Làm bạn gái “ễnh bụng”, anh Hải sẽ được bố mẹ cô ấy cho cưới
Cách này nhiều người coi là hạ sách song với trường hợp như anh, tôi lại thấy đó là thượng sách. Chẳng hiểu người viết bài “Có nên bỏ cuộc khi bố mẹ người yêu thích “đâm bị thóc”?” bao nhiêu tuổi, anh còn trẻ không mà ngây thơ quá vậy?
Ảnh minh họa
Tôi tưởng anh muốn làm đám cưới chắc phải có đủ tinh thần trách nhiệm và “sỏi đá” đầy đầu để giải quyết cái cản trở kia dễ như bỡn chứ?
Sự thông minh, khôn ngoan của anh cất đi đâu rồi? Đây là lúc anh phải thể hiện sự đa mưu túc trí của mình. Các cụ không đồng ý phải không? Sẽ có cách làm cho các cụ phải chấp nhận.
Câu chuyện điển hình từ người bạn của tôi đây:
Video đang HOT
Cậu ấy yêu cô bé kém 2 tuổi, học cùng trong một lớp nghiệp vụ buổi tối. Tình yêu rất nồng nàn, tuổi tác hai đứa cũng hợp nên đến với nhau rất nhanh.
Một thời gian sau, khi cậu ấy đến nhà cô bé chơi. Được một, hai lần tiếp xúc thì bố mẹ cô gái không ưng, đơn giản bởi cậu này quê xa và bố mẹ cô gái rất kỳ thị với quê quán của cậu này, cho là dân ở đấy không “chơi” được. Mặt khác, mẹ cô bé nhìn tướng cậu này phán rằng tướng đa tình, lắm vợ nhiều con…Thế là hai ông bà hò nhau cấm cửa con gái mình yêu đương cậu này.
Khổ nỗi, cô bé lại yêu cậu này lắm, không chịu nghe lời bố mẹ, vẫn thậm thụt yêu. Cậu bạn tôi bị bố mẹ người yêu cấm không được bén mảng đến nhà, chưa biết thuyết phục kiểu gì. Đã thế bố mẹ ở quê lại liên tục giục cưới nên mới nghĩ ra mưu như này:
Năm đấy cô bé chưa được tuổi cưới, năm sau là ok, vì vậy mà cậu bạn tôi đã chơi trò “ăn cơm trước kẻng”. Kết quả thì mọi người cũng đoán được luôn rồi chứ. Với sự hậu thuẫn từ cô người yêu, khi cái bụng cô bé lùm lùm rồi, cậu bạn tôi đến xin phép cưới. Lúc này, bố mẹ cô bé ức lắm song vẫn phải vui cười. Biết làm sao khi con gái các cụ “phản” bố mẹ như vậy. Đành ngậm bồ hòn làm ngọt, trong bụng khéo may còn cảm ơn vì nó đã hỏi cưới con gái mình, không thì mặt mo, sao dám nhìn mọi người nữa.
Anh Hải nghĩ sao sau khi xem qua câu chuyện tôi kể. Anh có thời cơ và điều kiện như của cậu bạn tôi. Hơn nữa, anh cũng rất muốn cưới cô gái mình yêu. Vậy tại sao không xúc tiến nhanh đi, việc gì phải chịu khổ sở, ca thán cơ chứ.
Cách này nhiều người coi là hạ sách song với trường hợp như anh, tôi lại thấy đó là thượng sách. Chẳng có gì phải xấu hổ bởi tất cả cũng vì mục đích mưu cầu hạnh phúc của anh thôi.
Còn chờ gì nữa!
Theo Afamily
Vợ tôi đi lấy chồng
Ngày mai, vợ tôi sẽ lên xe hoa về nhà chồng, làm vợ của người ta. Giờ phút ấy với vợ mà nói thật thiêng liêng và trọng đại, nhưng với tôi, đó chỉ là một ngày đau khổ và đầy nước mắt.
