Lại yêu em, cuộc đời ơi!
Bạn có nhớ thức dậy vào buổi sáng, ra khỏi giường và nóng lòng chờ một ngày mới đang mở ra trước mắt? Mỗi ngày là một cuộc phiêu lưu. Cảm giác đó đâu rồi? Có phải đã bị lạc vào những chuyện phải làm trong ngày không?
Bạn có đang sống cho qua ngày, hy vọng, thất vọng, lo lắng, vui và buồn… không? Quan trọng nhất, làm thế nào chúng ta có thể lấy lại được cảm giác nóng lòng cho một ngày mới?
Đeo “cặp kính”mới: Thử chỉ trong hôm nay thôi, đeo vào “cặp kính” sáng lấp lánh, đó chính là ánh nhìn hướng vào những “lung linh” trong thế giới của bạn. Có thể đấy là bầu trời xanh hoặc một nụ cười của đồng nghiệp, của người hàng xóm hoặc thức uống nóng hoặc một điều tốt đẹp mà bạn đã làm… Hãy thừa nhận và đánh giá cao những khoảnh khắc này.
Có những quan điểm khác đi: Khi bạn gặp thách thức, thay vì nói “ôi trời”, hãy hít thở và nhìn sự việc ở góc độ khác, chẳng hạn như “cơ hội đây rồi”, “khả năng tận dụng đây rồi”, hay điều gì đó mới mẻ và đáng để học hỏi.
Chuyển sự tập trung của bạn: Thay vì “có chuyện gì ở ngoài kia?” hãy chuyển thành “có chuyện gì ở trong này?”
Chúng ta có xu hướng tập trung vào những điều bên ngoài mình, chẳng hạn như nhìn vào người khác, vào thành công, sở hữu và địa vị của họ. Bây giờ, hãy chuyển sang tập trung vào tài sản nội tâm của bạn, chẳng hạn như hạnh phúc, sự thanh thản, lòng nhiệt tình, sự tử tế… của bạn. Bạn sẽ tận hưởng sự thú vị, thưởng thức cuộc đời này khi khám phá các giá trị ấy. Hãy khiến các giá trị của bản thân (hạnh phúc, lòng tốt, sự trung thực…) trở thành “hệ điều hành” của bạn, tức là hướng dẫn suy nghĩ – lời nói – hành động của bạn.
Xuôi dòng: Để thực sự yêu cuộc sống, chúng ta phải chấp nhận mọi tình huống đến với mình. Xuôi dòng bao giờ cũng dễ dàng hơn ngược dòng phải không nào? Vậy thì cứ “xuôi dòng” với cuộc đời. Sự việc đến rồi đi. Đừng để cảm nhận của bạn bị “tù đọng” trong một tình huống nào đó đã hay chưa xảy ra mà cứ tiếp tục đón nhận những gì đang đến.
Cứ tiếp tục tiến: Chìa khóa để không bị mắc kẹt là sự tha thứ cho bản thân và người khác. Hãy nhìn vào cái tốt nhất ở bản thân và người khác. Điều này ngăn chúng ta rơi vào những vết nứt cảm xúc tiêu cực mà có thể bẫy chúng ta. Sau đó, chúng ta có thể tiếp tục tiến lên một cách nhẹ nhàng và khám phá những điều mới.
Viết thư cho mình: Viết ra những điều bạn làm tốt, mang lại lợi ích cho bản thân, cho gia đình và khu vực bạn đang sống. Luôn cho phép bạn nhìn thấy mặt tích cực này của chính mình.
Tạo cộng đồng: Một hành vi tử tế gây ra hiệu ứng gợn sóng và giúp tạo ra cảm giác cộng đồng giữa chúng ta. Khi chúng ta phục vụ những người khác bằng sự tử tế, sự tử tế sẽ trở lại với chúng ta.
Đánh dấu sự quan tâm của bạn: Bạn thích làm gì? Âm nhạc, đi bộ, vẽ, bóng đá… Hãy dành thời gian để làm những việc mà bạn thực sự thích.
Video đang HOT
Ngủ ngon: Nhiều người trong chúng ta, dù đã xong việc nhưng vẫn không thể dừng dòng chảy suy nghĩ về công việc hoặc các thách thức xảy ra trong ngày cho đến khi đang nằm trên giường.
