Làm gì để kéo giảm tệ mại dâm?
Trong những năm qua, chính quyền TP Hồ Chí Minh luôn quan tâm đến công tác đấu tranh phòng, chống TNXH nói chung và tệ nạn mại dâm nói riêng. Tuy nhiên, cũng theo đánh giá của UBND TP Hồ Chí Minh thì kết quả phòng, chống mại dâm hiện nay là chưa vững chắc, chỉ mới giảm ở bề nổi. Lý do là còn quá nhiều khó khăn, vướng mắc đã tồn tại từ lâu nhưng vẫn chưa giải quyết triệt để.
Từ những kế hoạch của UBND TP Hồ Chí Minh
Theo kế hoạch công tác phòng, chống tệ nạn mại dâm và phòng chống mua bán người trên địa bàn TP Hồ Chí Minh giai đoạn 2011-2015, UBND TP Hồ Chí Minh đã đưa ra mục tiêu: Đấu tranh triệt phá các đường dây, ổ nhóm hoạt động mại dâm và xử lý nghiêm 100% số vụ việc phát hiện; tổ chức tiếp nhận, chữa trị, dạy nghề, hỗ trợ tái hòa nhập cộng động cho 100% số người bán dâm có hồ sơ quản lý; giảm 50% phường, xã, thị trấn trọng điểm về tệ nạn mại dâm, 70% phường, xã, thị trấn đạt tiêu chuẩn lành mạnh, không có tệ nạn mại dâm…
Để đạt được mục tiêu này, UBND TP Hồ Chí Minh cũng đã đưa ra nhiều giải pháp như buộc các cơ sở kinh doanh dịch vụ ký cam kết đảm bảo an ninh trật tự và không để xảy ra tệ nạn xã hội (TNXH) trong cơ sở; xử lý cả đối tượng bán dâm lẫn người mua dâm; tập trung quyết liệt công tác chuyển hóa địa bàn, nhất là địa phương trọng điểm để xảy ra tệ nạn mại dâm tiến tới xây dựng phường, xã đạt tiêu chuẩn văn hóa, không có nạn mại dâm, ma túy; đa dạng hóa các mô hình hoạt động của các nhóm đồng đẳng hỗ trợ người hoàn lương, phụ nữ là nạn nhân bị mua bán trở về như mô hình câu lạc bộ “Phụ nữ vươn lên”, “Bạn giúp bạn”, “Lá chắn”…
Kế hoạch này của UBND TP Hồ Chí Minh cho thấy một sự quyết tâm trong công tác phòng chống mại dâm, tuy nhiên, trên thực tế sự quyết liệt ấy đã có từ cách đây hơn một thập kỷ. Cụ thể như trong Chỉ thị 17/2001/CT-UB ngày 2/7/2001, UBND TP Hồ Chí Minh quy định rất rõ là “Chủ tịch UBND và Trưởng Công an các quận, huyện; phường, xã thị trấn… phải chịu trách nhiệm trước cơ quan nhà nước cấp trên về những hoạt động tiêu cực, TNXH xảy ra trên địa bàn mình phụ trách.
Qui định là như vậy nhưng trên thực tề gần như địa phương nào cũng để xảy ra TNXH nhưng xử lý trách nhiệm thì chỗ có chỗ không và việc xử lý cũng chưa đủ sức để chuyển biến tình hình. Tệ hại hơn, nhiều địa phương vì bệnh thành tích (hay sợ chịu trách nhiệm?) đã xây dựng nhiều ấp – khu phố văn hoá nhưng thực tế thì địa bàn vẫn còn đầy TNXH.
Bên cạnh chỉ thị 17, nhiều năm qua, hàng loạt văn bản được UBND TP Hồ Chí Minh ban hành nhằm phòng chống TNXH như quyết định 05, 105,10… đều chưa được áp dụng một cách triệt để khiến cho tình hình mại dâm ngày một diễn biến phức tạp hơn.
