Lại câu chuyện “trẻ con có biết gì đâu”: Nhìn hành động của 2 bé gái này ai cũng phải lắc đầu ngao ngán
Biết rằng con đang gây ảnh hưởng tới những người xung quanh, nhưng bố mẹ của 2 cô bé này vẫn mặc kệ, không có phản ứng gì.
Nhiều bậc cha mẹ thường lấy lý do con còn nhỏ để bênh vực, lấp liếm cho lỗi lầm của con mình. Thế nhưng, điều này thật sự khiến những người xung quanh bức xúc, khó chịu.
Mới đây, tài khoản facebook N.T.T chia sẻ lên MXH một câu chuyện “ trẻ con có biết gì đâu” mà mình trực tiếp chứng kiến ở quán lẩu đã thu hút sự chú ý của đông đảo mọi người.
Cụ thể, nhân chứng này cho hay: “Vấn đề muôn thuở, trẻ con biết gì đâu! Ok nhưng làm bố làm mẹ không biết dạy con, khách khứa quán người ta đang ăn ở đấy mà cứ để chạy nhảy quanh quán xong nhảy cả lên bàn ầm ầm! Mình chỉ quay nhẹ 1 chút vì sợ phát hiện!”.
Bố mẹ mặc kệ con chạy nhảy, leo lên bàn ở quán lẩu khiến ai cũng ngao ngán.
Theo đoạn clip đăng tải, 2 cô bé khoảng 5 – 6 tuổi mặc đồ ngủ màu hồng hào hứng chơi trò đuổi bắt quanh dãy bàn ăn còn chưa có người ngồi.
Việc trẻ nhỏ hiếu động, nghịch ngợm và khó lòng ngồi im trong khoảng thời gian dài là điều thường thấy. Tuy nhiên, cư dân mạng khó lòng cảm thông được thái độ của các bậc phụ huynh trong trường hợp này. Mặc cho các bé trèo cả lên bàn, chạy ầm ầm ở nền sàn gỗ nhưng bố mẹ tuyệt nhiên không ra nhắc nhở 1 lần nào.
Tài khoản facebook N.T.T còn cho hay: “Cái sàn gỗ nên các bạn hình dung 2 đứa đuổi nhau nó kêu to như thế nào! Đến cuối 1 đứa bị ngã mới dừng!”.
Sau khi đăng tải ít lâu, đoạn clip này đã khiến nhiều người bức xúc.
- Lỡ nó té trúng nồi lẩu rồi đổ tại xui. 5 – 6 tuổi là đã biết nghe lời, biết ý thức rồi nếu ba mẹ giáo dục tốt.
- Những bậc phụ huynh như thế này lúc nào cũng lấy lí do “trẻ con có biết gì đâu” làm cái cớ.
- Chỉ muốn gào lên rằng không dạy được thì đừng có đẻ con. Dù sự việc này không có hậu quả gì lớn nhưng thật sự khó chịu ấy.
- Con mình ra ngoài ăn xong là sẽ được chơi điện thoại, để ngồi im 1 chỗ. Bao giờ chán nó sẽ nghịch nhưng ít ra còn văn minh hơn kiểu như thế này. Không ảnh hưởng đến ai.
- Mọi người cứ vào siêu thị điện máy ấy. Gặp mấy đứa nhóc vẫn chơi đuổi bắt suốt, rồi lỡ nó đụng vào TV bị vỡ màn thì sao? Phát hiện ra còn đỡ, không phát hiện thì nhân viên chia nhau đền. Bố mẹ thì đi đâu chả quan tâm con mình.
- Lúc sáng tôi đi làm gặp 2 đứa chơi với nhau y chang vậy. Cái thùng tui đựng nước mà nó đem nó đổ hết ra sàn gỗ, mấy cái ghế cái bàn trong quán nó đem xê dịch tứ phía, rồi nó đổ cái bình nước ngọt của nó tứ lung tung, lấy khăn giấy quăng tứ phía trên sàn. Tôi nói ba nó thì ba nó kêu tôi nói nó đi, rồi ngồi bấm điện thoại tiếp. Tôi ra nói nó nhỏ nhẹ, nó trợn mắt nhìn tôi. Mẹ với nhỏ chị vô thì mẹ nó la mấy tiếng rồi lại kêu tôi ra nói nó đi, chứ nói nó không nghe.
