Làm gì để kéo giảm tệ mại dâm?
Trong những năm qua, chính quyền TP Hồ Chí Minh luôn quan tâm đến công tác đấu tranh phòng, chống TNXH nói chung và tệ nạn mại dâm nói riêng. Tuy nhiên, cũng theo đ.ánh giá của UBND TP Hồ Chí Minh thì kết quả phòng, chống mại dâm hiện nay là chưa vững chắc, chỉ mới giảm ở bề nổi. Lý do là còn quá nhiều khó khăn, vướng mắc đã tồn tại từ lâu nhưng vẫn chưa giải quyết triệt để.
Từ những kế hoạch của UBND TP Hồ Chí Minh
Theo kế hoạch công tác phòng, chống tệ nạn mại dâm và phòng chống mua bán người trên địa bàn TP Hồ Chí Minh giai đoạn 2011-2015, UBND TP Hồ Chí Minh đã đưa ra mục tiêu: Đấu tranh triệt phá các đường dây, ổ nhóm hoạt động mại dâm và xử lý nghiêm 100% số vụ việc phát hiện; tổ chức tiếp nhận, chữa trị, dạy nghề, hỗ trợ tái hòa nhập cộng động cho 100% số người b.án d.âm có hồ sơ quản lý; giảm 50% phường, xã, thị trấn trọng điểm về tệ nạn mại dâm, 70% phường, xã, thị trấn đạt tiêu chuẩn lành mạnh, không có tệ nạn mại dâm…
Để đạt được mục tiêu này, UBND TP Hồ Chí Minh cũng đã đưa ra nhiều giải pháp như buộc các cơ sở kinh doanh dịch vụ ký cam kết đảm bảo an ninh trật tự và không để xảy ra tệ nạn xã hội (TNXH) trong cơ sở; xử lý cả đối tượng b.án d.âm lẫn người m.ua d.âm; tập trung quyết liệt công tác chuyển hóa địa bàn, nhất là địa phương trọng điểm để xảy ra tệ nạn mại dâm tiến tới xây dựng phường, xã đạt tiêu chuẩn văn hóa, không có nạn mại dâm, m.a t.úy; đa dạng hóa các mô hình hoạt động của các nhóm đồng đẳng hỗ trợ người hoàn lương, phụ nữ là nạn nhân bị mua bán trở về như mô hình câu lạc bộ “Phụ nữ vươn lên”, “Bạn giúp bạn”, “Lá chắn”…
Kế hoạch này của UBND TP Hồ Chí Minh cho thấy một sự quyết tâm trong công tác phòng chống mại dâm, tuy nhiên, trên thực tế sự quyết liệt ấy đã có từ cách đây hơn một thập kỷ. Cụ thể như trong Chỉ thị 17/2001/CT-UB ngày 2/7/2001, UBND TP Hồ Chí Minh quy định rất rõ là “Chủ tịch UBND và Trưởng Công an các quận, huyện; phường, xã thị trấn… phải chịu trách nhiệm trước cơ quan nhà nước cấp trên về những hoạt động tiêu cực, TNXH xảy ra trên địa bàn mình phụ trách.
Qui định là như vậy nhưng trên thực tề gần như địa phương nào cũng để xảy ra TNXH nhưng xử lý trách nhiệm thì chỗ có chỗ không và việc xử lý cũng chưa đủ sức để chuyển biến tình hình. Tệ hại hơn, nhiều địa phương vì bệnh thành tích (hay sợ chịu trách nhiệm?) đã xây dựng nhiều ấp – khu phố văn hoá nhưng thực tế thì địa bàn vẫn còn đầy TNXH.
Bên cạnh chỉ thị 17, nhiều năm qua, hàng loạt văn bản được UBND TP Hồ Chí Minh ban hành nhằm phòng chống TNXH như quyết định 05, 105,10… đều chưa được áp dụng một cách triệt để khiến cho tình hình mại dâm ngày một diễn biến phức tạp hơn.
