“Làm dâu” em chồng
Chị kể, em chồng “con nhà lính tính nhà quan”. Ra thành phố học chưa được bao lâu đã học đòi đủ thứ, quần áo, điện thoại lúc nào cũng thời trang, sành điệu. Chuyện bếp núc, dọn dẹp nhà cửa đều một tay chị, em chồng không màng đến.
Vừa mở cửa bước vào nhà, ập vào mắt chị là cảnh nhà cửa bừa bộn, bát đũa bẩn chất đầy chậu. Nhà có đứa em gái chồng sống cùng mà chẳng đỡ đần được gì, ngược lại càng khiến chị thêm việc. Anh gọi điện về hỏi tình hình con ốm, sẵn nỗi tức tối, chị gần như hét lên: “Anh nhanh về mà giải quyết vấn đề em gái của mình đi, em không chịu nổi nữa rồi. Nếu nó không ra ngoài thuê nhà sống thì em sẽ đi”. Nói rồi chị cúp máy cái rụp. Bữa tối, bếp lạnh tanh, chị nằm ôm con chẳng thiết tha ăn uống. Anh đi công tác về, chuyện này phải được giải quyết dứt điểm, không thể kéo dài cuộc sống này nữa.
Chị và anh cùng quê miền Trung ra Hà Nội học rồi ở lại thành phố lập nghiệp. Chị bằng lòng với công việc lương thấp một chút nhưng có nhiều thời gian chăm sóc cho gia đình để anh chú tâm làm kinh tế. Từ ngày cô em chồng đỗ đại học, anh chị nhận trọng trách đỡ đần bố mẹ nuôi em ăn học. Được một thời gian ngắn đi đâu chị cũng than vãn: “Số mình khốn khổ vì phải làm dâu… em chồng”.
Ảnh minh họa.
Rồi chị kể, em chồng “con nhà lính tính nhà quan”. Ra thành phố học chưa được bao lâu đã học đòi đủ thứ, quần áo, điện thoại lúc nào cũng thời trang, sành điệu. Chuyện bếp núc, dọn dẹp nhà cửa đều một tay chị, em chồng không màng đến. Có góp ý, nó làm qua loa lấy lệ khiến chị dọn dẹp lại càng mệt hơn. Sáng, anh chị đi trước thì em chồng đi sau. Chiều về, chị dâu cơm nước xong xuôi em chồng vẫn bận sinh nhật bạn bè, mua sắm, cà phê… Mâm cơm để phần, em chồng bữa ăn bữa bỏ cũng chẳng thèm cất dọn. Mỗi lần chị nhắc nhở, em chồng vâng dạ rồi để đấy. Nếu lỡ gay gắt một chút, nó giận chẳng thèm đụng đũa tận mấy hôm.
Ngày chị sinh con, mẹ chị ra chăm con gái ở cữ mà như người giúp việc trong nhà. Từ sáng đến tối, bà hết lo cơm nước, giặt giũ cho mẹ con chị lại quay sang phục vụ con rể lẫn em chồng. Xót mẹ, chị nhắc anh bảo em gái đỡ đần anh chị. Khổ nỗi chồng chị nóng tính lại không biết ăn nói, anh cứ thế quát xơi xơi cô em khiến chuyện nhỏ thành to. Em chồng gọi điện về quê kể lể với bố mẹ rằng: anh chị ghét bỏ, nhất là chị dâu chi li tính toán này nọ… Mẹ chồng chẳng hiểu rõ đầu đuôi cứ thế gọi điện ra trách cứ hết con trai đến dằn hắt con dâu. Bà bảo, chị lấy chồng chẳng phải làm dâu ngày nào với bố mẹ chồng, có mỗi việc giúp đỡ một đứa em gái mà “làm loạn” nhà cửa hết lên. Rằng tiền nuôi em ăn học cũng do con trai bà lo chứ có lấy đồng nào của chị đâu mà keo kiệt tính toán. Rằng anh chị mà để nó ra ngoài thuê nhà trọ ở là chẳng còn mặt mũi gì trong cái nhà này đâu…
Cuộc sống với em chồng lâu nay quả khiến chị stress nhiều. Tình cảm vợ chồng đôi lúc lâm vào cảnh chiến tranh lạnh cũng vì nó. Trằn trọc không ngủ được, chị trở dậy xuống bếp lấy nước uống. Vừa mở cửa phòng, chị giật bắn mình khi nhìn thấy em chồng ngồi bệt ở đó. Thấy chị, nó òa khóc: “Em định vào nói chuyện với chị nhưng sợ không dám vào…”. Chị ngồi xuống, em chồng cứ thế ôm chặt chị dâu nức nở: “Em bị vợ anh ấy đánh ghen ở trường nên có nguy cơ bị đuổi học, em phải làm sao đây chị ơi…”.
