Lạc lõng và cô độc giữa nhà chồng
Ở nhà mình tôi muốn gì được nấy, không mâu thuẫn xích mích với ai kể cả chị dâu anh rể, vậy mà bây giờ tôi như cái gai trong mắt gia đình chồng. Tôi muốn ra đi nhưng sợ con khổ, ở lại thì tôi phải làm sao?
Tuổi Dần lận đận, không biết có phải đúng với tôi? Ngoại hình dễ nhìn, công việc ở một công ty với thu nhập tương đối tốt, tạm biệt mối tình ngót nghét chục năm, 26 tuổi tôi theo chồng, giờ có một cậu nhóc kháu khỉnh dễ thương. Những tưởng cuộc sống êm đềm trôi với bao mơ ước cho tương lai mà giờ đây sao mờ mịt.
Chồng tôi là người sống rất tình cảm, có trách nhiệm với vợ con và gia đình, vì thế nên đại gia đình chồng giờ gồm 6 người lớn và 3 trẻ con. Vợ chồng tôi ở dưới, còn mẹ chồng và các em ở tầng trên. Bố mẹ chồng đã hơn 60 ở quê nhưng đành để ông ở nhà một mình, bà vào trông cháu ngoại, cháu nội nên hầu như ở hẳn với gia đình tôi.
Ảnh minh họa
Sống trong một đại gia đình nhiều thế hệ nên mâu thuẫn nảy sinh là điều không tránh khỏi. Tính tôi nóng, không nhịn được nhưng thật lòng nhiều khi tôi không nghĩ, không làm và không muốn nói như thế. Chuyện bé xé ra to, càng ngày tôi càng cô lập với gia đình chồng. Lúc nguôi giận tôi cũng muốn gần gũi với mọi người nhưng hình như tất cả việc làm của tôi đều không được đón nhận.
Video đang HOT
Anh là trưởng, có 3 cô em gái, cô lớn đã có chồng con nhưng do hoàn cảnh gia đình nên ở chung với chúng tôi. Các cô hầu hết đều lớn tuổi hơn tôi nên hình như những việc làm của tôi đều bị soi từng ly từng tí. Nhiều lần không nhịn được nên có khi to tiếng với nhau, không ai chịu ai làm cho tôi cảm thấy mệt mỏi. Mỗi khi có chuyện xảy ra mẹ chồng thường bênh con đẻ nên cho rằng lỗi hoàn toàn thuộc về tôi.
Lúc không kìm chế được tôi nói lại vài câu, bà cho rằng tôi hỗn láo. Cứ như thế mỗi khi tôi muốn làm gì, nói gì trái ý là bà lại đem ra nói. Ngay cả việc chăm con, cho con ăn bà cũng bảo nên thế này thế kia. Khi tôi có bầu, bà trông cháu ngoại, khi tôi sinh cháu bà chăm tôi và con được một năm thì có cháu ngoại nữa, cháu nào bà cũng thương nên bảo chúng tôi đem gửi con, bà còn giúp cháu ngoại.
Hai vợ chồng làm khác cơ quan, anh không rượu chè cờ bạc nhưng gần đây tôi phát hiện anh có cái gì đó giấu tôi. Anh không chơi bời gì cả, hết giờ làm là về phụ vợ trông con, việc gì anh cũng làm được kể cả tắm rửa giặt giũ cho con. Mẹ chồng nói gì anh đều nghe theo và cho rằng tôi hỗn với bà. Qua tìm hiểu tôi biết được trước khi lấy tôi, anh cũng có những mối tình sâu đậm, giờ tuy ở rất xa nhưng họ vẫn liên lạc với nhau qua mail, hay mạng xã hội. Tôi hỏi anh bảo chỉ là hỏi thăm nhau nhưng thật sự làm sao tôi biết được.
Những lúc đó tôi giận, chì chiết, thậm chí mắng chửi anh chỉ im lặng không nói gì. Những lúc giận nhau anh không bao giờ làm lành với tôi, tránh đụng chạm và chỉ quan tâm đến con. Nhiều lần như vậy bây giờ chúng tôi sống với nhau chỉ vì con, nhìn con ngây ngô vui đùa mà lòng tôi như dao cắt. Gần đây anh còn bảo nếu không sống với nhau được nữa hãy chia tay cho bớt khổ.
Tôi vẫn yêu chồng và thương con nhưng không thể hòa mình vào gia đình chồng. Ở nhà mình tôi muốn gì được nấy, không mâu thuẫn xích mích với ai kể cả chị dâu anh rể, vậy mà bây giờ tôi như cái gai trong mắt gia đình chồng. Tôi muốn ra đi nhưng sợ con khổ, ở lại thì tôi phải làm sao? Xin các bạn hãy cho tôi một lời khuyên!
Theo VNE
Mỗi lần đau là một lần trải nghiệm
Em hãy cứ đau bởi đau cũng là cách để con người ta trải nghiệm và trưởng thành. " Đi qua những ngày mưa để thấy yêu hơn những ngày nắng", cũng giống như việc mỗi người trong chúng ta đều phải tự mình trải qua nỗi đau thì mới biết trân trọng những hạnh phúc sẽ đến với mình. Vẫn biết cảm giác mà nỗi đau mang lại là khó chịu lắm, ấy vậy nhưng sẽ chẳng bao giờ ta có thể cảm nhận hết được hạnh phúc nếu như chưa từng đau. Vậy thì em hãy cứ đau bởi đau cũng là một cách để trải nghiệm, nhưng phải làm chủ bản thân, đừng bao giờ để mình đắm chìm trong nó mà cũng đừng để cho nỗi đau kia gặm nhấm tâm hồn mình.