Đến những vướng mắc cần tháo gỡ
Trong buổi làm việc của Tổ công tác liên ngành phòng, chống mại dâm Trung ương với các Sở, ngành ở TP Hồ Chí Minh vào cuối tháng 9 vừa qua, nhiều lãnh đạo các cơ quan chức năng ở TP Hồ Chí Minh cho biết, các biến tướng của mại dâm ngày càng diễn biến phức tạp, trong khi các quy định của pháp luật về phòng chống mại dâm chưa kịp bổ sung, điều chỉnh; thiếu các quy định về xử lý đối với mại dâm nam, mại dâm đồng tính, người nước ngoài bán dâm, các hành vi kích dục, khiêu dâm có tính chất đồi trụy tại các cơ sở kinh doanh dịch vụ nhưng chưa có biện pháp xử lý triệt để.
Thượng tá Lê Ngọc Phương, Phó Trưởng phòng CSĐT tội phạm về TTXH, Công an TP Hồ Chí Minh đưa ra dẫn chứng là vào cuối năm 2010, Công an quận 10 kiểm tra Spa Nụ Cười Vàng ở số 656, Sư Vạn Hạnh (phường 12, quận 10) bắt quả tang các nhân viên nam của cơ sở đang thực hiện hành vi khiêu dâm, kích dục cho khách hàng cũng là… nam!
Một khách sạn hoạt động mại dâm cùng “tú bà”.
Do chưa có quy định xử lý nên Công an quận 10 xử phạt hành chính các hành vi vi phạm của cơ sở với số tiền 40 triệu đồng chứ không xử lý được về hành vi mua bán dâm vì khách và tiếp viên đều là “nam giới”?! Bà Hà Thị Yến, Phó chánh án TAND TP Hồ Chí Minh thì cho biết, lượng án mại dâm được xét xử hàng năm khá ít, do việc xác định tội “chứa mại dâm” theo quy định tại Bộ luật Hình sự luôn thiếu chứng cứ. Bởi lẽ, nhiều “tú bà” của đường dây gái gọi cho rằng mình không chứa mại dâm và trên thực tế thì họ đâu có “chứa” nên cụm từ “chứa mại dâm” cần thay bằng “tổ chức mại dâm” thì sẽ phù hợp hơn.
Tương tự, đại diện UBND TP Hồ Chí Minh cũng kiến nghị bổ sung, sửa đổi các quy định xử phạt về lĩnh vực mại dâm cho phù hợp với tình hình thực tế theo hướng tăng nặng hình phạt đối với tội phạm mại dâm và cơ sở kinh doanh dịch vụ chứa chấp mại dâm hoặc sử dụng các hành vi khiêu dâm, kích dục, dâm ô, đồi trụy để thu lợi bất chính. Đồng thời nên điều chỉnh cụm từ “giao cấu” (trong khoản 1 và khoản 2, điều 3, Pháp lệnh phòng chống mại dâm) thành “làm thỏa mãn khoái lạc tình dục” thì sẽ chuẩn hơn vì mua bán dâm còn có nhiều hình thức khác ngoài giao cấu.
Video đang HOT
Bên cạnh những kiến nghị tháo gở đó, qua quá trình thực tế tìm hiểu, chúng tôi nhận thấy rằng, trong công tác phòng chống mại dâm trên địa bàn TP Hồ Chí Minh còn có khá nhiều vướng mắc khác xuất phát từ công tác quản lý nhà nước còn thiếu đồng bộ, chồng chéo, thậm chí còn vô hiệu hoá lẫn nhau như ngành này đình chỉ thu hồi giấy phép thì ngành khác lại cấp mới…
Nếu như cơ sở kinh doanh là nơi ngã giá, môi giới thì các cơ sở lưu trú là điểm đến phổ biến nhất của hành vi mua bán dâm. Hàng loạt khách sạn, nhà nghỉ mọc đầy trên đường Xô Viết Nghệ Tĩnh (Bình Thạnh), Ngã Tư Ga (quận 12), Sư Vạn Hạnh nối dài (quận 10)… hầu hết chỉ phục vụ làm bãi đáp cho gái mại dâm. Thậm chí các cơ sở này còn trương bảng to đùng “cho thuê giờ” với giá “bèo” để thu hút khách.
