Làm cơm linh đình đãi bố mẹ người yêu, nhà trai vẫn cấm cưới vì một lí do không ngờ
Ghé sang nhà anh chơi, đứng ngoài cửa, tôi nghe rõ từng lời bố mẹ anh nói. Chẳng hiểu họ vô tình hay cố ý, nhưng chừng đó là quá đủ để tôi hiểu, mối quan hệ này tốt nhất nên dừng lại để chính mình không khổ.
Thú thật, đến giờ, khi đã quyết định chấm dứt tất cả với anh, tôi vẫn không thể nào tin nổi cái lí do mình bị cấm cản chuyện cưới xin lại nực cười đến như vậy. Khi có ai đó hỏi vì sao hai đứa chia tay, tôi cũng chỉ biết cười trừ. Bởi lí do mà tôi nói ra chắc họ sẽ cười vào mặt gia đình anh. Mà tôi thì không muốn điều đó. Dù sao tôi và anh cũng từng yêu nhau, tôi không muốn gieo tiếng ác cho họ.
Chúng tôi yêu nhau được 1 năm rồi. Hai đứa cũng có về thăm nhà nhau vài lần. Phía gia đình tôi hoàn toàn nhất trí, ủng hộ tình cảm này của hai đứa. Còn phía gia đình anh, theo như cách anh chia sẻ thì cũng không thấy có phản ứng gì gay gắt quá. Chúng tôi tiếp tục yêu nhau như vậy và cũng dự liệu ngày kết hôn.
Khi đã quyết định chấm dứt tất cả với anh, tôi vẫn không thể nào tin nổi cái lí do mình bị cấm cản chuyện cưới xin lại nực cười đến như vậy.
Cách đây 1 tháng, bố mẹ anh lên thành phố chơi. Thấy vậy, tôi có mời hai bác qua chỗ tôi chơi. Tôi thuê một căn hộ chung cư, so với chỗ bạn trai tôi thuê thì chỗ tôi rộng rãi hơn nhiều. Để chuẩn bị đón hai bác qua chơi, tôi tất bật suốt mấy ngày liền, từ chỗ ăn, chỗ ở dọn dẹp lại. Chưa kể, tôi còn lên mạng học mấy món mới để thể hiện với bố mẹ chồng tương lai.
Hôm đó, tôi chuẩn bị từ sáng sớm những món ăn ngon để thết đãi. Để thay đổi không khí, tôi nấu vài món tây. Đồ Tây thường ít, mỗi món bày ra đĩa một chút xíu thôi. Từ trước đến nay bạn bè đều khen tôi khéo nấu nướng, nhất là các món Âu, thế nên tôi cũng tự tin để thể hiện. Tôi không hề biết rằng hai bác thấy vậy không hài lòng.
Tối hôm đó, vì bên nhà tôi rộng nên hai bác ngủ lại, cả bạn trai tôi nữa. Ngày hôm sau anh đưa hai bác đi chơi đây đó. Tôi có ý giữ hai bác ở lại thêm vài hôm nhưng hai bác đòi về chỗ anh chơi 1 ngày, sau đó sẽ về quê. Tối đó, tan làm, tôi mang theo hoa quả ghé qua để thăm và chào vì sáng hôm sau bố mẹ anh sẽ về quê. Đứng bên ngoài căn hộ, tôi nghe rõ mồn một tiếng bố anh nói:
Video đang HOT
Đứng bên ngoài căn phòng, tôi nghe rõ những lời bố mẹ anh nói (Ảnh minh họa)
- Mai bố mẹ về rồi, bố mẹ cũng nói luôn, bố mẹ không đồng ý anh lấy con bé đó đâu.
Tôi nghe xong lặng người… Tiếng anh vang lên:
- Tại sao vậy bố?
- Thì đấy, anh xem, đàn bà con gái gì mà có khách đến chơi, mâm cơm nấu cũng không nên hồn, mỗi thứ thì bôi ra một tí, bày không biết bao nhiêu là chén bát mà ăn chẳng cái gì ra cái gì. Sau này con là con trưởng, vợ sẽ phải cáng đáng nhiều, nhà có khách mà làm mâm cơm thế người ta cười cho thối mũi. Gớm nó nấu lên rồi thì phải cố mà ăn chứ nói thật bố không nuốt nổi mấy cái thứ nó làm.