Đến những vướng mắc cần tháo gỡ
Trong buổi làm việc của Tổ công tác liên ngành phòng, chống mại dâm Trung ương với các Sở, ngành ở TP Hồ Chí Minh vào cuối tháng 9 vừa qua, nhiều lãnh đạo các cơ quan chức năng ở TP Hồ Chí Minh cho biết, các biến tướng của mại dâm ngày càng diễn biến phức tạp, trong khi các quy định của pháp luật về phòng chống mại dâm chưa kịp bổ sung, điều chỉnh; thiếu các quy định về xử lý đối với mại dâm nam, mại dâm đồng tính, người nước ngoài b.án d.âm, các hành vi k.ích d.ục, k.hiêu d.âm có tính chất đ.ồi t.rụy tại các cơ sở kinh doanh dịch vụ nhưng chưa có biện pháp xử lý triệt để.
Thượng tá Lê Ngọc Phương, Phó Trưởng phòng CSĐT tội phạm về TTXH, Công an TP Hồ Chí Minh đưa ra dẫn chứng là vào cuối năm 2010, Công an quận 10 kiểm tra Spa Nụ Cười Vàng ở số 656, Sư Vạn Hạnh (phường 12, quận 10) bắt quả tang các nhân viên nam của cơ sở đang thực hiện hành vi k.hiêu d.âm, k.ích d.ục cho khách hàng cũng là… nam!
Video đang HOT
Một khách sạn hoạt động mại dâm cùng “tú bà”.
Do chưa có quy định xử lý nên Công an quận 10 xử phạt hành chính các hành vi vi phạm của cơ sở với số t.iền 40 triệu đồng chứ không xử lý được về hành vi mua b.án d.âm vì khách và tiếp viên đều là “nam giới”?! Bà Hà Thị Yến, Phó chánh án TAND TP Hồ Chí Minh thì cho biết, lượng án mại dâm được xét xử hàng năm khá ít, do việc xác định tội “chứa mại dâm” theo quy định tại Bộ luật Hình sự luôn thiếu chứng cứ. Bởi lẽ, nhiều “tú bà” của đường dây gái gọi cho rằng mình không chứa mại dâm và trên thực tế thì họ đâu có “chứa” nên cụm từ “chứa mại dâm” cần thay bằng “tổ chức mại dâm” thì sẽ phù hợp hơn.
Tương tự, đại diện UBND TP Hồ Chí Minh cũng kiến nghị bổ sung, sửa đổi các quy định xử phạt về lĩnh vực mại dâm cho phù hợp với tình hình thực tế theo hướng tăng nặng hình phạt đối với tội phạm mại dâm và cơ sở kinh doanh dịch vụ chứa chấp mại dâm hoặc sử dụng các hành vi k.hiêu d.âm, k.ích d.ục, d.âm ô, đ.ồi t.rụy để thu lợi bất chính. Đồng thời nên điều chỉnh cụm từ “g.iao c.ấu” (trong khoản 1 và khoản 2, điều 3, Pháp lệnh phòng chống mại dâm) thành “làm thỏa mãn k.hoái l.ạc tình dục” thì sẽ chuẩn hơn vì mua b.án d.âm còn có nhiều hình thức khác ngoài g.iao c.ấu.
Bên cạnh những kiến nghị tháo gở đó, qua quá trình thực tế tìm hiểu, chúng tôi nhận thấy rằng, trong công tác phòng chống mại dâm trên địa bàn TP Hồ Chí Minh còn có khá nhiều vướng mắc khác xuất phát từ công tác quản lý nhà nước còn thiếu đồng bộ, chồng chéo, thậm chí còn vô hiệu hoá lẫn nhau như ngành này đình chỉ thu hồi giấy phép thì ngành khác lại cấp mới…
Nếu như cơ sở kinh doanh là nơi ngã giá, môi giới thì các cơ sở lưu trú là điểm đến phổ biến nhất của hành vi mua b.án d.âm. Hàng loạt khách sạn, nhà nghỉ mọc đầy trên đường Xô Viết Nghệ Tĩnh (Bình Thạnh), Ngã Tư Ga (quận 12), Sư Vạn Hạnh nối dài (quận 10)… hầu hết chỉ phục vụ làm bãi đáp cho gái mại dâm. Thậm chí các cơ sở này còn trương bảng to đùng “cho thuê giờ” với giá “bèo” để thu hút khách.