Video đang HOT
- Không ghét trẻ con nhưng ghét cách giáo dục như thế này!
Hiện tại, đoạn clip vẫn thu hút sự bình luận rôm rả của mọi người. Đa phần đều lên tiếng chê trách, phê phán thái độ dửng dưng của các bậc phụ huynh đã để mặc con làm ảnh hưởng tới người khác (và có thể nguy hiểm tới chính các bé nếu không may bị ngã).
Thiết nghĩ, trẻ em giống như những trang giấy trắng, cách giáo dục của cha mẹ trong những năm đầu đời sẽ góp phần quyết định rất lớn. Hãy dạy con biết cách phân biệt đúng sai, tự nhận sai lầm khi cần thiết.
Theo Trí Thức Trẻ
Bản thân là giảng viên nhưng mẹ Thần đồng Đỗ Nhật Nam cũng ngậm ngùi thừa nhận lỗi lầm trong quá trình dạy con học
Vì cách dạy này của chị Phan Hồ Điệp mà Nhật Nam phải mất đến 3 năm để sửa chữa.
Được sự động viên của Nam, mình sẽ ghi lại những... lỗi lầm trong quá trình nuôi và dạy Nam với hy vọng sẽ giúp các bố mẹ có những lựa chọn tốt hơn cho con.
Những điều này chỉ khi đi qua ngoái đầu lại mới biết là mình đã sai ở đâu, đã lầm chỗ nào. Và rồi chặng đường tiếp theo có thể lại vẫn có vô số sai lầm.
Nhưng có sao đâu nếu mình thành ý. Nhưng có sao đâu nếu mình tin rằng, không chỉ trẻ con mà ngay cả bố mẹ cũng cần bề bộn để trưởng thành.
Thần đồng Đỗ Nhật Nam ngày nào giờ đã là tân sinh viên tại Mỹ.
VIẾT VĂN HOA MỸ
Hồi nhỏ, mình rất chú ý kèm cặp Nam môn văn. Vốn liếng đọc và viết của mình được đem ra sử dụng tối đa.
Và Nam thực sự thích viết, viết nhanh, viết tốt ( theo cảm nhận nói chung của mọi người).
Mình luôn hướng dẫn Nam cách triển khai, theo kiểu:
Ví dụ: Tả một người đi trong mưa
Hãy tả cảnh cơn mưa, chú ý các từ tượng thanh, tượng hình. Ví dụ như cơn mưa ào ạt, tiếng mưa rơi ầm ầm, mưa đan chéo mặt sân, những hạt mưa như nhảy múa...
Tả người trong mưa, bao gồm: Hình dáng bên ngoài (quần áo ướt sũng, bết vào người, tay cầm ô...), hoạt động (chạy, đưa tay vuốt nước trên mặt)...
Tả các cảnh vật xung quanh: Đất trời, những ngôi nhà, con đường ngập nước mưa.
Và với mỗi ý, mình luôn nói với Nam là em hãy viết cho thật đầy đủ, chi tiết. Ví dụ riêng tả cảnh mưa, em có thể triển khai thành 10 câu.
Ngoài ra mình luôn khuyến khích Nam nên dùng nhiều từ láy, từ tượng thanh, tượng hình, sử dụng các biện pháp nghệ thuật so sánh, nhân hóa.
Và mình sẽ ví dụ như: Từng hạt mưa rơi mà như nhảy múa trên mặt sân. Hạt mưa vừa đậu xuống sân đã vỡ tan thành các vụn nước li ti, trắng xóa. Mưa thánh thót rên mái nhà nghe như bản hòa âm rộn ràng của đất trời, đôi khi vút cao thanh thoát có lúc lại trầm ấm mênh mang...
Kiểu như thế.
Và Nam thường có cách triển khai rất tốt những gì mẹ dạy.
Nhưng hôm qua Nam bảo: Mẹ có biết không, em phải mất 3 năm để sửa lại cách làm văn mà mẹ dạy em.
Hả?, mình ngạc nhiên.
Nam kể: Thời kì đầu khi em học ở một trường bình thường, các thầy cô dạy Văn khen em quá trời. Tất cả các bài văn của em đều được đem ra để làm mẫu. Và em tin rằng mình viết rất tốt.
Nhưng đến khi em vào một trường tốt hơn thì mọi việc khác hẳn.