Bạn trai tôi ra sức giải thích, thanh minh cho tôi, rằng đó là món ăn Tây nó thế, rồi bạn gái nấu ăn cũng ngon… Nhưng bố mẹ anh cứ gạt đi. Mẹ anh còn tiếp lời:
- Thật ra mấy cái đó cũng chẳng quan trọng lắm, không biết thì sau này về dạy cũng được. Nhưng qua ngủ ở đó mới thấy, gớm, người đâu mà trắng xanh như tàu lá, nhìn nó mặc cái bộ đồ ngủ không thấy có tí sức sống nào. Đàn bà con gái phải có tí da tí thịt mỡ màng, đây cứ yếu rớt ra, sau này chửa đẻ làm sao. Bố mẹ là nhất quyết không đồng ý đâu đấy. Anh làm sao thì làm.
Nhà anh không chấp nhận tôi chỉ vì những lí do không thể nào tưởng tượng nổi (Ảnh minh họa)
Tôi quay về. Từ trước đến nay yêu nhau, tôi biết anh luôn là người rất nghe lời bố mẹ. Lần này, thái độ của bố mẹ anh kiên quyết như vậy chắc chắn sẽ làm anh khó nghĩ rất nhiều. Bản thân tôi cũng cảm thấy chạnh lòng và bị tổn thương khi nghe những lời nói đó.
Hôm sau, tôi điện thoại cho anh nói lời chia tay. Tôi đã kể cho anh việc mình nghe thấy tất cả. Anh im lặng! Giá mà anh giữ tôi hoặc bảo tôi cho anh thêm thời gian, nhưng đằng này anh chỉ lặng im không nói gì.
Vậy là cuối cùng, cuộc tình của tôi chấm dứt. Tôi không trách bố mẹ anh, mà chỉ trách tình yêu anh dành cho tôi chưa đủ lớn. Mới chỉ có thế anh đã sẵn sàng buông tay thì có đến với nhau, trước những biến cố của cuộc đời, người đàn ông như thế làm sao bảo vệ tôi được.
Theo Eva
Tôi quyết phá thai chỉ vì một câu nói của mẹ chồng tương lai
Vừa nghe câu nói của Hưng, mẹ anh không tỏ ra bất ngờ mà quay lại ném vào tôi một cái nhìn sắc lạnh.
Ảnh minh họa
Tôi với Hưng làm việc cùng một công ty. Vì tính chất công việc, chúng tôi thường xuyên phải liên lạc, bàn bạc, trao đổi. Chắc do "lửa gần rơm lâu ngày cũng bén" nên tôi với Hưng yêu nhau từ lúc nào không hay. Tôi thấy Hưng là người rất hiền lành, tử tế và biết quan tâm đến người khác. Anh đang sống cùng với bố mẹ trong một căn nhà ở phố X nhưng anh nói anh sống chung với bố mẹ không hợp lắm. Sau vài tháng yêu nhau, Hưng thuê một căn hộ chung cư ở gần công ty và muốn tôi đến ở cùng.
Ban đầu tôi không đồng ý vì tôi với anh vẫn chưa là gì. Nhưng khi Hưng rằng muốn kết hôn với tôi và sẽ đưa tôi về gặp bố mẹ trong thời gian gần, tôi cũng xiêu lòng và thuận theo ý kiến của anh. Thêm vào đó, bố mẹ tôi cũng đã gặp Hưng và cảm thấy anh là một người đứng đắn, đáng tin cậy. Vì vậy, tôi đã đến chung sống với Hưng vài tháng. Cuộc sống của chúng tôi lúc đó khá hạnh phúc và ngọt ngào. Tuy nhiên, gần đây, đột nhiên tôi cảm thấy mệt mỏi, không muốn ăn uống gì.
Sau vài ngày nghỉ ngơi, tôi vẫn không đỡ hơn. Hưng bắt đầu lo lắng nên đã đưa tôi đến bệnh viện để kiểm tra. Sau khi thăm khám, bác sỹ nói tôi đang mang thai 4 tuần. Biết được tin này, Hưng mừng quýnh và hứa rằng sẽ về nói với bố mẹ chuyện cưới hỏi. Biết tôi có thai, bố mẹ tôi tỏ ra lo lắng và tạo nhiều áp lực cho tôi. Chính Hưng là người đã xoa dịu mọi chuyện và khẳng định một câu chắc nịch rằng "Anh sẽ cưới em."