Trong khi đó theo quy định của pháp luật, kinh doanh cơ sở lưu trú là ngành nghề kinh doanh có điều kiện, buộc phải có giấy chứng nhận đủ điều điện về an ninh trật tự thì mới được hoạt động. Vì vậy, khi có vụ việc về an ninh trật tự xảy ra trong cơ sở lưu trú, nếu như chủ cơ sở thực hiện không đúng quy định về khai báo tạm trú, ghi sổ, tạm giữ giấy tờ tùy thân của khách thì cơ quan Công an có thể rút giấy chứng nhận an ninh trật tự của cơ sở đó.
Ngược lại, nếu thực hiện đúng quy định nhưng có dấu hiệu chứa chấp hoặc làm ngơ để xảy ra tội phạm, tệ nạn thì tùy mức độ mà xử lý. Tuy nhiên trên thực tế, những cơ sở sai phạm bị xử lý và ý thức tự giác chấp hành quy định của cơ sở lưu trú là chưa cao, tạo điều kiện cho các đối tượng tội phạm, tệ nạn nói chung và hoạt động mại dâm nói riêng vô tư hoạt động. Vì vậy để kéo giảm tệ mại dâm thì công tác kiểm tra, chấn chỉnh và xử lý ở lĩnh vực này cần phải được tăng cường hơn nữa.
Và sự quyết tâm sẽ đẩy lùi cái khó
Tất cả những khó khăn trở ngại nói trên khiến cho công tác phòng, chống mại dâm thật sự trở nên nan giải và ngày càng diễn biến thức tạp theo sự tăng trưởng về mọi mặt của một thành phố năng động nhất nước. Song, cũng có một thực tế là, nếu như địa phương thật sự cương quyết kéo giảm tối đa hoạt động mại dâm thì kết quả vẫn hết sức khả quan mà quận 12 là một ví dụ.
Từ một địa bàn nổi tiếng về mại dâm từ lúc tái thành lập (năm 1997), nhưng hiện tại quận 12 được xem là một trong những quận huyện ít tệ nạn xã hội nhất ở TP Hồ Chí Minh. Đại tá Phùng Tấn Thành, Phó Trưởng Công an quận 12 bộc bạch: “Công an quận quy định là mỗi Cảnh sát khu vực phải bám sát địa bàn và chịu trách nhiệm nếu như để địa bàn mình phát sinh TNXH. Từ nắm bắt đó, hàng tháng Công an các phường phải báo cáo cho quận về số lượng tăng giảm của các ngành nghề kinh doanh “nhạy cảm” trên địa bàn. Nếu thấy điểm kinh doanh nào có dấu hiệu tệ nạn thuộc thẩm quyền của phường thì phường xử lý còn thuộc thẩm quyền quận, TP thì báo cáo về quận. Ngược lại, nếu dung túng, bao che mà quận phát hiện và triệt xóa thì Cảnh sát khu vực và lãnh đạo phường sẽ bị xử lý kỷ luật tùy theo mức độ”.
Ngoài nguyên tắc nghiêm ngặt đó, Công an quận cũng đã chỉ đạo các phường khi có điểm kinh doanh ngành nghề “nhạy cảm” thì phường phải trực tiếp đến cơ sở để tuyên truyền, khuyến khích chủ cơ sở kinh doanh lành mạnh và làm bản cam kết không để xảy ra tệ nạn nơi mình kinh doanh. Khi chủ cơ sở cố tình làm sai thì cũng vận động, thuyết phục, chấn chỉnh trước mới đi đến biện pháp kiểm tra, xử lý vi phạm.
