Lai Châu: Nữ tỷ phú vượt qua nỗi ám ảnh dịch tả lợn châu Phi
Táo bạo cả trong suy nghĩ và việc làm, bà Tô Thị Bắc, đội 10 (xã Phúc Than, huyện Than Uyên, tỉnh Lai Châu) đã phất lên thành tỷ phú nhờ nuôi lợn siêu nạc theo quy trình khép kín. Cũng chính nuôi theo quy trình khép kín, trang trại nuôi lợn siêu nạc của nữ tỷ phú đất Lai Châu này đã vượt qua nổi ám ảnh dịch tả lợn châu Phi.
Bà Tô Thị Bắc – người vừa được bình chọn danh hiệu “ Nông dân Việt Nam xuất sắc 2019″ chia sẻ về mô hình nuôi lợn siêu nạc.
Ngồi đối diện với chúng tôi bên bộ bàn ghế salon bọc da, kê giữa phòng khách trong ngôi nhà 2 tầng khang trang, là một phụ nữ xinh xắn, nước da hồng hào. Ít ai nghĩ người phụ nữ này đã tuổi ngoài 50. Đó là bà Tô Thị Bắc – Nông dân Việt Nam xuất sắc năm 2019.
Dám nghĩ, dám làm
Cảm nhận đầu tiên khi tiếp xúc với bà Bắc, đó là một người phụ nữ dám nghĩ, dám làm, tính cách mạnh mẽ. “Tôi thường suy nghĩ, không làm thì thôi mà đã làm thì phải làm cho “ra tấm, ra món”. Cũng chính vì vậy nên trước khi quyết định làm cái gì đó, tôi đều tìm hiểu kĩ, chứ không làm theo kiểu phong trào “được chăng, hay chớ”. Có thể vì thế, tôi luôn thành công” – bà Bắc mở đầu câu chuyện với chúng tôi như vậy.
Với nhiều cách làm hay trong nuôi lợn, bà Bắc nuôi lứa nào thắng lứa ấy.
Qua câu chuyện với người phụ nữ dám nghĩ, dám làm này, chúng tôi được biết: Bà Bắc nuôi lợn đã lâu nhưng nuôi theo kiểu trang trại lớn quy trình khép kín như hiện giờ thì mới được vài năm trở lại đây. “Bén duyên” với nghề nuôi lợn từ năm 2005, gia đình bà khi đó chỉ nuôi vài con lợn nái. Rồi đàn lợn cứ đông dần lên theo năm tháng, nhưng cũng chỉ dừng lại ở số lượng trên dưới 100 con lợn thương phẩm.
“Nhà ở mặt đường nên tôi thường xuyên chứng kiến những chiếc xe tải chở lợn thịt thương phẩm từ nơi khác đến huyện Than Uyên, thậm chí lên cả thành phố Lai Châu, tiêu thụ. Khi đó, tôi nghĩ, người ta làm được thì mình cũng làm được. Nếu mình làm chắc chắn sẽ thuận lợi hơn họ nhiều, bởi giảm được khâu vận chuyển đi xa, tức là giảm được giá thành…” – bà Bắc nhớ lại.
Chuồng trại nuôi lợn nhà bà Bắc lúc nào cũng được vệ sinh sạch sẽ.
Nghĩ là làm, sau khi thống nhất với chồng, bà Bắc quyết định đầu tư xây dựng trại nuôi lợn. Thay vì nuôi giống lợn địa phương như trước đây, bà Bắc chọn nuôi giống lợn siêu nạc. Sau một thời gian tìm hiểu cách thức xây dựng chuồng trại, kỹ thuật chăm sóc lợn siêu nạc tại một số trang trại lớn ở các tỉnh, thành phố, bà Bắc trở về thuê thợ xây dựng chuồng trại. Năm 2014, sau khi hoàn tất việc xây dựng chuồng trại, bà Bắc về tận Công ty Cổ phần DABACO Việt Nam ở thành phố Bắc Ninh (tỉnh Bắc Ninh) để chọn mua 15 con lợn nái về nuôi.
Chuồng trại nuôi lợn nái của bà Bắc được chia thành 3 khu: Khu nuôi lợn thịt thương phẩm, khu nuôi lợn nái hậu bị, khu nuôi lợn nái để nuôi con.