Có lẽ trong cuộc đời này ai cũng đã từng một lần được yêu và được yêu, thế nhưng không phải ai cũng may mắn chạm tới điều gọi là hạnh phúc vẹn toàn ngay trong lần đầu tiên chập chững bước chân vào thứ xúc cảm đặc biệt ấy. Yêu và đến được với nhau là điều tốt, còn nếu không đến được với nhau thì hãy cứ đổ lỗi cho ông tơ bà nguyệt. Bởi ông tơ bà nguyệt chẳng xe duyên, bởi có duyên mà chẳng có phận nên cuối cùng mới phải tan đàn xẻ nghé.
Anh sẽ cho em một khoảng lặng để tự cảm nhận nỗi buồn (Ảnh minh họa)
Anh cũng đã từng trải qua nỗi đau khi tình yêu mà mình đã dày công vun đắp bị đổ vỡ, bởi vậy nên anh rất hiểu cảm giác đau mà không thể thốt lên lời, giống như vừa bị lưỡi dao vô hình cứa vào tim một nhát. Con trai đã vậy nhưng có lẽ đối với con gái thì cảm giác khó chịu ấy còn nhân lên gấp bội phần. Thế nhưng đừng bao giờ đánh đồng cảm giác đau với sự cô độc, vì em không bao giờ cô độc, bất cứ lúc nào cũng có anh luôn dõi theo em.
Anh không thể giúp em xoa dịu nỗi đau, nhưng anh sẵn sàng làm một người tri kỷ để lắng nghe tất cả những vui buồn của em bất cứ khi nào em cảm thấy sẵn sàng chia sẻ. Anh hiểu, đôi khi có những cú sốc tình cảm quá lớn khiến cho chúng ta mất thăng bằng và khó lòng quay lại cuộc sống bình thường được. Có vài người sẵn sàng lấy người khác ra để lấp vào vị trí vừa bị trống, nhưng cũng có những người con gái giống như em lúc này, bỗng dưng trở nên lãnh cảm, sợ yêu và sợ tình yêu lại bị đổ vỡ giống như nó đã từng.
Ngày qua ngày, những giọt nước mắt rơi ít đi nhưng nỗi cô đơn trong lòng thì càng thêm lớn. Dù chẳng ai có thế nhìn thấy hình hài của nó, nhưng nỗi cô đơn ấy cứ từng phút từng giờ hiện hữu, khiến trái tim mang cảm giác lạc lõng và bơ vơ, khiến tâm hồn cứ nhầm tưởng rằng mình đang cô độc. Đôi khi nỗi nhớ cứ bất chợt hiện về cùng với những kỷ niệm về một tình yêu đã vỡ vụn, chúng dày xéo và khiến trái tim rung lên từng nhịp đập thổn thức và buốt đau.
Anh luôn ở bên cạnh và sẵn sàng làm em vui (Ảnh minh họa)
Anh biết tất cả những cảm giác mà lúc này em đang phải chịu bởi một lẽ giản đơn rằng dù ít dù nhiều thì ngày xưa anh cũng đã từng trải qua. Anh sẽ để em lại tự gặm nhấm và cảm nhận nỗi buồn của mình. Anh sẽ cho em một khoảng không gian riêng, đủ lớn để em cảm thấy yên tĩnh, để em tự đi tìm sự bình yên cho tâm hồn mình nhưng cũng đủ nhỏ để em biết rằng anh vẫn luôn kề vai sát cánh bên em mọi nơi mọi lúc. Bởi thế nên em đừng bao giờ nghĩ rằng mình cô độc, hãy luôn nhớ rằng bất cứ lúc nào anh cũng sẵn sàng làm chỗ dựa vững chắc của em.
Sống cùng nỗi đau vỗn không dễ, nhưng để gác nó lại một bên và quên đi còn là việc khó khăn hơn gấp bội phần. Tuy nhiên, em đừng bao giờ để cho nỗi đau kia ngự trị quá lâu trong suy nghĩ và đừng tự biến mình thành một cô gái luôn mang vẻ mặt u sầu ra để đối diện với thế gian. Chẳng bao giờ ta có thể cảm nhận được hạnh phúc nếu chưa từng trải qua nỗi đau, bởi vậy nên hãy cứ coi những sự buồn đau là một phần tất yếu của cuộc sống. Hãy suy nghĩ mọi thứ theo hướng tích cực nhất có thể và nhớ rằng luôn có anh ở bên để sẵn sàng chia sẻ bất cứ lúc nào em muốn trải lòng.
Theo Eva
Cháu nội, cháu ngoại Được ba mẹ mua cho xe máy, con gái lớn của thằng Hai mừng lắm. Tranh thủ ngày nghỉ, cháu chạy xe về quê khoe ông bà nội. Bà không mừng cho cháu, còn cau có: "Tuổi ăn học mà đã bày đặt đua đòi. Trước giờ đi xe đạp có sao đâu?". Cháu nội lẳng lặng bỏ ra nhà sau. Từ nhỏ...