Với cách làm như vậy, người lương thiện sẽ có môi trường lành mạnh trong kinh doanh còn kẻ có đầu óc kinh doanh đen tối thì không có điều kiện hoạt động. Cách làm của quận 12 nó cũng giống như bao quận, huyện khác, song vấn đề mấu chốt chính ở đây chính là có quyết liệt làm không hay quy định chỉ là hình thức
Theo CAND
Cà phê “chuồng”: Thiên đường tình yêu siêu rẻ
Được bàn tán công khai trên các trang forum, những quán cà phê vườn, cà phê tình nhân dường như đang vô cùng hút khách hàng trẻ t.uổi. Giá đồ uống rẻ, không gian kín đáo, riêng tư để "tâm sự"..., chính những "ưu điểm" đó đã khiến nhiều đôi tình nhân không cưỡng nổi sức hút của loại hình cà phê này. Thử thâm nhập vào những thiên đường tình yêu giá "siêu rẻ" ấy, chúng tôi bàng hoàng khi thấy quá nhiều cảnh "chướng tai gai mắt".
Cà phê... biến tướng
Trước đây, nhiều người thường có thiện cảm với các quán cà phê vườn bởi không khí mát mẻ, gần gũi thiên nhiên. Hiện nay, rất nhiều quán cà phê vườn đã được cộng đồng mạng đặt cho một cái tên mỹ miều là cà phê tình nhân hoặc thô thiển hơn là cà phê "chuồng".
Cà phê tình nhân bởi đối tượng mà những quán cà phê này nhắm tới là các cặp đôi trẻ t.uổi, còn lý do nó được gọi là chuồng là bởi trong một không gian không quá rộng lớn, nhưng chủ quán đã khéo léo "tiết kiệm" chia nhỏ diện tích để biến quỹ đất nhỏ hẹp thành các phòng nhỏ có sức chứa chỉ vừa đúng... 2 người.
Đồ dùng sơ sài
Gọi nước từ bên ngoài, các "Thượng đế" sẽ được chủ quán hoặc nhân viên chỉ dẫn vào các "chuồng" tăm tối theo đúng kiểu cà phê đèn mờ. Nước được đưa vào nhanh chóng, chủ quán cẩn thận kéo mành cửa giúp khách và để khách được tự do trong không gian nhỏ hẹp, mù mờ ấy.
Vào vai một đôi tình nhân, tôi cùng cậu em trai tìm đến một quán cà phê "chuồng" nằm sâu trong con hẻm nhiều ngóc ngách ở ngõ 395, đường Lạc Long Quân, Hà Nội. Để đến được địa chỉ này, chúng tôi phải đi hết đường bê tông, rồi xuyên qua một đoạn đường đất khá dài và heo hút.
Ấn tượng đầu tiên của chúng tôi đối với quán cà phê có tên gọi "Cafe Vườn" này là cách bài trí đơn sơ với mấy bộ bàn ghế nhựa trong một không gian yên tĩnh, thoáng mát. Ngay khi dừng xe, "đôi tình nhân trá hình" chúng tôi được cô bé nhân viên phục vụ dẫn đến khu vực còn lại của quán. Đó là một dãy gồm rất nhiều phòng được ngăn cách thô sơ nằm khuất tại một góc vườn của quán. Trước khi đến đây, chúng tôi còn nghi ngờ bởi cái biệt danh "cà phê chuồng" mà cộng đồng mạng thường gọi nhưng thâm nhập thực tế, chúng tôi mới thấy tên gọi này thật hợp tình hợp lý.