Video đang HOT
Chị choáng váng, lâu nay chuyện yêu đương lăng nhăng của nó chị biết nhưng không mấy quan tâm vì nghĩ nó có bao giờ nghe chị răn dạy đâu. Cả đêm chị gần như thức trắng, vòng tay em chồng nằm bên cạnh ôm chặt chị một cách tin tưởng. Nó ngủ bên chị với cảm giác an toàn chẳng khác gì đứa con nhỏ nằm bên cạnh. Hóa ra, chị là người đầu tiên nó tin tưởng tìm đến khi khó khăn. Mắt chị cay xè, cảm giác hối hận trào dâng. Giá chị quan tâm đến nó, bỏ qua tính khí trẻ con của một cô gái đang lớn, coi nó như em ruột của mình, thẳng thắn, nghiêm khắc trước sai sót của nó và độ lượng yêu thương hướng dẫn nó trong cuộc sống thì đâu đến nỗi.
Sáng, chị đến trường tìm hiểu tình hình học tập của em chồng rồi hẹn gặp người đàn ông ấy. Mọi việc giải quyết xong xuôi, lòng chị nhẹ nhõm khi nhìn em chồng nhanh chóng thoát khỏi chuyện tình cảm sai lầm, lấy lại thăng bằng trong cuộc sống. Mấy đêm anh đi công tác, em chồng cắp gối sang ngủ cùng chị dâu và cháu kể đủ thứ chuyện. Nhìn hai cô cháu hôn hít nhau bên cạnh, chị thầm trách mình: “Sống cùng nhau bấy lâu mà mình chẳng nhận ra con bé sống tình cảm như vậy”.
Theo VNE
"Vợ đẹp lắm, anh cứ ngồi ngắm cho hết đói!"
Cưới nhau được 6 tháng, vợ vẫn không chịu vào bếp, xoong nồi, bát đũa phủ đầy bụi, thậm chí đến cái bình gas vẫn đầy ắp. Thật sự đến bây giờ chồng mới ngấm câu nói của mẹ: "Vâng, vợ đẹp lắm, anh cứ ngồi ngắm cho hết đói!".
Từ khi lấy vợ về đến nay, có lẽ người quen mặt vợ nhất trong khu phố là bà Tám bán quán cơm đầu ngõ. Lấy được vợ, chồng mừng như bắt được vàng. Vợ xinh đẹp, nói năng dịu dàng, chồng là người đã giành được giải quán quân giữa biết bao kẻ theo đuổi vợ.
Vợ tiểu thư, chồng biết điều đó, nhưng cái thuở còn là người yêu, niềm hạnh phúc khi lấy được một người vợ đáng yêu như thiên thần khiến chồng quên đi mọi thứ. Chồng nghĩ rằng không biết nấu ăn thì đã sao, thời buổi này người ta có người giúp việc, có nhà hàng, quán cơm kia mà. Thế là chồng chìm đắm trong mộng tưởng.
Ngay trong ngày ra mắt nhà chồng, vợ ngồi xem ti vi để một mình mẹ chồng loay hoay với nhiều món ăn dưới bếp. Nhìn thái độ không bằng lòng của mẹ, chồng vội vàng lại giúp, mẹ quát ngay: "Con xem lại cái Thu đi, nó không biết gì việc bếp núc cả, con định ăn cơm bụi cả đời à?". Lúc đó, chồng chỉ cười trừ rồi nói: "Mẹ nói vậy chứ, về làm dâu, làm vợ thì không muốn cô ấy cũng sẽ tập làm thôi. Mẹ không thấy con dâu mẹ rất xinh à?".
