Lại một ngày em để nỗi nhớ đi hoang…
Với em tìm một người yêu không khó đâu, nhưng tìm một người mà em yêu, em tin tưởng, em cần như anh thì xin lỗi em không làm được.
Anh có biết không?
Em đang học cách tự bước đi khi không có anh bên cạnh, khi đi qua những con đường, những hàng quán mà ta hay đi lại nhớ anh da diết. Chính bản thân mình em cũng không thể tin được kỉ niệm về anh lại nhiều đến vậy. Đâu đâu em cũng thấy anh, cũng thấy kỉ niệm của đôi ta, thế anh bảo em làm sao chịu được đây?
Nào là nơi ta vui đùa, nào là nơi ta giận hờn, nào là nơi em khóc, nào là nơi mình nắm tay nhau cùng bước..
Ngay cả về đến căn phòng của em thì cũng có kỉ niệm của anh. Nhành hoa hôm nào anh tặng em rồi mình lấy nó ép vào sách, quyển sách của em mà anh hay thích đọc nhất mỗi lần đến thăm em, con gấu bông anh tặng em, ngay cả cái gối với dòng chữ ” Ngủ ngon em nhé”… Nhiều vậy đấy thì làm sao em không nghĩ đến anh.
Khóc, không khi bào nghĩ đến chuyện sẽ mất anh mà em không khóc, ngay cả khi em đang viết nên những dòng này thì nó đang chứa nước mắt của tim em. Em lại nhớ đến anh nữa vì anh vẫn anh xoa đầu bảo em khùng quá, gì cũng khóc hết.. Em thèm được như trước…
Em sẽ không hay giận dỗi, không hay nhõng nhẽo nữa, không hay phiền anh nữa…
Video đang HOT
Anh bảo em làm sao đây, khi em có chuyện gì em bắt chợt cầm điện thoại bấm số anh rồi lại thôi, em đã quen với việc anh là một phần cuộc sống, là người cùng em chia sẽ niềm vui, nỗi buồn. Để giờ đây tim em quặn thắt khi phải làm quen với việc không có anh sao… Anh ơi, em đau…
Ừ thì anh hay bảo anh không bao giờ nghĩ thiếu một người mà không sống được trừ khi thiếu ăn.Ừ thiếu một người ta vẫn sống nhưng là sống không có ý nghĩa mà chỉ còn là trách nhiệm với gia đình, với người cho em cuộc sống ngày hôm nay.
Anh ác lắm anh biết không? Anh tập cho em thói quen có anh để giờ để mình em học cách từ bỏ thói quen đó. Thói quen rồi sẽ bỏ được nhưng ai sẽ dạy em bỏ nó đây, ai dạy em khi buồn phải làm gì, cô đơn thì sao, khi em vui, khi em hạnh phúc.. Mọi thứ ai dạy em, ai chỉ cho em con đường mà em nên bước..
Tình yêu không là tất cả nhưng với đứa không có niềm tin và cô đơn như em thì anh đã là chỗ dựa rất lớn cho em để giờ đây khi người có thể ra đi thì em đã rất chông chênh.
Anh cũng có lúc nói chẳng lẽ rồi em không quen ai, không có gia đình… Đó là chuyện của sau này giờ hiện tại em chỉ biết mình đã mất đi niềm tin, tổn thương rất nhiều, em không muốn yêu thêm ai nữa.
Với em tìm một người yêu không khó đâu, nhưng tìm một người mà em yêu, em tin tưởng, em cần như anh thì xin lỗi em không làm được.
Lại một ngày em vùi đầu vào trong giấc ngủ đầy nước mắt, lại một ngày em nhớ anh, lại một ngày em đau, lại một ngày em thấy mình yêu anh hơn thế….
Lại một ngày em sẽ không quên anh…
Theo Guu
Nếu một ngày anh cũng bỏ em đi ...
Anh cũng như họ đến bên em, yêu thương em theo cách của một chàng trai phải lòng một cô gái. Em chỉ sợ đến một ngày, anh vẫn sẽ bỏ em mà đi.