Nhiều phòng được ngăn cách thô sơ bằng những tấm mành mỏng
Quán cà phê có hơn 10 phòng, diện tích mỗi phòng chỉ khoảng 2m2, giữa các "chuồng" được ngăn cách bằng những tấm mành mỏng. "Chuồng" chỉ được chiếu sáng bằng một ngọn đèn leo lét, khéo léo lồng bên trong một quả bóng nhựa để hạn chế tối đa độ sáng. Trong khi mò mẫm tìm "chuồng" cho mình, tôi vô tình lao vào một "chuồng" đã có khách. Ánh sáng lờ mờ từ màn hình điện thoại đủ để tôi nhìn thấy hình ảnh nhạy cảm của đôi nam nữ bên trong.
Ở quán cà phê này, mỗi "chuồng" đều được che chắn bằng những tấm mành tre và yểm trợ bằng cách trồng một hàng cây cao quá thắt lưng người lớn, giúp hạn chế tối đa tầm nhìn của những ai vô tình bước qua. Bên trong căn "chuồng" chật chội chỉ có một chiếc võng xếp đã cũ cho hai người, một chiếc bàn xi măng sơ sài. Ánh đèn mù mờ leo lét khiến chúng tôi có cảm giác nó không hoàn toàn là ánh sáng. Vì thế, dù ngồi chung một chiếc võng nhưng tôi và cậu em mình cũng không thể nhìn rõ mặt nhau.
Sau khi gọi hai tách nâu đá, tôi và cậu em trai cố gắng giữ yên lặng và chịu đựng sự h.ành h.ạ của các "chiến binh" muỗi để khỏi làm "hàng xóm" mất hứng. Tiếng hò reo cổ vũ bóng đá của những vị khách ngồi dãy bàn uống nước phía ngoài không thể làm át đi những tiếng động từ căn "chuồng" phía bên kia tấm mành che. Có tiếng kéo khóa, tiếp sau đó là những âm thanh sột soạt, va chạm khiến cậu em tôi phải thì thào vào tai tôi: "Chị ơi, đi về đi, ở đây sợ quá!" Ngán ngẩm với những tiếng động chẳng hay ho gì từ "chuồng" bên cạnh lại nhìn thấy gương mặt tái mét của cậu em đi cùng, tôi đành lẳng lặng ra ngoài.
Cái nôi tệ nạn
Vào một buổi khác, chúng tôi quyết định ghé thêm một quán cà phê "chuồng" khá nổi, được đông đảo cư dân mạng nhắc tới trên các topic. Cũng giống như lần trước, quán cà phê này nằm sâu trong một con ngõ nhỏ ở phố Đội Cấn. Thay vì sự chỉ dẫn nhiệt tình thường thấy, thấy chúng tôi, anh chủ quán tay vẫn thoăn thoắt pha chế các loại đồ uống, hỏi cụt lủn: "Hai em dùng gì?"
"Chuồng" được ngăn với "chuồng" bên cạnh bởi một tấm phên gỗ mỏng
Sau khi gọi đồ uống, theo hướng tay anh chỉ, chúng tôi bước vào khu hậu sảnh, nơi có 3 dãy phòng (mỗi dãy khoảng 6 phòng) quây thành một khu gần như khép kín. Vừa đặt chân vào phòng, còn chưa kịp ngó nghiêng gì, chúng tôi đã thấy anh chủ quán rảo vội chân, bê khay đồ uống vào. Trước khi bước ra khỏi phòng, anh ngoảnh lại cười ẩn ý rồi như sợ là mất thời gian của các Thượng đế, anh vội vàng kéo mành giúp chúng tôi và bước vội ra ngoài.
"Chuồng" của chúng tôi chỉ vỏn vẹn khoảng 3m2, ngồi được hai người. Nó được ngăn với "chuồng" bên cạnh bởi một tấm phên gỗ mỏng dính và mối mọt. Nhờ có sự trợ giúp đắc lực của tấm mành mà người trong "chuồng" có thể nhìn rõ toàn cảnh diễn ra bên ngoài trong khi người ngoài hoàn toàn bị mành che khuất tầm nhìn nên không thể biết được những gì diễn ra.
