Làm dâu xa xứ
Cuộc sống ở môi trường mới, tất cả đều mới lạ. Từ khí hậu, bạn bè cho đến công việc. Tự tôi phẢi cố gắng thích nghi. Bây giờ cuộc sống của tôi khá ổn định.
Tôi năm nay 27 tuổi. Lập gia đình và có một con trai kháu khỉnh được 2 tuổi. Tôi và chồng hiện làm cùng ngành ở một cơ quan nhà nước. Chồng tôi vốn là con trai thành phố, còn tôi ở tỉnh khác.
Chúng tôi yêu nhau thời học ĐH. Khi ra trường chồng tôi công tác ở Hn, còn tôi thì về lại quê. Tình cảm chúng tôi dành cho nhau vẫn vậy nên quyết định đi đến hôn nhân. Kể từ đây cuộc sống của tôi nó thật quá khác so với những gì tôi tưởng tượng.
Cưới nhau xong tôi và chồng vẫn công tác ở 2 nơi. Vì một số lý do nên đến khi con trai tôi được hơn 1 tuổi thì tôi mới chuyển công tác và đoàn tụ gia đình. Trước đây, khi việc xin chuyển còn nhiều khó khăn. Khi đấy Mẹ chồng tôi bảo sẽ cố gắng xin, nếu không xin được ngành đấy thì xin cho tôi làm ngành khác. Tôi vì yêu Chồng cũng ậm ừ. Nhưng ơn trời, điều đấy không xảy ra.
Cuộc sống ở môi trường mới, tất cả đều mới lạ. Từ khí hậu, bạn bè cho đến công việc. Tự tôi phẢi cố gắng thích nghi. Bây giờ cuộc sống của tôi khá ổn định.
Tôi muốn tâm sự với mọi người về 2 câu chuyện tôi và mẹ chồng tôi nói về ngày hôm qua.
Câu chuyện thứ1:
Mẹ chồng của tôi hỏi tôi là : Nếu không xin chuyển cho tôi ra đây được thì tôi có chấp nhận bỏ ngành ra đây sống với chồng?
Video đang HOT
Tôi trả lời là: không. Ra đây không có việc làm ổn định, không có gì chắc chắn cho cái gọi là tương lai. Tình yêu và trách nhiệm là từ 2 phía, nếu không xin ra đc thì chồng phải tìm cách xin vào.
Mẹ tôi bảo là chồng tôi cưới vợ, là phải theo chồng, dù có đi bán rau đi chăng nữa thì cũng phải ra vì hạnh phúc gia đình.
Tôi biết nó không hề xảy ra. Nhưng, mọi người nghĩ sao?
Câu chuyện thứ 2:
Con tôi giờ được hơn 2 tuổi. Lúc hè tôi và con về Ông bà chơi. Tuần trước tôi về ăn cưới nên cho con về cùng và để nó ở lại chơi 1 tháng.
Mẹ chồng tôi bảo là tôi không muốn nó ở cùng Bà. Bà yêu cầu tôi lần sau tôi muốn về thì về 1 mình. Đợi khi nào nó nói sỏi, biết viết thì hãy cho về.
Tôi bảo Mẹ là con không đồng ý, nó phải có Ngoại, có Nội. Không bên nào hơn bên nào hết. Mà nó biết viết đợi đến học lớp 1?
Mẹ c tôi bảo: ừ. Ba mẹ con nhớ nó thì Bm con ra đây thăm
Tôi tức quá mới bảo: nó là con của con. Bm con già rồi ko thể đi mãi đc. Mẹ không có quyền cấm nó đi về Ngoại đc
Các Mẹ nghĩ như thế nào? Riêng tôi ức quá không thể chịu được
Theo Mechongnangdau
Bi hài mẹ chồng - nàng dâu 'cá mè một lứa'
Khi cả nhà tắm xong, bà biết chỉ còn cô con dâu 'quý' chưa tắm bà liền tắt nóng lạnh, đến khi cô ả vào tắm bà hả hê bên ngoài.