“Nhờ chăm sóc đúng kĩ thuật, cho ăn, tiêm phòng đầy đủ, đàn lợn nái sinh trưởng, phát triển tốt, lần lượt đẻ những chú lợn con mập mạp, khỏe mạnh. Tôi giữ lại nuôi toàn bộ lợn con, chứ không bán giống. Làm ăn có lãi, tôi tiếp tục mua thêm lợn nái giống về nuôi. Hai năm trở lại đây, tôi thường xuyên duy trì khoảng 60 con lợn nái và hơn 500 con lợn thịt. Có lúc đàn lợn nuôi thịt thương phẩm của gia đình lên đến 700 con” – bà Bắc vui vẻ nói.
Thành tỷ phú nhờ nuôi lợn siêu nạc
Sau một hồi trò chuyện, chúng tôi ngỏ ý muốn đi thăm trại lợn, bà Bắc tỏ vẻ lưỡng lự. Chúng tôi hiểu rõ, ở cái thời điểm dịch tả lợn châu Phi đang hoành hành ở nhiều tỉnh, thành phố trong nước, trong đó có tỉnh Lai Châu, thì hộ chăn nuôi lợn lớn như bà Bắc ái ngại trước đề xuất đó cũng là chuyện bình thường.
Video đang HOT
Nhờ được chăm sóc đúng kỹ thuật, đàn lợn thương phẩm của bà Bắc con nào cũng béo tốt, khỏe mạnh.
Sau nhiều tháng nỗ lực trong công tác phòng chống, cuối cùng, cách đây hơn 1 tháng, huyện Than Uyên cũng phải công bố dịch tả lợn châu Phi bùng phát trên địa bàn.
“Ngay từ khi nghe thông tin về dịch tả lợn châu Phi bùng phát trên địa bàn tỉnh, ngoài tăng cường công tác vệ sinh phòng dịch, khử trùng chuồng trại thường xuyên, tôi không cho ai vào trại lợn, ngoài mấy công nhân chăm sóc, cho đàn lợn ăn mỗi ngày. Đàn lợn của gia đình vẫn khỏe mạnh, phát triển bình thường…” – bà Bắc cho hay.
Sau khi bàn bạc với chồng, cuối cùng bà Bắc cũng đồng ý cho chúng tôi vào thăm trại lợn, nhưng phải đi ủng, mặc áo blouse trắng, dài tới đầu gối và tiến hành khử trùng cẩn thận.
Thẻ theo dõi ngày phối của đàn lợn nái được bà Bắc ghi chép cẩn thận.
Trại lợn của gia đình bà Bắc cách nhà ở vài chục mét, được xây dựng khá khoa học, có cổng sắt và tường rào bao quanh. Bước qua cổng vào khu chuồng trại nuôi lợn, chúng tôi phải lội qua vũng nước sát trùng, sau đó đi qua giàn phun khử trùng quần áo vào trại lợn.
Bà Bắc xây dựng 3 trại san sát nhau, trại nào cũng được quây, lợp tôn lạnh chống nóng và lắp đặt hệ thống quạt làm mát, hút mùi. Trại ngoài cùng gồm 7 ngăn, mỗi ngăn rộng vài chục mét vuông, dành để nuôi lợn thịt. Kế đến là trại nhốt lợn đẻ. Trại trong cùng dành cho lợn nái ở. Trại nào, trại nấy cũng sạch sẽ. Mặc dù nuôi tới 60 con nái và hàng trăm con lợn thịt, nhưng trại lợn của bà Bắc không bốc mùi đặc trưng thường thấy ở những hộ chăn nuôi lợn nhỏ lẻ.
Ngoài nuôi lợn, bà Bắc nuôi thêm 500 con thỏ, mỗi năm cho thu nhập trên 100 triệu đồng.
“Nuôi lợn nái, lợn thịt với số lượng lớn nên tôi đặc biệt chú ý đến khâu cho ăn, phòng chống dịch bệnh xảy ra. Tôi cho lợn ăn hoàn toàn bằng cám công nghiệp. Tôi tự mầy mò xây dựng chế độ dinh dưỡng, khẩu phần ăn phù hợp với từng loại lợn cũng như thời kỳ sinh trưởng của chúng. Đối với lợn nái, lợn đẻ, tôi cho chúng ăn theo định lượng, tùy theo thể trạng của mỗi con. Khi lợn con tập ăn, tôi cho chúng ăn cám có độ đạm cao” – chủ trại lợn siêu lạc lớn nhất huyện Than Uyên chia sẻ thêm.
Theo bà Bắc, làm gì cũng phải tâm huyết thì mới thành công. Nuôi lợn cũng vậy, có chăm sóc tốt chúng thì chúng mới cho mình “cái ăn”. Định kỳ 6 tháng, bà Bắc tiêm đầy đủ vắc xin phòng các loại bệnh: Tụ huyết trùng, tai xanh, lở mồm lòng móng, khô thai… cho đàn lợn nái. Còn với lợn con, ngay từ lúc mới đẻ cho đến khi cai sữa, bà lần lượt tiêm các loại vắc xin: Chống còi xương, phòng bệnh tả, tụ huyết trùng… cho chúng.