Cuối tuần vừa rồi, anh đưa tôi về nhà ra mắt. Ai ngờ buổi ra mắt đó đã làm thay đổi cả cuộc đời tôi. Nhà bạn trai tôi khá rộng rãi và giàu có với đủ các loại tiện nghi, nội thất đắt tiền. Mẹ anh đã ngoài 60 tuổi, bà nhìn tôi từ đầu đến chân bằng ánh mắt lạnh lùng, cương nghị. Sau vài câu chào hỏi, họ đãi tôi một bữa tiệc thịnh soạn trên chiếc bàn ăn lớn 8 người ngồi.
Trong bữa ăn, tôi không dám ăn nhiều. Tôi cảm thấy rằng bố mẹ chồng tương lai không hài lòng với tôi. Họ chẳng nói với tôi câu nào mà chỉ nói chuyện với Hưng. Tôi như bị đẩy ra ngoài câu chuyện. Sau bữa tối, cả nhà ra ghế sofa ngồi xem TV. Bạn trai tôi mở lời trước: "Bố mẹ ơi, con đưa Nhung (tôi) về đây có chuyện muốn thưa với bố mẹ. Con muốn tổ chức đám cưới với Nhung càng sớm càng tốt."
"Tại sao lại phải càng sớm càng tốt?", mẹ anh đáp gọn lỏn.
"Bởi vì Nhung đang mang thai, cái thai sắp được 2 tháng rồi mẹ ạ. Vì vậy con muốn đám cưới được tổ chức càng sớm càng tốt", Hưng nói.
Vừa nghe câu nói của Hưng, mẹ anh không tỏ ra bất ngờ mà quay lại ném vào tôi một cái nhìn sắc lạnh và hỏi: "Cháu có chắc đây là con của thằng Hưng không? Trước Hưng cháu đã chơi với bao nhiêu người rồi? Bác nói cho cháu biết, cháu không phải là trường hợp đầu tiên đến "bắt đền" con trai bác. Và những trường hợp khác thì bác đều xử lý được. Nên cháu đừng hòng xơ múi, đục khoét được gì của nhà này".
Sau đó, đến lượt bố anh quay sang và nói: "Anh chị đang coi chuyện hôn nhân như một trò đùa vậy. Chưa thưa chuyện, cưới hỏi gì đã tự động đến ở với nhau. Thật không biết xấu hổ. Không mất thời gian nhiều nữa, lát bà đưa nó đến bệnh viện phụ sản giải quyết".
Nghe những lời sỉ vả, nhục mạ của 2 người họ, tôi đã cố nén nhưng không thể cầm được nước mắt. Trong làn nước mắt, tôi nghẹn ngào: "Dạ cháu không phiền bác, cháu có thể tự đi được".
Sau đó tôi lặng lẽ rời khỏi nhà bạn trai. Vừa ra đến cổng, tôi nghe tiếng hét của Hưng trong nhà nhưng tôi không quan tâm nữa. Tôi biết ngay cả khi tôi có về nhà ấy làm dâu thì tôi cũng không thể có được 1 ngày yên ổn chứ đừng nói là hạnh phúc. Liêu bao nhiêu cô gai đa tưng ơ tinh trang nay như tôi?
Tôi dự định sẽ đến bệnh viện để bỏ thai và chia tay anh ấy. Tôi đang bế tắc và cảm thấy tương lai mờ mịt quá. Không biết sau này nếu tôi yêu một người khác, liệu anh ấy có thể chấp nhận quá khứ của tôi hay không.
Theo Dantri
Có một giai đoạn đáng sợ hơn cả ly hôn Trong tình yêu cũng như trong quan hệ vợ chồng có một giai đoạn đáng sợ hơn chia tay, đó chính là chúng ta vốn dĩ vẫn ở đấy, lại chẳng thể gặp mặt hoặc liên lạc nhau mỗi ngày, cũng sớm chẳng còn gì để nói cùng nhau. Một dạo, sau khi bảo tôi ngủ đi, anh ấy đăng lên trang cá...