Hay nếu hôm nào chồng và con trai bà không có nhà bà nấu cơm nhưng chỉ nấu một suất, cho cô ả nhịn luôn.
Trên đời này chắc chỉ có gia đình anh Minh mới có lối sống 'cá mè một lứa' như thế. Đời thủa nào mẹ chồng - con dâu nói chuyện với nhau như quân thù quân hằn, mẹ chồng nói một, con dâu cãi hai, con trai thấy vậy lắc đầu bỏ đi.
Bà Đậu, mẹ chồng Linh, coi con dâu như quân thù, như cái gai trong mắt nhưng không làm sao có thể nhổ được cái gai ra bởi gia đình bà, con trai bà còn phải dựa thế bố đẻ Linh mà sống, mà vươn lên. Nỗi khổ của đàn ông lấy vợ giàu là thế đó, không dám quát nạt vợ, hễ mở miệng là bị bịt lại ngay, thấy vợ cãi mẹ chồng cũng chỉ ngao ngán quay lưng đi coi như điếc.
Ảnh minh họa
Còn với bà Đậu, dù biết không làm được gì con dâu, không uốn nắn, dạy bảo được cô con dâu như những gia đình khác thì bà cũng không chịu nhịn, quyết làm cho cả hai inh tai nhức óc. Bà chỉ chờ con dâu có sơ hở là quát ầm ĩ lên, thậm chí nhiều khi bà còn cố tình tìm trò 'hành' con dâu.
Có gia đình nào lộn xộn như gia đình bà Đậu đâu. Nhưng dẫu 'cá mè một lứa' thật mà cuộc sống vẫn cứ trôi đi suốt 4 năm, nhiều gia đình tưởng chừng như vui vẻ, hạnh phúc lắm thì đúng một cái đưa nhau ra tòa, thế là hết.
Những ngày vừa qua bà Đậu ốm thập tử nhất sinh nhưng người quan tâm, chăm sóc bà nhiều nhất vẫn là cô con dâu 'quý'. Dù không tự tay nấu nướng nhưng hễ đến bữa là cô ả lại lóc cóc ra hàng, ra quán mua đồ ăn. Giường chiếu, phòng ốc của mẹ chồng cũng do Linh dọn dẹp, dù không sạch sẽ, không ngăn nắp nhưng cũng là tâm ý con dâu.
Mẹ chồng - nàng dâu 'cá mè một lứa' như bà Đậu và Linh hễ nhìn thấy nhau là tức mắt nhưng những lúc quan trọng họ vẫn biết sống vì nhau, vì gia đình. Những lúc được con dâu chăm sóc bà Đậu thầm cảm ơn lắm, cảm động rớt nước mắt nghĩ bụng sau này sẽ đối tốt với con dâu hơn. Nhưng đến khi khở trở lại thì đâu lại đóng đó, tính cách hai mẹ con vốn như nước với lửa ấy khó lòng mà hòa hợp được.
Mãi rồi bà Đậu cũng quen, thôi thì cứ kệ con dâu, mẹ con có nói nhau cả ngày cũng được miễn sao gia đình phải đùm bọc, thương yêu nhau lúc khó khăn, hoạn nạn. Giờ thì bà coi như 'cá mè một lứa' cho vui cửa vui nhà.
Theo Tinngan
Nhìn chiếc khuy áo cài lệch của vợ, tôi như nổi điên 'Khách' của vợ ra về, cô ấy bắt đầu bình thản, tỏ ra như không có chuyện gì. Tôi hỏi thì cô ta chỉ trả lời gọn lỏn: 'Anh đừng ghen tuông vớ vẩn'. Tôi là chàng kỹ sư, tốt nghiệp ra trường và gặp em, cô gái dịu dàng, dễ mến. Tình yêu của chúng tôi được bạn bè trang lứa hết...