Nhưng cưới nhau đã được 6 tháng, vợ vẫn chưa hề vào bếp, xoong nồi, bát đũa phủ đầy bụi, thậm chí đến cái bình gas vẫn đầy ắp. Thật sự đến bây giờ chồng mới ngấm câu nói của mẹ: "Vâng, vợ đẹp lắm, anh cứ ngồi ngắm cho hết đói!".
Mọi đồ đạc đã được mẹ chồng sắm sửa đầy đủ với mục tiêu là dù vợ không muốn làm, nhưng nhìn cái bếp sáng sủa, có đầy đủ mọi dụng cụ, ắt sẽ kích thích sự đảm đang, nữ công gia chánh của vợ. Nhưng đã 6 tháng từ khi chồng rước vợ về dinh, vợ chưa hề đụng vào một cái tô, cái thìa nào.
Trước ngày lấy nhau, vợ đã cảnh báo chồng: "Em nói trước, em không giỏi giang việc bếp núc, nên em sẽ không quản việc đó đâu nhé!" Lúc đó, chồng cứ nghĩ lấy được vợ đã rồi tính sau, từ từ vợ sẽ thay đổi. Nhưng có lẽ chồng đã nhầm.
Mua đồ ăn sáng trước ngõ, vợ cũng phải lấy tô của người ta về để khỏi phải rửa. Buổi trưa hai vợ chồng "tự giải quyết" ở công ty. Đến tối về lại hẹn nhau ở một quán cơm, quán phở nào đó giải quyết cho qua bữa.
Ai nhìn vào tủ lạnh nhà vợ chồng mình chắc có lẽ cũng bật cười. Tủ lạnh cỡ lớn mà chỉ có hai thứ là đá và hoa quả. Điều duy nhất vợ chịu làm là gọt hoa quả, chứ nhất quyết không chịu động tay vào việc nấu nướng. Nhiều lần chồng đã nhẹ nhàng góp ý, nhưng vợ lại gắt gỏng, òa khóc nói: "Anh chê em rồi chứ gì, trước khi cưới, em đã nói rồi mà anh chấp nhận, giờ anh nói như vậy là sao...".
Cứ về nhà, chồng lại thấy hụt hẫng khi vợ ngồi đó xem ti vi, còn bếp núc thì lạnh tanh (Ảnh minh họa).
Vì chuyện đó mà vợ tức tưởi bỏ về nhà mẹ đẻ, thế là chồng lại xin lỗi rồi đón vợ về. Đến mẹ vợ còn phải xin lỗi chồng: "Xin lỗi con, tại mẹ chiều cái Thu quá, giờ chỉ khổ con". Chồng chỉ biết ngậm ngùi, vì hễ cứ đề cập đến nấu nướng, là vợ lại giận dỗi, lại cấm chồng được đụng đến người vợ, không cho ngủ chung.
Vợ biết không, cuối tuần là khoảng thời gian chồng mong ngóng nhất. Như nhà người ta, đó là ngày vợ chồng bận rộn ở chợ, siêu thị, cùng nhau chuẩn bị bữa cơm, nhưng với chồng thì khác. Đó là ngày chồng được về nhà mẹ, giải tỏa nỗi thèm khát cơm nhà. Lúc đó chồng ăn không ngừng nghỉ, có lẽ cơ thể chồng đã quen với việc ăn cho thỏa một lúc, rồi lại tích trữ năng lượng cho tuần tiếp theo. Đến nỗi mẹ còn nói xéo: "Mày ăn gì như chết đói thế hả con?".
Nhìn những đồng nghiệp trong công ty, có người còn được vợ nấu cơm, đồ ăn đem theo, vì họ cho ăn cơm quán không đủ chất lại nhanh ngán, chồng lại thấy ghen tỵ. Chồng cũng có vợ, chồng nổi tiếng vì có vợ là người xinh nhất công ty, ai cũng ghen với chồng, nhưng chồng lại đi ghen với hộp cơm nhà người ta.