Căn "chuồng" chật chội mà chúng tôi ngồi có một chiếc ghế gỗ chông chênh, một chiếc bàn nhỏ để khách đặt đồ uống, chiếc quạt điện nhỏ gỉ sét, bong tróc và hỏng cả nút bật. Vì thấy ngột ngạt nên chúng tôi nhấn liều vào cái nút quạt, không khỏi cảm giác sợ hãi lo lắng bị điện giật. Điều khiến chúng tôi ngạc nhiên hơn cả là quán cà phê này còn được thiết kế thêm hai chiếc móc quần áo. Hiểu rõ công dụng của vật dụng trợ giúp này, tôi và anh bạn đi cùng nhìn nhau cười ngán ngẩm.
Mặc dù không cung cấp dịch vụ từ A - Z song vô tình chung, loại hình này đang làm ô nhiễm ý nghĩa tích cực của hai từ cà phê.
Lấy lý do là có nhu cầu giải quyết nhau cầu XXX nhưng bạn gái không cho nên phải ra thanh toán sớm, anh bạn tôi thì thầm to nhỏ để gợi ý với chủ quán về mong muốn tìm "gái" của mình nhưng anh chủ lắc đầu và bồi thêm câu: "Mày đi với người yêu mà còn đòi gái gú gì nữa. Ở đây không có dịch vụ ấy đâu. Có hàng thì tự dùng thôi, đây không cung cấp".
Theo khảo sát thì hầu hết các quán cà phê vườn, cà phê tình nhân kiểu này đa phần không cung cấp gái gọi cho khách. Còn chuyện khách dẫn gái hay người yêu vào đây nhằm mục đích "hành sự" hay không thì các chủ quan không quan tâm. Mặc dù không gian chật hẹp và chất lượng đồ uống thấp nhưng vì giá cả rẻ 20.000 đồng/đồ uống, khách hàng thích ngồi đến bao giờ thì ngồi nên các quán cà phê dạng này đang được nhiều đôi trẻ lựa chọn.
Ghé qua các diễn đàn của giới trẻ, chúng tôi gặp không ít những chia sẻ nực cười khi một thành viên nào đó vô tình đến những nơi này: "Cách đây mấy tháng có đi cà phê vườn khá lụp xụp với thằng bạn, hí hửng ngồi lên cái võng thì vô tình tay "rờ" được cái gì nhờn nhờn, màu trắng đục vàng vàng, mùi thì tanh, may mà không bị dính vào quần. Người ta vào đây để sung sướng còn mình thì lãnh đủ" rồi "Em chẳng biết chỗ các bác thế nào chứ chỗ em nhiều cà phê này lắm, có anh vào còn mang theo... nhang muỗi"....
Có thể thấy loại hình cà phê vườn hiện nay đang có nhiều biểu hiện biến tướng. Hầu hết các bạn trẻ đến đây uống cà phê thì ít mà đến để hò hẹn, "tâm sự" thì nhiều. Mặc dù không cung cấp dịch vụ từ A - Z song vô tình chung, loại hình này đang làm ô nhiễm ý nghĩa tích cực của hai từ cà phê. Hơn hết, nếu không được quản lý kịp thời, cà phê "chuồng" sẽ là cái nôi nảy sinh nhiều tệ nạn xã hội, chứa chấp những hoạt động đ.ồi t.rụy.
Theo VietNamNet
Khi áo dài "biến tướng" để "câu" khách Những nét duyên dáng, mềm mại nữ tínha áo dài bịt số quáu "đ, chế lại thành những chiếc áo "nửa kín nửa hở khiêu giể câuch Ảnh minh họa Quán thường c hai c tiếp tân khoác trên mình b áo dài siêu mỏng, b sát . Phần trênãchiệu thành áo hai dây khoe tấm lưng trần, những nét thầm kína người...