Trong khi đó theo quy định của pháp luật, kinh doanh cơ sở lưu trú là ngành nghề kinh doanh có điều kiện, buộc phải có giấy chứng nhận đủ điều điện về an ninh trật tự thì mới được hoạt động. Vì vậy, khi có vụ việc về an ninh trật tự xảy ra trong cơ sở lưu trú, nếu như chủ cơ sở thực hiện không đúng quy định về khai báo tạm trú, ghi sổ, tạm giữ giấy tờ tùy thân của khách thì cơ quan Công an có thể rút giấy chứng nhận an ninh trật tự của cơ sở đó.
Ngược lại, nếu thực hiện đúng quy định nhưng có dấu hiệu chứa chấp hoặc làm ngơ để xảy ra tội phạm, tệ nạn thì tùy mức độ mà xử lý. Tuy nhiên trên thực tế, những cơ sở sai phạm bị xử lý và ý thức tự giác chấp hành quy định của cơ sở lưu trú là chưa cao, tạo điều kiện cho các đối tượng tội phạm, tệ nạn nói chung và hoạt động mại dâm nói riêng vô tư hoạt động. Vì vậy để kéo giảm tệ mại dâm thì công tác kiểm tra, chấn chỉnh và xử lý ở lĩnh vực này cần phải được tăng cường hơn nữa.
Và sự quyết tâm sẽ đẩy lùi cái khó
Tất cả những khó khăn trở ngại nói trên khiến cho công tác phòng, chống mại dâm thật sự trở nên nan giải và ngày càng diễn biến thức tạp theo sự tăng trưởng về mọi mặt của một thành phố năng động nhất nước. Song, cũng có một thực tế là, nếu như địa phương thật sự cương quyết kéo giảm tối đa hoạt động mại dâm thì kết quả vẫn hết sức khả quan mà quận 12 là một ví dụ.
Từ một địa bàn nổi tiếng về mại dâm từ lúc tái thành lập (năm 1997), nhưng hiện tại quận 12 được xem là một trong những quận huyện ít tệ nạn xã hội nhất ở TP Hồ Chí Minh. Đại tá Phùng Tấn Thành, Phó Trưởng Công an quận 12 bộc bạch: “Công an quận quy định là mỗi Cảnh sát khu vực phải bám sát địa bàn và chịu trách nhiệm nếu như để địa bàn mình phát sinh TNXH. Từ nắm bắt đó, hàng tháng Công an các phường phải báo cáo cho quận về số lượng tăng giảm của các ngành nghề kinh doanh “nhạy cảm” trên địa bàn. Nếu thấy điểm kinh doanh nào có dấu hiệu tệ nạn thuộc thẩm quyền của phường thì phường xử lý còn thuộc thẩm quyền quận, TP thì báo cáo về quận. Ngược lại, nếu dung túng, bao che mà quận phát hiện và triệt xóa thì Cảnh sát khu vực và lãnh đạo phường sẽ bị xử lý kỷ luật tùy theo mức độ”.
Ngoài nguyên tắc nghiêm ngặt đó, Công an quận cũng đã chỉ đạo các phường khi có điểm kinh doanh ngành nghề “nhạy cảm” thì phường phải trực tiếp đến cơ sở để tuyên truyền, khuyến khích chủ cơ sở kinh doanh lành mạnh và làm bản cam kết không để xảy ra tệ nạn nơi mình kinh doanh. Khi chủ cơ sở cố tình làm sai thì cũng vận động, thuyết phục, chấn chỉnh trước mới đi đến biện pháp kiểm tra, xử lý vi phạm.
Với cách làm như vậy, người lương thiện sẽ có môi trường lành mạnh trong kinh doanh còn kẻ có đầu óc kinh doanh đen tối thì không có điều kiện hoạt động. Cách làm của quận 12 nó cũng giống như bao quận, huyện khác, song vấn đề mấu chốt chính ở đây chính là có quyết liệt làm không hay quy định chỉ là hình thức
Theo CAND
Bài 3: Mại dâm "bốn trong một"
Theo Ban chỉ huy Đội Cảnh sát phòng chống TNXH (Đội 5, PC45, Công an TP HCM) thì từ trước đến nay, số lượng gái mại dâm núp bóng dưới vỏ bọc nhân viên nhà hàng, quán nhậu, điểm massage và cà phê đèn mờ luôn chiếm tỷ lệ cao so với các ngành nghề "nhạy cảm" khác. Hiện toàn TP có hơn 30.000 cơ cở kinh doanh dịch vụ "nhạy cảm", trong đó có 943 nhà hàng, 134 cơ sở xông hơi - xoa bóp, 805 tiệm hớt tóc thanh nữ và 7.638 quán cà phê có tiếp viên nữ phục vụ lên đến hàng chục ngàn người...
