống ăn cơm với ba mẹ và anh hai. Ba hứa từ nay về sau, làm gì, nói gì cũng sẽ suy xét thật cẩn thận...
Theo VNE
Kiểm đếm lại tình yêu "Anh có hối hận vì đã yêu em không?"- em nhìn sâu vào mắt anh. "Không có" - anh nói rất thật lòng. "Thế anh có biết tại sao mình chia tay?" - em lại hỏi. "Vì em không còn yêu anh nữa" - anh lại siết chặt tay em. Rất lâu rồi, mình mới có một bữa nói chuyện cởi mở như...