Do đó, bạn hãy dành ít nhất 5 phút để gói ghém mọi thứ. Bạn ghi nhận những điều tốt đẹp đã xảy ra trong ngày, chấp nhận những thách thức, rút ra bài học kinh nghiệm. Bạn cũng có thể xem lại những gì diễn ra trong ngày mà bạn không thích và thực hiện lại nó theo cách bạn muốn điều ấy diễn ra.
Sau cùng, cho phép tâm trí mình hoàn toàn nhẹ nhàng, buông trôi cảm xúc tiêu cực và làm đầy mình bằng cảm xúc tích cực để hoàn toàn “có mặt” trong gia đình, trong căn phòng của bạn và đi vào giấc ngủ. Như vậy, bạn sẽ thức dậy tích cực hơn và tươi mới.
Theo Báo Phụ Nữ
Hành trình tìm con đầy nước mắt của người mẹ trẻ và niềm hạnh phúc tột cùng khi con yêu lần đầu gọi mẹ
Dũng vừa nói vừa khóc, vợ chồng cô ôm chầm lấy nhau, cô hét lên sung sướng, mặc kệ mọi người đang nhìn. Vợ chồng cô đón nhận niềm hạnh phúc này bất ngờ quá. Một mầm sống đang hiện hữu trong cơ thể Linh, cô đưa tay lên bụng, thì thầm: chào con yêu của bố mẹ.
- Thóc yêu mẹ không?
- Thóc yêu, yêu mẹ nhất trên đời.
Từ ngày có bé Thóc, hai mẹ con lúc nào cũng quấn lấy nhau, Linh dường như trẻ hơn, yêu đời hơn. Trong nhà lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười, tiếng bi bô của trẻ con. Niềm hạnh phúc ấy đâu dễ dàng có được, ông trời cũng thử thách vợ chồng Linh 5 năm và đến bây giờ, khi trải qua khoảng thời gian 5 năm đó, Linh vẫn cảm thấy rùng mình, không hiểu nguồn sức mạnh nào khiến cho cô bản lĩnh, mạnh mẽ đến thế...
5 năm là khoảng thời gian hạnh phúc của những cặp vợ chồng khi họ được cùng nhau nếm trải đầy đủ dư vị của cuộc sống và đón chào những thiên thần bé nhỏ. Nhưng với vợ chồng Linh đó là chuỗi những tháng ngày đau khổ, vật vã, là những đêm không ngủ, là những tiếng xì xào bàn tán, là những áp lực đè lên đôi vai bé nhỏ, gầy guộc của Linh.
Sau khoảng thời gian 2 năm đầu sống hạnh phúc, vợ chồng cô bắt đầu sốt ruột, lo lắng, không kiêng cữ gì mà mãi không có con. Hành trình vào viện bắt đầu với các loại giấy tờ, các loại xét nghiệm, các loại thuốc... vậy mà mãi Linh không có bầu.
Có những tháng chậm kinh 6, 7 ngày, niềm hy vọng được nhen nhóm, Linh lại khấp khởi mong ngóng, nhưng số phận thật trớ trêu, đứa con mà Linh chờ đợi, thèm khát vẫn chưa chịu xuất hiện.
May thay bên cạnh Linh, Dũng - chồng Linh luôn quan tâm, động viên cô, Dũng vẫn giữ tinh thần thoải mái, không gây áp lực gì cho Linh. Nhưng dư luận xã hội luôn là con dao sắc lẹm xoáy sâu vào tâm trí của những người phụ nữ như Linh. Cô sợ rằng mình không chiến thắng được con dao dư luận trước khi chiến thắng trong hành trình tìm con của hai vợ chồng nếu không có ngày chủ nhật định mệnh ấy.
Hôm đó, Linh dậy rất sớm, cô thong thả tưới mấy cây hoa hồng mà hai vợ chồng đều rất yêu thích. Quay trở vào bếp, cô chuẩn bị bữa sáng cho Dũng, tờ đơn ly hôn và một bức thư cô đặt sẵn trên bàn từ đêm qua. Linh nhẹ nhàng bước vào phòng, đặt lên trán Dũng một nụ hôn, như một thói quen, Dũng quờ tay ôm Linh. Chỉ một chút nữa thôi, cô sợ mình không giữ được bình tĩnh nữa, đưa tay quệt ngang, ngăn cho dòng nước mắt không chảy ra, cô kéo chăn cho Dũng để anh ngủ tiếp.