Hớt tóc không cần kéo, massage chẳng cần tay nghề
Hớt tóc thanh nữ ở TP Hồ Chí Minh thì quận, huyện nào cũng có nhưng tập trung nhiều nhất là ở quận Bình Thạnh, Tân Bình, Bình Tân, Gò Vấp. Ở phạm vi hẹp hơn đó là các tuyến đường như Ung Văn Khiêm, Đinh Bộ Lĩnh, Nơ Trang Long (Bình Thạnh), Tên Lửa (Bình Tân), Quang Trung, Phan Văn Trị (Gò Vấp)...
Tiệm hớt tóc dạng này thường không có thợ chính mà chỉ có các nhân viên nữ gội đầu, lấy ráy tai và gạ gẫm khách bằng những hành vi khiêu dâm. Tiệm hớt tóc Như Ý nằm trên đường Nguyễn Hồng Đào, phường 14, Tân Bình là một trong số này. Tiệm hoạt động từ năm 2007 do Phan Thị Lệ (53 tuổi; ngụ phường Tân Thành, quận Tân Phú, TP Hồ Chí Minh) và Nguyễn Thị Kim Quyên (30 tuổi; ngụ phường 4, Tân Bình) hùn vốn kinh doanh.
Tuy là tiệm hớt tóc nhưng nơi đây không hề có thợ hớt tóc và đồ nghề mà chỉ có 8 nữ tiếp viên túc trực tại chỗ để... đi khách! Khi khách tìm đến đây, các tiếp viên sẽ mời gọi khách massage với giá từ 70.000- 100.000 đồng/suất 45 phút.
Tuy nhiên, các tiếp viên này cũng chẳng ai có tay nghề xoa bóp mà chủ yếu là kích dục. Sau đó, nếu khách có nhu cầu mua dâm sẽ được bà chủ Phan Thị Lệ tổ chức bán dâm tại chỗ ở lầu 1 và lầu 2 của tiệm hoặc đi khách sạn. Giá bán dâm mỗi lần là 500.000 đồng, thị Lệ hưởng từ 100-200 ngàn đồng. Trong một lần Lệ tổ chức cho hai nữ nhân viên bán dâm tại tiệm thì bị các trinh sát Đội 5, PC45, Công an TP Hồ Chí Minh ập vào bắt quả tang.
"Tú bà" Mộng Thắm và các gái mại dâm ở quán cà phê Cây Bàng.
Theo thống kê của Chi cục Phòng chống tệ nạn xã hội thuộc Sở Lao động - Thương binh và Xã hội TP HCM thì ngoài 805 tiệm hớt tóc thanh nữ có giấy phép kinh doanh còn có hàng trăm tiệm hớt tóc thanh nữ hoạt động "chui" nằm rải rác ở tất cả các quận, huyện. Để cạnh tranh, các điểm hớt tóc này lấy kích dục, mại dâm để lôi kéo khách và đây chính là thành phần đáng lo ngại nhất trong thế giới của hớt tóc không cần kéo!
Cùng với hớt tóc thanh nữ, loại hình massage cũng là mầm mống phát sinh mại dâm. Bởi hầu hết các kỹ thuật viên xoa-bóp đều không có tay nghề, không ăn lương của chủ mà chủ yếu sống bằng tiền "boa" nên họ bằng mọi cách làm hài lòng khách để kiếm nhiều tiền.
Nếu trước đây các cô gái chỉ dùng "chiêu" kích dục thì nay lợi dụng massage phòng "VIP" (phòng riêng dành cho 1 khách), họ sẵn sàng bán dâm khi khách có nhu cầu hoặc hẹn khách ở bên ngoài sau khi hết ca làm việc. Trên thực tế thì rất ít người chủ có chủ trương này nên các cô móc nối với quản lý, tiếp tân, tất nhiên tiền bán dâm sẽ chia theo tỷ lệ. Và qua thực tế cho thấy, trong môi trường "nhạy cảm" đó, các quản lý, tiếp tân rất dễ dàng bị cám dỗ bởi đồng tiền.