Khi ấy em vô cùng ngạc nhiên vì khi em viết rất dài, rất dạt dào cảm xúc thì điểm lại không cao như bạn chỉ viết có đoạn ngăn ngắn.
Và cô dạy Văn luôn nói với em: Nam, em hãy tiết chế lại, tập trung vào ý chính. Cô còn nói, nếu các bạn khác cô mong viết được 5 trang thì với Nam, cô mong em sẽ viết 3 trang.
Có hôm cô còn gọi em lên và hỏi: Nếu cô gạch đi cả một đoạn này thì em có cảm thấy không thoải mái không.
Tất nhiên là em không vấn đề gì. Và cô bắt đầu dạy cho em cách "tiết chế".
Cô dạy một cấu trúc chặt của một bài luận. Cách triển khai ý cho rõ ràng nhưng không quá cầu kì, hoa mỹ. Quan trọng nhất là mình tìm ra được "câu khóa" cho đoạn mở bài với những ý tưởng mới mẻ sáng tạo sau đó, mình sẽ triển khai các ý thật chặt theo ý tưởng đó.
Một đoạn văn đẹp là đoạn văn với số từ miêu tả vừa đủ, không quá thừa thãi và không quá "loong coong".
Giống như một bữa ăn, món ngon chỉ nên có một hoặc hai.
Vậy nên, với đoạn văn tả người đi trong mưa, mình chỉ cần tập trung vào các ý miêu tả về dáng vẻ của người đó, những hoạt động với nét đặc trưng trong mưa, trong đó có lồng cảm xúc của người miêu tả.
Kể từ đó, mỗi lần viết văn, để sửa lỗi sai của mẹ em sẽ:
1. Làm dàn ý thật chặt
2. Đọc lại bài ít nhất 5 lần. Mỗi lần lại đề ra mục tiêu là cắt bớt. Em sẽ cắt bớt từ rườm, cắt bớt đoạn không cần thiết. Sửa lại những chỗ diễn đạt ngây ngô.
Và với 5 lần em ngạc nhiên thấy bài sau khi sửa gần như khác hẳn bài ban đầu.
Mình nghe xong mà cảm động lắm ấy.
Cảm động vì Nam đã được học những thầy cô tốt. Và bản thân mình, thời gian gần đây, mình cũng nhận thấy những điều Nam nói là chính xác.
Mình cũng bắt đầu thấy sợ những bài văn mà toàn các từ rất đẹp, đọc lên nghe lanh canh nhưng sáo rỗng. Ví dụ để tả về cảm giác trống trải mà sử dụng một loạt những từ như: bần thần, lơ thơ, ngơ ngác, ngác ngơ...
Mình cũng thích hơn cách làm văn ngắn gọn, chân phương, mộc mạc.
Và mình cũng sợ tư duy đo bài làm văn dài để cho điểm cao của nhiều giáo viên.
Bài học rút ra là: Viết văn ngắn gọn nhưng súc tích, đủ ý. Các từ láy miêu tả dùng tiết chế. Không sử dụng các từ có nghĩa giống nhau chỉ để miêu tả về một sự vật. Viết dài không có nghĩa là tốt, là hay.
Vài nét về tác giả
Chị Phan Hồ Điệp (sinh năm 1975) là giảng viên trường Đại học Sư phạm Hà Nội. Chị được nhiều phụ huynh ngưỡng mộ về cách nuôi dạy con trai - "thần đồng" Đỗ Nhật Nam - người được biết đến với bảng thành tích đáng nể: Tổng biên tập tờ báo Creative Melange (tờ báo tuổi Teen của Đông Nam Á), kỷ lục dịch giả nhỏ tuổi nhất và là tác giả nhiều cuốn sách "Tớ đã học tiếng Anh như thế nào", "Những con chữ biết hát", "Bố mẹ đã cưa đổ tớ"...
Theo Helino
Thấy con yên ắng trong phòng khá lâu, mẹ vào tìm thì "đau tim" vì hiện trường như phim kinh dị Chẳng bà mẹ nào có thể bình tĩnh khi nhìn thấy con gái nằm bất động trên giường với hiện trạng như này. Trẻ con là món quà quý giá mà ông trời đã ban tặng cho các bậc cha mẹ. Chính vì sự đáng yêu, dễ thương của con nên việc bố mẹ lưu lại những khoảnh khắc của con cũng là...