Làm đàn bà không được… ế chồng
Rồi một ngày tôi sẽ phải lên xe hoa, sẽ làm mẹ như bao người phụ nữ khác.
Nhớ lại câu chuyện của chị bạn kể với tôi hồi mấy tháng trước mà sống mũi còn cay cay. Chị kể với tâm trạng buồn của một người phụ nữ muộn chồng, đang khát khao có một mái ấm gia đình. Đôi mắt chị ngấn lệ khiến tôi càng thấy được cái khát khao mong muốn của chị to lớn thế nào.
Thế mà, người như tôi đây, một cô gái mà theo nhiều người nói là xinh xắn, ưa nhìn và có học thức, lại nghĩ tới chuyện sẽ… ế chồng. Tức là tôi không muốn lấy chồng, thậm chí từng nghĩ tới việc làm mẹ đơn thân.
Chị nói, ông trời không ưu ái, ban cho chị khuôn mặt không được xinh đẹp lại mang tiếng là gò má cao sát chồng. Thế nên, ai đến tìm hiểu cũng sợ chị. Người thì ưng chị nhưng gia đình họ không đồng ý vì sợ sát con trai họ. Còn người thì nhìn thấy chị là chỉ tới một lần, không có lần hai. Chị cũng không hiểu vì sao nữa, chị xấu nhưng không tới nỗi mà nhìn không mê được. Người ta không hiểu, chị cũng là phụ nữ, chị cũng khát khao có một mái ấm gia đình, có chồng có con.
Video đang HOT
Người ta không hiểu, chị cũng là phụ nữ, chị cũng khát khao có một mái ấm gia đình, có chồng có con. (ảnh minh họa)
Giờ đây, chị đã bước sang tuổi 40, mái tóc bắt đầu điểm bạc. Giờ phút này, chị không hi vọng có thể lấy được một người chồng nữa, nhưng chị nghĩ tới việc xin con nuôi để an ủi tuổi già. Nhưng lại nghĩ thương con, sau này con lớn lên sẽ bị cô đơn, bị người ta dò xét, soi mói. Chẳng lẽ, chị cứ ở vậy một mình thế này sao? Như thế chị sẽ héo mòn mà chết mất.
Hai hàng nước mắt chị trào ra mỗi khi nhắc tới cháu Loan con bà Phú, hay nhắc tới bạn bè, gia đình và cuộc sống sung túc của họ. Chị cần một mái ấm biết bao!
Tôi chưa từng nghĩ tới việc mình sẽ lập gia đình, cũng không từng nghĩ tới việc sẽ sinh con với ai đó. Bởi tôi còn muốn cuộc sống bay lượn, vui vẻ vài năm nữa. Nhưng rồi, tôi bỗng giật mình, mình đã 29 tuổi, chỉ còn vài tháng nữa là bước sang tuổi 30. Thế sao tôi chưa từng nghĩ tới việc sẽ lấy chồng rồi sinh con đẻ cái. Khi có đứa trẻ gọi bi bô tiếng mẹ, chắc sẽ hạnh phúc biết nhường nào. Nhưng những người đàn ông đến với tôi đều bị tôi chê bai, hững hờ. Chẳng bù cho chị, mong muốn có một người tới tán tỉnh.
Nhưng rồi, tôi ý thức dược điều, có thể, chỉ cần 1-2 năm nữa thôi, tôi sẽ xuống sắc, sẽ già đi và quan trọng là người ta sẽ không ngừng hỏi câu: “Sao giờ này còn chưa lấy chồng”. Rồi họ sẽ nghi vấn, sẽ đặt ra hàng tá những lời hoài nghi, rồi có khi chẳng còn ai tới tán tỉnh mình nữa. Con gái có thì, ngoài 30 coi như đã &’toan về già’. Tôi chột dạ, bắt đầu có ý thức về tuổi tác.
Con gái có thì, ngoài 30 coi như đã &’toan về già’. Tôi chột dạ, bắt đầu có ý thức về tuổi tác. (ảnh minh họa)
Nếu một ngày tôi cũng như chị, liệu tôi có cô đơn, có buồn tẻ và chán nản thế này không? Đàn bà con gái, ai cũng mong có một tấm chồng tử tế, ai cũng mong muốn có một mái ấm gia đình. Vậy mà, dù không còn trẻ nữa, nhưng khi cơ hội tới, tôi lại không đón nhận. Để tới khi nó vụt ra đi thì lai tiếc nuối.
Chị đã cho tôi thêm động lực, khiến tôi cảm thấy dễ chịu hơn về suy nghĩ phải lấy chồng. Tôi bắt đầu nghĩ tới chuyện yêu, đặt vấn đề cưới xin với người đàn ông tôi yêu. Và trong đầu tôi lúc ấy có vài cái tên đang hiện hữu. Tôi sẽ mở lòng với ai trong số này?
Thế đấy, rồi một ngày tôi sẽ lên xe hoa, sẽ làm mẹ như bao người phụ nữ khác khao khát mà không có được. Chị đã cho tôi bài học, giúp tôi biết mình cần làm gì hơn. Người phụ nữ đã được ban cho thiên chức thiêng liêng này, hãy giữ gìn và trân trọng. Vì thế, phụ nữ là không được ế, dù thế nào cũng phải tìm được tình yêu, phải mở lòng đón nhận và tự tin với tất cả những mối quan hệ đang tới. Đừng để tới lúc cô đơn rồi mới nhận ra thì đã muộn. Ai cũn cần có một gia đình và bổn phận của phụ nữ là chăm chút gia đình ấy thật chu đáo.