Yêu nhau 3 năm, cuối cùng chúng tôi cũng cưới nhau. Thêm 3 năm nữa, chúng tôi chưa thể có con và mọi chuyện trở nên phức tạp hơn nhiều. Suốt thời gian đó, tôi bị stress nặng vì nguyên nhân của chuyện này, chính là do tôi. Thời gian đầu, khi biết mình không thể sinh con, tôi đã đau khổ rất nhiều. Tôi cố gắng tự động viên mình phải tin vào bản thân, phải cố gắng kiên trì vì biết đâu, một ngày nào đó, tôi sẽ có hi vọng.
Nhưng thời gian đã 3 năm, tôi đã che đậy chuyện này với cả gia đình, bạn bè quá lâu. Và vợ tôi luôn phải chịu trận, chịu điều tiếng và mọi lời xì xào từ mọi người xung quanh. Ai cũng thắc mắc nguyên nhân vì sao, chắc lại do vợ tôi này kia. Nhiều khi muốn bảo vệ vợ mà tôi không đành lòng.
Nhưng tôi nghĩ rất nhiều, mình không thể sống ích kỉ như vậy được, phải cho cả nhà biết chuyện này, để mọi người hiểu và thông cảm cho vợ tôi. Khi tôi công khai chuyện mình vô sinh, cả nhà tôi choáng váng, ai cũng ngạc nhiên vì không thể tin nổi vào tai mình. Trước giờ, dù chưa tìm hiểu nhưng mọi người vẫn cho đó là lỗi của vợ tôi, nên cô ấy đã chịu nhiều ấm ức.
Sau thời gian đó, tôi quyết định từ bỏ cuộc hôn nhân này, từ bỏ người vợ hiền mà tôi yêu thương. Dù cô ấy đã cam chịu, hi sinh vì tôi nhưng tôi không còn cách nào khác, giữ cô ấy ở bên mình thật là ích kỉ, tôi không tài nào làm như thế nữa.
Vợ tôi đi lấy chồng, sẽ là vợ của người đàn ông khác. Chắc hẳn cô ấy hạnh phúc lắm, còn tôi đau đớn nghẹn ngào. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi chia tay trong nước mắt, dù vậy, cô ấy cũng phải tìm cho mình con đường riêng. Là phụ nữ, ai chẳng muốn sinh con, chẳng muốn có được người gọi mình là mẹ. Vợ tôi cũng vậy, cô ấy cần một mái ấm, một người đàn ông cho cô ấy được làm mẹ của các con. Ngày đó, cả hai chúng tôi đều khóc rất nhiều nhưng cuộc sống là vậy, dù có bao dung thế nào cũng không thể nào chấp nhận người chồng vô sinh như tôi được, nhất là khi cô ấy còn quá trẻ.
Ngày mai, cô ấy lên xe hoa về nhà chồng mà lòng tôi đau như cắt. Đã hơn 1 năm chúng tôi chia tay nhau, cô ấy cũng đã quên tôi và tìm vui bên tình mới. Nghe nói, cô ấy đã có bầu. Thật là hạnh phúc biết bao, giá như tôi cũng có cảm giác khi biết tin vợ mình có bầu. Có lẽ, cả đời này cũng không thể được.
Vợ tôi đi lấy chồng, sẽ là vợ của người đàn ông khác. Chắc hẳn cô ấy hạnh phúc lắm, còn tôi đau đớn nghẹn ngào. Còn cách nào khác đâu, chúng tôi không thuộc về nhau, cô ấy xứng đáng được hạnh phúc. Cầu chúc cho vợ tôi được vui vẻ, sống thoải mái bên người chồng mà cô ấy đã chọn cùng với những đứa con yêu...
Theo VNE
Đàn bà khôn không giữ ví chồng Đàn bà muốn quản được chồng, đừng chỉ chăm chăm vào cái ví tiền... Đàn bà muốn quản được chồng không phải là quản kinh tế, quản tiền nong, quản giờ giấc và các mối quan hệ của chồng. Những điều ấy tuyệt đối cấm kị đối với hạnh phúc gia đình, bởi người đàn ông sẽ chỉ càng cảm thấy bị kìm...