Gia đình bà Bắc trồng khoảng 6.000m2 cỏ VA06 để làm thức ăn cho đàn thỏ và dự định nuôi trâu sau này.
Đàn lợn thịt được bà chăm bẵm mỗi ngày, cho ăn bằng máng ăn tự động, đói lúc nào ăn lúc đấy, ăn no lại quay ra ngủ nên chỉ nuôi tầm 3 đến 5 tháng là bà Bắc lại có lợn bán ra thị trường.
Để tháng nào cũng có lợn hơi xuất bán ra thị trường, bà Bắc tính toán thụ tinh nhân tạo cho đàn lợn nái với số con hợp lý. Không hết, bà còn cẩn thận ghi ngày thụ tinh, ngày lợn đẻ để tiện cho việc theo dõi, chăm sóc.
“Lợn nhà tôi là lợn siêu nạc nên thương lái tranh nhau mua, lứa nào hết lứa đó, không có tình trạng ùn ứ lợn trong chuồng. Khi đến bắt lợn, thương lái không cần xem mà chỉ trao đổi với nhau giá cả. Bình quân mỗi tháng tôi bán ra thị trường khoảng 10 tấn lợn hơi. Năm 2018, tôi thu hơn 1 tỷ đồng từ bán lợn thương phẩm cho thương lái, trừ chi phí còn hơn 700 triệu đồng tiền lãi.
Với thành tích xuất sắc trong phát triển kinh tế gia đình, bà Bắc nhiều năm liền được UBND tỉnh Lai Châu, các cấp, các ngành trong tỉnh tặng Bằng khen, Giấy khen. Bà Tô Thị Bắc vinh dự là 1 trong 63 gương mặt nhà nông tiêu biểu của cả nước được bình chọn và trao danh hiệu “ Nông dân Việt Nam xuất sắc 2019″. Lễ tôn vinh và trao danh hiệu “Nông dân Việt Nam xuất sắc 2019″ sẽ diễn ra trọng thể tại thủ đô Hà Nội vào trung tuần tháng 10 năm 2019.
Không chỉ làm giàu cho gia đình, bà Bắc còn tạo việc làm, thu nhập thường xuyên, ổn định cho 3 lao động tại địa phương. Bà thường xuyên giúp đỡ, hỗ trợ các hộ nuôi lợn trong bản, trong xã về kĩ thuật, cách thức làm chuồng trại nuôi lợn…
Ngoài nuôi lợn, bà Bắc còn nuôi 500 con thỏ Newzealand, nuôi 300 con gà. Trong thời gian tới, bà dự định nuôi thêm 50 con trâu sinh sản. Hiện chuồng trại nuôi trâu đã được bà Bắc xây dựng xong.
Theo Danviet
Ly kỳ chuyện tỷ phú người Rơ Ngao cắp sách đi học trồng cà phê
Không chỉ thu nhập hàng tỷ đồng/năm từ mô hình trồng cây công nghiệp, giải quyết việc làm cho hàng trăm lao động, A Thi (người dân tộc Rơ Ngao ở thôn Kon Tu Dốp, xã Pô Kô, huyện Đăk Tô, tỉnh Kon Tum) còn đi đầu trong mọi phong trào, đặc biệt là giúp nhiều nông dân khác "đánh đuổi" đói nghèo.
Nhưng ít ai biết về chuyện đi học trồng cà phê của A Thi như thế nào.
Học cách trồng cà phê
Chúng tôi đến thôn Kon Tu Dốp, hỏi thăm nhà A Thi thì rất nhiều người nhiệt tình chỉ đường, nhưng rồi ai cũng bảo muốn gặp A Thi phải lên rẫy, chứ ban ngày rất hiếm khi anh ở nhà.
Theo chân con trai của A Thi lên rẫy, gặp A Thi và hơn 10 người khác đang tất bật làm cỏ, chuẩn bị bón phân cho cà phê. Hỏi chuyện cà phê, A Thi nói nhà có... 6,5ha thôi, trong đó 5ha đang thu hoạch với sản lượng 65 tấn, cho thu nhập mỗi năm 600 - 700 triệu đồng. "Còn lại 2,5ha mới trồng năm ngoái, mình phải nuôi nó 2 năm nữa, rồi nó mới nuôi mình", A Thi hài hước nói.