Những con đường mùa này dọc ngang một nỗi nhớ chùng chình, xa vắng. Con người rơi vào khắc khoải về một miền ký ức đã xa từ lâu lắm, đã vụn vỡ rơi đầy qua những giây kim phút, kim giờ.
Em bất chợt nhẩm đếm lại khoảng thời gian qua, đếm thử xem trái tim hụt hẫng mấy lần, bâng khuâng mấy lần, khắc khoải mấy lần... Về những người đi ngang đời ta, thật khó lòng mà giữ nổi một tấm chân tình dài lâu, bền vững.
Cứ nói không thể yêu, là đi. Cứ nén tình cảm vào sâu thẳm tâm hồn, rồi lại xa. Vậy ra chúng ta quen nhau, bên nhau đơn giản như cơn gió mùa về, ngày hôm nay dự báo lạnh, ngày kia đã nắng ấm ửng hồng.
Em nhìn lại bên mình, nhận ra có anh. Em nhìn lại bên đời, chẳng thấy ai. Anh cũng như họ đến bên em, yêu thương em theo cách của một chàng trai phải lòng một cô gái. Em chỉ sợ đến một ngày, anh vẫn sẽ bỏ em mà đi.
Con người ngu ngốc khi tự tạo cho mình nỗi sợ mơ hồ để rồi ám ảnh mỗi giấc ngủ dài. Em có đang ngu ngốc không nhỉ, khi mỗi sớm thức dậy lại hoảng loạn nhìn màn hình điện thoại, tự hỏi hôm nay anh có còn bên em không, có còn quan tâm em như đã từng.
Nếu một ngày anh cũng bỏ em đi, hãy báo trước cho em một lời dẫu là ngắn gọn. Đừng đường đột cứ thế mà im lặng, mà xa xôi, mà bắt em lại rơi vào nỗi hụt hẫng xót xa. Em cần biết lý do, là không yêu, là đã chán, hay đơn giản vì anh tìm thấy hạnh phúc của mình ở một người con gái khác. Thà biết sự thật, đau một lần còn hơn tự lừa dối bản thân để rồi tổn thương mãi mãi.
Nếu bỏ em đi rồi, thì cũng đừng quay lại. Em ghét sự thương hại từ phía anh, em cũng chẳng mong sợi dây đứt rồi mà miễn cưỡng chắp vá bằng một nút thắt xấu xí. Anh đi rồi thì cứ đi đi, ngoảnh lại nhìn sẽ chẳng thấy bóng em đâu. Bởi khi đó chắc chắn em đã rẽ sang một hướng khác, không còn đứng ngây ngốc nhìn bóng lưng của người đi ngang đời mình, ngây ngốc nhìn hạnh phúc của đời chứ chẳng dành cho em.
Nếu anh có bỏ em đi vào một ngày nào đấy thật đẹp, đừng lôi cả trái tim em đi cùng nhé. Vì nó yếu đuối lắm, không chống chọi được với tin yêu lầm lạc này đâu anh. Hãy để cho em được yên an với những gì còn lại, đừng xáo trộn lên rồi mà bỏ mặc bước qua.
Anh à, liệu rằng "nếu" có thành sự thật không anh?
Em sợ lắm, anh đi rồi, em lại tự mình xây dựng cuộc sống từ đầu, khâu lại cái vỏ mạnh mẽ chắp vá đến đáng thương.
Em sợ lắm, cái ngày giả thiết đó, bầu trời vẫn xanh tươi mà lòng em u ám, cỏ cây vẫn cười mà nụ cười em mắc đọng nơi mi đen.
Nếu một ngày anh bỏ em đi, thì sẽ như thế nào, anh nhỉ ?
Theo Guu
Nếu một ngày, bọn mình không lấy nhau... Nếu một ngày bọn mình không lấy nhau, anh sẽ lấy một cô vợ khác. Chuyện tình bọn mình để ở một góc khác, đem mọi tình yêu vỡ nát vào tận đáy lòng. Những ước mơ sẽ còn là dang dở, anh và em mỗi người mỗi hạnh phúc riêng! Chuyện hai ta là chuyện dĩ vãng, một chuyện tình đẹp như...