Khách sạn Tân Minh Trung nằm trên đường Nguyễn Thái Bình (quận Tân Bình) có bộ phận massage với gần 20 kỹ thuật viên. Các cô gái này khá trẻ đẹp nên nhiều khách đến đây lưu trú gợi ý một đối tượng tên Long là tiếp tân của khách sạn môi giới mua bán dâm. Long đem yêu cầu trên trao đổi với các nhân viên massage thì các cô này rất nhiệt tình hưởng ứng.
Thế là sau đó, mỗi khi có khách đến thuê khách sạn hoặc massage, Long đều mồi chài họ mua dâm ngay tại khách sạn với giá 650.000 đồng/lần. Số tiền này, chi thuê phòng hết 150.000 đồng, Long hưởng "cò" 150.000 đồng, còn lại giao cho gái mại dâm... Bên cạnh massage, một loại hình mới xuất hiện trong vài năm trở lại đây là "spa" dành cho giới đồng tính nam đã phát sinh tệ mại dâm khiến cho tình hình mại dâm trên địa bàn TP Hồ Chí Minh càng phức tạp hơn.
Cà phê đèn mờ: nơi ngã giá hành lạc
Đoạn đường Nguyễn Ảnh Thủ (từ ngã ba Đông Quan đến ngã ba Bầu) phía thuộc địa phận huyện Hóc Môn đã từ lâu xuất hiện hàng chục quán cà phê có nữ tiếp viên ăn mặc hở hang mồi chài khách. Vào mỗi tối, các quán này như những "điểm hẹn" của thanh niên địa phương và các vùng lân cận vốn đời sống tinh thần thiếu thốn, không có một sân chơi đúng nghĩa. Và sau 11h đêm, khi các quán cà phê đã đóng cửa, những cô gái tiếp viên này có thể đi qua đêm với ai đó gợi ý...
Không kém cạnh đường Nguyễn Ảnh Thủ là đường Nguyễn Thị Tú nằm trên địa bàn phường Bình Hưng Hòa B (Bình Tân) cũng có hơn 10 quán cà phê có dấu hiệu hoạt động mại dâm. Nổi trội nhất ở đây là ổ mại dâm tại hai quán cà phê Cây Bàng và Thanh Thảo.
"Tú bà" của ổ mại dâm nói trên là Ngô Thị Mộng Thắm, 29 tuổi, quê quán xã Đông Hòa, Dĩ An, Bình Dương. Năm 1999, Mộng Thắm từ Bình Dương lên TP HCM làm gái mại dâm đứng đường trên đường Cộng Hòa thuộc phường 12, quận Tân Bình. Không bao lâu sau, Thắm bị phát hiện quả tang đang bán dâm nên bị cơ quan chức năng lập hồ sơ đưa vào trường giáo dục dạy nghề phụ nữ 3 tháng.
Nhà hàng Thủy Cung.
Sau khi "ra trường", Thắm về quê sinh sống một thời gian nhưng do lười lao động lại quen tiêu xài, thị quay lại TP HCM và quyết định "nâng cấp" mình trở thành một bà chủ. Để thực hiện ý định, tháng 8/2008, Thắm thuê mặt bằng tại địa chỉ 178, đường Nguyễn Thị Tú rồi tập hợp gần 10 gái mại dâm vốn là "đồng nghiệp" trong thời gian Thắm làm gái mại dâm để mở quán cà phê Cây Bàng.
Do giá cả "kích dục", mua dâm ở đây khá "mềm" nên quán của Thắm lúc nào cũng đông khách. Thấy thời cơ thuận lợi, Thắm thuê tiếp mặt bằng ở số 170, Nguyễn Thị Tú để mở thêm quán Thanh Thảo vào tháng 9/2009.