Với mô hình trồng cây công nghiệp, mỗi năm gia đình A Thi thu được 600 triệu đồng và giải quyết việc làm cho hàng chục lao động
A Thi nói bón phân phải đúng thời vụ, nếu sớm quá hoặc trễ quá đều làm giảm hiệu quả, mà anh còn tới 11ha cao su chưa bón nữa. Thấy diện tích trồng cây công nghiệp khá nhiều, tôi liền hỏi thu nhập bao nhiêu nữa, A Thi bảo với 8ha cao su đang kinh doanh thì thu nhập khoảng 500 - 600 triệu đồng, diện tích còn lại đang thời kỳ kiến thiết cơ bản.
Nhưng vẫn chưa hết, tỷ phú Rơ Ngao này mỗi năm còn trồng 5,5ha mì, sản lượng vài trăm tấn, kiếm thêm nửa tỷ đồng, chưa kể hàng tấn cá dưới ao và những con nuôi trên cạn nữa...
Với diện tích đất sản xuất hơn 23ha, nhiều loại cây trồng, A Thi phải thuê mướn 22 người làm việc thường xuyên, còn đến mùa vụ thì số lao động phải lên tới hàng trăm. Chỉ với khoản giải quyết việc làm, A Thi đã giúp đỡ người dân rất nhiều, bởi thời gian nông nhàn của người dân nơi đây còn rất lớn.
Nhưng ít ai biết rằng, ông chủ cơ ngơi này bắt đầu lập nghiệp chỉ với 10 triệu đồng vốn vay Ngân hàng Chính sách xã hội.
A Thi kể: "Ngay sau khi cưới vợ, năm 2003 mình được bố mẹ cho cái rẫy bỏ hoang, vay vốn về trồng mì cũng trúng lắm. Nhưng được 2 năm thì mì rớt giá nên mình chuyển qua trồng cà phê, lúc đầu chưa biết nên phải học. Học cách chọn giống, các loại phân bón phù hợp, tỉa chồi, bấm cành, làm bồn, tưới nước...Sau khi biết rồi, thì tự sáng tạo ra những cách làm riêng của mình để áp dụng cho phù hợp".
Cắt cỏ ném xuống ao, mỗi năm A Thi thu hoạch thêm 1,5 tấn cá các loại
Việc trồng cà phê của A Thi lúc đó được dân làng xem như chuyện lạ, bởi trước giờ chưa thấy ai làm, hơn nữa trồng cà phê lâu thu hoạch, có người còn nghĩ cà phê mình có ăn được đâu mà trồng. Đồng bào Rơ Ngao thời đó chỉ quen phát - đốt - chọc - trỉa thôi. Tức là chặt một đám rừng xuống, chờ nó khô đốt cháy thành tro (thay cho phân bón), tiếp đó chọc lỗ thả hạt lúa hoặc hom mì xuống rồi chờ thu hoạch.
Rồi năm sau bà con lại đi tìm đám rừng khác. Còn rẫy cũ thì bỏ hoang, đợi mấy năm sau cây rừng tái sinh để quay lại chặt, đốt... Khi người đông lên, đất đai không đủ làm thì bó tay chịu chết, hoặc ngồi chờ ai thuê gì làm nấy. Một số người "trình độ canh tác" cao hơn thì tìm các khe suốt, bạt đất hai bên lấp xuống, chẻ dòng nước thành hai nhánh rồi làm lúa nước ở giữa.
Với cách làm này, nói chung bà con chỉ tự túc được lương thực (có năm vẫn thiếu ăn), chứ sản xuất hàng hóa, làm ra của cải thì không đáng kể. Còn nhớ thời đó, cán bộ phải lặn lội xuống từng làng, vận động người dân trồng cây công nghiệp, sản xuất hàng hóa, cung cấp nguyên liệu cho nhà máy này, nhà máy kia.
Nhưng dân nghe được mà không làm được. Còn A Thi làm được là nhờ biết lấy ngắn nuôi dài. Anh vẫn trồng lúa, trồng mì để có cái ăn và nuôi cây công nghiệp, mấy năm đầu cao su chưa khép tán vẫn trồng cây ngắn ngày.
Bước sang năm thứ 4 thì cà phê cho thu hoạch chính, lại được giá nên A Thi rất phấn khởi, bắt đầu yêu thích các loại cây công nghiệp lâu năm.
Anh quyết định mang hết số tiền có được mua thêm đất mở rộng diện tích cà phê, trồng thêm cao su. Đến nay vẫn còn một số diện tích chưa thu hoạch, nhưng tổng thu nhập của gia đình A Thi đã lên tới 2 tỷ đồng/năm.