Đảo mắt quanh căn phòng thân thuộc và đầy ắp kỷ niệm, đôi chân Linh run rẩy, nhưng cô biết mình đang làm gì, cô vội vã xách túi cho kịp chuyến xe lên Đà Lạt.
Linh quyết định buông tay, cô nghĩ cho Dũng, anh không thể vì cô mà không có được hạnh phúc trọn vẹn, mặc dù, cô còn rất yêu anh. Lá đơn ly hôn cô viết trong nghẹn ngào nước mắt, lý do ly hôn: không có con. Cô thấy tim mình như bị ai bóp nghẹn, miệng đắng chát, cảm giác trống rỗng đến khó chịu. Bức thư cô viết cho Dũng chỉ vỏn vẹn vài dòng cảm ơn và xin lỗi, cô không cho phép mình yếu mềm, cô muốn Dũng thanh thản mà từ bỏ cô.
Không để ý xung quanh diễn ra điều gì, cô cứ mặc cho mạch cảm xúc của mình trở lại khoảng thời gian quen và yêu Dũng, 5 năm hai vợ chồng sống bên nhau mà chưa một lần đi chơi cùng nhau, có chăng chỉ là những lần vợ chồng vượt nắng, vượt gió đưa nhau vào viện.
Đà Lạt đã ở ngay trước mắt, không gian yên tĩnh kèm theo làn gió xe lạnh phả vào mặt, bao mệt mỏi dường như tan biến, cô muốn chuyến đi sẽ là khoảng thời gian để cô sốc lại tinh thần, dũng cảm đối diện với cuộc hôn nhân sắp đổ vỡ này và để Dũng chấp nhận lá đơn ly hôn của cô.
Căn phòng nơi khách sạn cô thuê nhỏ nhưng khá đẹp, khung cảnh lãng mạn nhẹ nhàng, lúc này mà có Dũng bên cạnh, anh sẽ kéo cô ra khỏi phòng và hai vợ chồng kiếm món gì ngon ngon, Dũng bảo: "Làm gì thì làm, cứ phải ăn cho có sức để chiến đấu".
Nghĩ vậy, Linh thay một chiếc váy màu cam hơi cũ, cô nhìn mình trong gương, khuôn ngực đầy đặn, vòng eo nhỏ nhắn, mái tóc ngang vai nhẹ nhàng, cô đã từng là một cô gái xinh xắn, bao người đàn ông theo đuổi. Lâu rồi, cô không có chiếc váy mới nào, cứ quanh quẩn ra vào viện, cô cũng chẳng thiết tha gì.
Đang thong thả dạo bộ, cô nhìn thấy một quán café nho nhỏ nhưng được bài trí khá độc đáo. Cô bước vào, sau cánh cửa là một không gian ấm áp, mùi hương khá dễ chịu và tinh tế, cô chọn một chiếc bàn nhìn ra ngoài là một cánh đồng hoa và gọi cho mình một ly nâu nóng. Cũng là một ly nâu nóng, sao ngày Dũng tỏ tình Linh thấy nó thơm và ngon đến thế, giờ thì, cái ngọt và đắng đan xen nhau, cảm giác cô đơn lại ùa về. Cô không nuốt trôi nên quyết định đứng dậy, gọi nhân viên trả tiền.
Cô giật mình, một cô bé xuất hiện, cũng thân hình nhỏ bé, bẽn lẽn, cô bé này giống Linh khi mới tốt nghiệp ra trường đến thế. Cô bé tiến đến gần Linh, nhận tiền và kèm theo nụ cười tươi rói là một tờ giấy nhỏ đặt vào tay Linh.
Sáng hôm sau, việc đầu tiên Linh làm là giở tờ giấy hôm qua cô bé đưa, một dòng chữ ngay ngắn "Chị sẽ xinh hơn khi cười, chắn chắn chị sẽ hạnh phúc ạ", cô cũng thấy lòng mình nhẹ nhõm. Bất giác, cô nghĩ: sao lại từ bỏ hạnh phúc mình đang có? Quay sang chiếc điện thoại, 10 cuộc gọi nhỡ và bao nhiêu tin nhắn của Dũng, cô quyết định cầm điện thoại lên gọi cho Dũng, thì Dũng gọi.