Theo lời khai của Thắm tại cơ quan Công an, thời gian đầu, để thu hút nhiều khách, Thắm chỉ đạo cho tiếp viên ngồi với khách và kích dục với giá 80.000 đồng (Thắm hưởng 50%). Sau đó, Thắm vừa cho tiếp viên kích dục vừa tổ chức bán dâm với khách ở bên ngoài quán với giá 250.000 đồng/lần, Thắm lấy "cò" 40.000 đồng/lần. Tuy hiện nay ổ mại dâm này đã bị xóa sổ nhưng con đường Nguyễn Thị Tú thì vẫn còn đó những quán cà phê không đèn...
Chiêu "PR" ở nhà hàng quán nhậu
Nói về nhà hàng, quán nhậu thì có lẽ không nơi đâu nhiều bằng TP Hồ Chí Minh. Bên cạnh những nơi kinh doanh chân chính, lành mạnh thì vẫn còn rất nhiều nhà hàng, quán nhậu câu khách bằng chiêu... "PR"! Lực lượng "PR" là những cô gái "bia ôm" tự do, không thuộc "biên chế" của quán nào và chỉ ngồi với khách khi được các má mì thân quen gọi đến. Khi khách ra về thì "PR" cũng rút lui, chuyển sang quán khác. Vì là tự do không ai quản lý nên hầu hết các em "PR" đều sẵn sàng "đi khách" khi được đặt vấn đề.
Nhà hàng Thủy Cung (số 8A đường Phổ Quang, phường 2, Tân Bình) do Lăng Thanh Nhàn (53 tuổi, ngụ phường 4, quận 3) làm chủ, bắt đầu hoạt động kinh doanh từ tháng 9/2009. Để thu hút được nhiều khách, Nhàn đã "bật đèn xanh" để cho quản lý nhà hàng này là Nguyễn Văn Khoa (tự Tư, 68 tuổi; ngụ Quảng Nam) cùng với hai "má mì" Lê Thị Hồng Hoà (37 tuổi; ngụ quận Bình Tân, TP HCM) và Phạm Thị Kim Ngân (36 tuổi; ngụ quận Tân Phú, TP HCM) mồi chài để "PR" nhà hàng bán dâm cho khách.
Khi khách đồng ý, Hòa hoặc Ngân lấy tiền mua dâm của khách trước (500.000 đồng/lần) rồi điều gái đến khách sạn Hoàng Mai ở số 68, Nguyễn Minh Nguyệt (phường 2, Tân Bình) để mua bán dâm. Số tiền bán dâm được chia làm ba phần, gái mại dâm được 60%, "má mì" 30%, còn lại của quản lý nhà hàng. Riêng về chủ nhà hàng cứ 2 ngày đến nhà hàng lấy tiền doanh thu một lần do tên Tư đưa, không ăn chia tiền bán dâm nhưng biết rõ việc mua bán dâm tại nhà hàng.
Các đối tượng môi giới.
Khoảng 15h30" ngày 28/12/2010, khi Hòa và Ngân điều 3 nhân viên đến khách sạn Hoàng Mai bán dâm cho khách thì bị các trinh sát Đội 5 và Công an quận Tân Bình ập vào bắt quả tang. Thực tế trong thời gian từ khi xuất hiện gái "PR" (thay cho hình thức bán bia ôm có tiếp viên tại chỗ) thì số vụ mua bán dâm bị cơ quan Công an phát hiện xử lý không đáng kể.
Lý do chính là vì hoạt động mua bán dâm có tổ chức cho các cô gái "PR" như ở nhà hàng Thủy Cung không nhiều vì phần lớn gái mại dâm dạng này hoạt động độc lập và có mối riêng thông qua những lần tiếp khách. Do chúng "đánh lẻ" nên khi bị cơ quan Công an bắt giữ thì cũng không đủ yếu tố để xử lý chủ quán nhậu, nhà hàng mà như vậy thì cũng giống như "bắt cóc bỏ đĩa"
Theo CAND
Bài 2: Mại dâm bình dân - sự biến tướng đáng sợ "Ngày trước, sở dĩ gái mại dâm phải đứng đường vì khi đó máy điện thoại di động chưa phổ biến. Còn bây giờ, một cái điện thoại có mấy trăm ngàn; khách sạn bình dân, tính giờ thì mọc đầy tha hồ mà lựa chọn" - Một gái mại dâm "đánh lẻ" nói Theo báo cáo của UBND TP Hồ Chí Minh,...