Trăm nghe không bằng một thấy. Nhìn A Thi làm được, mọi người bắt đầu chuyển động. Lấy ngắn nuôi dài, dần biến những quả đồi trọc lóc ở Pô Kô do việc trồng lúa rẫy, trồng mì trước đây thành những vườn cà phê, cao su xanh ngút ngàn. Thu nhập của bà con cũng tăng gấp mấy lần, đời sống dần khá lên...
Nhà nông phải giữ đất
Ngoài việc làm giàu cho mình, anh A Thi còn thường xuyên giúp đỡ các gia đình có hoàn cảnh khó khăn về nguồn vốn, cây giống, cũng như cách tính toán làm ăn sao cho hiệu quả. Trong những năm qua, anh đã giúp 3.800 cây giống (cà phê, cao su...) cho người dân trong xã và sẵn sàng hỗ trợ, trao đổi kinh nghiệm sản xuất chứ không giấu giếm cho riêng mình.
Chị Y Lan (hàng xóm của A Thi) cho biết: "A Thi cho mình cây giống cà phê, còn lên tận rẫy hướng dẫn mình làm nữa, cái gì không biết thì chỉ rất tận tình. Mỗi khi mình cần vốn làm ăn hoặc cần tiền cho con đi học, A Thi lại cho vay mà không tính lãi. Người tốt như A Thi thật hiếm có".
Nhờ chăm sóc đúng kỹ thuật nên vườn cà phê của A Thi chi chít quả, khác hẳn với những vườn cà phê khác trong vùng
Khi địa phương phát động các phong trào, nhất là phong trào xây dựng nông thôn mới, A Thi luôn là người tiên phong hưởng ứng, rồi vận động người dân tham gia. Thấy đường sá chật hẹp, bà con đi lại khó khăn, A Thi liền hiến hàng nghìn mét vuông đất rẫy để mở rộng đường.
Người chưa hiểu lấy làm lạ. A Thi bảo cái này nhà nước và nhân dân cùng làm, không có vốn đền bù, hơn nữa làm đường trước hết để mình đi, chứ ai đi mà đền bù. Vậy là người có tiền góp tiền, người có đất hiến đất. Rồi làng khác học theo, xã khác học theo, góp phần đưa Pô Kô ngày càng khang trang đẹp đẽ, tạo ra cái đòn bẩy để tiếp tục phát triển.
Với A Thi, từ trên đồi cao xuống dưới ao tưới đều có thể kiếm ra tiền
Là hội viên tâm huyết với công tác Hội và phong trào nông dân, A Thi luôn vận động người dân muốn thoát nghèo thì phải giữ đất để sản xuất, sản xuất phải theo hướng dẫn của các bộ chuyên môn.
"Mình làm nông thì phải có đất, lúc đầu có ít thì dành dụm mua thêm, mở rộng dần dần. Còn chưa có tiền mà bán đất xây nhà to, mua xe đẹp thì không nên. Mấy cái đó ngày càng mất giá trị, chứ không đẻ ra tiền như đất được...", anh Thi nói.
Ông Phạm Tấn Lực - Chủ tịch Hội Nông dân huyện Đăk Tô nhận xét, anh A Thi là một trong những hội viên tiêu biểu, tích cực đi đầu trong phong trào nông dân thi đua sản xuất kinh doanh giỏi, đoàn kết giúp nhau làm giàu và giảm nghèo bền vững.
"Những năm qua, với mô hình trồng cây công nghiệp, anh A Thi đã giúp nhiều hội viên có việc làm và thu nhập ổn định, đặc biệt là giúp cho nhiều nông dân khác biết cách làm ăn. Còn A Thi thì tâm sự: "Mình lớn lên trong cái đói, cái nghèo nên hiểu được sự nhọc nhằn của nó. Bởi vậy khi mình khá rồi thì phải giúp đỡ người khác, kể cả cho mượn vốn làm ăn. Phải cùng nhau giảm đói, giảm nghèo, làm cho làng xã ngày càng giàu hơn, đẹp hơn", ông Phạm Tấn Lực.
Theo Danviet
Nông dân Việt Nam xuất sắc: Anh chăn vịt trở thành tỷ phú trứng Đến tổ 3, thị trấn Hương Sơn, huyện Phú Bình, tỉnh Thái Nguyên hỏi về anh Nguyễn Văn Đường người nông dân giàu lên từ nghề ấp trứng gà chắc hẳn không còn ai xa lạ. Từ một anh nông dân chăn vịt với quy mô nhỏ lẻ rồi bán trứng cho lò ấp, đến nay anh Đường đã sở hữu trong tay...