Theo Eva
Phụ nữ hay hoang tưởng về đám cưới?
Phải chấp nhận sự thật vì con gái là thế, gái lớn thì phải lấy chồng.
Bất kì một người phụ nữ nào trước khi lên xe hoa đều vẽ ra trong đầu mình một viễn cảnh, một khung trời mộng mơ, một cung điện nguy nga, nơi ấy xuất hiện một chàng hoàng tử và một cô công chúa trong bộ váy trắng lộng lẫy. Đó là ngày cưới của họ, ngày họ vu quy và trở thành vợ của người đàn ông mà họ yêu thương nhất.
Tôi cũng từng như vậy, đã từng mơ về đám cưới lung linh như trong cổ tích. Người ta lắm tiền nhiều của, đám cưới ở khách sạn 5 sao, cung điện nguy nga, đó là cổ tích. Còn tôi, dù ở nhà hàng bình dân, ở dưới quê hay ở đâu đó, cũng là hạnh phúc lắm rồi. Chỉ cần lấy được người tôi yêu, thế là đủ.
Ngày ấy với người phụ nữ mà nói, đó là ngày trọng đại, quan trọng nhất cuộc đời. Thế nên, phải làm mọi cách cho mình xinh đẹp và rạng rỡ. Tôi đã là cô dâu xinh đẹp nhất rồi, thế nên không còn gì mãn nguyện hơn nữa. Nhưng cái khoảnh khác chú rể tới đón dâu, khoảnh khắc tôi được anh dắt tay ra chào quan viên hai họ, bố mẹ, người thân, bạn bè, tôi lại cảm thấy hụt hẫng vô cùng. Cố gắng nở nụ cười rạng rỡ, nhưng lòng tôi trống trải. Giờ phút tưởng như cổ tích này sẽ nhanh qua thôi, chỉ là thủ tục, chỉ là nghi lễ và hình thức để biến tôi từ con gái thành đàn bà, thành người vợ chăm chồng.
Ngày ấy với người phụ nữ mà nói, đó là ngày trọng đại, quan trọng nhất cuộc đời. (ảnh minh họa)
Sau giây phút ấy, tôi trở về nhà chồng. Nhìn mẹ mà tôi rơi nước mắt. Vậy là bao nhiêu năm nuôi dưỡng con gái khôn lớn trưởng thành, giờ mẹ giao toi cho ngườ khác. Nghĩ lại những tháng ngày được bên mẹ, làm nũng, tôi bỗng thấy nhớ cồn cào.
Tôi sẽ được sống bên người tôi yêu thương, nhưng chẳng thể nào sống trong tình yêu thương trọn vẹn vì phải xa mẹ.
Nhưng phải chấp nhận sự thật vì con gái là thế, gái lớn thì phải lấy chồng. Nếu cứ muốn bên mẹ mãi thì mẹ còn đau lòng hơn thế. Mẹ già rồi, mẹ cũng chỉ chờ ngày con gái đi lấy chồng, xây dựng gia đình với người đàn ông con yêu thì mẹ mới yên tâm. Thế nên, hạnh phúc của tôi cũng là khát khao hạnh phúc của mẹ.
Tôi khóc òa, những giọt nước mắt cứ tuôn trào làm nhòe mắt, trôi hết phấn má trên mặt cô dâu. Ai cũng xúc động vì tôi khóc quá nhiều. Có lẽ, đó vừa là những giọt nước mắt vui mừng vừa là sự lưu luyến khi phải rời xa cha mẹ. Tôi đã tưởng tượng ra đủ cảnh, tôi làm cô dâu rạng rỡ, cười hạnh phúc, tay bắt mặt mừng với bạn bè rồi tung hoa cưới. Nhưng tất cả chỉ là thế. Tôi chỉ theo chồng về làm vợ, thực hiện trách nhiệm của người con dâu.
Rồi đây, tương lai sẽ ra sao, tôi sống như thế nào tôi còn chưa biết. Bao lo lắng trỗi dậy, tôi sợ quá, sợ không làm tròn được trách nhiệm cao cả này. Đó, con gái chỉ nghĩ được tới lúc làm đám cưới, còn sau đó ra sao, sống như thế nào là một chặng đường dài mà không ai nói trước được điều gì. Biết thế nhưng ai cũng vẫn phải đi con đường ấy, vẫn phải lấy chồng và mơ tưởng một tương lai hạnh phúc, một gia đình như cổ tích chỉ có tình yêu đôi lứa. Cứ hi vọng để vui sống vì chẳng ai đánh thuế ước mơ.
Theo Eva
Ba lần lấy chồng... nhưng chưa kết hôn Trải qua 3 "chuyến đò" mà con thuyền của nó vẫn cứ lênh đênh trôi mãi. Và lần đò thứ 3 này nó đã chọn người đàn ông tên Hưng, là người họ hàng xa gia đình thông gia của cô con gái thứ 2. Cả nhà tôi cũng mừng cho nó. Nhưng hạnh phúc của nó chẳng được bao lâu. Cưới nhau...