- Em đây
- Ừ, sao đi du lịch mà không cho anh đi cùng, ghét anh đến thế à?
- Dạ, anh ở nhà thế nào
- Anh ổn, em đi chơi vui vẻ nhé
Cuộc điện thoại kết thúc chóng vánh, Dũng đã đồng ý ly hôn với cô rồi sao? Anh hạnh phúc khi cô buông tay? Đó là điều Linh mong muốn, sao cô thấy tim mình đau đến thế, những giọt nước mắt lại rơi.
Cô vịn vào ban công, hít một hơi thật sâu, tự trấn an mình rằng mọi việc đang theo đúng sự sắp đặt của cô. Chuông cửa phòng kêu, nghĩ nhân viên khách sạn lên dọn phòng, cô bước ra mở cửa. Linh thoáng giật mình, mắt hoa lên, nhắm mắt và rồi mở mắt, cô vẫn thấy Dũng đang ở trước mặt cô, làn da rám nắng, chiếc áo sơ mi chính tay cô mua cho anh. Linh hoang mang quá, sao giờ đi đâu cũng nhìn thấy Dũng thế này. Linh quờ tay đóng cửa, Dũng nắm lấy tay cô:
- Em chẳng chịu nghe lời anh gì cả, đi chơi thì phải vui vẻ chứ
- Sao... sao anh biết em ở đây, sao anh...
Linh không kịp nói thêm lời nào nữa, bởi Dũng đã đặt một nụ hôn thật sâu lên đôi môi cô, cô cảm nhận vị ngọt ngào như nụ hôn đầu tiên họ trao cho nhau, vị chan chát của nước mắt, cái ôm thật chặt như thể họ không thể rời xa nhau nữa.
Linh tỉnh dậy, cô thấy khoan khoái đến lạ, đã lâu rồi, cô không có một giấc ngủ sâu như thế, cô hít hà cơ thể Dũng, cô biết mình không thể rời xa anh thêm một lần nào nữa, cô sẽ chiến đấu để giữ người đàn ông này bên cô và giữ thật chặt hạnh phúc cho tổ ấm này.
Một tháng sau, vợ chồng Linh lại tiếp tục chở nhau vào viện, ngồi đợi kết quả mà Linh thấy nhẹ nhõm, cô tự tin để đối diện với bất cứ kết quả nào. Từ xa, cô thấy Dũng cầm tờ giấy siêu âm, mặt khá đăm chiêu, cô hiểu vợ chồng cô còn phải chiến đấu mạnh mẽ hơn nữa.
- Mình đi về thôi em.
- Ơ, anh đi mua thuốc cho em luôn ạ
- Không phải mua nữa em ah, em có bầu rồi
Dũng vừa nói vừa khóc, vợ chồng cô ôm chầm lấy nhau, cô hét lên sung sướng, mặc kệ mọi người đang nhìn. Vợ chồng cô đón nhận niềm hạnh phúc này bất ngờ quá. Một mầm sống đang hiện hữu trong cơ thể Linh, cô đưa tay lên bụng, thì thầm: chào con yêu của bố mẹ.
Vậy là từ giờ, vợ chồng Linh đã được hưởng niềm hạnh phúc như bao cặp vợ chồng khác. Linh hiểu: Hạnh phúc muốn có được đều phải trải qua một quá trình và nó sẽ tồn tại mãi mãi nếu như chúng ta dũng cảm đối diện, chiến đấu hết sức để bảo vệ niềm hạnh phúc đó.
Theo Emdep
Người đàn bà hư hỏng (Phần 10) Khi được một nhân viên massage, đột nhiên cô nhớ đến bàn tay của cậu chàng tên Hùng đó. Cậu ta là một người "tận tâm với công việc". Ngân đỏ mặt khi biết mình đang nghĩ đến cậu. Nhưng điều ấy chỉ càng làm bừng lên một ngọn lửa ham muốn trong cô. Khi Ngân tỉnh lại cô lại thấy mình ở...