Vợ biết không, có vợ là một niềm hạnh phúc chồng không thể chối bỏ, ai cũng khen vợ cư xử lễ phép. Mỗi lần ra đường chồng hãnh diện khi đi bên cạnh vợ. Nhưng cứ về nhà, chồng lại thấy hụt hẫng khi vợ ngồi đó xem tivi, còn bếp núc thì lạnh tanh.
Tin nhắn trong điện thoại hai vợ chồng nhiều nhất là địa chỉ quán, quán cơm, quán phở, bất kể quán gì có thể giải quyết nhu cầu ăn tối của hai vợ chồng. Gần đến giờ tan làm là như một thói quen, chồng kiểm tra tin nhắn xem hôm nay vợ muốn ăn gì, ở đâu.
Chồng chỉ thầm ước một tin nhắn nhỏ nhoi là: "Hôm nay mình ở nhà cùng nấu ăn nhé". Dù là cơm với rau luộc, chồng vẫn sẽ cảm thấy ấm cúng, bởi đó là thành quả của vợ vào bếp. Nhưng đã 6 tháng, tin nhắn đầy ắp mà vẫn chưa bao giờ vợ cho chồng một cái hẹn ăn tối ở nhà.
Chồng còn nhớ cái hôm vợ chồng mình chật vật mời khách tới nhà dùng bữa. Trước đó, chồng phải đi siêu thị mua hết những gì có thể ngụy trang tủ lạnh đầy ắp. Còn vợ ở nhà... tìm trong danh bạ những nhà hàng có món ăn ngon rồi gọi đặt món. Nhìn vợ lúng túng bật bếp gas hâm nóng thức ăn, rồi vợ của mấy người đồng nghiệp đến giúp, chồng lại thấy buồn. Điều duy nhất vợ làm tốt hôm đó là... gọt hoa quả. Có lẽ sau đợt này, vợ sẽ là chủ đề bàn tán ở công ty chồng.
Vợ cũng biết rồi đấy, đàn ông thì không sao, nhưng hẳn mấy bà vợ sẽ được dịp nói : "Cứ nghe nói Thắng lấy vợ đẹp lắm, thấy chưa, có mài đẹp ra mà ăn được không?", vì mấy anh đồng nghiệp ở công ty chồng luôn ngưỡng mộ chồng có vợ đẹp và so sánh vợ với những người khác. Chồng không quan tâm chồng bị người ta bàn tán sao, nhưng chồng luôn thương vợ. Nếu như vợ thay đổi một chút, thì đã không phải chịu những lời ra tiếng vào như thế.
Ngày mai là cuối tuần, chồng sẽ chủ động đi chợ mua nguyên liệu về, hai vợ chồng mình sẽ vào bếp. Nói thật với vợ, chồng chán ngấy những bữa cơm bụi rồi. Chồng cũng chán cả quán cơm bà Tám nữa, mình cùng nhau bắt đầu xây dựng gian bếp được không vợ?
Chồng quyết định từ nay sẽ hâm nóng lại gian bếp của gia đình mình, vợ hãy giúp chồng nhé.Để mai này đứa con trong bụng vợ ra đời, lớn lên, nhìn vào gian bếp mỗi lần bố mẹ cùng nhau nấu ăn, nó sẽ tự hào về một mái ấm hạnh phúc và bình yên.
Theo afamily
Cám cảnh như vợ chồng nghèo bám trụ lại thành phố Mưu sinh nơi thành phố thật chẳng dễ dàng. Dù biết vậy nhưng những cặp vợ chồng nghèo xuất thân từ thôn quê này vẫn hy vọng cuộc sống của mình sẽ khấm khá hơn để đời con cháu bớt khổ. Vợ chồng anh Tiến - chị Thanh (Từ Liêm, Hà Nội) cùng quê ở Tiên Lữ - Hưng Yên. Anh chị lên...